Phần 22

​​[Tằng Ngải Giai, ủy khuất một chút thua trong tay em đi]

Thời gian trôi nhanh, thời gian nửa năm cai nghiện cũng nhanh chóng qua đi Tằng Ngải Giai đưa Chu Di Hân đến bệnh viện hàng tháng trong khoảng thời gian này.

Tằng Ngải Giai cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn các chỉ số báo cáo một lần so một lần ở mức bình thường, cuối cùng thì Chu Di Hân đã trở lại tiêu chuẩn bình thường.

Nhưng có vẻ như Tằng Ngải Giai sắp rời xa Chu Di Hân. Như Tằng Ngải Giai đã nói, sau khi Chu Di Hân cai nghiện ma túy xong sẽ rời Chu Di Hân đi và sẽ không bao giờ làm phiền cuộc sống của Chu Di Hân nữa.

Lần khám sức khỏe cuối cùng, cơ thể Chu Di Hân vẫn rất yếu sau khi cai nghiện ma túy, trong vòng nửa tháng sau khi cai nghiện, cô ấy vẫn cần dùng thuốc để điều hòa cơ thể.

"Kha Kha, tình trạng thể chất của Chu Di Hân không sao chứ?" Tằng Ngải Giai ngồi trước mặt Trần Kha và lo lắng hỏi.

"Không sao. Nghiện ma túy cũng đã cai. Nửa tháng tới cần phải chăm sóc điều hòa cho tốt. Tớ sẽ trực tiếp kê đơn thuốc này cho Chu Di Hân trong nửa tháng, tiết kiệm cho cậu mấy lần di chuyển." Trần Kha dùng bút viết chữ mà hầu hết mọi người không thể xem mà hiểu được và nó xứng đáng là ngôn ngữ độc quyền của bác sĩ ...

"Còn điều gì nữa mà tớ cần chú ý không?" Tằng Ngải Giai liên tục xác nhận với Trần Kha, và đôi khi bác sĩ Trần quên đề cập đến các biện pháp phòng ngừa.

"Thật may, cậu đã nhắc nhở tớ thuốc này nên uống hai lần một ngày, một lần sau khi ăn sáng và một lần sau khi ăn tối, không được uống khi bụng đói. Thuốc này khá đắng, sau đó sẽ không tránh khỏi cảm giác muốn nôn. Sau khi uống cậu có thể bỏ một cục đường vào miệng Chu Chu. "

"Hảo! Cảm ơn kha kha!" Tằng Ngải Giai giống cái tiểu hài tử giống nhau, hưng phấn cầm báo cáo chạy đi ra ngoài, đi đến quầy lấy thuốc liền mang theo Chu Di Hân đi trở về.

Sau khi lái xe vào ga ra riêng, Tằng Ngải Giai không có ý định tắt máy và xuống xe, thay vào đó, cô ấy nghiêm túc nhìn Chu Di Hân, hít một hơi thật sâu và nghiêm nghị nói:

" Chu Di Hân, sau nửa tháng điều hòa, chị sẽ để em đi."

Tằng Ngải Giai làm thật lâu tâm lý đấu tranh, cuối cùng vẫn là lấy hết can đảm hướng Chu Di Hân nói ra những lời này, ngữ khí thực bình tĩnh, nhưng là Tằng Ngải Giai không dám ngẩng đầu nhìn về phía Chu Di Hân, nàng không dám cùng Chu Di Hân đối diện.

"Không có khả năng!" Chu Di Hân nghe xong Tằng Ngải Giai nói, một chút liền ngồi thẳng lên, bóp mạnh trên tay thú bông.

"Chúng ta đã thanh toán xong." Tằng Ngải Giai nhíu nhíu mày, theo sau nhắm mắt lại, thân mình nằm liệt trên ghế dựa trấn định nói.

"Tằng Ngải Giai, chúng ta vĩnh viễn đều không thể thanh toán xong!" Chu Di Hân đem đai an toàn cởi bỏ, xoay người hướng Tằng Ngải Giai kêu, Chu Di Hân không nghĩ rời đi Tằng Ngải Giai.

"Chúng ta đã thanh toán xong! Chúng ta không còn nợ nhau nữa, Chu Di Hân, em không nợ chị cái gì, chị cũng không có thiếu em bất cứ thứ gì!" Tằng Ngải Giai nhìn Chu Di Hân đôi mắt, kích động nói, Tằng Ngải Giai không nhận ra, đôi mắt cô ấy đỏ hoe và mặt đầy nước mắt.

"Phải không? Chúng ta thanh toán xong sao? Tằng Ngải Giai, em nói cho chị biết chúng ta vĩnh viễn đều không thể thanh toán xong!" Chu Di Hân nói liền đè lên người Tằng Ngải Giai, đem ghế dựa thả nằm xuống, hôn lên Tằng Ngải Giai môi mỏng, nụ hôn này mang theo tính xâm lược, Chu Di Hân cũng không biết từ đâu ra sức lực, mặc cho Tằng Ngải Giai như thế nào phản kháng đều đẩy không người nằm trên mình ra.

"Tằng Ngải Giai, em sẽ dùng hành động tới nói cho chị, chúng ta không có khả năng thanh toán xong, chị cả đời này đều là của em, chị cũng không có khả năng có thể từ em bên người rời đi, chị liền ủy khuất một chút, thua trong tay em đi......"

"Chu Di Hân... hy vọng em lần này cho chị hy vọng, không cần lại làm chị thất vọng ......"

"Em sẽ không lại làm chị thất vọng một lần nữa......"

Chu Di Hân cạy những hàng răng trắng đều tăm tắp của Tằng Ngải Giai, lưỡi quấn lấy nhau hăng say, trong xe chỉ có tiếng nuốt nước bọt, thẳng đến Tằng Ngải Giai thở không sau Chu Di Hân mới buông tha nàng, tách ra thời điểm xuất hiện một sợi tơ dài màu trắng bạc ở giữa môi hai người.

"Đồ ngốc, không biết đổi hơi sao?"

Tằng Ngải Giai không trả lời những lời của Chu Di Hân, mà thở hổn hển đưa tay lên che mặt.

Chu Di Hân cởi quần áo cản đường của hai người, sau đó gỡ tay của Tằng Ngải Giai ra, nhìn khuôn mặt đỏ bừng vẫn còn đang thở hổn hển của Tằng Ngải Giai, Chu Di Hân không khỏi nhếch miệng cười, lập tức nổi lên hứng thú chọc ghẹo người dưới thân.

Chu Di Hân càng ngày càng gần Tằng Ngải Giai, Tằng Ngải Giai tính toán nhắm hai mắt không xem trên người người nọ cũng cảm nhận được đối phương quen thuộc thả ấm áp hơi thở, hơi thở phun đến chính mình vành tai cảm giác ngứa ngáy, cẩn thận ngửi ngửi, còn có Chu Di Hân trên người đặc thù mùi hương, hình như là hương vị mộc lan hoa.

Chu Di Hân hạ ghế ngồi xuống, ngửi mùi vị quen thuộc của Tằng Ngải Giai. Bức ảnh này trông giống như một con sói đang đánh hơi con mồi của nó. Chu Di Hân ngậm lấy vành tai của Tằng Ngải Giai và thỉnh thoảng dùng răng chà xát nó, dùng lưỡi liếm láp và tiếng thở dốc tinh tế của người nằm dưới cũng là chất xúc tác tốt nhất cho dục vọng.

Chu Di Hân ở Tằng Ngải Giai trên người để lại thuộc về nàng dấu vết, lỗ tai, cổ, xương quai xanh, bả vai, ngực. Cơ thể Tằng Ngải Giai được bao phủ bởi những dấu vết của Chu Di Hân.

Chu Di Hân dùng đầu gối đẩy đẩy nơi riêng tư của người dưới thân, không có quần lót che đi, cô cảm nhận rõ ràng sự dính dính ở nơi kín đáo của Tằng Ngải Giai, Chu Di Hân đưa ngón tay xuống xoa nắn hoa huyệt., này không thể nghi ngờ là ở khiêu khích dưới thân người tình dục.

"Chu Di Hân ......"

Chu Di Hân khóe miệng tươi cười che giấu không được, cắn lên phần ngực chỗ kia mềm mại đã cứng rắn, Tằng Ngải Giai cảm nhận được tê tê dại dại cảm giác kích thích nàng thần kinh.

"Chu Di Hân ... Mau... Mau vào đi......"

Chu Di Hân nghe Tằng Ngải Giai bởi vì tình dục mà biến nghẹn ngào thanh âm, đem ngón tay cùng ngón giữa duỗi vào kia chảy sền sệt chất lỏng huyệt động, dưới thân người bởi vì là lần đầu tiên, Chu Di Hân vừa tiến vào liền cảm nhận được Tằng Ngải Giai căng thẳng co chặt làm Chu Di Hân ngón tay không cách nào linh hoạt vận động, Chu Di Hân một cái tay khác nắm lấy Tằng Ngải Giai trước ngực kia hai khỏa mềm mại, quả nhiên làm Tằng Ngải Giai dời đi lực chú ý, ngón tay cũng chậm rãi được thả lỏng.

Chu Di Hân vừa xoa vừa ngoáy nhẹ trong hang động, Tằng Ngải Giai cảm thấy ngón tay của Chu Di Hân đang cọ xát trong hang động, trêu chọc da thịt mềm mại nhăn nheo bên trong, cảm giác nông sâu ra vào không làm cho dục vọng của Tằng Ngải Giai được thỏa mãn. Tằng Ngải Giai eo theo bản năng giật giật, cọ xát đùi.

Chu Di Hân thừa dịp Tằng Ngải Giai không chú ý, đã tăng tốc độ ngón tay của mình lên một chút, Tằng Ngải Giai tiếng rên rỉ ở bên trong xe quanh quẩn, Chu Di Hân ngón tay đột nhiên nhanh chóng đâm vào rút ra, Tằng Ngải Giai hưởng thụ xưa nay chưa từng có khoái cảm, bên trong không ngừng co rút lại, đột nhiên Chu Di Hân cảm nhận được Tằng Ngải Giai thân mình run lên, ướt nóng chất lỏng chảy ra, còn có chút nóng bỏng, Chu Di Hân cúi xuống hôn hôn Tằng Ngải Giai khóe mắt nước mắt.

"Ngải Giai, vất vả rồi."

Chu Di Hân nói xong liền đứng dậy mặc quần áo vào, sau khi người bên cạnh nhanh chóng mặc quần áo, hai người xuống xe trở về nhà.

"Đi thôi! Về nhà!"

"Ân,Về nhà."​​​​

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip