Chap 3: bước chân vào rắc rối (phần cuối)
-ừm, chào buổi sáng...*chặc* cái gì mà chào buổi sáng!
Myunsoo bối rối cầm chiếc chăn trên tay đi đến che đi nhưng thứ không nên thấy từ hai cậu bé. Xong liếc mắt nhìn Sunggyu.
-Sunggyu à, em không nghĩ anh lại là loại người như thế đấy?
-hả? cậu nghĩ anh... *đỏ tai* cậu nghĩ anh... anh làm được cái chuyện không.. đứng đắng thế sao?
-ai biết được, nhu cầu của đàn cả còn gì. à mà khoan hôm qua em nghĩ là anh đã say lắm rồi chứ, đâu thể nào lén anh em đi sơ múi như vậy được? hay là anh giả say để..._ngương mặt Myungsoo lúc nào nồng nặt mùi hoài nghi và một chút (ừm chắc một chút) 'quở trách'.
-*quay mặt chỗ khác*... Aks..._đầu Sunggyu lúc này thật sự đang bốc khói, bực tức vì bị đỗ oan nên Anh cũng chẳng màn biện minh.
-Sunggyu hyung à, nam tử hán đại trượng phu mà anh việc thế này cũng dễ hiểu thôi *cười* nhưng có lỗi mà không dám nhận là hèn anh ạ*nhết môi*_Dongwoo đã không thể đứng im khi nhìn thấy độ không biết hối lỗi cũng Sung kêu nên đành lên tiếng chêm thêm lời trêu chọc.
-nè, hai đứa có phải anh này *chỉ tay vào bạn Sunggyu**Sunggyu lườn lại* đưa hai đứa về đây ngủ tối qua không?_tuy không phải chuyện của mình nhưng Dongwoo cũng nóng ruột lắm vì trong hai cậu bé này quá nhỏ đi (ý là tuổi bà con ạ ^^), vì anh nghĩ tới hiến pháp của Đại Hàn Dân quốc này xâm hại tình dục trẻ em là phải ở tù bóc lịch, nên anh cũng khá lo lắng cho Sunggyu.
-không ạ, là bọn em tự tìm đến đây_Hoya đã hiểu chuyện gì diễn ra rồi, cậu cũng tính phụ diễn cho vui cơ mà cái bụng của cậu lúc này đã không cấp phép nên đành thành thật vậy (Thắm của bọn mình mà lị, tốt dữ lắm ^^)
-thấy không?!_Sunggyu mặt đắt chí, nhưng cũng khác khó chịu liếc nhìn hai đứa em bé bổng lộ ra khuôn mặt khó coi vì mới vừa đổ oan cho thằng anh mình.
-Ơ... mà hai đứa sao lại đến đây *liếc xuống thân ảnh của hai cậu bé*... và... *đưa mắt sang hướng khác, ngay chỗ L đang đứng* và còn ở trên giường của Sunggyu vậy hả?_Myungsoo bỗng ngại ngùng khi nhìn vào thân dưới của hai cậu bé mà bất giác không kiểm soát được lời nói nên nó cứ nhỏ dần đến khi những người xung quanh chẳng nghe được trọn vẹn câu hỏi. Nhưng đau đớn thay L nghe rõ mồn một tất cả
-*cười đắt chí* cả hai đứa bé này da thì trắng, tóc thì mượt, thân hình nhỏ nhắn... mà được cái không mặt gì nữa *liếc Myungsoo* trông ngon quá Soo nhỉ?_L nhìn thẳng vào đôi mắt đang có trốn tránh của em mình mà buông lời trêu trọc. Số là hôm qua đi nhậu cả bọn vậy mà Myungsoo mắc anh ngồi nhìn nó ăn rồi uống mà không cho anh ké lại còn kết cục phải hốt luôn nó về. Nên sẵn có cơ hội tốt anh tính luôn thể ấy mà. (L em không biết anh là người biết nắm bắt cơ hội đến vậy đấy ạ? ^^)và gương mặt của L lúc này hiện rõ hai chữ 'thỏa mãn' khi nhận thấy lời nói mình có tác dụng rồi, tai của Myung đổ đến vô thường.
-thì...liên quan gì em?_Myungsoo nói rất khẽ vì sợ mọi người biết được mọi người biết được sự hiện diện của anh trai.
-ừm..thì..đâu..có..gì..đâu_L lại cười
-cái gì ngon vậy anh trai này_Hoya đơn giản hỏi, trong khi đưa mắt nhìn trực tiếp vào L. còn Dongwoo và Sunggyu nhìn theo chỉ thấy một khoảng không trống rỗng, khó hiểu cả hai cùng đưa mắt nhìn cậu bé vừa phát ngôn kì lạ ấy để kiểm tra coi cậu có ổn không? (^^). nhưng trái với phản ứng đơn thuần của Dongwoo và Sunggyu là L cùng Myungsoo đã bắt đầu tái xanh mặt, tim cứ đạp hụt mấy nhịp vì lo lắng, mồ hôi lạnh cũng đã bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt điểm trai của Myungsoo.
-em à, em... thấy trong căn phòng này... bỏ em và cậu bé tóc bạch kim này ra *nhìn Woohyun* thì có... bao nhiêu con người?_Myungsoo cười gượng.
-ba người ạ_L và Myungsoo lúc bấy giờ đang thở phào nhẹ nhõm sau khi nhận được câu trả lời. thì tính cả Sunggyu, Dongwoo và anh thì chỉ có ba người chuẩn rồi. chắc khi nãy là hiểu lằm thôi nhỉ?. thế dù cũng thở ra được một hơi sự lo lắng nhưng L vẫn cảm thấy điều kì lạ ở đây như anh cũng mặc đi vì nó không liên quan đến em trai mình (^l^).
-*tên này hỏi có bao nhiêu 'con người' mà nhỉ? mình trả lời ba chắc không sai rồi vì tên này *liếc nhẹ L* hình như không phải con người*_đó là những gì Hoya đang nghĩ.
-vậy hai em tên gì vậy nhỉ? và sao các em ở đây?_Dongwoo cảm thấy không khí cứ trên đà đi xuống nên muốn hỏi.
-cậu bé này *để tay lên đầu Woohyun* tên là Nam Woohyun, các anh gọi tôi là Hoya được rồi tôi họ Lee. bọn tôi đến đây vì đang tìm 'đồ ăn' thôi ạ*đặt tay lên bụng*_Hoya nở một cười nhẹ
-à bọn em đói à vậy anh cho bọn em đồ ăn nhé!*cười*(Dino của em ơi anh đang đâm đầu vào chỗ chết ấy ạ!^^)
-dạ thê...
-dẹp, hai cậu về nhà của hai cậu mà ăn_Sunggyu lên tiếng cắt ngang lời nói của Hoya vì lúc này anh đã khá mất kiên nhẫn vì cảm thấy mấy đứa nhỏ này đang làm mất thời gian của anh
-Sunggyu anh bớt vô tâm để phước lại cho con cháu được không? mời bọn nhỏ anh một bữa rồi đưa nó về thì anh chết à?_Myungsoo quát mắng Sunggyu vì anh cảm thấy Sunggyu hành động quá hời hợt với mọi thứ như vậy thì không hay (quan tâm lịt đờ quá ạ ^^)
-à mà nhà hai đứa ở đâu vậy?_Myungsoo
-bọn tôi không có nhà để về đâu ạ_"cái nơi chết tiệt đó!... dù gì mình cũng chẳng muốn về nên là nói thế này cũng chẳng sao" Hoya đang suy nghĩ như rồi bắt gặp ánh mắt bâng khuâng của Woohyun cậu lại đặt tay lên đầu cậu vuốt ve híp mắt cười chua xót ý nói *không sao cứ tin Woo nhé" vì là người trong cuộc Woohyun hiểu nên chỉ xụ mặt mà nghe lời Hoya. lại nhìn Sunggyu *cái tên khó ưa này chờ đó khi anh đây được phép anh rút cho cạn máu ngươi" rồi lại diễn tiếp khuôn mặt đáng thương.
-thế hai đứa là trẻ mồ côi à, đáng thương quá!_Dongwoo ánh mắt chợt long lanh vì cảm động trước hoàn cảnh bọn trẻ (lố anh ơi). Hoya thì cũng hiểu con người vốn đơn giản thế nên cũng chẳng tỏ thái độ gì nhưng Woohyun cứ quẹo đầu mãi vì không hiểu 'mồ côi' là gì như đã quên đi nhờ cái hành đầu lắc đầu tỏ ý *không có gì đâu* của Hoya rồi.
-thế nên... thế nên có thể cho bọn tôi ở lại đây một thời gian không ạ?_Hoya ấp úng cầu xin vì từ sâu trong thâm tâm cậu cảm thấy nhục nhã nhưng vì Woohyun, và trước hết phải có chỗ ăn chỗ ngủ trước cái đã mọi chuyện sau này tính sao...
-à cái này...?_Dongwoo đưa mắt gượng ngùng nhìn Myungsoo
-không! nhà này không chứa các cậu ra khỏi đây đi!_Sunggyu lạnh lùng từ chối thẳng thừng.
-ừm anh cho phép em ở lại *cười*_xong liếc mắt nhìn Sunggyu
-Sunggyu nhà này của em cơ mà, anh còn ở ké cả tháng với Dongwoo còn gì, sao lại nói như thế được... nếu chứ được cả hai con người bất thường như hai người được tại sao hai cậu bé dễ thương và ngoan hiền thế này lại không được. anh cho phép các em cứ ở tạm một thời gian đi._thế có lẽ nhờ Sunggyu nên đã khích Myungsoo nỗi giận vào cho 'giặc' vào nhà ngọt sớt thế này. Sunggyu cũng khá bất ngờ trước lời nói của Myungsoo nhưng ngẫm nghĩ là nó đúng nên không phản bác, Dongwoo càng không lời nào kháng cự. ở ké cả mà nên chịu thôi.
-các anh à trước hết có thể cho bọn tôi mượn y phục để mặc được không ạ?_Hoya cảm thấy mọi chuyện đã ổn rồi nhưng vẫn cảm thấy thả rông mãi như vầy thì kì lắm nên đành mặt dày xin xỏ.
-*đỏ mặt* được chứ Myungsoo em lựa đồ cho hai em ấy đi_Dongwoo
-*đỏ mặt* mắt gì anh không lấy mà bảo em_Myungsoo cãi lại
-anh mới dọn đến có hai tuần thôi nên chưa có sắp xếp đồ xong Myungsoo à
-anh cũng biết nói hai tuần mà chưa xếp xong à
-em có thấy anh bận đến tối mặt tối mày từ khi chuyển đến đây sao? có mỗi hôm nay là ngày anh được nghỉ nên anh đang tính dọn đây.
-thế anh làm hộ em nhé, đừng để nhà em như cái chuồng heo đấy, cơ mà đồ em toàn áo sơ mi thôi áo phong em mang ra tiệm giật ủi cả rồi chưa có lấy về._đang nói đưa mắt nhìn phải Sunggyu Myungsoo bỗng nở một nụ cười gian manh
-Dino à chúng ta sao lại bỏ quên tổng giám đốc của công ty thời trang nằm hàng top nước thế này nhỉ?_nhận thấy điều gì đó Dongwoo cũng nở một nụ cười y chang Myungsoo.
-dẹp, không cho anh đi tắm mấy cu cậu bấm nút ra khỏi phòng anh hộ_nói rồi anh đi tính quay bước đi lại tủ đồ thì
-Gyu... cho Hyunie và Woo y phục đi..
Sunggyu nhận thấy cái nắm tay thật chặt của Woohyun...anh quay mặt lại nhìn vào đôi mắt to tròn đang ngấn nước của cậu *đỏ mặt* anh cảm thấy bên ngực trái mình có chút dao động, rồi như có thứ gì mách bảo anh đừng nên nhìn cậu nữa sẽ không ổn,... Nên anh nhắm mắt quay đi, rút tay ra khỏi cái nắm tay ân cần của cậu, vụt đi đến tủ đồ lấy đồ thay ra rồi thật nhanh đi đến phòng tắm, trước khi bước vào anh đã nói
-Myungsoo cậu vào tủ anh thấy cái gì mặc được thì đưa cho chúng đi_với tông giọng không một cảm xúc.
-Gyu... là người tốt... Hyunie yêu Gyu_Woohyun hiểu, cậu bỗng nở một nụ cười vô cùng đáng yêu nhìn Sunggyu thật lâu đến khi anh trả lời-ừm, rồi đi khuất vào phòng tắm.
*chết rồi, cậu ấy sao dễ thương quá vậy?* đó là tiếng lòng chung của cả Dongwoo, Myungsoo và L. còn Hoya chỉ cắn môi lườn mắt đến cả ba người đang chú ý đến Woohyun và con người vừa đi trong nhà tắm *khôn hồn thì đừng có đụng đến Hyunie nếu không các người phải trả giá!* đó là những gì Hoya đang nghĩ.
đứng hồi lâu để ngắm nhìn Woohyun nhưng Myungsoo bỗng ý thức được mọi thứ dừng lại ở đây thôi vì bắt gặp ánh mắt của Woohyun đang nhìn mình khó hiểu. anh đi lại tủ đồ của sung Gyu và lấy ra hai chiếc áo phong màu trắng và hai chiếc quần đùi cùng hai hợp để nội y của con trai rồi đưa nó cho Hoya.
-hai em theo anh đi xuống tầng dưới tắm rửa rồi thay nó nhé ở dưới có phòng tắm riêng cho khách ấy.
-vâng.
-đợi chút quấn cái chăn mà đi đi hai đứa để như vậy không hay đâu._Dongwoo ý kiến khi thấy Hoya và Woohyun để thân trần mà bước đi, bất giác đỏ mặt hượng mặt hướng khác, anh nhắc nhở.
-à vâng, tôi xin lỗi, đi thôi Hyunie
Hoya dùng chăn quấn lấy cho cả mình và Woohyun đi xuống dưới tầng dưới theo sự chỉ dẫn của Myungsoo, Dongwoo đóng cửa phòng của Sunggyu xong cũng xuống theo sau đó, để L vẫn trong phòng ấy suy nghĩ vô tình thoát ra câu nói
-chuyện này không ổn chút nào_ rồi bất giác đưa mắt nhìn chiếc cửa sổ dẫn ra ban công của Sunggyu, thì L chắc chắn điều mình nói là có căn cứ vì gió thổi qua chiếc cửa sổ đã mở từ khi nào rèm cửa bay nhẹ ra khỏi vị trí nó thường nằm giúp anh nhìn thấy được rất nhiều dấu chân trên khung cửa. nhưng rồi anh cũng quay mặt bỏ đi vì thoáng nghĩ đến bản thân mình thì còn chuyện gì khó hiểu nữa, biết đâu cửa khóa nên chúng tự trèo lên cũng chẳng biết được," nhưng mà của kính cả mà ma sát đâu chung leo ,với lại trong chúng cũng ốm yếu thế,..ask không nghĩ nữa mình chỉ cần chú ý chúng một chút là được rồi!" nghĩ rồi anh cũng đi xuyên qua cửa phòng Sunggyu rồi xuống dưới tầng hộ.
___________________ trong phòng tắm Sunggyu______________________
-chuyện gì vậy chứ? ngực mình khó chịu quá khi đụng vào cậu bé đó_Sunggyu đang ngâm người trong bồn tấm suy tư nghĩ về những chuyện vừa xảy ra.
-*...Hyunie yêu Gyu**...Hyunie yêu Gyu*_câu nói đó cứ lập đi lập lại trong đầu anh từ khi vào đây đến giờ, anh ngượng ngùng dùng tay tát thật đau vào mặt mình."mày bị cái gì vậy hả Kim Sunggyu, bình tĩnh lại" anh tĩnh lặng hồi lâu và rồi.
-mền thật..._anh đưa tay vừa được Woohyun nắm lên nhìn vào*-... và nụ cười ấy đẹp quá*đỏ mặt* _"không không, mình nói cái gì vậy? thôi quên đi, chắc mình còn hơi say do hôm qua uống quá chén*ừm ưm*" nghĩ rồi anh gật đầu cái rụp tỏ ý chúng chỉ là do rượu mà thôi nhưng, trong lòng anh vẫn biết rõ nó khó chịu vì không có lời giải đáp nào thỏa đáng, nên anh đã quyết định đi ra khỏi phòng tắm xuống dưới để tìm kiếm một thứ gì đó....
___________________________________
hết chap 3 ạ, đây là chap hối lỗi của RN vì thất hứa mọi người đọc fic vui vẻ ạ (^L^) *cúi đầu*
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip