Chương 22: Ngọn Lửa Ghen Tuông
Sáng hôm nay, Huy bắt đầu đi học lại sau kỳ nghỉ hè dài. Cậu mặc áo sơ mi trắng, quần jeans, đeo cặp kính tròn, bước vào lớp với tâm trạng phấn khởi. Ngôi nhà của ông Nhân giờ đã trở thành tổ ấm quen thuộc của cậu, và mỗi ngày đi học, cậu đều mang theo niềm vui khi biết ông sẽ đón cậu vào buổi chiều. Nhưng hôm nay, một sự kiện bất ngờ đã làm thay đổi không khí thường ngày giữa hai người.Khi vào lớp, Huy gặp lại Lâm - một người đàn anh từng rất tốt với cậu khi cậu còn là sinh viên năm nhất. Lâm cao lớn, khuôn mặt sáng sủa, giọng nói ấm áp, đã ra trường cách đây không lâu và hôm nay quay về thăm trường. Hai người từng xem nhau như anh em, thường xuyên trò chuyện và giúp đỡ nhau trong học tập. Thấy Huy, Lâm cười lớn, vỗ vai cậu: "Huy! Lâu quá không gặp, khỏe không em?""Dạ, khỏe ạ! Anh Lâm về thăm trường hả? Vui quá!" Huy cười, ánh mắt sáng rực khi gặp lại người anh thân thiết. Họ đứng nói chuyện với mọi người trong lớp một lúc, và trước khi Lâm rời đi, cả hai hẹn gặp nhau ở quán cà phê gần trường sau giờ học để trò chuyện thêm. Huy không nghĩ gì nhiều, chỉ thấy vui khi được gặp lại Lâm sau thời gian dài.Sau giờ học, Huy và Lâm ngồi đối diện nhau trong một quán cà phê nhỏ, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên bàn gỗ. Họ hỏi thăm nhau về sức khỏe, công việc, và những chuyện vặt vãnh trong cuộc sống. Lâm kể về công việc mới của mình ở một công ty thiết kế, còn Huy kể về kỳ nghỉ hè vừa qua ở Đà Lạt với ông Nhân, dù cậu không nhắc chi tiết về mối quan hệ đặc biệt của mình. Hai người cười đùa vui vẻ, không để ý rằng cách đó không xa, một chiếc xe Toyota bốn bánh đang đậu ở lề đường, và chủ nhân của nó - ông Nhân - đang nhìn Lâm với ánh mắt sắc lạnh, như nhìn một kẻ địch.Huy chợt cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng chiếu vào mình. Cậu quay ra, và giật mình khi thấy ông Nhân ngồi trong xe, cửa sổ hạ xuống, đôi mắt ông sáng rực một tia khó hiểu. "Anh Lâm, em xin phép về trước nhé. Có người nhà đến đón em," Huy đứng dậy, cười gượng, lòng thoáng chút lo lắng khi thấy vẻ mặt ông Nhân."Ừ, đi cẩn thận nhé. Hẹn gặp lại em sau," Lâm gật đầu, đứng lên trả tiền, rồi tiễn Huy ra đến xe. Ông Nhân bước xuống, dáng người cao lớn, phong độ trong áo thun xám và quần dài, mở cửa xe cho Huy, nhưng ánh mắt ông liếc sang Lâm, lạnh lùng và đầy cảnh giác, như muốn đánh dấu lãnh thổ của mình. Lâm đứng đó, chẳng hiểu gì, chỉ ngơ ngác nhìn ông Nhân và Huy lên xe, rồi chiếc xe lăn bánh rời đi.Trên xe, Huy bắt đầu kể cho ông Nhân nghe về ngày hôm nay - về bài giảng mới, những câu chuyện trong lớp, và cuộc gặp gỡ với Lâm. Nhưng ông Nhân không đáp lại, khuôn mặt ông nghiêm lại, đôi môi mím chặt, tay siết chặt vô lăng. Huy nghiêng đầu, khó hiểu: "Bác... Sao bác không nói gì vậy? Bác mệt hả?"Ông Nhân vẫn im lặng, ánh mắt ông nhìn thẳng về phía trước, nhưng trong lòng ông là một cơn sóng ghen tuông đang dâng trào. Ông đã thấy Huy cười nói vui vẻ với Lâm, thấy cách cậu thoải mái ôm vai người đàn anh ấy, và điều đó làm ông không thể chịu nổi. Dù biết Huy yêu mình, ông vẫn không kìm được cảm giác bất an - một cảm giác mà ông chưa từng trải qua trước đây, kể cả khi còn trẻ.Cả đoạn đường về nhà, không khí trong xe nặng nề. Huy dần nhận ra ông Nhân đang giận, nhưng cậu không hiểu lý do, chỉ lặng lẽ nhìn ông, lòng thoáng chút lo lắng xen lẫn tò mò. Khi xe dừng lại trước sân, ông Nhân xuống xe, mở cửa cho Huy, rồi nắm tay cậu, kéo mạnh lên phòng ngủ mà không nói một lời.Vừa vào phòng, ông đè Huy xuống giường, cơ thể cao lớn của ông phủ lên người cậu, môi ông áp chặt vào môi Huy, hôn mãnh liệt, lưỡi ông luồn vào miệng cậu, mút mạnh đến mức nước bọt trào ra, chảy xuống cằm cậu, ướt át và dâm đãng. Ông liếm từ môi xuống cổ, mút mạnh để lại những dấu đỏ sẫm, tay cởi áo Huy, ném xuống sàn, rồi liếm khắp cơ thể cậu - lưỡi quét qua ngực, mút núm vú đến đỏ rực, làm Huy rên lên: "Bác... sướng..."Ông vừa hôn vừa tức giận hỏi: "Thằng ngồi với cháu ở quán cà phê là ai? Cháu cười với nó vui lắm hả?" Giọng ông khàn đục, ánh mắt sáng rực một tia ghen tuông không giấu nổi. Huy nghe vậy, chợt hiểu ra ông Nhân đang ghen, và một ý định trêu chọc nảy lên trong đầu cậu. Cậu im lặng, không đáp, chỉ nhìn ông với ánh mắt tinh nghịch, khóe môi nhếch lên như khiêu khích.Ông Nhân thấy Huy không nói, khuôn mặt ông nhăn lại, tức giận hơn. Ông cởi quần Huy ra, để lộ cặp mông trắng trẻo và lỗ đít hồng nhạt, rồi nhổ nước bọt lên tay, thọt hai ngón tay vào đít cậu. Ông thọt ra rút vào chậm rãi, cảm nhận lỗ đít cậu siết chặt quanh ngón tay mình, ấm nóng và mềm mại, rồi bất ngờ ấn sâu vào điểm nhạy cảm, làm Huy cong người lên, rên to: "Bác... sướng quá..."Ông Nhân dùng ngón tay đụ cậu, thọt mạnh hơn, ngón tay ra vào nhanh như máy, làm Huy run lên vì sướng, nước mắt rỉ ra từ khóe mắt. "Bác... Dùng cu bác đụ cháu đi... Cháu chịu không nổi..." Huy rên rỉ, tay bấu chặt drap giường, nhưng ông Nhân không làm theo, vẫn dùng ngón tay đâm sâu vào đít cậu, ánh mắt ông lạnh lùng: "Nói đi, thằng đó là ai? Không nói thì bác không đụ đâu."Huy bị ông Nhân hành đến mức không chịu nổi, cơ thể cậu nóng ran, lỗ đít siết chặt quanh ngón tay ông, sướng đến mức muốn phát điên. "Dạ... Là anh Lâm, đàn anh của cháu... Tụi cháu xem nhau như anh em thôi... Bác đừng ghen mà..." cậu lí nhí, giọng đứt quãng vì sướng, mắt nhìn ông đầy van xin.Nghe vậy, khuôn mặt ông Nhân dịu lại đôi chút, ánh mắt ông bớt lạnh lùng, thay vào đó là một tia yêu thương xen lẫn thỏa mãn. Ông rút ngón tay ra, cúi xuống, hôn liếm khắp cơ thể Huy lần nữa - lưỡi quét qua ngực, mút núm vú đến đỏ sẫm, rồi liếm xuống bụng, để lại những vệt nước dãi lấp lánh. "Bác ghen thật đấy... Cháu là của bác, không được cười với thằng khác như vậy," ông thì thầm, giọng khàn khàn, tay vuốt tóc cậu."Bác... Đụ cháu đi... Cháu muốn cu bác..." Huy rên rỉ, tay ôm cổ ông, kéo ông sát vào mình. Lần này, ông Nhân không từ chối nữa, cởi quần mình ra, để lộ con cu hơn 20cm - to dài, gân guốc, đầu khấc đỏ rực bóng nước vì sướng. Ông đặt cu ngay lỗ đít Huy, nhấp mạnh một phát đi vào, làm cậu la lên: "Bác... sâu quá... sướng..."Ông Nhân bắt đầu đụ Huy, nhấp cu từ trên xuống trong tư thế truyền thống, tay ông chống hai bên đầu cậu, mỗi cú nhấp làm con cu ra vào sâu trong đít cậu, phát ra tiếng "phạch phạch" dâm dục. Ông nhấp mạnh, hơn trăm cái, mồ hôi chảy xuống từ trán, nhỏ lên ngực Huy. "Cháu chặt quá... bác sướng..." ông rên lên, tay bóp mông cậu, kéo sát vào mình.Ông lật Huy nằm sấp, nâng mông cậu lên, nhấp cu từ phía sau, tư thế doggy làm con cu ông đâm sâu hơn, chạm đến điểm nhạy cảm, làm Huy rên to: "Bác... đụ mạnh nữa... cháu sướng..." Ông đè sát người xuống lưng cậu, vừa đụ vừa liếm gáy cậu, lưỡi quét qua da thịt, để lại vệt nước dãi lấp lánh. Ông nhấp nhanh, mông Huy đỏ lên vì va chạm, tiếng "phạch phạch" vang lên không ngừng.Ông kéo Huy ngồi lên đùi mình, để cậu đối diện ông, nhấp cu từ dưới lên, tay ông ôm eo cậu, kéo sát vào ngực. Huy tự nhấp nhả, mông cậu đập xuống hông ông, con cu ông ra vào sâu trong đít cậu, làm cậu rung lên vì sướng. Ông vừa đụ vừa hôn môi cậu, lưỡi quấn lấy lưỡi cậu, mút mạnh, nước bọt trào ra từ khóe miệng, chảy xuống cằm cậu.Ông lật Huy nằm nghiêng, nâng một chân cậu lên vai, nhấp cu từ bên hông, tư thế này làm con cu ông chạm đến những góc mới trong đít cậu, làm Huy rên to hơn, nước mắt chảy ra vì sướng: "Bác... cháu không chịu nổi... sướng quá..." Ông nhấp mạnh, tay vuốt ve con cu của Huy, làm cậu bắn tinh - dòng tinh trắng đục phun ra, trào lên bụng ông, lấp lánh dưới ánh đèn phòng ngủ.Cuối cùng, ông đè Huy nằm ngửa lại, nâng cả hai chân cậu lên vai, nhấp cu từ trên xuống, mỗi cú nhấp làm giường rung lên "cót ca cot". Ông đụ nhanh, hơn trăm cái nữa, tay bóp ngực cậu, mồ hôi chảy xuống từ trán, nhỏ lên bụng Huy. "Bác bắn đây... cháu nhận hết đi..." ông rên lên, hông nhấp mạnh như máy, và bắn tinh - hai đợt tinh nóng bỏng, đặc sệt trào ra từ con cu hơn 20cm, đầy trong đít Huy, chảy xuống drap giường, trắng đục và dâm dục.Huy thở hổn hển, cơ thể đẫm mồ hôi và tinh của ông Nhân, nằm vật ra giường, mắt nhắm nghiền vì kiệt sức. Ông Nhân cũng thở mạnh, nhìn cậu, ánh mắt sáng lên một tia mãn nguyện xen lẫn yêu thương. Ông rút cu ra, dòng tinh trắng đục chảy ra từ lỗ đít Huy, nhỏ xuống giường, làm không khí càng thêm nhục dục. Ông nằm xuống bên cạnh, kéo Huy vào lòng, hôn nhẹ lên trán cậu, tay vuốt tóc cậu."Cháu làm bác ghen muốn chết... Lần sau không được trêu bác nữa, nghe chưa?" ông thì thầm, giọng khàn khàn, ôm chặt cậu vào ngực. Huy mỉm cười yếu ớt, tựa đầu vào vai ông: "Dạ... Cháu chỉ có mình bác thôi... Bác đừng ghen nữa nhé."Họ ôm nhau, hơi thở dần đều lại, cơ thể vẫn còn nóng bỏng sau cơn dục vọng mãnh liệt. Ông Nhân vuốt lưng cậu, ánh mắt dịu dàng: "Ngủ đi, cháu mệt rồi. Mai bác chở cháu đi học." Huy gật đầu, nhắm mắt, thiếp đi trong vòng tay ông, mang theo một buổi tối đầy lửa ghen tuông và tình yêu sâu đậm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip