Chap 11

Bà Hwang vội vàng ngắt lời ông Hwang, "Không có việc gì, mọi người chỉ thuận miệng hỏi thôi. . . . . . Mẹ gọi con về là muốn con đi gặp cháu của một người bác với mẹ. . . . . ."

Ông Hwang cúp điện thoại, vẻ mặt sững sờ.

Bà Hwang nhìn chồng, nhíu mày, "Ông làm sao vậy?"

Ông Hwang hoàn hồn, chậm rãi thốt lên, "Nhà báo tòa soạn Newsen nói Ji Eun đang qua lại với tổng giám đốc tập đoàn ' Kim thị’ Kim Hanbinl! !"

Bà Hwang giật mình kinh ngạc, trong lời nói lại mang chút vui sướng, "Có thật không?"

Ông Hwang nghi ngờ, "Nhưng mà lần trước chúng ta đã hỏi Ji Eun, nó nói nó không quen biết tổng giám đốc Kim!"

Bà vội nói, "Không có lửa làm sao có khói, nhà báo cũng hỏi nhà họ Hwang chúng ta, nhất định là bắt được gì rồi. . . . . . Hơn nữa, lần trước tôi cũng thấy có một người đàn ông lái xe Bentley đưa Ji Eun về!"

Ông Hwang nghiêm nghị hỏi bà Hwang, "Bà nói thật chứ?"

Bà Hwang gật đầu, "Dĩ nhiên, có lẽ Ji Eun đang yêu thật!"

Ông Hwang cười nói, "Nếu quả thật là tổng giám đốc tập đoàn Kim thị vậy thì tốt rồi. . . . . ."

Bà Hwang liếc mắt nhìn chiếc giường trống không của Ji Eun ý tứ sâu xa hỏi người giúp việc, " Ji Eun thường ra ngoài vào nửa đêm sao?"

Người giúp việc không thể nào giấu giếm hộ Ji Eun nữa, khúm núm nói, "Dạ, có vài lần, nhưng mà tiểu thư bảo tôi giấu ông bà."

Bà Hwang cười càng rạng rỡ hơn, "Ji Eun không nói đến chuyện yêu đương chắc là ngượng rồi, hay là chúng ta gọi Ji Eun về hỏi cho rõ?"

Ông Hwang gật đầu, "Cũng được."

----

Khách sạn "Paradise".

Thoải mái vùi trong ngực Hanbin, Ji Eun bị tiếng chuông dồn đập của điện thoại di động đánh thức.

Ji Eun dịch cánh tay đặt ngang trên eo cô của Hanbin còn lim dim ngủ, vươn tay cầm lấy di động."A lô. . . . . . Dạ. . . . . . Được ạ, con về ngay đây."

Tay Hanbin không an phận vuốt ve dọc sống lưng bóng loáng của Ji Eun, vùi đầu vào mái tóc ngát hương của cô, nói lười nhác, "Chuyện gì vậy?"

"Ba mẹ muốn tôi về nhà ngay." Cô nói đúng sự thật cho anh biết.

Hanbin cưng chiều hôn lên trán Ji Eun, khẽ nói, "Đi đi. . . . . . Hôm nay cũng không đi làm, ở nhà ‘nghỉ ngơi’ cho tốt."

"Ừm." Khẽ lên tiếng, gương mặt cô chợt nóng bừng ửng hồng. Dĩ nhiên cô hiểu hàm ý trong lời nói của người nào đó, tối hôm qua người nào đó thật là. . . . . . điên cuồng.

Ôm lấy chăn ngồi dậy, khoác chiếc áo ngủ tơ mỏng lên, cô đi vào phòng tắm.

. . . . . .

Nửa tiếng sau, cô đã trở về nhà họ Hwang.

Ông bà Hwang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sofa trong phòng khách, khuôn mặt hiền hòa khó có thể che giấu vẻ vui sướng.

Ji Eun nghi ngờ đi tới trước mặt ba mẹ, khẽ gọi, "Ba mẹ, có chuyện gì vậy?"

Ông Hwang ho nhẹ một tiếng, nói ôn tồn, "Ji Eun, con đang qua lại với tổng giám đốc Kim Thị, sao có thể giấu ba mẹ được?"

Ji Eun giật mình, kinh ngạc, "Ba mẹ. . . . . . nghe được từ đâu vậy?"

Bà Hwang cười hì hì, "Nhà báo cũng gọi điện thoại tới rồi!"

Ji Eun vội vàng giải thích, "Ba mẹ, lời nhà báo nói làm sao có thể tin được? Lần trước con đã nói với ba mẹ con không hề quen biết tổng giám đốc Kim rồi mà. . . . . ."

Ông Hwang nghi ngờ, "Nhưng mà. . . . . ."

Buổi tối, ông bà Hwang nằm trên giường, ông nghi ngờ hỏi bà Hwang, "Hôm nay sao bà lại ngắt lời tôi? Tôi định hỏi chuyện Ji Eun ra ngoài lúc nửa đêm. . . . . ."

Bà Hwang cười, nói lời sâu xa, "Nếu con gái yêu đương, ông cảm thấy nửa đêm nó ra ngoài thì sẽ đi đâu?"

"Ý bà nói là. . . . . ." Ông Hwang có phần khó có thể tin, "Ji Eun qua đêm với tổng giám đốc Kim?"

Bà Hwang gật đầu chắc chắn, "Tôi đã qua thời trẻ tuổi nên cũng hiểu được thiếu nữ yêu lần đầu thường xấu hổ. . . . . ."

Ông Hwang xúc động nói, "Nếu Ji Eun qua đêm với tổng giám đốc Kim thật thì đúng là chuyện tốt!"

Bà Hwang nói với giọng đầy hưng phấn, "Nếu Ji Eun không muốn nói cho chúng ta biết vậy thì chúng ta phải tìm hiểu sự thật rồi. . . . . ."

-----

Những ngày sau đó, cuộc sống Ji Eun bắt đầu dần dần trở nên yên ổn.

Ở công ty, quan hệ của cô và Hanbin đơn thuần chỉ là cấp trên và cấp dưới. Hanbin chưa bao giờ làm chuyện gì khác với cô vượt ra ngoài phạm vi công việc. Cũng bởi vì hội Shin Mi So bị đuổi việc mà ngăn chặn lời đồn thổi về họ trong công ty.

Đêm nay, Ji Eun lại nhận được điện thoại của Hanbin.

Cô rón ra rón rén rời khỏi biệt thự nhà họ Hwang như thường ngày, nhưng không ngờ rằng đêm nay ông bà Hwang lại đi theo cô.

Cũng cuồng quay triền miên như ngày trước, cô thở hổn hển nằm ở trong ngực Hanbin, hoàn toàn không biết ông bà Hwang đang nghiên tai lắng nghe ngoài cửa phòng khách sạn.

. . . . . .

Hôm sau, tiếng chuông cửa vang lên.

Ji Eun thấy Hanbin ngủ rất say, liền khoác bừa áo ngủ đứng dậy mở cửa.

Cô tuyệt đối không ngờ rằng người đứng ngoài cửa phòng không phải là phục vụ khách sạn, mà là ba mẹ cô, sắc mặt Ji Eun liền trắng xanh ngay tại chỗ.

Ji Eun hoảng sợ trợn tròn hai mắt, "A, ba. . . . . . mẹ. . . . . ."

Bà Hwang không hề ý tứ liếc mắt nhìn chiếc giường lớn trong phòng, khẽ nói, "Không có việc gì, con tiếp tục ở lại đây nghỉ ngơi. . . . . . Ba mẹ về nhà chờ con."

Ông Hwang gật nhẹ đầu, sau đó kéo vợ rời đi.

Ji Eun giật mình kinh ngạc nhìn ba mẹ cười chúm chím rời đi, mãi mà không thể lấy lại tinh thần.

Mấy phút sau, cô vội vã chạy về nhà.

Ông bà Hwang đang ngồi trên ghế sofa thảo luận chuyện Ji Eun và Hanbin, lời nói cử chỉ vui sướng không thôi.

Nhìn thấy Ji Eun, bà Hwang vội vàng kéo cô ngồi xuống, tò mò hỏi liên tục, "Ji Eun, con qua lại với tổng giám đốc Kim từ lúc nào vậy? Có vẻ là rất tuấn tú. . . . . . Cũng đã yêu nhau rồi sao lại không dẫn cậu ấy về nhà gặp mặt mọi người?"

Ông Hwang cũng hỏi tiếp, "Tổng giám đốc Kim này chính là người giúp nhà họ Hwang chúng ta sao?"

Bà Hwang lại hỏi, "Quan hệ của các con cũng đã thân mật như vậy rồi, Tổng giám đốc Kim có nói bao giờ kết hôn với con không? Hai đứa định có con luôn không?"

Nhìn ba mẹ càng nói càng xa, Ji Eun đã lúng túng đến mức không biết nên trả lời ba mẹ thế nào.

Ông Hwang thấy cô im lặng không nói gì, không khỏi vui vẻ cười to, "Thật sự không ngờ rằng tổng giám đốc của ‘Kim thị ’ lại có thể là bạn trai của Ji Eun. Những người trước kia không chịu trợ giúp nhà họ Hwang, lần này nhất định phải rớt vỡ mắt kính. . . . . . Ji Eun, hẹn cậu ấy đi, ba mẹ muốn gặp con rể tương lai!"

"Dạ,....con đang hẹn hò với Kim Hanbin, con sẽ tìm thời gian dẫn anh ấy về gặp ba mẹ!!"

. . . . . .

Bóng đêm yên tĩnh, Ji Eun mở to mắt, sững sờ nhìn hoa văn trên đỉnh đầu. Cô không thể ngờ rằng mình có thể nói dối ba mẹ như vậy.

Song, nếu không nói dối thì cô biết làm sao? Cô và Hanbin nghỉ đêm tại khách sạn là sự thật, cô không thể nào lấy cớ khác giấu giếm ba mẹ nữa.

Chuyện đã phát triển đến nước này, cô chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Về phần ba mẹ muốn gặp Hanbin, cô đã nghĩ xong, dù sao ba mẹ không gặp mặt Hanbin trực tiếp, cô chỉ cần tìm người đàn ông có bóng lưng tương tự Hanbin đến gặp ba mẹ là được. . . . . .

Vấn đề này coi như có thể giải quyết, nhưng trong cô lại cất giấu phiền não lớn hơn nữa.

Khó lắm cô mới mời thám tử tư điều tra được tin tức mười sáu tuổi Yerim đã đi Mỹ, nhưng cô mời thám tử tư này tiếp tục điều tra thì lại không thu được thông tin gì nữa. . . . . .

Cô cho rằng quá trình điều tra sẽ rất thuận lợi, nhưng không ngờ tất cả lại chấm dứt ở đây.

Lòng cô rất loạn, rất phiền. . . . . .

Không có ai biết được bao năm nay cô tự trách và áy náy nhiều đến cỡ nào, cô luôn muốn gặp được Yerim, luôn muốn trả tất cả những thứ cô có được ngày hôm nay cho Yerim. Mỗi khi nghĩ đến Yerim có lẽ đang bơ vơ sống cảnh đầu đường xó chợ, cô liền rất hận mình. . . . . .

-----

Hôm sau.

Bữa tối, Ji Eun mời "Kim Hanbin" đến nhà.

"Kim Hanbin" này là người mẫu công ty Ji Eun tuyển chọn, trẻ tuổi, tuấn tú sáng sủa, rất có phong cách tuổi trẻ tài cao.

Để cho ba mẹ tin tưởng, vừa vào cửa Ji Eun đã thân mật kéo "Hanbin" mặc đồ Tây hàng hiệu, tỏ vẻ hết sức thân mật.

Song, Ji Eun không ngờ rằng mọi chuyện hoàn toàn vượt qua tầm tay của cô. Vì ba mẹ cô muốn khoe khoang với người quen, lại có thể mời tất cả những thương nhân, nhà chính trị nổi tiếng có quan hệ với nhà họ Hwang đến nhà. . . . . .

Bữa tối này nghiễm nhiên trở thành một màn dạ tiệc hoan nghênh, tất cả tiêu điểm đều tập trung trên người "Kim Hanbin". Những câu chuyện xoay quanh hắn cũng bắt đầu. . . . . .

"Đây là tổng giám đốc Kim à, quả nhiên anh tuấn. . . . . ."

"Còn trẻ vậy đã có thành tựu thế này, Ji Eun thật có phúc. . . . . ."

. . . . . .

Ji Eun cứng đờ kéo nhẹ hắn bên cạnh, biểu hiện hơi luống cuống, cười xấu hổ.

Ông bà Hwang đến bên cạnh Ji Eun dường như để đánh giá con rể "Kim Hanbin". Mặc dù rất hài lòng nhưng ông bà Hwang vẫn cảm thấy có gì đó bất thường.

Bà Hwang lặng lẽ kéo ông Hwang đang nói chuyện với khách, nghi ngờ nói, "Người này là Kim Hanbin à? Sao tôi không thấy cậu ấy có phong thái của thương nhân chút nào. . . . . ."

Ông Hwang cũng nhíu mày, "Tôi cũng thấy không giống. . . . . ." Đêm đó mặc dù mờ tối, nhưng họ quan sát tường tận thấy Hanbin ôm Ji Eun đến gần khách sạn, phong cách, tư thế mạnh mẽ đó người bình thường không thể bắt chước được.

Ji Eun kiên trì đi tới bên cạnh ba mẹ, quẫn bách mở miệng, "Không phải ba mẹ nói ăn bữa cơm gia đình thôi sao? Tại sao ba mẹ lại gọi nhiều họ hàng bạn bè như vậy?"

Ông Hwang còn chưa trả lời cô, trong số khách mời chợt có người bật cười, "Ơ, người này không phải Kim Hanbin. . . . . . Tôi và chồng đã thấy cậu ta một lần rồi, không thể là kẻ ẻo lả quê mùa này được! !"

Kết quả cuối cùng. . . . . .

Đêm đó, đối mặt với những chất vấn và châm chọc của khách khứa, ông bà Hwang cảm thấy không còn mặt mũi gì nữa. Sau khi tiễn khách, ông bà Hwang liền ngồi trên ghế sofa trong phòng khách lặng yên không nói gì.

Ji Eun ngồi xổm bên cạnh bà Hwang, nhẹ giọng an ủi, "Mẹ, con xin lỗi, con không cố ý tìm người giả mạo Kim Hanbin . . . . . ."

Mặc dù bà Hwang rất tức giận, nhưng đối mặt với con gái bảo bối, vẫn chỉ nói lời chân thành, "Ji Eun, ba mẹ rất vui vì con hẹn hò với tổng giám đốc Kim, nhưng sao con có thể lừa ba mẹ?"

Ji Eun không biết nên giải thích thế nào, ánh mắt sững sờ. Là cô không có suy tính chu toàn, mới có thể không để ý tới tâm trạng của ba mẹ, cũng không ý thức được Hanbin là người của công chúng. Mặc dù anh ta thần bí khiêm tốn, nhưng cũng là một thương nhân, đương nhiên cũng sẽ có người đã từng tiếp xúc với anh ta.

Ông Hwang khó hiểu, "Chỉ là dẫn bạn trai về gặp mặt ba mẹ, có gì khó khăn sao?"

Ji Eun vẫn lặng im.

Khi ông Hwang muốn hỏi kĩ hơn, một người giúp việc kính cẩn đi tới trước mặt ông, "Ông chủ, có người chuyển fax."

Ông Hwang lập tức đứng dậy đi đến thư phòng.

Hai phút sau, bà Hwang và Ji Eun nghe thấy tiếng ông Hwang ném đồ vật ở trong thư phòng.

Ngay sau đó, ông Hwang nghiêm nghị đi ra.

Bà Hwang vội vàng đi đến bên cạnh ông, lo lắng nói, "Sao vậy?"

Ji Eun ngước mắt nhìn ông Hwang, chạm đến đôi mắt sắc bén mà cô chưa từng nhìn thấy từ ông.

Ji Eun không khỏi run lên.

Ông Hwang lướt qua bà Hwang đi thẳng tới trước mặt Ji Eun, giơ tay lên muốn cho cô một cái bạt tai. Nhưng tay ông giằng co giữa không trung, cuối cùng cũng không thể ra tay được.

Bà Hwang hoảng sợ chắn trước mặt Ji Eun, giận dữ mắng mỏ chồng, "Ông làm sao vậy?"

Tay ông run rẩy, giọng nói đè nén tức giận, "Bà hỏi con gái bảo bối của chúng ta xem rốt cuộc nó đã làm gì?"

Ji Eun đứng sau lưng bà, đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

----

Năm phút trước, ông Hwang nhận được một bản fax.

Trên bản fax là một số hình ảnh rõ nét, nội dung bức ảnh là một phụ nữ mặc áo ngủ gợi cảm đi ra từ phòng tắm khách sạn, và cả hình ảnh nam nữ đang quấn quít mơ hồ, cuối bức ảnh còn chú thích ——

Để đạt được vị trí cao, thiên kim tiểu thư X đã quyến rũ tổng giám đốc của một công ty, dùng thân thể thỏa mãn dục vọng của tổng giám đốc trẻ tuổi.

Lời giản thích mĩ miều trên bản fax như thể đặt câu chuyện bị ông bà Hwang cười chê bai mấy ngày trước trước mặt họ. Mà Ji Eun không thể nào giải thích được, bởi vì nhân vật chính trong bức ảnh rõ ràng là cô.

Hốc mắt bà Hwang ửng đỏ, khó có thể tin, "Ji Eun, nói cho mẹ biết, chuyện này không liên quan gì đến con. . . . . ."

Ông Hwang chỉ lặng lẽ hút thuốc, không muốn liếc mắt nhìn Ji Eun.

Cô tự biết không thể nào giải thích rõ ràng với ba mẹ, chỉ có thể cầu xin ba mẹ tha thứ, "Ba mẹ, chuyện này con có thể giải thích, con xin ba mẹ hãy tin con. . . . . ."

Ông Hwang chán nản nhìn cô, lắc đầu ủ rũ, "Thảo nào con quen biết một người bạn họ Kim có tiền như vậy, thảo nào con thuê phòng khách sạn với Kim Hanbin cũng không dám để cho ba mẹ biết. . . . . . Làm sao con có thể trở thành như vậy?"

Ji Eun ra sức lắc đầu, nghẹn ngào cố gắng giải thích, "Ba mẹ, mọi chuyện không phải như vậy đâu. . . . . ."

Bà Hwang quay đầu sang bên, thất vọng nói, "Trừ phi con chứng minh cho ba mẹ biết con và Kim Hanbin là bạn bè trai gái bình thường, nếu không. . . . . . Ba mẹ không thể tin con được!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip