Chạm trán Undertaker
Về nhà, đánh một giấc thật dài cho tới sáng...
Nhưng, dự định là vậy thôi a. Thế mà lại có thằng chả nào đó phá bĩnh....đoán xem...
Tôi đang nằm ngủ say giấc trong chăn ấm nệm êm, đang mơ về một giấc mơ đẹp( đối với một con hủ nữ như tôi đây) thì bất giác nghe thấy tiếng động kì lạ...
"Kéttttt....."
-Gì vậy?- Tôi giật mình, ngồi dậy khỏi giường và mệt mỏi nâng mí mắt, trông thấy cánh cửa phòng làm từ gỗ lim chạm khắc tỉ mỉ có hở ra một khoảng, liền nhíu mày khó chịu ra coi. Chết tiệt, Sebastian, cẩn thận kẻo tôi thiến đấy nha!!! Đừng tưởng anh là quỷ thì tôi sợ.
"Cạch"
-Ớ, người đâu?- Tôi ngạc nhiên, dáo dác nhìn xung quanh cũng chẳng thấy lấy một bóng người. Lạ nhỉ, không phải tên biến thái khốn nạn đó thì có thể là ai? Ma à? Hay...
-Suỵt, ngủ đi nào~
-Ứ?!!!- Tôi căng mắt, cảm thấy hô hấp dồn dập cùng không khí nén lại trong hai lá phổi phập phồng yếu ớt. Tôi trông thấy một người đàn ông cùng mái tóc bạch kim khá giống tôi, kèm theo đó là một vết sẹo trên khuôn mặt điển trai kia.
Chờ đã, đôi mắt đó...
Tôi nhận thức được, trong một giây thi triển phép thuật đẩy lùi hắn ra xa, bèn thở hổn hển mà nặng nhọc mở mắt nhìn rõ dung nhan của hắn...
Thần chết sao? Quả nhiên...cái mùi của hắn khiến tôi phát ớn...
-Nfu fu fu...Nhóc tỉnh rồi à? Còn sớm hơn ta nghĩ đấy, ai mà ngờ được là nhóc lại biết thi triển phép thuật chứ?- Hắn ta nói, chất giọng luyến cao khàn khàn khiến tôi có chút rợn gáy đi, cặp đồng tử lục kim đó như xoáy sâu vào trong cơ thể tôi, ngữ khí từ tên đó toát ra khiến tôi thật sự muốn quỳ lạy thán phục. Hắn từ từ bước tới, nghe thấy tiếng gót giày gõ xuống sàn đất thật êm tai cùng điệu cười kì dị...
-Hmh...à, quả nhiên...chính là ngươi...- Hắn nắm tóc tôi kéo lên, trông thấy nét mặt hắn thoáng kinh ngạc lẫn vui mừng? TÔi quý giá lắm sao? Mà khoan, không lẽ hôm nay là ngày chết của tôi? Không thể nào! Hắn ta vốn là cựu thần chết mà, giờ có còn làm việc đâu? Từ từ từ từ từ từ...Tôi cần phải bình tĩnh xem xét lại tình hình...
Và có vẻ như nó thực không mấy khả quan.
-Undertaker...à...hờ...
-Ây? Ngươi còn đứng dậy được ư? Thú vị thú vị~-Undertaker nhìn tôi với vẻ mặt thích thú, đáy mắt ánh lên tia nguy hiểm làm tôi càng thêm đề cao cảnh giác.
Hắn rất mạnh, tôi biết rõ điều đó...Nhưng...
Soạt...
Không có nghĩa là tôi sẽ phải thua hắn ta.
-Kirai-chan~ Hình dạng đó là sao vậy? Chẳng đẹp tí nào nha~- Hắn ta bắt đầu nhìn chằm chằm tôi, mặt ngoài cười nhưng tôi thấy hắn tay lén lút rút thanh gỗ mảnh lớn đó.
Sợ rồi sao? Hình dáng của tôi...
-...Ta có phải con người đâu? Chỉ là khá giống thôi.- Tôi cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm xuống, cả cơ thể bỗng chốc có một sự thay đổi mạnh, mọi thứ trước mắt tôi liền bỗng chốc biến đổi thành màu đỏ máu chết chóc. Như quỷ dữ trong sâu thẳm thức tỉnh và dậy lên cơn khát máu điên cuồng, tôi nhếch môi cười, khóe miệng kéo đến tận mang tai trông thấy mà rợn. Tôi nghe thấy tiếng nhịp tim ngày một chậm, tôi cảm thấy mạch máu như muốn nổ tung...Tông giọng tôi hạ thấp xuống, kiễng chân lao tới.- Dù gì thì, ngươi cũng từng là thần chết mà nhỉ?
-!!!!
SẦM!!!!
Hắn ta giật đứng tim, từ lúc nào bị tôi áp chế đè cổ xuống dưới đất, hai tròng mắt đen đặc của tôi ứa ra chất lỏng màu đen kì dị làm mờ mất tầm nhìn. Song, dù đang trong tình thế bất lợi, hắn vẫn bình thản mỉm cười nhìn tôi, điều đó khiến tôi cảm thấy khó chịu và bức bối vô cùng.
Tôi bắt đầu nghĩ tên này là anh em thất lạc của Sebastian rồi...Mẹ nó.
- Ngươi mạnh thật đấy, nhìn xem, ngươi thắng ta rồi này~
-Ngươi mà còn mở miệng nói thêm một câu nào nữa là ta sẽ xé xác ngươi luôn đấy.
-...Được thôi.- Hắn ta nghe tôi lạnh giọng ra lệnh liền trả lời rồi nín thinh.
- Tốt, giờ thì đi ra đi, ta muốn đi ngủ ngay bây giờ, ta mệt mỏi lắm rồi.- Tôi ngồi dậy khỏi người hắn, tay phủi bụi trên người và thu hồi lại hình dạng ban nãy làm một người bình thường. Nheo mắt nhìn đồng hồ treo tường, tôi thầm cảm thán.
3 giờ rồi sao? Ầu...trễ quá rồi...
-Này.-Tôi gọi hắn, hắn nghe thấy liền ngoái đầu lại, và trông hắn đang như muốn nhảy cửa sổ bay ra ngoài. Tôi im lặng một hồi lâu, đoạn nói tiếp. - Ngươi ở lại nói chuyện với ta được không, quá 3 giờ rồi nên ta không ngủ được.
-Ngươi sẽ không cắn ta chứ?
-Ta có phải chó không mà đi cắn ngươi??!!- Tôi bực tức gào lên, may đây là phòng cách âm, chứ không, tôi chẳng biết phải giải thích làm sao với Ciel nếu cậu ấy tỉnh dậy...
Và thế là Kirai tôi và Undertaker tám xuyên lục địa đến tận 5 giờ sáng, hay nói đúng hơn là hắn giống như đang hỏi cung tôi, còn tôi thì chỉ ngồi im trả lời. Ví dụ:
- Ngươi có phải là con người không?
-Tùy ngươi nghĩ.
-Ngươi đã từng chết rồi mà đúng chứ?
-...ừ.
-Bao nhiêu lần thế? Sao trước đó ta không thấy ngươi trong sổ sách của ta, ta còn chẳng thấy tên hay cinematic của ng___
-Giờ ngậm miệng, không ta cho ăn đòn.
-...
-...
-...Ngươi quen Ciel từ khi nào vậy?
-AAAAAAHHHHHHH!!!!!!!! IM ĐI IM ĐI!!!!! TA KHÔNG NGHE!!!! TA KHÔNG NGHE!!!! ĐỔI CHỦ ĐỀ DÙM CÁI ĐI!!!!!
Đấy, ví dụ quá điển hình. Tám tới 5 giờ sáng rồi hắn chào tạm biệt tôi...
-Chu~
...bằng cách hôn má tôi một cái.
-Vậy nha, ta đi đây, có dịp thì ghé tiệm ta nhé tiểu bạch~
-...
Clgt?
____________________________________________
-Ciel, mặc đồ đó là sao?- Tôi nhìn cậu khoác lên mình một bộ đồ khác, khuôn mặt đanh lại trông thấy. Đã là xế chiều, và tôi đang ngồi bình thản đọc sách, bên cạnh là Sebastian tiện thể nhanh tay rót trà mỗi lần tôi kêu.
-...Sebastian, ta là chủ hay cô ấy là chủ hả?
-Tất nhiên đối với ngài vẫn là cậu chủ duy nhất của tôi a.- Sebastian cất lời, giọng cung kính trước Ciel, nhưng được một phút lại quay qua tôi cùng vẻ mặt rất dâm.-Còn với Kirai-san đây, em đối với tôi là cô mèo đen bé nhỏ trong lòng nga~
-...-Tôi cứng họng, khó khăn quay đầu thì thấy Ciel mặt đen như đít nồi, tức giận chạy lại kéo tay tôi đi. Riêng Sebas chỉ đứng yên đó, môi cong hình bán nguyệt tuyệt đẹp xen phần ma mị.-Ờ...Ciel? Ta đi đâu đây?
-Sebastian, chuẩn bị đi, chúng ta sẽ xuất phát để bắt gọn Jack the Ripper, còn cậu...-Cậu nói, tông giọng hạ thấp xuống, đôi con ngươi màu đại dương dao động và dừng trên khuôn mặt của tôi.-Đi với tớ, ở nhà có gia nhân lo rồi, tớ không yên tâm khi để cậu ở lại biệt thự.
-Nfu fu fu~ Cậu chủ a, đây là đang chăm sóc quá mức cho bé mèo con của tôi đấy~
Hmh...Jack the Ripper à?
Được, dù gì cũng lâu rồi không đấm đá đánh nhau, đi chung cho vui~
..................................................................................
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip