Chương 5 : GRYFFINDOR !!!
- GRYFFINDOR !!!
Đám nhà Gryffindor gào lên sung sướng.
- CHÚNG TA CÓ THIẾU GIA NHÀ MINAMOTO RỒI !!!
- HURAAAAA !!!
Kei âm thầm thở phào , má nó vào Slytherin thì chán chết. Giáo sư McGonagall mặt hơi phởn lên khi nhìn các giáo sư , như kiểu "Thấy chưa tui được làm chủ nhiệm của thiếu gia nhà Minamoto đó". 3 giáo viên chủ nhiệm còn lại mặt hầm hầm nhìn bà. Draco thở dài chán nản , không được chung nhà với idol rồi...
Kei đi xuống bàn nhà của Gryffindor, huynh trưởng Percy hơi e dè trước cậu nhưng Kei thoải mái chìa tay ra bắt với anh , hảo cảm đối với vị thiếu gia này tăng lên không ít. Hermione đỏ mặt khi Kei chọn ngồi bên cạnh cô , cô bé cứ vân vê vạt áo mãi. Mất một lúc mới ổn định được vì đám học sinh cứ mãi đứng lên muốn ngắm cậu.
Sau đó giáo sư xướng tên Potter :
- Harry Potter!
Như trong nguyên tác thì Harry vào Gryffindor , cuối cùng tới lượt Ron. Cậu ta cũng nối tiếp truyền thống của gia đình Weasley là vào Gryffindor.
Kei bắt đầu nhâm nhi bữa tối , mọi người đều lén đánh giá và trầm trồ trước lễ nghi thuần thục của cậu , sau đó có vài người ăn uống lịch sự hơn.
Một con ma bay ra và nói :
- Hình như ta chưa tự giới thiệu thì phải? Ta là ngài Nicolas de Mimsy – Porpington trong tháp Gryffindor.
- A! Cháu biết ông là ai rồi!
Ron nghe tới đó la lên đột ngột.
- Các anh của cháu có kể về ông , ông là Nick suýt mất đầu.
Con ma sượng sùng:
- Ta yêu cầu các cháu gọi ta là ngài Nicolas de Mimsy.
Nhưng Seamus Finningan cắt ngang:
- Suýt mất đầu? Làm sao mà ông suýt mất đầu?
Ngài Nicolas rõ ràng phật ý vô cùng, kiềm lòng lắm ngài mới cáu kỉnh đáp:
- Như thế này này…
Ngài nắm vành tai trái của mình kéo lên. Cả cái đầu tuột ra khỏi cổ, ngoẹo xuống vai như thể máng vô một cái móc. Hiển nhiên là đã từng có kẻ cố chém lấy đầu ngài, nhưng có lẽ kẻ đó làm không khéo léo gọn ghẽ cho lắm. Vẻ sợ hãi trên nét mặt bọn trẻ làm cho ngài Nick suýt mất đầu hài lòng nhưng nhìn thấy khuôn mặt điềm nhiên như thường của Kei làm ông hơi giận. Ngài đặt cái đầu vào vị trí cũ, ho húng hắng và nói:
- Thế, xin chào các cư dân Gryffindor mới toanh. Ta hy vọng các cháu sẽ giúp chúng ta giành chức vô địch nhà năm nay, được chứ? Chưa bao giờ mà nhà Gryffindor mất chức này lâu như vậy. Nhà Slytherin đã liên tục giữ cúp này suốt sáu năm nay.
Cuối cùng bữa ăn tráng miệng cũng xong. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả sảnh đường im lặng.
- E hèm! Chỉ vài lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Tôi có vài lưu ý đầu niên khoá gửi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là rừng cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy.
Nói tới đó, đôi mắt cụ Dumbledore hấp háy nhìn anh em sinh đôi nhà Weasley, rồi cụ tiếp tục:
- Tôi cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, tôi phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó.
Cuối cùng mọi người cũng giải tán , ai về nhà nấy. Dân Gryffindor năm thứ nhất theo Percy đi len qua đám dông đang trò chuyện, ra khỏi sảnh đường, lên một cầu thang đá hoa cương. Họ trèo lên nhiều cầu thang nữa, vừa lê lết cặp giò vừa ngáp. Kei đã cảm thấy hơi mỏi chân rồi.
- Đến rồi - Percy nói.
Cuối hành lang có treo bức chân dung một người đàn bà mập ú mặc áo lụa hồng. Bà hỏi:
- Mật khẩu!
Percy đáp:
- Caput Draconis.
Búc chân dung tự lách mình qua một bên, để lộ một lỗ tròn trên tường. Tất cả chui vào, Neville cần phải có người đỡ một chân lên mới chui qua được. Thế là họ đã vào gian phòng chung của nhà Gryffindor, một căn phòng tròn ấm áp đầy những chiếc ghế bành êm ái.
Percy đưa mấy đứa nữ sinh qua một cánh cửa về phòng ngủ riêng, còn nam sinh về một phòng ngủ khác.
- Anh đã nghe lời đề nghị của giáo sư mà sắp xếp cho em một phòng riêng , đi theo anh - Percy ngoắc Kei đi đến một căn phòng. Cậu đem hành lý vất đại một xó , cảm ơn Percy rồi nằm lên giường thiếp đi...ngày hôm nay mệt mỏi quá !
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip