Chương 16
Màn trình diễn của nhóm anh Chu Chí Hâm quá đỉnh, đến lúc mọi người vào trong cánh gà rồi vẫn còn nghe thấy tiếng hét của học sinh bên dưới
Cả nhóm sau khi biểu diễn xong thì di chuyển vào phòng nghỉ, Chu Chí Hâm vẫn tràn đầy năng lượng nói liên tục
" Hạo Hạo a~ Vừa nãy em có nhìn anh vuốt tóc không? Ở bên dưới hét rất to lúc đó đó, em thấy anh đẹp trai không? Anh làm lại cho em xem nè" Chu Chí Hâm vừa đi vừa bá cổ Tô Tân Hạo
" Ừ ừ, anh đẹp trai nhất được chưa? Tha cho em đi" Tô Tân Hạo bất lực, chỉ biết trả lời cho có
Trương Cực đi sau chứng kiến chỉ biết làm mặt khinh bỉ, cậu quá quen rồi
" Hì hì, bọn họ lúc nào cũng như vậy nhỉ" Giọng nói trầm ấm của Tả Hàng đột nhiên phát ra
" Hả?" Trương Cực giật mình, cậu phản ứng có chút chậm
" À, anh nói là hai người kia lúc nào cũng dính lấy nhau á, nhìn hạnh phúc ghê" Tả Hàng nói, mắt nhìn Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo, không nhịn được liền cảm thán
" Đối với em thì như địa ngục í anh, lúc nào cũng bị thồn cơm chó vào họng, thật sự rất là mệt!" Trương Cực bị đụng chạm đến nỗi khổ, liên mồm nói
" Anh không biết đâu, lúc anh chưa đến, em bị hai người này phát cơm cho ăn miễn phí, ngày nào đi tập cũng thế, em là muốn phát rồ luôn" Trương Cực mồm thì nói, mặt thì biểu cảm đau khổ khiến Tả Hàng không nhịn được mà bật cười
" Haha, anh cũng không khác gì em, nhưng còn kinh khủng hơn thế này nhiều, em phải thấy may mắn vì không giống như anh đi" Tả Hàng có vẻ vui, anh không để ý nhiều mà quàng vai Trương Cực
" Uii... Vậy cảm giác của anh thế nào, nói em nghe đi" Trương Cực được quàng vai, hơi bất ngờ một chút nhưng sau đó lại hớn hở trò chuyện tiếp, vừa được "crush" nói chuyện cùng lại vừa được quàng vai, ai mà chẳng thích ><
" Là thế này nè, em thì chỉ phải tiếp xúc với hai người họ lúc tập luyện hay lúc cùng đi chơi, còn anh thì cả thời gian đi học lẫn thời gian rảnh đó! Hầu như như ngày nào lên trường anh cũng phải xem họ tình tứ, kể cả lúc rảnh rỗi họ cũng rủ anh đi chơi rồi cho anh làm bóng đèn, thật tủi thân mà TT" Tả Hàng nhắc đến thì Trương Cực mới nhớ, sau khi nghe anh nói, cậu cảm thấy nỗi khổ của cậu chẳng bằng một phần của anh
" Hic, giờ em thấy thương thay cho anh, chắc là anh mệt mỏi lắm" Trương Cực bắt đầu quan tâm anh, giờ cậu thực sự muốn đá Chu Chí Hâm một cái, cái tội cứ thích phát cơm chó với Tô ca
" Ừm... không phải đâu, em đừng nghĩ thế. Thực ra anh rất thích được nhìn thấy họ như vậy, thích đến nỗi ngày nào không có họ thì anh sẽ không chịu được. Anh được chứng kiến hai người đó từ lúc mới thích nhau cho đến lúc làm người yêu, nên anh luôn giúp đỡ lúc họ cần, nhiều lần họ cãi nhau hay giận nhau cũng sẽ tìm đến anh, đỉnh điểm là lúc gia đình hai người mới biết chuyện, liền nổi điên lên rồi cấm cản họ đến với nhau, lại còn nói những lời khó nghe... " Tả Hàng nói đến đây, hình như nhớ đến những điều không vui mà chợt khựng lại
" Lúc đó anh thấy Tô Tân Hạo đau khổ, Chu Chí Hâm thì rối loạn không biết phải làm gì cho đúng... Hì, anh đã có một quyết định dũng cảm lắm, anh đến nhà hai người để giải thích cho gia đình họ mọi chuyện, lúc đầu anh bị ăn mắng, còn bị đánh nữa cơ, nhưng lâu dần gia đình họ cũng hiểu và chấp nhận, anh lại được thấy Chu Chí Hâm vui vẻ rạng ngời và Tô Tân Hạo xinh đẹp tươi tắn. Vì anh yêu quý họ, được cùng họ trải qua muôn vàn sóng gió, nên anh rất trân trọng những gì họ làm cho nhau, và anh cũng thực sự muốn có một tình yêu đẹp như họ"
Tả Hàng mải kể quá, đến lúc nhận ra mới liền bảo với Trương Cực
" Hình như anh nói hơi nhiều rồi, xin lỗi em nha" Tả Hàng cười ngại, tay cũng rời ra người Trương Cực lúc nào không hay
Trương Cực sững sờ vài giây, cậu nghe xong thì mắt đỏ lên, đột nhiên muốn ôm người anh nhỏ này vào lòng quá...
___________________________________
Chuyển sang hai bạn nhỏ Trương nào, lúc này Trương Trạch Vũ đang căng thẳng muốn chết, cậu đứng sau cánh gà ngó ra ngoài thì thấy cả biển người đang ngồi, sợ quá nên lại rụt đầu vào, làm thế nào mà tự tin biểu diễn được trước cả nghìn người vậy??
Đang tự suy nghĩ mấy sự cố trên sân khấu thì đằng sau cậu có tiếng hô
" Trương Trạch Vũ!"
Cậu ngay lập tức quay lại, là bạn lớn Trương Tuấn Hào của cậu
" Làm sao thế? Cậu lại căng thẳng đúng không?" Trương Tuấn Hào đi lại gần thì thấy mặt Trương Trạch Vũ tái mét, mồ hôi túa ra, cậu nhíu mày nắm tay bạn nhỏ trấn an
" Đừng sợ nào, lên trên sân khấu không được để ý mấy người ở dưới, nhìn tớ thôi thì sẽ không căng thẳng nữa" Trương Tuấn Hào nói như thật
" Thật á?" Trương Trạch Vũ hơi nghi ngờ
" Ừm, đâu có lừa cậu" Trương Tuấn Hào nhếch miệng làm Trương Trạch Vũ tự nhiên đỏ bừng mặt
Trương Tuấn Hào nhìn bạn nhỏ của mình hôm nay, phải nói là xinh chết đi được! Cậu không chịu nổi nữa, ép sát Trương Trạch Vũ vào tường, mặt càng ngày càng gần Trương Trạch Vũ
" Cậu... cậu làm gì đó?" Trương Trạch Vũ đang thấy hoảng loạn
" Tớ ngắm cậu chút, không được à?" Tiếng nói ở bên ngoài to đến mấy cũng không át được giọng nói trầm ấm của Trương Tuấn Hào đang phát ra
" T-Thì mau thả tớ ra rồi ngắm, đừng như vậy..." Trương Trạch Vũ cố gắng nói với Trương Tuấn Hào, cậu không dám nhìn thẳng mà quay đi quay lại liên tục
" Thôi nào, nhìn tớ đi, tớ có chuyện cần nói" Trương Tuấn Hào có nghiêm túc nói thì tay vẫn ép Trương Trạch Vũ vào tường như ban đầu
" Tí nữa biểu diễn thật tốt, tối về sẽ có quà cho cậu" Trương Tuấn Hào cất giọng, không nhanh không chậm cúi xuống hôn vào má Trương Trạch Vũ
" Chụt"
Lí trí cuối cùng của Trương Trạch Vũ bị thổi bay, cậu được hôn xong thì mặt đỏ chót, đang trong khoảnh khắc cậu can đảm định hôn trả lại Trương Tuấn Hào thì...
" Aiyaa hai đứa kia đâu rồi, ra đây anh chúc biểu diễn may mắn cái xem nào"
" Trương Tuấn Hào! Trương Trạch Vũ! Hai người đâu rồi?"
" Tụi em ở đây" Trương Tuấn Hào mặt vẫn bình tĩnh, cầm tay Trương-đang ngại-Trạch Vũ dắt ra chỗ mọi người
" Hai đứa lên đó nhớ phải cố gắng nha, anh ở dưới sẽ cổ vũ cho hai đứa thật nhiệt tình!"
" Cố lên hai em, thằng Hào lên đó nhớ vuốt tóc giống anh mày cho đẹp trai"
" Biểu diễn thật tốt nha, cố gắng lên hai đứa!!"
" Chúc hai bạn tui may mắn!"
" Cố lên Hào ca, Trương Trạch Vũ cũng cố lên!"
" Chúc hai người biểu diễn thật xuất sắc nhé!"
Những người đã biểu diễn xong quyết định ra cổ vũ cho hai bạn họ Trương, tiếp thêm sức mạnh cho họ để có thể biểu diễn một cách tuyệt vời nhất. Trương Trạch Vũ nghe xong cảm động muốn khóc, liền vội vàng cúi đầu cảm ơn
" Cảm ơn mọi người nhiều lắm, tụi em nhất định sẽ hoàn thành tiết mục này!"
" Cảm ơn mọi người, sau khi tụi em xong sẽ mời mọi người đi ăn" Trương Tuấn Hào cũng nói cảm ơn, những lúc như vậy có mọi người ở bên, cậu cảm thấy thật tốt
" Yeahh, đúng là Trương Có Tiền có khác" Chu Chí Hâm vừa nghe được mời thì vui không thể tả
Cả nhóm nhìn Chu Chí Hâm thì cười rộ lên, đúng lúc này MC bên ngoài thông báo đến lượt màn trình diễn của Trương Tuấn Hào và Trương Trạch Vũ, hai người vội tạm biệt mọi người rồi nhanh chóng di chuyển đến sân khấu
Hai người vừa đặt chân lên sân khấu, bên dưới đã phải hỗn loạn ngất xỉu
" Trời ơi cíu, trai đẹp má ơi!!"
" Hôm nay phải nói là tui siêu mãn nguyện rồi TT"
" Ủa đâu là Trương Tuấn Hào đâu là Trương Trạch Vũ vậy??"
Đợi cho bên dưới bớt ồn ào, Trương Tuấn Hào đưa mic lên giới thiệu
" Chào mọi người, tôi là Trương Tuấn Hào, hôm nay mong mọi người sẽ cảm thấy vui vẻ khi xem chúng tôi biểu diễn, cảm ơn"
" Ừm... tớ là Trương Trạch Vũ, tớ cũng rất mong mọi người sẽ thấy vui vẻ, cảm ơn mọi người nhiều!"
Trương Tuấn Hào không nhịn được quay sang nhìn bạn nhỏ, cậu ấy lúc nào cũng đáng yêu như vậy... Sau khi đợi bạn nhỏ nói xong, cậu liền lại gần thì thầm
" Sẵn sàng chưa?"
Bên dưới nhìn thấy một màn này, lại hét to hơn
Trương Trạch Vũ nhìn thẳng vào mắt Trương Tuấn Hào, không hiểu sao tim cậu đập liên hồi, mắt cũng trở nên long lanh hơn, Trương Trạch Vũ lại nhớ đến câu nói vừa nãy của Trương Tuấn Hào
" Ừm! Tớ sẵn sàng rồi!" Trương Trạch Vũ cười tươi, đáp lại
Nhạc nổi lên, đã đến lúc để bắt đầu!
Ồ, tớ vừa biết được điều này
Nhưng nói ra sẽ hơi xấu hổ đó
Tớ chỉ nói một lần thôi nhé
Baby à, tớ nghĩ tớ thích cậu mất rồi
Áo đồng phục trắng tinh khôi
Cùng làn gió lướt trên mái tóc cậu
Khiến trái tim mình đập nhanh không thể đùa
Có chút rung động rồi
Dường như có điều gì đó xảy ra giữa...
Cậu và mình nhỉ?
It's you and
me you me you me you me you
It's you and
me you me you me you me you
It's you and me
and you
Muốn bày tỏ với cậu mà chỉ nghĩ được vài từ
Sợ khoảng cách này sẽ khiến chúng ta càng thêm xa
Muốn thổ lộ điều chân thành này với cậu
Chỉ sợ định mệnh không tác thành
Ồ, tớ vừa biết được điều này
Tớ nghĩ là cậu đã nghe thấy hết rồi
Vậy cho tớ câu trả lời đi
Chứ baby à, tớ thích cậu lắm rồi
Áo đồng phục trắng tinh khôi
Mái tóc cậu khẽ bay trong gió
Khiến trái tim tớ đập nhanh không thể đùa
Có chút rung động rồi
Dường như có điều gì đó xảy ra giữa...
Cậu và mình đúng không?
It's you and
me you me you me you me you
It's you and
me you me you me you me you
It's you and me
and you
and me and you and me and you
and me and you and me and you
It's on and on and on...
Ngay lúc kết thúc tiết mục, tiếng vỗ tay, tiếng hét, hay những lời khen từ anh em ở dưới giờ không còn quan trọng với Trương Tuấn Hào nữa, thứ duy nhất đang ở trong tâm trí cậu chính là người bạn nhỏ Trương Trạch Vũ với đôi mắt sáng long lanh đang nhìn toàn bộ hội trường
Trương Tuấn Hào tới gần, xoa đầu Trương Trạch Vũ rồi ôm lấy cậu. Trương Trạch Vũ đang vui vẻ nên không quá để ý, cậu hớn hở nói
" Tớ làm tốt không?"
Trương Tuấn Hào không nói gì, chỉ ôm lấy cậu, ngay sau đó liền rời ra, nhẹ nhàng nói
" Ừm, tốt lắm, đúng là người yêu tớ"
_______________________________
Có ai mê Me you bản hai bé Trương khongg?
Chưa nghe thì nghe đi nhá, mê đấy ><
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip