một ngày
hieuthuhai - " ở đây cái hình ảnh rất là bẽn lẽn rất là dễ thương rất là hợp bài "
- em cảm ơn anh hiếu ạ!
trấn thành - " nhìn cái nét run nhìn như pháp kiều dị á! thiệc á "
!
- thích cái cách anh thành nhắc tên pháp kiều khi giám khảo hieuthuhai đang nhận xét và phát biểu cảm nghĩ sau tiết mục=))
" ... "
" đây cũng có một người đi thi bẽn lẽn dễ thương lắm nè~ "
" anh thấy đợt đó em sao? "
" anh thấy bé kiều giỏi bé kiều đẹp bé kiều slay bé kiều dễ thương bé kiều tuyệt vời! "
" thật hả? còn bây giờ thì sao? "
" là một phiên bản tốt hơn rất nhiều của những điều đó...em nỗ lực rất nhiều để có ngày hôm nay...em tỏa sáng bằng tài năng và sự cố gắng của bản thân, những thành tựu của em trong thời gian qua đã chứng minh điều đó và anh lúc nào cũng sẽ bên em, cũng sẽ theo dõi đồng hành cùng em trên hành trình này~ "
" cảm ơn anh~ "
minh hiếu ôm lấy thanh pháp, nhẹ nhàng đặt lên trán em một nụ hôn.
" nhưng anh vẫn thắc mắc, đợt đó anh làm gì sao em ngại anh dữ vậy?? "
" chứ gặp người anh thích anh có vậy hông? "
" hông! sao phải ngại? anh với em cũng có phải chưa từng nói chuyện đâu..? "
" nhưng cũng chưa ngồi gần vậy bao giờ, hồi hộp cỡ nào anh đâu có hiểu "
" sao hông hiểu..? anh cũng hồi hộp á!! nhưng anh đâu có ngại em~!? "
" anh thì hồi hộp cái gì..? "
" anh gặp em~! gặp người mình thích anh cũng hồi hộp chứ! "
" em đâu có thấy anh hồi hộp lúc nào! "
" lúc nào gặp em anh cũng hồi hộp "
" anh gạt em~ "
" anh đâu có gạt em bao giờ~ "
" vậy hôm qua ai gạt em qua nhà nói là để chỉnh demo? "
" nhưng anh cũng có chỉnh demo còn gì..? "
" vậy chứ có làm việc riêng hông? "
" có "
thanh pháp trong vòng tay minh hiếu trên chiếc sofa băng vải lông mềm...mười giờ tối hoàn thành kế hoạch một ngày thức dậy cùng giờ, tập thể dục sau đó dùng bữa sáng, cùng làm nhạc đến mười một giờ, dùng bữa trưa, ba giờ chiều cùng dạo phố, cuối cùng tối đến cùng dùng bữa và cùng xem các chương trình truyền hình.
căn phòng tĩnh lặng dưới ánh đèn vàng ấm áp, cảm giác êm ả ngọt ngào chầm chậm lan tỏa khắp không gian, minh hiếu cười nhẹ nhàng, đặt lên môi thanh pháp một nụ hôn mềm mại sau đó lần nữa ghì chặt xinh yêu trong lòng.
kewtiie - " không thấy gì! tôi không thấy gì đâu nhé! "
hurrykng - " hông có thấy gì đâu! "
người nọ đối diện với lực đẩy bất ngờ, trong vài giây ngắn ngủi không thể kịp phản ứng, cơ thể ngã về phía sau, bả vai va chạm với thành ghế, tuy sofa băng vải mềm và lực đẩy cũng không quá lớn nhưng ít nhiều cũng ê ẩm một phen.
pháp kiều - " đau lắm hả..? em xin lỗi~ "
kewtiie - " nó giả vờ đấy em! "
negav - " tất cả chỉ là một vở kịch! "
hurrykng - " bình thường tập gym tạ nó đè thì chẳng thấy hó hé gì đâu "
kewtiie - " giờ bé nó đẩy có mỗi cái còn đau với đớn "
hieuthuhai - " ... "
" ... "
22:30
kewtiie - " bấm e! bấm e kìa! mày có vấn đề về đọc hiểu à? "
hieuthuhai - " spam phím f làm gì? "
negav - " bấm f bật đèn pin! "
kewtiie - " đèn pin đã pick đâu đòi bật! bật kiểu gì?! "
hurrykng - " đi đâu vậy? rẽ trái! rẽ trái! "
hieuthuhai - " cái đồng hồ sai giờ kìa! "
kewtiie - " là có hiểu quy luật trò chơi dữ chưa má? "
hurrykng - " nẫu ruột! "
"..."
03:25
ánh đèn ngủ vàng nhạt dịu dàng chiếu sáng một góc phòng.
thanh pháp trong vòng tay minh hiếu, ánh mắt sâu lắng nhiều tâm tư...êm đềm trải qua vài phút, chầm chậm đặt xuống một nụ hôn, sau đó thì thầm lời bày tỏ...chỉ là em có điều không biết người nọ từ bấy giờ vốn dĩ cũng chẳng ngủ, lời thủ thỉ tưởng chừng giấu kín nơi màn đêm, ngay lúc này từng câu chữ hắn đều ghi nhớ.
" cảm ơn anh vì tất cả, em yêu anh~ "
người nọ nhẹ nhàng hôn lên mái tóc em, bàn tay ấm áp trên lưng khẽ vỗ về, mềm mại xoa dịu một tâm hồn với những vết xước...không ồn ào cũng không dồn dập chỉ êm đềm thay một lời bày tỏ rằng em còn có anh.
" anh yêu em, lúc nào anh cũng yêu em~ lúc nào cũng sẽ bên cạnh là chỗ dựa cho em~ "
_
mỗi sự xuất hiện của một ai đó là một sự xuất hiện mang ý nghĩa riêng biệt trong cuộc đời.
sự xuất hiện của em khiến anh hiểu rằng khi yêu một ai đó là chân thành thuần khiết tựa lily trắng
là sâu sắc thủy chung tựa như thược dược
là ân cần chu đáo tựa thạch thảo
là nhường nhịn bao dung như cúc dại
là nồng nàn lãng mạn tựa hồng đỏ
là ngọt ngào ấm áp như tulip hồng
là mãnh liệt cháy bỏng tựa thiên điểu
là tinh tế dịu dàng như mộc lan
là nhớ nhung mong chờ tựa lưu ly
là kiên nhẫn thấu hiểu như sen xanh
là tin tưởng chở che tựa hướng dương
là gắn kết bền chặt như tử đằng
là tôn trọng trân quý tựa mẫu đơn
mong rằng tình ta sẽ trọn vẹn tựa như rum và tựa tử la lan dài lâu vĩnh hằng.
trần minh hiếu gửi tới nguyễn thanh pháp
to my one and only, thank you for being here!
tái bút: anh yêu em♥
cảm ơn em vì đã xuất hiện
thương xinh yêu của anh!
_
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip