3

Trước khi rời viện nghiên cứu, tôi được nhân viên khuyên: Pheromone của Enigma có khống chế quá tuyệt đối về thể chất lẫn ý thức của chủ nhân trong lần phân hóa đầu, nên sau khi hoàn tất, họ thường mơ hồ về những gì xảy ra. Giống như cách người ta không nhớ rõ đã mơ gì khi tỉnh dậy, có người còn quên sạch.

"Chúng tôi sẵn sàng thông báo để cậu tránh ngộ nhận."

Khi ấy, trong lòng tôi đang thấp thỏm nên hỏi dò viên nghiên cứu có thể giúp giữ bí mật.

Ban đầu họ không đồng ý, còn gợi ý tôi thiết lập mối quan hệ đánh dấu lâu dài với Enigma: "Không chỉ giúp pheromone ổn định, mà còn tránh phiền phức. Nếu không sau này phải tới viện thanh lọc pheromone định kỳ..."

"Không...không!" Tôi lắc tay rối rít: "Dù là cấp trên, tôi giúp tới mức này đủ rồi."

Trời đất ơi, "mối quan hệ đánh dấu" với Lý Hi Thừa - đâu khác nào biến thành bạn tình của sếp? Có điên mới đồng ý!

Giờ nghỉ trưa, nhân lúc cả văn phòng đang nghỉ ngơi, tôi lén vào nhà vệ sinh thay băng vết thương trên tuyến thể. May nhờ cổ áo sơ mi và vest che khuất, lại cắt miếng băng gạc nhỏ nên vẫn chưa ai phát hiện.

Đứng trước gương, tôi nới lỏng cà vạt, cởi vài cúc áo rồi lột nhẹ lớp băng dính.

"Trợ lý Thẩm?"

Giọng nói vang lên sau lưng khiến tay tôi run rẩy.Lý Hi Thừa bước vội tới, kéo phăng cổ áo tôi, phơi bày vết cắn đỏ ửng trên tuyến thể.

"Sao thế này?" Giọng anh trầm đục.

Chết tiệt, đáng lẽ anh ấy phải ngủ tới khi chuông báo thức reo ầm ĩ chứ! Tôi nhoẻn miệng cười gượng: "Lý tổng không nghỉ trưa ạ?"

"Vừa tỉnh." Mặt anh thoáng nét ngượng ngùng, "Vết thương này...có phải từ lần ở sân bay tôi cắn không?"

Tôi lắc đầu lia lịa: "Không phải!" Vừa nói xong đã hối hận, vị trí này khó lòng ngụy biện.

"Đang yêu à?" Lý Hi Thừa bỗng thở dài, "Chắc Omega đó có sở thích rất đặc biệt."

Ánh mắt anh dừng ở cổ áo phanh hở của tôi, nơi vết hicky chưa tan hẳn vẫn còn in trên xương quai xanh. Tôi vội kéo cổ áo lên: "Không, tôi đâu rảnh để yêu đương."

Lẽ ra nên để anh hiểu nhầm tôi có người yêu, nhưng không hiểu sao tôi lại phủ nhận: "Chỉ... là ngoài ý muốn thôi.″

Mặt Lý Hi Thừa tươi tỉnh lên hẳn: "Trợ lý làm việc vất vả quá rồi."

Tôi gượng cười ha hả - lời sếp phán thì làm gì dám rớt.

"Nhưng cũng phải lo lắng cho bản thân." Anh quay sang bồn rửa, tháo dụng cụ ngăn cắn và rửa mặt, thấy tôi vặn người khó nhọc bôi thuốc liền tiến lại cầm lấy tăm bông: "Để tôi giúp."

Dung dịch sát trùng sủi bọt, vết thương xót lên khi tăm bông lướt qua. Tôi co rúm lại.

"Tôi cố gắng làm nhẹ." Hi Thừa khẽ thổi phù phù vào tổn thương khiến chỗ đó càng bỏng rát hơn, khu vực tuyến thể là nơi nhạy cảm bậc nhất. Hơi thở Enigma phả vào khiến tôi siết chặt bồn rửa, hơi thở gấp gáp.

Sau khi bị đánh dấu tạm thời ở mức độ sâu với một Enigma, tôi lại có phản ứng mạnh mẽ đến vậy chỉ vì anh ta tiến lại gần sao?!

Tôi lập tức quay người, cố giữ bình tĩnh: "Được rồi, phần còn lại để tôi tự làm."

Hi Thừa dường như hơi ngạc nhiên trước phản ứng thái quá của tôi, nhưng rất nhanh, ánh mắt anh ta liếc sang chỗ khác rồi cầm lấy dụng cụ chặn cắn trên bồn rửa, lặng lẽ đeo lại.

"Xin lỗi, tôi vẫn chưa quen với việc mình đã phân hóa thành Enigma."

Sau khi Hi Thừa rời đi, tôi nhìn lại mình trong gương, lúc này mới nhận ra tại sao anh ta lại né tránh ánh mắt.

Từ vành tai đến tận cổ tôi, cả một vùng đỏ bừng.

Trước mắt tôi tối sầm lại.

Phải giữ khoảng cách!

Từ giờ nhất định phải giữ khoảng cách với Lý tổng!

Nhưng....

Tôi không thể giữ khoảng cách với Lý Hi Thừa.

Tôi cần pheromone của anh ấy, tôi điên cuồng cần pheromone của anh ấy!

Nhà nghiên cứu ở đầu dây bên kia tỏ ra bối rối: “Tôi chưa nói với cậu sao? Điều này hoàn toàn bình thường. Pheromone của Enigma cực kỳ đặc biệt. Đánh dấu tạm thời của E có thời gian hiệu lực dài hơn A rất nhiều, huống chi lần này Đánh dấu lại khá sâu. Dù mùi đã tan biến, ảnh hưởng vẫn tồn tại. Chừng nào Đánh dấu tạm thời chưa hết hiệu lực, cậu sẽ vẫn cần pheromone của anh ta để ổn định.”

Aaa!

Chưa hề! Hoàn toàn chưa hề nói!

Tại lúc đó tôi sợ Lý Hi Thừa tỉnh lại nên vội bỏ chạy, chỉ kịp xin anh ta chai thuốc làm tan mùi nhanh rồi biến mất, chẳng nghe được chút hướng dẫn nào!

“Không nghiêm trọng đâu.” Nhà nghiên cứu nói tiếp, “Một là kết hợp thân mật với anh ta. Hai là mang theo đồ vật dính pheromone của anh ta, như quần áo, chăn gối hoặc đồ dùng cá nhân có tiếp xúc lâu với cơ thể anh ta đều được.”

Cái này không nghiêm trọng sao?

Nghiêm trọng có thể gây chết người ấy chứ!

Đồ dùng cá nhân của sếp… chẳng lẽ đi ăn trộm?

Như vậy không khác lũ biến thái sao!

Tôi nằm dài trên giường như con cá sắp chết khát: “Không có loại thuốc hay ức chế nào dùng tạm được sao?”

“Hiện tại chưa có đâu bạn thân mến.” Giọng hắn ta đột nhiên biến thành nhân viên tổng đài vô trách nhiệm. “Enigma là giới tính mới xuất hiện vài chục năm nay do đột biến gen, ngay cả cơ chế phân hóa của họ, chúng tôi vẫn chưa nắm rõ, nghiên cứu về mọi mặt đều chưa theo kịp nên chưa thể sản xuất ra thuốc chuyên dụng.”



-Hàu Nướng Phô Mai-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip