2|Hoa trong gương, trăng dưới nước

P/s: viết rồi quên đăng, quay lại mới biết mình có ngâm chap hơn tháng trời=))


______________________


- Frieren, Frieren

Nàng pháp sư khẽ mở mắt, giật mình khi thấy khung cảnh hoa lệ khi xưa, những ánh đèn nhiều màu treo xung quanh, những đứa trẻ đang nô đùa, và vài tiếng kêu lớ ngớ của mấy ông lão say khước...

Ngạc nhiên hơn là những người đồng đội cũ đều ở đây, họ nhìn nàng với vẻ lo lắng. Một tiếng gọi đánh thức Frieren khỏi sự hoang mang, tiếng gọi nhẹ nhàng, sâu lắng, và rất đỗi quen thuộc

- Cậu buồn ngủ sao, Frieren?

Giật mình, nàng pháp sư khẽ đánh mắt về hướng phát ra âm thanh, rồi lại tròn xoe mắt khi thấy người mình thầm thương, người đáng lẽ đã chết rất lâu về trước-Himmel đứng chắn ngang bóng đèn chói loá và những tiếng ỉ oi ồn ào, tạo nên một khung gian yên bình, làm xao động trái tim Frieren trong chớp mắt

Nàng pháp sư tiễn táng bỗng thấy sống mũi cay cay, sụt sịt vài cái, a, hình như...

Từng giọt, từng giọt đọng lại nơi khoé mi nàng, rồi lại nặng trĩu, lăn tròn trên bờ má hồng hào đó. Môi nàng mím lại, tai cụp xuống, trông rất đỗi đáng thương.

Một cảm giác gì đó rất khó tả dâng lên trong lòng nàng Frieren bé bỏng, nó như một nút thắt rối rắm trong nàng, khiến lồng ngực nàng quặn lại, đau đớn, rồi nỗi đau ấy lại lớn lên theo thời gian, theo nỗi nhớ nhung mà nàng giấu kín trong lòng, hệt như quả bom nổ chậm. Và rồi nó nổ tung, cuốn theo bao muộn phiền của nàng, trôi về nơi đâu

Đúng vậy, Frieren khóc rồi

Nàng oà khóc, nấc lên từng tiếng khiến cho tâm can chàng dũng sĩ bên cạnh không thể không rối bời

Himmel vỗ nhẹ vào vai Frieren, như một lời an ủi thầm lặng, Heiter và Eisen cũng xoa đầu nàng, dành tình cảm quý giá nhất của mình đối với người bạn nhỏ đã đồng hành 10 năm trên chặng đường tiêu diệt quỷ vương

Sau một hồi lâu, nàng yêu tinh đã ngừng khóc. gã tư tế nát rượu đẩy ly rượu đến trước mặt nàng, mỉm cười rồi nói

- Uống chút rượu giải sầu nào

Frieren vẫn còn sụt sịt, nắm chặt ly rượu tới mức mấy ngón tay trắng bệch

- Không cần

Eisen đánh mắt qua hướng gã tư tế, lắc đầu mấy cái rồi lại nhìn qua hướng nàng yêu tinh

- Tại sao lại khóc? Cô hiếm khi khóc lắm đấy

-.....nhớ sư phụ thôi

Cánh môi mỏng mấp máy vài tiếng rồi lại thốt ra câu trả lời mập mờ, không rõ đầu đuôi. Chàng dũng sĩ bên cạnh mày nặng mặt nhẹ, trông rất gượng ép, song chàng vẫn từ tốn lấy tay vuốt lấy sợi tóc đang vương trên má Frieren

- Cậu có chuyện buồn gì sao? Có thể tâm sự với tớ không?

Nhìn Himmel như vậy, nàng pháp sư lắc đầu, biểu thị không sao rồi gạt tay Himmel xuống

- Không sao hết, cậu đừng làm như vậy...chúng ta vốn cũng chẳng thân thiết gì cho cam

Gã người lùn tặc lưỡi một cái, rồi lại càu nhàu

- Frieren nói đúng đấy, người đã có vợ như cậu lại đi lăng nhăng với một cô yêu tinh hơn nghìn tuổi, chưa kể cậu còn là một anh hùng, đời sau sẽ nghĩ về cậu như thế nào đây?

.


.


.


Cái gì..?

Có vợ?

Cậu đùa đúng không?

Đúng không??

.


.


.


|úng không

|ng không

|g không

|không


Himmel khẽ đánh mắt qua hướng khác, mỉm cười

- à ừ nhỉ


Kể từ lúc đó, cả thế giới của nàng pháp sư như sụp đổ

Hết rồi

Vậy ra...


Frieren ôm trán, giả vờ bình tĩnh rồi hỏi người thương bằng chất giọng gượng ép

- c-cậu có vợ rồi à?


Heiter vừa nốc hết chai rượu, quay qua nàng pháp sư mà trả lời với giọng nói ngờ nghệch

- ủa chứ sao-? Cô không biết hả...còn có thai cơ m-

Gã tư tế nát rượu vừa toan nói tiếp thì bị cơn say chặn họng, ngã cái rầm lên người Eisen mà ngủ li bì


Nàng yêu tinh cố nặn ra vẻ mặt bình tĩnh, rổi nói

- chỗ này ồn quá, t-tôi đi qua bên kia một chút!

Nói rồi Frieren quay phắt đi, bước thật nhanh về phía con hẻm tối tăm

.


.


.


.


.


Khi bóng lưng nhỏ bé đã khuất sau bóng tối mờ mịt, không thấy điểm dừng, nàng mới khụy xuống, oà khóc.


Từ khi nào mà nàng lại yếu đuối đến vậy?

Tại sao?

Nhưng rõ ràng là H....mel...- kh..ng ba.. g..-iờ..!


Suốt mấy tiếng liền, Frieren bước ra hẻm với đôi mắt sưng húp

Gã người lùn thở dài

- gì vậy? Cô có bao giờ mẫn cảm vậy đâu?


Himmel lo lắng, định đưa tay lên xoa đầu nàng yêu tinh thì bị hất phăng ra

- đừng có đụng chạm như thể chúng ta thân thiết lắm ấy?


Chàng dũng sĩ ngớ người, nàng nay bị sao vậy?


- cũng muộn rồi, mọi người về nhà tôi ngủ nhé?

Himmel cười gượng, cố xua tan cái không khí nồng nặc mùi giấm này

- không thích, tôi sẽ thuê trọ

- nhưng tiền đã sớm hết rồi

- tiền thưởng?

- mai mới được ban phát tận tay

- .....


Frieren thua triệt để, đành theo Himmel về nhà


_________time skip___________



Nàng yêu tinh mệt mỏi nằm trên giường, rốt cuộc là chuyện quá gì đang xảy ra vậy?


Ma vương? Nhưng chết rồi mà?


Hay mơ? Thật hả trời??


Ngàn vạn câu hỏi đặt ra trong đầu của Frieren, nhưng chẳng có nỗi một câu trả lời


________________________



Nàng mệt mỏi ngước nhìn đồng hồ


Đã 2 giờ sáng rồi


Chả ngủ được tẹo nào!!!


Những câu hỏi xoay như chong chóng trong đầu nàng pháp sư tiễn táng, hành hạ giấc ngủ của nàng như một con quái vật vô hình

Hay là vốn dĩ không thể ngủ được? Vì là giấc mơ, hay đang ngủ?

Frieren vò đầu bứt tóc, cuối cùng cũng quyết định ra ngoài thư giãn


.


.


.


Hay quá, vừa ra ngoài thì gặp ngay Himmel luôn

Mắt nàng tối sầm, trái tim quặn thắt lại, rối ren như một khối tơ chẳng thể gỡ ra được

- Fri..eren?


_______________

Cho anh den mat uot nhoe

Ma sao anh im lang den the?

_______________

Mua nang cua troi ai lai oan trach?

Ai hay mach cho toi cach chua lanh noi buon

Di den khap noi dau cung la doi ta

Hanh phuc doi khi de lai thuong dau

_______________

Tu minh dao len thoi, tu minh dao len thoi♪

Nhung vet thuong em tao ra

Tu minh tao ra thoi, tu minh tao ra thoi ♪

Dau don chi minh em nhan

__________________

Trích: Sài Gòn hôm nay mưa

______________________________

Tác giả: người hướng nội/kẻ thích ngủ đông

12:51

Th6, 9 thg 2

1118 từ

P/s: dạo này bí idea qas, drop thôi


















Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip