Chương 53: TG2 (26)
Trong phòng ngủ gọn gàng sáng sủa, giường lớn màu trắng, chăn rơi tuỳ ý trên sàn nhà, gối đầu cũng bị hất sang một bên, trên giường to rộng chỉ có hai thân thể đang không ngừng dây dưa, cùng với tiếng rên rỉ kiều mị làm người ta mặt đỏ tai hồng. Khăn trải giường vốn chỉnh tề lúc này đã trở nên nhăn nhúm chịu không nổi.
"Anh nhẹ chút... khốn nạn... anh muốn mạng tôi sao... a a a... Nguyên Trách... đừng mạnh như vậy..."
Toàn bộ cơ thể Thẩm Quân đang quỳ bò nằm ngã vào trên giường, hai tay bị Nguyên Trách cứng rắn dùng một tay đè lại trên đỉnh đầu khiến cho cô không thể động đậy, cô chỉ có thể nghiêng mặt qua lên án anh bạo hành.
Vòng eo mềm mại bị Nguyên Trách kiềm lại, khống chế kéo cô về phía sau không ngừng giao hợp với côn thịt của anh. Cái mông từ lúc bắt đầu trắng nõn đến bây giờ đỏ bừng, lửa dục phẫn nộ làm Nguyên Trách không có bất luận cái gì gọi là nể tình thương tiếc.
Chỉ có hết sức thao làm Thẩm Quân mới có thể bình ổn bất an cùng phẫn uất trong lòng anh.
Đối với bất luận lời nói gì của Thẩm Quân, Nguyên Trách hết thảy làm như gió thoảng bên tai, không để ý, chuyên chú sự nghiệp ở hạ thân.
Vòng eo thon dài rắn chắc cùng với ngực của anh bởi vì vận động một lúc lâu mà mặt trên đã thấm ra một tầng mồ hôi, trên gương mặt anh tuấn cũng đã thấm ướt. Anh chau mày, đôi mắt hẹp dài thâm thuý có gợn sóng nhìn không thấu, môi mỏng mím chặt không nói một lời.
Thẩm Quân từ lúc bắt bắt phản khánh đến lúc sau phối hợp, rồi đến sau cùng không còn sức lực giống như một vũng nước, chỉ có thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ trong miệng.
Tiểu huyệt nhất định bị thao hỏng, lâu như vâyn, que cời lửa kia còn không ngừng thọc vào bên trong, vách động chắc phải bị cọ mỏng.
Vì để không chết ở trên giường, Thẩm Quân dùng thần trí mê muội mơ hồ tự tìm đối sách, giả vờ nhu nhược đáng thương.
"Nguyên Trách... em đau... anh đi ra ngoài được không~..."
"..."
"Nguyên Trách... cầu xin anh... em thật sự đau quá... anh lợi hại như vậy... em đã chịu không được rồi..."
"..."
"Khốn nạn! Em đau muốn chết rồi! Em không rời anh còn không được sao, anh muốn đem em thao hư có phải không... ô ô ô..."
"..."
Dùng đến kế sách cuối cùng rồi, Thẩm Quân cũng đành từ bỏ. Chỉ phải ra một cái kết luận là, đừng xem nhẹ lửa dục của một người đàn ông keo kiệt thích ăn dấm, à không, lửa giận.
Chổ giao hợp tiếng nước vẫn còn vang xì xì, dường như không có thời khắc nào ngừng lại. Từ phía sau nhìn đến, mông hẹp của người đàn ông vẫn luôn duy trì tốc độ và lực đạo mạnh mẽ giao cấu với người phụ nữ. Âm thanh hai viên trứng lớn chụp trên mông nhỏ bạch bạch bạch không dứt bên tai.
Đột nhiên, bàn tay đặt trên eo Thẩm Quân bắt đầu di động về phía sau, đánh hai cái trên mông thịt của cô. Nhìn mông nhỏ rung lên hai cái, tâm tình anh thật tốt phát ra tiếng cười như có như không.
Thẩm Quân vừa muốn quay đầu nhìn xem, ngón tay thon dài của người đàn ông đã sờ đến hậu huyệt cô, đảo quanh ở nếp uốn bên cạnh miệng huyệt.
Thẩm Quân nhịn không được trong lòng hoảng hốt, người đàn ông này không phải là muốn... Vừa định, đã có một ngón tay chọc đi vào lỗ nhỏ bí ẩn.
Thẩm Quân bỗng nhiên mở to hai mắt, bụng nhỏ căng thẳng, tiểu huyệt co rút siết chặt thịt trụ, hậu huyệt cảm giác được mười phần tồn tại của ngón tay, làm cô không thoải mái kêu một tiếng:
"Nguyên Trách, anh đừng xằng bậy nha, rút ngón tay anh ra ngoài nhanh lên..."
"A, thân mình em đều là của tôi, mỗi một cái động trên người em này cũng đều thuộc về tôi."
Nguyên Trách cười lạnh ngược lại đem ngón tay duỗi vào nơi càng sâu hơn. Cảm giác ấm nóng này làm tâm tình anh thoải mái, tiểu huyệt co chặt cùng làm hạ thân anh càng sảng khoái.
"A, đừng như vậy... cầu xin anh... Ha a..."
Hai nơi ở hạ thân Thẩm Quân đều không tự giác buộc chặt, cô không muốn bị bạo cúc nha, đặc biệt là lúc Nguyên Trách ở trong cơn giận dữ.
Một ngón tay đã kẹp chặt như vậy rồi, nếu đổi thành... Nguyên Trách nghĩ tâm tình càng thêm nhộn nhạo, ngón tay kia càng thêm không kiêng nể gì mà chọc loạn bên trong, côn thịt cũng không quên lao tới.
Nghe được Thẩm Quân xin tha, không có thương tiếc, cảm giác chinh phục kia ẩn ẩn quấy phá, Nguyên Trách cũng buông đôi tay cô đang bị kiềm chế ra. Chẳng qua giây tiếp theo bàn tay to lại mạnh mẽ đánh vào mông thịt cô, dùng ngữ khí bá đạo nói:
"Không cho em cò kè mặc cả đường sống."
Thẩm Quân cảm thấy trước mắt tối sầm, hôm nay cô thế nào cũng sẽ không ổn mà.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip