Twenty four
(6:00 AM)
Hôm nay mọi chuyện dường như đã quay trở về theo đúng quỹ đạo của nó,cậu lại thức dậy sớm cứ theo quáng tính thường ngày mà đi đến nơi hắn vẫn đón cậu.Đứng một lúc lâu mới chợt nhớ ra là hắn vẫn đang còn hôn mê cơ mà...
_HyukJae đến rồi
_Chào Sungmin..ý tôi là Minie
_Cậu biết không,hôm qua tôi đã bị mẹ mắng một trận tơi tả luôn đọ
_😄😄
_Tôi bị mắng mà cậu cười hả!!!(Sungmin cù lét HyukJae)
_Nhột!!Nhột quáaaa
_Mimi và Siwon kìa
_Chào HyukJae,chào Minie
_Hai cậu coi bộ thân ha
_À không,chỉ là tình cờ gặp nhau trên đường nên đi chung thôi
_Cậu giấu diếm gì nữa,họ là bạn cả mà!(Siwon nhìn Zhoumi đá mắt,cắn môi đủ kiểu)
_Tên điên!HyukJae về lớp thôi!(Zhoumi kéo tay HyukJae vội về lớp)
_Mặt cậu ấy đỏ bừng lên luôn kìa,cậu kì quá Siwon
_Không phải như vậy rất dễ thương sao?
_Thôi thôi,vô lớp dùm ông ơi
__________________________________
Cảm giác trống trải,không có tiếng hắn,không có tên phiền phúc suốt ngày chỉ biết chọc tức cậu.Chắc đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy đời sao tẻ nhạt vậy khi Lee Donghae đã đến bên cậu.Cả buổi cậu chỉ ngồi đưa mắt ra phía ngoài cửa sổ,thầy giáo gọi đứng lên trả bài không thuộc cũng chẳng còn ai cười chọc quê cậu....cứ học xong rồi về cậu lại cảm thấy không thoải mái với sự bình yên này vậy?Tối về đến nhà cũng chẳng thể vào giấc được!Cứ lăn qua lăn lại trên cái nệm vừa cũ kĩ vừa chật chội
_Aaa nhớ Donghae quá!!!!
..........
_Lee Donghae tôi nhớ cậu
.........
Chỉ mới có một ngày trôi qua thôi nhưng sao mà dài như mấy chục năm...Có lẽ Hyukjae phải chuẩn bị tinh thần để chiến đấu lâu dài vì hắn chắc sẽ lâu lắm mới quay lại trường.Mà cậu thì nhớ hắn quáaaa đi mất
Bên đây Lee Donghae cũng chẳng tài nào chợp mắt nổi.Mặc dù cả người đau nhức vì các vết thương mới phẫu thuật nhưng quả thật chẳng thấm thía gì sp với nỗi đau của trái tim...Hắn nhớ cậu quá đi mất.
____________________________
_Cậu ngồi dậy ăn sáng đi ạ,đích thân bà chủ đã xuống bếp nấu
_Dậy ăn sáng đi con.
Bà Lee ân cần đỡ con trai ngồi dậy,còn tận tâm tận tình thổi nguội cháo đút cho hắn ăn.Đây chắc là lần hiếm hoi hắn cảm nhận được vai trò người mẹ trong người phụ nữ này.Nếu đã vậy thì ước gì ngày nào hắn cũng sẽ bị đau như thế để lại được mẹ chăm sóc
_Haenie ngoan há miệng ra nha
_Phù..phù,hết nóng rồi bé há miệng ra nha
_Con cười gì vậy
_không..không có gì
_Haenie nghỉ ngơi nha,nếu buồn chán thì mở ti vi xem hay đọc mấy cuốn sách mẹ mới nhờ Minji mua,đều là sách mới cả đấy.Mẹ phải đến công ty rồi
_Mẹ
_Còn chuyện gì nữa sao?
_Lần trước mẹ bảo sẽ thuê gia sư mà
_Nhưng mà mẹ nghĩ bây giờ chưa cần thiết đâu,con nên dưỡng thương thêm một tuần nữa mẹ sẽ mời gia sư đến
_Ngay ngày mai!(Chẳng rõ hai mẹ con họ đàm phán thế nào nhưng cuối cùng thì bà Lee cũng đồng ý thuê gia sư cho Donghae vào ngay hôm sau)
_Tài xế Lim!chiều nay đến hỏi ý kiến của cậu ta xem thử có đồng ý làm gia sư tạm thời của Donghae nhà tôi không.Nếu cậu ta từ chối thì bảo làm tốt tôi sẽ thưởng thêm tiền chắc chắn con người đó sẽ nhận lời thôi
_Cảm ơn
_Tất cả là vì con thôi
(Reng..Reng..Reng🛎)
_Hôm nay đi ăn không tôi bao
_Tokbokki nha!!(Mọi người cùng đồng thanh)
_Mấy cậu tập trước với nhau hay gì?
_Biết hôm nay Siwon đẹp trai nhà ta sẽ bao nên bọn tôi đã tập sẵn đó,sao sao thấy đều hong??
_Cậu đã suy nghĩ kĩ khi cho Sungmin đi cùng chưa?
_Wae wae??
_Tại tôi nghe bảo cậu ấy ăn nhiều lắm đó
_Nam nhi trai tráng thì phải ăn nhiều mới đô con vạm vỡ được chứ!!Tôi là tiêu chuẩn đó trời,hai cậu nên học hỏi đi.
_Sợ cái miệng của cậu thật đấy(Zhoumi vốn định chọc Sungmin cho vui ai ngờ đâu lại tạo cơ hội cho cậu ta lập NGHIỆP)
_Cậu nói sao chứ tôi thấy "mấy người"cao ráo,trắng trẻo đẹp trai lại còn dễ thương mà
_Mấy người hay Mimi?
_ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
_HyukJae!HyukJae đó có phải cái xe Donghae lúc trước trở cậu đi học không?
_Ưmm
_Hình như đang đi đến phía tụi mình đó
Chiếc xe dừng lại trước chỗ của đám bạn trẻ.Từ trong xe một người đàn ông trung niên bước ra cúi đầu chào mọi người,họ cũng lễ phép chào lại
_Bác tài xế Lim phải không ạ?
_À cậu HyukJae
_Bác đến đây có chuyện gì không?
_Tôi sẽ vào thẳng vấn đề luôn vậy.Thật ra thì bà chủ muốn mời cậu HyukJae đây về làm gia sư cho cậu Lee nhà chúng tôi
_Gia sư???
_Phải!Tuy cậu là bạn của cậu ấy nhưng bà chủ vẫn sẽ trả lương mỗi ngày cho cậu,nên cậu HyukJae cứ yên tâm.Cậu chỉ cần đến và giảng lại những bài học trên trường lớp ngày hôm đó cho cậu chủ là được
_V..vậy là Donghae tỉnh lại rồi phải không bác?
_Vâng!
_Aaaaaaaa,cậu ấy tỉnh rồi,Donghae tỉnh lại rồi!!(Bốn người mừng rỡ ôm chầm lấy nhau nhảy nhót khắp nơi)
_Vậy thì ngày mai cậu sẽ bắt đầu đến nhé
_Naeeee
_Aaaaa Donghae tỉnh rồi😭😭😭😭
Cả bốn người lại tiếp tục ôm nhau nhảy nhót.Ông trời đúng là không bao giờ bỏ rơi người tốt mà,cậu cứ nghĩ hắn sẽ nằm đó mãi mãi chứ...
Aaaa hôm nay lại còn khó ngủ hơn hôm qua nữa cơ.Hôm qua là vì mãi lo lắng cho tên ngốc Lee Donghae mà cậu không chợp mắt được,còn hôm nay là vì hạnh phúc khi biết hắn đã tỉnh lại,vui quá cũng không ngủ được luôn!Đã vậy còn được làm gia sư có lương đàng hoàng nữa chứ.Sướng nhất là HyukJae rồi
____________________________
_Gia sư HyukJae ngày đầu tiên đi làm đừng để bị mắng nha
_Gửi lời hỏi thăm của bọn tôi đến Donghae đó
_Òoo,tạm biệt mọi người!Bạn nhỏ vừa bước ra khỏi cổng đã trông thấy chiếc xe đen quen thuộc đậu chờ sẵn ở đấy.
_Cậu HyukJae lên xe đi
_Vậng ạ
Sau bao lần quê độ thì lần này cậu đã biết mở cửa ô tô rồi nha.Ha thật là muốn hét lớn"Lee Donghae thấy rõ chưa"quá đi mất
_Bác Lim!Từ mai khi cháu đã biết đường rồi thì bác không cần phải mỗi ngày đến rước cháu như thế này đâu ạ
_Nhưng đây là công việc của tôi,thưa cậu
_Bác đừng dùng kính ngữ với cháu nữa mà
_Không được đâu ạ
_Cháu thật sự ngại lắm
_Vậy thì HyukJae...
_Dạ có HyukJae
_Hahaa
_Tới rồi
Bước ra khỏi xe,mọi thứ trước mắt cậu mơ hồ mờ ảo.Xung quanh hoàn toàn tách biệt với phong cách Hàn truyền thống khi đấy.Một màu sắc Tây Âu sang trọng,cổ điện đậm chất quý tộc hoàng gia.Đậm chất tài phiệt
_Quaaa điên mất,đây mà gọi là nhà ở sao?Cậu cứ tưởng là lâu đài chỉ dành cho hoàng tử và công chúa chứ
_Cậu là HyukJae phải không?(Một hầu ra đón HyukJae)
_Vâng ạ
_Đi theo tôi,cậu chủ đang đợi cậu trên phòng
"Ở đây rộng quá!Bên trong còn hú hồn hơn ở ngoài nữa"
_Chào mọi người ạ(Ở đây có nhiều người quá à,họ làm việc ở đây hả ta?)
_Cậu đừng có đụng vô đấy
_Đừng đụng vô!!
_Khoan khoan đã,bỏ tay ra đi!
Những người làm trong nhà phải để ý từng nhất cử nhất động của HyukJae vì sợ cậu táy máy nếu chẳng may lại làm hỏng hóc thứ gì đó thì xem ra ngày mai tất cả bọn họ sẽ có thời gian rảnh cả ngày mất
Từ nảy đến giờ đi mãi mà vẫn chưa lên đến phòng Lee Donghae á!Cơ mà rõ ràng khi nảy cậu chỉ sờ vào một tí chứ đâu có cầm lên quăng xuống đất?Người giàu đã khó hiểu mấy người ở trong nhà giàu lại càng khó hiểu hơn
_Đây là phòng cậu chủ,cậu vào đi
_Chị không vào chung với tôi hả
_À không đâu
Khi cô giúp việc đã rời đi cậu vẫn chần chừ không dám mở cửa.Cậu thật tâm là rất nhớ hắn,còn nghĩ đến khi gặp lại Lee Donghae sẽ chạy tới ôm hắn rồi cắn cho mấy phát.
_Lee HyukJae mạnh mẽ lên!!!
Khi chúng ta suy nghĩ một điều gì quá lâu hoặc cứ chần chừ băn khoăn mãi thì sẽ dần mất đi sự mạnh mẽ và không còn dũng khí mà làm điều đó nữa chi bằng cứ vậy mà đối mặt với nó thôi!
HyukJae từ từ mở cửa phòng🚪
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip