Chap 43

Chap 43

Chờ một hồi lâu đầu dây bên kia mới nhấc máy trả lời, nó khiến cho chủ tịch Hisoka hơi khó chịu: "Ba của cô đã khá hơn chưa?"

[Bà gọi cho tôi chỉ để hỏi như vậy thôi sao?]

Mỉm cười trước lời lẽ thẳng thắn của Sam, chủ tịch Hisoka cũng không vòng vo nữa: "Đúng là tôi không quan tâm chuyện đó lắm, nhưng con gái tôi hiện giờ không được ổn, cô là vị hôn phu của nó cũng nên an ủi con gái tôi một chút đi chứ."

[Người cần an ủi không phải bao gồm cả tôi hay sao?]

"Haha, nghe những lời đó phát ra từ miệng tổng giám đốc Sam đây có chút lạ tai thật. Tôi không ngờ cô lại thương yêu đứa em không cùng huyết thống nhiều như vậy?"

Ánh mắt Sam thoáng chao đảo, đã nhiều lần cô tự vấn với bản thân thật ra cô và Freen rốt cuộc là mối quan hệ gì, nhưng cho dù thế nào thì hãm hại người bên cạnh mình Sam chưa bao giờ nghĩ qua.

[Bà không cần phải mỉa mai, có những sự thật dù muốn che giấu như thế nào cũng không thể giấu mãi được. Nếu Freen thật sự chết thì đây và một vụ án giết người, tội không nhẹ đâu.]

"A, thế thì phải cầu cho bí mật của con dâu tôi không bị người khác biết, nếu không con gái tôi sau này phải làm sao bây giờ khi vị hôn thê của nó phải gánh tội giết người." - đưa ánh nhìn lạnh lẽo xuống con bò cạp vẫn nằm yên trong cái lồng sắt, giọng nói của bà có vẻ bông đùa nhưng ý nghĩa của nó lại rất tàn độc và cay nghiệt.

[Becky là một cô gái tốt nhưng đáng tiếc lại có người mẹ độc ác như bà. Bây giờ cũng đã khuya rồi, ngày mai tôi sẽ đến thăm cô ấy sau.]

"Cô là người rất kiêu ngạo nhưng cũng rất hiểu chuyện, tôi thích cô ở điểm này nhất. Ngày mai gặp lại." - kết thúc cuộc gọi, chủ tịch Hisoka xoay nhẹ chiếc ghế giám đốc của mình hướng mắt lên nhìn tên tay sai.

"Đã tìm được xác của Freen chưa?"

"Vẫn chưa thưa chủ tịch, nhưng vách núi này rất dốc và hiểm trở, cô ta chắc chắn là lành ít dữ nhiều rồi."

"Cho đến khi không tìm được xác của Freen thì mọi chuyện vẫn chưa thể kết thúc, bên phía Sam nhất định cũng đang ra sức tìm kiếm cô ta, chúng ta phải nhanh hơn một bước."

"Vâng, tôi sẽ tiếp tục tìm."

Ngón tay nhịp nhịp trên thành ghế, chủ tịch Hisoka chợt nhớ ra một chuyện quan trọng lên tiếng hỏi: "Sợi dây chuyền cảnh sát đang giữ có đặt máy nghe trộm trong đó cậu hãy giúp tôi bịt miệng bọn cảnh sát lại, tôi không cho phép bất kỳ sơ suất nào xảy ra."

"Vâng!"

Ngả người ra ghế khép mắt lại tận hưởng cảm giác chiến thắng ngày một cận kề, nụ cười đắc ý hiện rõ trên khuôn mặt tàn độc của người phụ nữ trung niên.

.

.

.

Bước chân nhẹ nhàng di chuyển đến thành lan can ngồi xuống, bàn tay đưa tách cà phê vừa mới pha xong lên miệng thổi nhẹ rồi hớp một ngụm nhỏ, đôi mắt buồn bã nhìn ra khu vườn rộng lớn và tĩnh lặng đã quá đỗi quen thuộc suốt mấy ngày qua buông tiếng thở dài chán nản, nơi này không hề thích hợp với con người hoạt bát như cô.

"Chán sao?" - bước đến đứng bên cạnh người đang ngồi ủ rũ phía trước, Sam giựt lấy tách cà phê thay bằng ly sữa nóng đặt lên bàn tay ấy, lập tức nhận ngay cái bĩu môi của cô.

"Uống cái này dễ ngủ hơn, Freen!"

"Bốn ngày rồi, em ở đây được bốn ngày rồi." - Freen uể oải nói, thay vì uống ly sữa Sam đưa cho mình cô lại đưa lên thổi bong bóng, nói thật từ nhỏ đến lớn Freen không bao giờ thích uống sữa.

"Kế hoạch này không phải em là người nghĩ ra sao? Đã đi đến nước này rồi thì cố mà chịu đựng thêm đi."

"Em nhớ Becky, cô ấy chắc đang rất đau khổ." - nghĩ đến gương mặt uất hận của Becky nhìn mình lần cuối trái tim Freen lại quặn thắt lên, cô ước giờ này mình có thể được ở bên cạnh Becky để giải thích cho cô ấy hiểu tất cả mọi chuyện, để Becky không cần phải lo lắng trong tuyệt vọng vì nỗi nhớ thương da diết người yêu giống như Freen hiện tại.

.

.

.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip