28
An trở lại London với một tâm thế mới, dù lòng vẫn mang những vết thương chưa lành từ Sài Gòn. Cậu thuê một căn hộ nhỏ gần trung tâm, quay lại guồng công việc stylist với tên Negav ngày càng phát triển. Các bản thiết kế của An được săn đón ở các tuần lễ thời trang, tên tuổi cậu xuất hiện trên nhiều tạp chí quốc tế. Dù bận rộn, An vẫn giữ liên lạc thường xuyên với Khang, Kewtiie và Hậu qua tin nhắn và gọi điện, họ là sợi dây kết nối duy nhất với quá khứ cậu chưa thể buông bỏ.
"Tụi mày sao rồi? GERDNANG thế nào?" An hỏi trong một cuộc gọi nhóm tối muộn, giọng nhẹ nhàng nhưng thoáng tò mò.
Khang cười lớn qua loa: "Tốt lắm! Hiếu thay đổi hẳn, giờ nó chăm chỉ kinh khủng. Bài mới đang hot, mày xem chưa?"
An im lặng một lúc, rồi đáp: "Chưa, tao bận lắm. Nhưng nghe tụi mày nói thì chắc hay lắm." Cậu không dám thừa nhận rằng mình cố tình tránh mọi thứ liên quan đến Hiếu, sợ lòng lại rối lên.
Hậu chen vào: "Mày phải xem đi! Hiếu giờ đỉnh thật, tụi tao tự hào lắm. Mày cũng phải giữ sức khỏe bên đó nhé, đừng làm quá sức."
Kewtiie thêm: "Ừ, có gì nhớ nhắn tụi tao. London lạnh, mày đừng để bệnh." An cười, gật đầu, lòng ấm lên vì sự quan tâm của bạn bè.
Một ngày làm việc bình thường ở studio, An ngồi trước bàn vẽ, chỉnh sửa bản phác thảo cho một bộ sưu tập mới. Điện thoại cậu rung lên, một thông báo từ Instagram về bài đăng của GERDNANG. Tò mò, An mở ra, thấy link MV. Cậu do dự, ngón tay lướt qua màn hình, rồi cuối cùng nhấn xem.
MV bắt đầu với hình ảnh Hiếu đứng dưới ánh đèn sân khấu, giọng rap khàn khàn vang lên. Lời bài hát như mũi dao đâm vào tim An, từng câu gợi lại những ngày tháng cũ, những đêm họ cùng nhau dưới ánh đèn đường Sài Gòn, những lời hứa chưa thành.
An ngồi lặng, mắt dán vào màn hình. Hình ảnh Hiếu trong MV, mạnh mẽ, tự tin, nhưng ánh mắt vẫn thoáng buồn, làm cậu không thể rời mắt. Khi bài hát kết thúc, cậu tắt điện thoại, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt. Trong vô thức, tâm trí cậu trôi về tình cảm của mình.
"Mình vẫn yêu Hiếu, đúng không?" An thì thầm với chính mình, tay nắm chặt cây bút. Cậu cố chối bỏ bao lần, cố xây dựng bức tường ngăn cách, nhưng mỗi khi nghe giọng Hiếu, thấy anh qua màn hình, trái tim cậu lại rung lên. "Nhưng mình làm sao quay lại được? Sau tất cả những gì đã xảy ra..."
An nhớ lại cái tát trong phòng thay đồ, lời nói dối về Isaac, và cả nỗi đau Hiếu gây ra. Nhưng anh giờ khác rồi, anh đang cố gắng, đang tỏa sáng, như cách cậu từng hy vọng. "Anh làm tất cả vì em sao, Hiếu?" An tự hỏi, mắt cay cay. Cậu mở lại Instagram, lướt qua trang của Hiếu, thấy dòng caption: "Cố lên vì một người ở xa." Trái tim cậu nhói lên, cậu biết "người ở xa" ấy là mình.
Cậu đứng dậy, bước ra ban công nhìn London chìm trong sương mù. Dưới ánh đèn mờ ảo, An ôm lấy mình, lòng ngập trong mâu thuẫn. Cậu yêu Hiếu, có lẽ mãi mãi là vậy, nhưng cậu không biết liệu mình có đủ dũng cảm để đối mặt với anh lần nữa. "Nếu anh vẫn chờ mình, mình phải làm gì đây?" An tự hỏi, không có câu trả lời.
Ở London xa xôi, An vẫn sống, vẫn làm việc, nhưng giờ đây, mỗi ngày trôi qua đều mang bóng dáng Hiếu trong tâm trí cậu, một tình cảm không thể xóa nhòa, dù cậu cố gắng đến đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip