Phần 10
Đang nghĩ ngợi thì câu nói của Trân Ny hiện lên trong đầu nàng 2 chữ sở khanh nàng liền quay sang hỏi Nhậm Hào anh ta:
"Lúc nãy cậu ấy nói anh sở khanh là sao mau trả lời em".
"Em đừng tin lời họ, họ chỉ muốn chia rẽ hai chúng ta thôi".
"Được rồi coi như em tạm tin anh".
"Giờ mình về thôi" anh ta nói xong tính nắm tay nàng nhưng nàng đã đi trước bỏ anh lại phía sau.
_Phía cô_
Cô thì lủi vào quán bar mà uống rượu hết chai này đến chai khác như đang uống nước lọc.
Hứa Dương:" Chúng ta có nên cản cậu ấy lại không uống như vậy thật không tốt chút nào".
Trân Ny:" Không mọi người đừng cản cứ để cho chị ấy uống ngày mai chị ấy sẽ trờ lại bình thường thôi.
Hứa Dương:" Nhưng...nhưng...".
Trương Hân:" Trân Ny nói đúng đó cứ để cậu ấy uống đi để quên hết đi những thứ cần quên rồi ngày mai như chưa có chuyện gì xảy ra....à mà Trân Ny giờ cũng khá trễ r em cùng Nguyệt Minh về trước đi tụi chị ở lại đây là được rồi".
Trân Ny:" Vâng vậy em về trước".
Nói xong liền nắm tay Nguyệt Minh đi về....Hân Dương ngồi vừa nhâm nhi vài ly vừa nhìn cô....Bây giờ khoảng 11h giờ đêm rồi nhưng quán vẫn rất náo nhiệt....Cô uống nãy giờ vẫn không say vì tửu lượng của cô rất cao.
~12 giờ~
Hứa Dương:" Buồn ngủ qua hay chúng ta đi rửa mặt cho tỉnh đi ha*ngáp dài*".
Trương Hân:" Ừ...chúng ta đi thôi" nói rồi cả hai cùng đi....Sau khi hai người quay lại không thấy cô đâu, hỏi phục vụ thì nói là cô đã đi rồi, thế là cả 2 sốt sắn chạy đi tìm, vừa ra khỏi bar thì có một cơn mưa kéo tới mưa rất nặng hạt và lớn điều đó càng làm cho Hứa Dương cùng Trương Hân lo hơn.
Hứa Dương:" Trời mưa lớn thế này không biết Kỳ Kỳ cậu ấy đi đâu nữa chứ....hay là....".
Trương Hân:" Cũng có thể lắm" nói rồi Trương Hân lái xe tới chỗ đó và thấy ....." .
"Rõ ràng là mình đã quăng nó ở chỗ này mà tại sao lại không thấy chứ" cô đang lây hoay tìm kiếm sợi dây chuyền trong đám cỏ mặt kệ trời đang mưa dữ dội".
Hân Dương:" Biết ngay cậu sẽ trở lại đây mà" Bước tới cạnh cô.
Trương Hân:" Nhất Kỳ à đừng tìm nữa mưa với trời lạnh nữa coi chừng bệnh đó mau về thôi".
"Thấy rồi....cuối cùng đã tìm được rồi...." Cô cầm sợi dây chuyền lên vui mừng vừa lúc đó cô cũng đã kiệt sức vì quá mệt mỏi cộng thêm hơi men của rượu làm cô càng không thể tỉnh táo được nữa mà ngất đi tại chỗ, thấy cô ngất Hứa Dương và Trương Hân hoảng hốt liền chạy lại đỡ cô đưa cô vào xe và chở về nhà gọi bác sĩ đến.
_Tua ngày kế tiếp_
Sáng hôm sau cô thức dậy những cơn đau ập tới nhưng đối với cô đã mất cảm giác nó không đau bằng....lúc đó....cô từ từ vào nhà vệ sinh sau đó bước xuống lầu thấy mẹ cô đang nấu ăn nên nói.
"Mẹ soạn đồ đạt đi ngày mai chúng ta sẽ về Mỹ ở với bà ngoại" cô ngồi vào bàn ăn sáng, nói ăn sáng thực ra là ăn trưa vì bây giờ cũng gần 10h.
Mẹ cô:" Tại sao lại có nhả hứng về Mỹ hiện đâu phải lễ cũng chưa tới hè mà con"
"Vì con muốn thế chỉ vậy thôi, chúng ta sẽ ở bển luôn...Thôi con no rồi giờ sẽ vào trường rút học bạ à mà mẹ đừng nói chuyện chúng ta đi cho ai biết hết con không muốn họ biết" Nói rồi cô bước đi , mẹ cô khá là khó hiểu trước quyết định của cô nhưng vẫn đi soạn đồ đạc.
_Tại trường_ trong phòng hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng ( HT):" Sao...em đi du học à*bất ngờ*".
"Dạ vâng em cũng đã nghĩ kĩ rồi dù sao thì ở bển có bà của em cũng đã lớn tuổi rồi nên....".
Thầy HT:" Thôi được rồi ta hiểu, em đi du học là điều tốt cho em nhưng trường chúng ta mất đi một học sinh ưu tú như em thì thật là một sự mất mát tiết nuối lớn, em đi không biết khi nào mới gặp lại nữa".
"Thầy yên tâm đi kỉ niệm 15 năm thành lập trường em nhất định sẽ quay về thăm thầy mà".
Thầy HT:" Ừm vậy cũng được....đây học bạ của em" Đưa học bạ cho cô.
"Cảm ơn thầy....à mà em mong thầy khoan hả nói chuyện em đi du học cho các bạn và thầy cô khác biết cho đến khi em đi nha".
Thầy HT:" Được thôi nếu đó là điều em muốn thì tôi sẽ không nói chuyện này cho ai biết cả" cô gật đầu chào thầy rồi bước ra khỏi cửa phòng hiệu trưởng, thứ cần lấy cũng đã lấy được bây giờ cô đi từng bước định ra khỏi cổng trường liền bị tiếng nói làm cho khựng lại....đó chẳng phải là Nhậm Hào kế bên là một đám đàn em của hắn.
Đàn em:" Đại ca hàng chuẩn bị xong hết rồi giờ chỉ cần một tay giao tiền một tay giao hàng là xong".
Nhậm Hào:" Tốt cứ làm theo những lời tao dặn".
Đàn em:" Vâng mà đại ca tính chừng nào thì bắt đầu kế hoạch đó??".
Nhậm Hào:" Sắp rồi đừng lo".
Đàn em:" Mà cái con nhỏ Nhất Kỳ gì đó đại ca giải quyết nó sao rồi vậy??".
Nhậm Hào:" Ha dễ mà chỉ cần 2-3 câu nói là giải quyết được, mà tao không tin con nhỏ Thẩm Mộng Dao ngu ngốc đó lại tin lời tao mà tát nhỏ Nhất Kỳ".
Đàn em:" Haha đúng là ngu ngốc đại ca của tụi em thật cao tay và giỏi"( giỏi cái quần đùi tui á muốn đấm cho từng tên vài cái quá, mà nói thêm tui đào được mấy cái hố rồi chuẩn bị tế sống hết luôn=)) Những gì họ nói đều được cô quay lại hết, xong cô đi ra xa nơi đó bấm gọi một dãy số gọi.
Trương Hân:" Alo Kỳ Kỳ điện có chuyện gì sao?".
"Không chỉ muốn rủ cậu cùng Hứa Dương Trân Ny cùng Nguyệt Minh đi ăn thôi hẹn 4h tại nhà hàng xxx nha" Nói xong cô liền cúp máy ngay.....4h tại nhà hàng cả 5 đều có mặt đầy đủ mọi người thấy cô bình thường như không có gì nên họ cũng mừng.
"Mọi người cứ gọi món hôm nay mình bao" Đưa menu cho mọi người.
Tất cả đồng thanh:" Vậy bọn mình không khách sáo đâu đó nhe" Họ gọi rất nhiều món, gọi tới gần hết cái menu luôn ( ăn gì dữ vậy mấy chị=)).
Trân Ny:" Em có tin này muốn nói....em với Nguyệt Minh đang hẹn hò tìm hiểu nhau".
Cô:" Thế thì chúc mừng nha mong hai đứa thành một cặp để chị còn có em rể nữa".
Trương Hân:" Chúc mừng chúc mừng nay phải ăn mừng mới được".
Hứa Dương:" Đúng nói quá đúng".
Sau một hồi chờ đợi thì tất cả món ăn điều được bày ra hết trên bàn. Mọi chuyện vẫn rất chi là bình thường và diễn ra khá là vui vẻ cho đến khi sự xuất hiện của Thẩm Mộng Dao nàng đi cùng Nhậm Hào bước vào nhà hàng thì....
Hứa Dương:" Chúng ta đi nhà hàng khác ăn đi chỗ này mình thấy không được thoải mái cho lắm" Cô cũng đã thấy nhưng bây giờ đối với cô thì nó chả còn là gì quan trọng nữa.
"Đồ ăn đã dọn ra hết rồi, chẳng phải ở đây toàn đồ ăn ngon hay sao mau mau ăn đi không sẽ mắt ngon" Cô vừa nói vừa cầm đũa lên gắp đồ ăn vào chén của Hứa Dương.
Trương Hân:" Thôi Hứa Dương kệ họ đi "Trương Hân kế bên khều khều nói nhỏ.
Hứa Dương:" Hừ....nếu Nhất Kỳ cậu đã nói vậy thì cứ vậy đi" Cầm đũa lên gắp đồ ăn trong khá là tức tối.
Còn về phía nàng thấy mọi người đều ở đó nàng rất bất ngờ, nhưng bất ngờ hơn hết ngay cả cô cũng ở đó và thấy thái độ của cô cũng bình thường như hôm qua chưa từng có chuyện gì điều đó làm cho nàng có chút gì đó là khó chịu đang ăn cùng Nhậm Hào lâu lâu còn liếc qua nhìn cô nhưng cô không hề nhìn lại dù chỉ một lần cũng không.....Đang ăn cô lên tiếng đủ để mọi người nghe.
" Trương Hân ".
Trương Hân:" Sao?".
"Đây là chiếc USB có chứa cuộc đối thoại giữa Nhậm Hào anh ta và bọn đàn em của hắn và những bằng chứng có liên quan cậu giúp mình đưa cho cậu ấy coi đoạn video và đem đến đồn cảnh sát dùm mình" Cô vừa nói vừa lấy ra để vào tay của Trương Hân.
"Hứa Dương cậu giữ dùm mình bức thư này ngày mai cậu hãy đưa cho cậu ấy nha" Cô lấy ra đưa cho Hứa Dương....cậu ấy mà cô nhắc tới ai cũng ngầm hiểu đó là nàng.
"Còn Nguyệt Minh mong em hãy bảo vệ chăm sóc cho Trân Ny giúp chị" Nguyệt Minh gật đầu cô nhận được câu trả lời mỉm cười nhẹ.
Hứa Dương: " Cậu vẫn không buông bỏ được?".
"Có thể coi là đã buông bỏ được...nhưng cứ coi như đây là điều cuối cùng mình làm cho cậu ấy".
Trân Ny:" Chị tính đi đâu hay sao vậy??".
"Ừm chị sẽ đi qua Mỹ ở bển với mẹ và sống cùng bà cứ coi như là đi du học".
Trương Hân:" Vậy chừng nào cậu trở về".
"Sẽ nhanh thôi chúng ta vẫn sẽ giữ liên lạc của nhau mà đừng lo quá".
Hứa Dương:" Vậy thì phải luôn nhớ tới bọn mình đừng có qua bên đó quen bạn mới rồi quên tụi mình".
"Biết rồi biết rồi sẽ không bao giờ quên 1 ai hết".
Mọi người nhìn cô trong lòng thầm mừng vì cô có thể rời khỏi nơi chất chứa những nổi buồn đau này nhưng cũng có chút buồn vì phải xa cô....thế là ăn xong họ giải tán ai cũng về nhà còn cô thì đi tản bộ đi một hồi bất chợt đã đến công viên cô đứng dưới gốc cây cổ thụ mà đứng nhìn mãi.
Nay tới đây thôi mai tiếp nha mn=)).
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip