《Chodeft》1830
warning: OOC, ngôn từ thô lỗ, 🔞…
Thật ra mik tìm chuyện này lâu lắm rồi mà ko thấy thì mới nhận ra chị Limsama đã xoá nên mik sẽ ghi lại cho những bạn cũng đang tìm kiếm truyện này giống mik (mik cx ko có ý copy đâu ạ)💗cảm ơn mng đã lắng nghe🤗
warning: OOC, ngôn từ thô lỗ, 🔞…
lửa gần rơm lâu ngày cũng bén._____by: arteamis…
Tên gốc: Bao Dưỡng Hiệp Ước 包养合约Editor: Den ShìThể loại: Đam mỹ hiện đại, cường công cường thụ, chủ công, 1×1cao H cao H cao H (điều quan trọng phải nhắc lại 3 lần) , Độ dài: 87 chươngMột câu chuyện tình yêu được diễn ra trong thế giới giải trí giữa kim chủ và diễn viên. Nhân vật chính là Lục Nghiễn Chi là ngũ thiếu gia nhà họ Lục đã thu mua Thần Hải Entertainment (Ent.) Mà vị thiếu gia trẻ tuổi lắm tiền họ Lục này đã trở thành kim chủ đứng Top 1, huống chi theo lời người biết chuyện, Lục kim chủ không chỉ không làm người khác khó chịu, hơn nữa giường của hắn còn không khó bò lên - chỉ cần anh có thể đáp ứng, lớn lên phù hợp với mắt thẩm mỹ Lục ngũ thiếu gia.Điều đáng tiếc duy nhất là, muốn được Lục Nghiễn Chi bao dưỡng thì nhất định phải ký một hợp đồng.Thời hạn hợp đồng, chỉ có một tháng.Mà đến nay người có thể ở lại sau khi hợp đồng kết thúc vẫn còn chưa xuất hiện.Hướng dẫn trước khi ăn:① Chủ công / 1v1 / HE② Nội dung truyện chủ yếu là để xôi thịt thăng hoa, còn logic, đã được tác giả đem đi kho tàu rồi.BỘ CHỈ LÀ RE-UP RE-UP CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA EDITOR 🙏Link truyện: https://whoaibangw-wordpress-com.cdn.ampproject.org/v/s/whoaibangw.wordpress.com/2016/11/24/muc-luc-hop-dong-bao-duong/amp/?amp_js_v=a2&_gsa=1&usqp=mq331AQCCAE%3D#referrer=https%3A%2F%2Fwww.google.com&_tf=Từ%20%251%24s&share=https%3A%2F%2Fwhoaibangw.wordpress.com%2F2016%2F11%2F24%2Fmuc-luc-hop-dong-bao-duong%2F…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Xuyên không, tôi bị Hoàng đế doạ trảm mỗi ngày.[Jeon Jungkook là sát thủ thời hiện đại, trong một lần chạy trốn khỏi FBI, hắn đã bị cuốn vào lỗ hổng thời gian, phút chốc xuyên không về thời phong kiến. Vì dòng đời xô đẩy hắn phải nhập cung trở thành tiểu nội quan bên cạnh Hy Tần. Lúc này Jungkook mới chợt giật mình nhận ra, Hoàng đế lại chính là tên hắc y nhân hắn vô tình cứu được.]#Đã hoàn#HE© written by woo (_iamwoo_)⚠️Lưu ý: ĐÂY KHÔNG PHẢI FIC CHUYỂN VER. (Cái này woo có nói trong fic rồi ấy nhưng mà vẫn có nhiều bạn thêm vào danh sách đọc chuyển ver nên woo cũng bất lực dữ lắm 😓)…
Tác giả: Diệp Vân Du (Diệp Vân Nhi)Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu, mà còn là nữ phụ bi thương, yêu mù quán đến chết cũng không toàn thay.Từ đây vị tác giả của chúng ta quyết tâm lập ra kế hoạch, tránh xa nam chủ, bảo toàn tính mạng.Ở đây còn có các nam phụ mang cá tính riêng, hoàn toàn không vào vai vật hy sinh cho mối tình oanh liệt của nam nữ chính.Nam nữ chính sạch, sạch từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, sủng, 1v1...Bộ truyện đầu tay =))) tình tiết văn phong các thứ vẫn rất chi là "non". Ừ thì cứ đọc đi cũng chẳng có gì đặc sắc. Tình tiết khá đơn giãn. Chỉ là có một chàng trai, có một cô gái và họ yêu nhau. (Câu này nghe nhàm quá!)…
Đọc rồi biết…