#15

"mẹ, đừng đi được không?"

"em đừng bỏ rơi con với anh được không, an?"

minh hiếu năm năm tuổi, đã phải nhìn thấy mẹ đi theo người đàn ông giàu sang khác mà bỏ rơi hai cha con hắn. hai cha con cho dù có quỳ xuống van nài bao nhiêu lần, người phụ nữ ấy vẫn một mực leo lên chiếc xe hơi đắt tiền, rồ ga mạnh rồi rời đi.

cái nghèo, nợ nần chồng chất đã lấy đi sức khỏe của cha, bởi vì tiếp xúc nhiều với khói bụi trong thời gian dài, cộng thêm lao động vất vả, bác sĩ chỉ đành lắc đầu, đưa thi thể lạnh ngắt của người đàn ông đã mất vì căn bệnh ho lao với thông báo cha cháu đã mất trước đứa trẻ ngóm nghét vừa lên sáu.

hắn được đưa vào viện mồ côi, bị những đứa trẻ lớn hơn bắt nạt, đánh đập thường xuyên đến nỗi đêm nào cũm nằm thấy ác mộng. còn không thì sẽ thao thức, nước mắt lăn dài trên gói mềm. hắn không hận người phụ nữ tên An ấy, bởi vì dù gì bà ta cũng là người đã mang nặng đẻ đau hắn nhưng hắn không muốn nhìn thấy bà ta xuất hiện lần nào trong đời nữa vì chính bà, đã xé nát đi tuổi thơ của hắn, đẩy hắn và cha vào bước đường cùng.

năm hắn lên tám, hắn được nhận nuôi, một gia đình không quá giàu nhưng cha mẹ nuôi yêu thương hắn vô cùng, lo cho hắn từng cái ăn cái mặc, cho hắn đi học như những đứa trẻ khác. ngoài hắn ra còn một đứa em gái nhỏ hơn hắn hai tuổi, do cha mẹ nuôi sinh ra trước khi nhận hắn làm con nuôi.

hắn ở độ tuổi mười bảy, với thành tích học tập và số điểm tuyệt đối đã xuất sắc là thủ khoa đầu vào, làm cha mẹ nuôi được phen nở mày nở mặt với lối xóm, còn đứa em gái thì tặng hắn chiếc bánh tự làm để chúc mừng tân thủ khoa.

đẹp trai, học giỏi, biết chơi thể thao, không yêu thương nhăng nhít, trầm tính, lúc nào cần giúp đỡ liền có mặt thì tất nhiên, trần minh hiếu đạt điểm tuyệt đối trong mặt sinh viên nữ, đến nỗi quà cáp, hoa tặng hắn đem về không hết, đành đem nhờ mấy đứa bạn giúp. nhất là phạm bảo khang, cắn miếng socola được làm từ tiệm bánh nổi tiếng gần trường với giá cắt cổ, cười tươi híp mắt, vỗ ngực bảo:

"từ nay, quà cáp cứ để anh đây lo cho chú em, chú cứ coi là anh là hố đen vũ trụ, cứ đưa là anh nuốt"

"như heo"

nhưng hắn lại chẳng có chút ... rung động gì với phái nữ. có thể là một phần do quá khứ nhưng đó chỉ là lời biện minh cho bản thân cho đến khi hắn gặp em - đặng thành An

em trùng tên với người phụ nữ kia, nhưng ở đâu đó em có sự hồn nhiên, ngây ngô, nụ cười em có sức hút ngay từ đầu gặp gỡ, em khác biệt so với những người khác. có lẽ hắn bị trúng tiếng sét ái tình rồi, ừ thì em là nơi chốn bình yên nhất mà hắn muốn ở đấy mãi mãi về sau này...

....

phapkieu

là dị đó

hỉu hong

negav

t có ngu đâu mà ko hỉu =))

phapkieu

ừ ko ngu =))

nhưng tồy =))

an

hay là nếu iu anh híu thì nhích đi

còn ko thì buông ảnh đi

cho ảnh tìm mối khác

negav

đã làm gì đôu?

đã chạm vào đôu?

phapkieu

m nghe xong câu chiện ko thấy pùn dùm ổng hả =((

tuổi thơ cơ cực vailoz

t mà như ổng chắc t chớt lun á :<

chị bánh bèo lắm cưng uii🥺

phapkieu

đời ổng đã pùn gòy

mà m làm cú nữa chắc ổng đi lun 🤡🧎‍♀️

negav

khùm đin

trước h mí cha kia cũm move on đếy thui

chả có ông nào iu vào mà chớt đôu🙉

phapkieu

lỡ đâu sao má

mạng ng í🧎‍♀️

nghịp lắm

t khuyên thiệc tình

m đừng có lì nha nề gíp =)))

negav

bạn mà làm leo lên đầu t ngồi ko má =)))

nhma mẹ ổng trùng tên với t lun hả

phapkieu

con này nó điếc ta ơi =))

ò cùng tên, gì An í

hình như là họ Nguyễn

ông hạt dẻ kể lâu quá nên quên òyy

negav

mẹ ổng cũm bỏ đi lâu lun hỏ

phapkieu

đm

lỗ tai cây hay sao mà nói ko nghe má =)))

có thật sự là nghe kể hong con đũy =))

ừ đm, bỏ đi lúc ổng còn nhỏ

được nhận nuôi, được chưa má nhỏ =))

negav

djt

nghe r =))

làm như t ngu lắm ấy

phapkieu

ngu như 🐮

à ko

so sánh với con bò tội nó =))

negav

đmm

chim cút lìn

piến =))

bố đi cày gem😒

phapkieu

gem gủng

có ngày rớt môn học lại chớt chình ình m =))

negav

bạn bè cc =)))

piến đi với thg cao giò dùm

phapkieu

ko cần đuổi mẹ cũm đi

bai

😏 by negav

negav

nhma mẹ ảnh với mẹ mình cùng giống tên lun à =)) (×)

không lẽ nghịp của mình??? (×)


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip