Chap 10 (1)

Lưu Vũ vốc nước rửa mặt, ngẩng đầu nhìn gương mặt thức trắng đêm của mình.

Hết nhéo nhéo lại xoa xoa.

Sau khi chắc chắn xuất ra được khuôn mặt tươi cười tự nhiên nhất có thể, cậu mới đi ra khỏi phòng ngủ.

Cậu suy nghĩ cả đêm, cuối cùng vẫn quyết định cho Santa thêm một cơ hội, tin tưởng người mình thích, cũng trước sau như một thích mình.

Cậu sẽ đợi Santa tự nói ra.

Dù sao vừa mới chấm dứt quãng thời gian yêu xa, cho dù là ai thì cũng rất luyến tiếc khoảng thời gian phải chờ đợi lâu này.

Lưu Vũ đẩy cửa ra, một mùi thơm len lỏi vào mũi cậu.

Lưu Vũ nhướn mày, chậm rãi đến gần để rồi nhìn thấy bóng dáng người đàn ông đang bận rộn trong phòng bếp.

Vai rộng chân dài, ngay cả quần áo ở nhà cũng có thể mặc ra cảm giác thuần thục đến vậy.

Bộ pijama này là do Lưu Vũ mua cho Santa.

Đều là nhân vật hoạt hình, chỉ khác là bộ đồ ngủ của Lưu Vũ in hình đầu thỏ nhỏ, còn của Santa in một con sói xám lớn.

Lưu Vũ đột nhiên cảm thấy vui vẻ khôn xiết —— quần áo đậm chất trẻ con như này, cũng chỉ có Santa chiều ý cậu mà mặc vào.

Cậu đi vào nhà bếp, nhẹ nhàng cho Santa một nụ hôn chào buổi sáng.

Santa vừa chiên xong hai quả trứng tình yêu, xoay người ôm lấy cậu hôn lại, thanh âm còn có chút khàn khàn: "Chào buổi sáng. "

Trên bàn là bữa sáng thịnh soạn cho hai người, Santa đem hai quả trứng ốp la cuối cùng thả vào trong đĩa, mới ngồi xuống bên cạnh Lưu Vũ.

Lưu Vũ híp mắt cười nhìn hắn: "Sao đột nhiên anh lại thích nấu cơm như vậy? "

Santa một bộ dáng đương nhiên, nghiêm túc nói: "Thích làm cho em ăn. "

Lưu Vũ đặc biệt đáng yêu khi ăn cơm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, ưu nhã đưa một miếng vào miệng, nhai kỹ rồi chậm rãi nuốt, má hơi phồng lên.

Giống như một chú chuột hamster nhỏ kiếm ăn.

Nghe thấy lời của Santa, chú hamster đang ăn cơm sửng sốt, hơi nóng chậm rãi tràn lên vành tai, khuôn mặt đỏ bừng ngượng ngùng gắp cho hắn một đũa thức ăn.

Vừa ăn, Lưu Vũ đột nhiên nhớ lại điều gì đó, nói với Santa: "Ngày mai nhà hát có buổi diễn tập của tụi em, anh có đến xem không?" "

Đôi mắt của cậu sáng lấp lánh: "Em là người múa dẫn đầu."

Santa sửng sốt.

Ngày mốt là thời gian mẹ cùng hắn ước định.

Santa cũng muốn kết thúc vấn đề này sớm, vì vậy hắn nghĩ một chút, áy náy nói: "Ngày mai anh quay về nhà có chút chuyện, ngày mốt sẽ đến nhà hát đón em được không?"

Người đối diện nâng mặt nhìn hắn, ánh mắt chớp chớp, làn mi dài mảnh chậm rãi rũ xuống.

"Được, không sao đâu. "

---

Điệu múa mới của nhà hát có tên đầy đủ là "Thiên Lý Giang Sơn Yến", là điệu múa quần chúng cổ điển do Lưu Vũ múa dẫn đầu. Nhóm múa yêu cầu mức độ phối hợp của các vũ công rất cao, bọn họ hầu như không ngủ không nghỉ luyện tập, sau khi buổi diễn tập đầu tiên kết thúc bọn họ liền muốn đi ngoại tỉnh chụp ảnh, rất nhanh lại cần rời khỏi Bắc Kinh.

Điệu múa kết thúc, nhân viên dưới đài đều vỗ tay tán thưởng, Lưu Vũ nghỉ ngơi một lát, thay quần áo xong đi ra, có chút ưu sầu thổi thổi mái tóc trên trán.

Qua vài ngày nữa, lại phải chia tay.

Thật sự là một cặp tình nhân đáng thương.

Cậu định gọi cho Santa thì đột nhiên thấy trong điện thoại có một tin nhắn chưa đọc.

Là của người lạ.

Mở ra nhìn, lại làm cho cậu sững sờ tại chỗ.

"Lưu Vũ, ta là mẹ của Santa. Lúc trước thúc giục hai đứa kết hôn, ta làm cha mẹ cũng có phần trách nhiệm, là do chúng ta không tốt, hiện tại chúng ta hy vọng Santa có thể thành gia lập nghiệp, mong cậu có thể thành toàn. "

"Thằng bé và con gái nhà họ Bạch ở chung rất tốt, hai nhà chúng ta đều hy vọng hai đứa nó mau chóng đính hôn. "

Ảnh đính kèm, là nhà hàng cao cấp rộng rãi sáng sủa, Santa đưa lưng về phía ống kính, cô gái trẻ tuổi đối diện khuôn mặt tinh xảo, cười nói vui vẻ.

Lưu Vũ chớp chớp mắt, lại chớp chớp.

Cậu đã đọc đi đọc lại nó nhiều lần từ đầu đến cuối.

Mỗi một chữ đều giống như hóa thành lưỡi dao sắc bén, cứa thẳng vào trái tim khiến cậu thở không nổi, đáy mắt cũng nổi lên một tầng sương mù chua xót.

Đầu ngón tay của cậu run run, bấm gọi cho Santa.

Tắt nguồn.

Quay số lại.

Vẫn tắt.

Đồng nghiệp nhìn sắc mặt cậu không tốt, đến gần hỏi cậu bị làm sao, cậu không nói gì, chỉ là khuôn mặt trắng bệch, lảo đảo đi về nhà.

Mở cửa ra, căn nhà tối đen không một ánh đèn.

Santa không có ở nhà.

Cậu thế mà lại có một loại cảm giác quả nhiên là như thế.

Không bật đèn, Lưu Vũ đi chân trần trên sàn nhà lạnh lẽo, mở tủ rượu ra.

Lưu Vũ lặng lẽ nhấp một ngụm, cổ họng lạnh lẽo, lại cảm thấy không đủ, mạnh mẽ uống thêm một ngụm lớn.

Rượu đỏ tươi từ khóe miệng tràn ra, cậu quệt lung tung, đột nhiên ngồi xổm xuống, che mặt lại.

Lặng người trong màn đêm không có ánh sáng, Lưu Vũ bé nhỏ cuộn thành một cục, cánh tay gầy gò ôm lấy hai chân, cục bông nhỏ bé phảng phất như bị bóng tối nuốt chửng, chỉ để lại một bóng đen mệt mỏi.

Lưu Vũ nghĩ, bản thân cậu lại bị bỏ rơi một mình rồi.

---

Santa đón gió lạnh từ nhà Uno đi ra.

Sắc mặt hắn thâm trầm, đôi môi mím chặt, cả người đều tản ra hàn khí lạnh lẽo.

Hắn chưa từng nghĩ rằng, hôm nay thế mà lại là một bữa Hồng Môn Yến.

* Hồng Môn Yến: dùng để chỉ một cái bẫy hay một tình huống vui vẻ nhưng trong thực tế lại nguy hiểm.

Mẹ lừa hắn đến, người cùng hắn ăn cơm là một cô gái trẻ tuổi không quen biết, họ Bạch.

Hắn nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Muốn đi ngay lập tức, nhưng cô gái họ Bạch lại gọi hắn lại, hỏi: "Anh là chồng Lưu Vũ? "

Santa sửng sốt: "Cô là ai? "

Cô gái họ Bạch nói: "Tôi cũng học múa cổ điển, là fan cứng của anh ấy. "

Santa:...

Cô chủ Bạch còn nói thêm: "Lần livestream đó anh ấy nói mình đã kết hôn, tôi còn buồn rất lâu, nhưng không ngờ là kết hôn với anh. Lưu Vũ là một người cực kỳ tốt, anh hãy đối xử tốt với anh ấy, đừng bắt nạt anh ấy."

Santa nghiêm túc gật đầu.

Quay đầu liền trở về nhà Uno, tìm cha mẹ nói rõ ràng hết thảy.

Đối diện với cha mẹ cố chấp, hắn cái gì cũng không nói, chỉ lấy ra một văn kiện.

Là ông nội để lại cho hắn khi còn sống. Biết cha mẹ không đáng tin cậy, ông nội không đành lòng để cháu trai bị bắt nạt, sớm đem cổ phần trong tay mình chuyển nhượng cho Santa, mà chuyện này, cha mẹ Santa đều không biết.

Santa thẳng thắn nói: "Hai người làm bất cứ điều gì con không quan tâm, nhưng nếu lại ép con, con sẽ bán chúng."

Về phần ai sẽ mua lại, công ty có thể vì thế mà đổi chủ hay không, đó là chuyện mà cha mẹ hắn cần lo lắng đi là vừa.

Santa đã từng ảo tưởng, rằng nếu mình có thể trên con đường mơ ước đạt được thành tựu vậy cha mẹ có nguyện ý nhìn đến hắn một lần hay không nhưng hiện tại không thể nhịn được nữa, cuối cùng vẫn là quyết định dùng phương thức này cùng cha mẹ ruột phân rõ ranh giới.

Hắn đã và sẽ không bao giờ là món đồ thuộc sở hữu của cha mẹ.

Cặp vợ chồng trung niên đối diện hai mặt nhìn nhau, trong lòng tức giận mà không dám nói.

Không đợi bọn họ đáp lại, Santa lập tức rời đi, lái xe về nhà. Điện thoại di động nhiều lần hiển thị điện thoại từ mẹ, hắn bực bội ấn huyệt thái dương, nhấn nút tắt nguồn.

Về đến nhà là 11:30, hắn đẩy cửa bước vào.

Lại phát hiện ra một mảnh đen kịt.

Lưu Vũ không về sao?

Hắn đang nghĩ vậy, đột nhiên ngửi thấy mùi rượu nồng nặc. Theo mùi rượu đi vào, hắn nhìn thấy một người say rượu đáng thương, ôm bình rượu ngồi trên mặt đất.

"Tiểu Vũ?" Santa sửng sốt.

Sao Lưu Vũ lại uống rượu?

Santa vội vàng bước tới, định đỡ Lưu Vũ dậy nhưng con sâu rượu này lúc say sức lực quá mạnh, kéo ngược lại khiến hắn bị vấp ngã.

Đèn được bật sáng, Lưu Vũ không thoải mái vùi đầu vào khuỷu tay, che mắt lại.

Nhìn thấy Lưu Vũ từ cổ đến vành tai đều đỏ nựng, Santa khó có thể đoán được cậu đã uống bao nhiêu, đành phải ngồi xổm xuống, từng chút từng chút giống như mèo vuốt ve mái tóc đen mềm mại, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy? "

Bàn tay ấm áp hạ xuống, Lưu Vũ run rẩy một chút.

Cậu nâng lên đôi mắt đỏ bừng, lông mi còn vương lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn ướt nhẹp, nhăn lại cùng một chỗ.

Santa bị bộ dạng đáng thương này làm cho giật mình.

Sau đó hắn nghe Lưu Vũ nói, "Chúng ta ly hôn đi."

.

Phí ảo: tùy tâm

Để tôi xem tâm mn muốn thấy hai đứa làm lành đến đâu nào = ))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip