Chap 4: Hẹn hò?
Thế là cũng đã được hai tháng của năm học, Chaeyoung và Lisa vẫn vậy, vẫn cùng nhau đi trên một con đường đến trường, Chaeyoung vẫn trò chuyện cùng Lisa và Lisa hằng ngày vẫn đem đến cho em một hộp sữa xoài, ban đầu mọi người tuy ngạc nhiên vì không ngờ cả hai lại thân thiết như vậy nhưng giờ cũng đã quen và Lisa vẫn thích em theo một cách thầm lặng nào đó, thích theo cách của cô "bình dị chứ không hề phô trương". Cô vốn không thể cởi mở như em mà luôn sống trong thế giới riêng của mình, có thể nói Lisa không hề có một người bạn nào ngoại trừ Chaeyoung. Em vốn đâu biết trong mắt cô em lại là ánh dương đem đến bao ngọt ngào, ấm áp thắp lên hơi ấm trong trái tim cô.
Nếu trên con đường đi đến tương lai có hoa, có nắng và có làn gió nhẹ nhàng cùng đàn bướm tươi đẹp, tiếng chim lanh lảnh, có sự ngọt ngào thì bạn muốn đi một mình hay muốn đi cùng với người quan trọng của đời mình? Vốn cô cũng chả qua tâm đến điều đó nhưng từ khi gặp em, Lisa đã để tâm, cô muốn cùng em đi đến khắp mọi nơi trên trái đất, muốn cùng em trải qua những cay đắng, ngọt ngào, muốn nhìn thấy em mỗi ngày, muốn thấy nụ cười trên gương mặt em, muốn nghe em gọi "Lisa", cô muốn luôn ở bên cạnh em, và Lisa cũng đâu hay biết rằng em đã quan trọng với cô đến thế.
Thật ra trong hai tháng nay, Chaeyoung ngoài mặt vẫn vui vẻ, trò chuyện cùng cô nhưng cô đâu biết trong đầu em luôn hiện lên hàng ngàn, hàng vạn câu hỏi, em luôn suy nghĩ rằng:Liệu có phải cô đã có người thương hay không? Em rất muốn hỏi cô nhưng lại chẳng có lý do nào để hỏi, điều đó làm Chaeyoung khổ tâm hết sức.
Vào 12 giờ đêm, ở Seoul các quán cà phê vẫn mở cửa, ngoài đường có đèn vàng hiu hắt, trên đường vẫn còn những chiếc xe chạy vì cuộc sống mưu sinh vất vả, hiện tại trong phòng Chaeyoung có cái đèn ngủ hình sóc chuột mang ánh đèn dịu nhẹ, nếu là những năm trước Chaeyoung hẳn ngủ rất ngon nhưng dạo gần đây, em không ngủ thể được vì cứ nhớ đến Lisa, cứ tối đến em lại nhớ cô. Dĩ nhiên, không phải chỉ có Chaeyoung mà còn có cả Lisa, vẫn như bình thường, Lisa vẫn đọc sách vào giờ khuya sau khi học bài xong. Cô ngồi trên giường với chiếc chăn được đắp ở dưới bụng cùng ánh đèn ở đầu giường, mắt thì nhìn vào sách nhưng có lẽ trong đầu không tiếp nhận được con chữ nào cả, vì giờ đây, hình bóng của em đã "xâm lược" vào trí óc ấy. Lisa không thể nào tập trung, cứ như vậy thói quen đọc sách của cô bị cắt đứt mất. Người này ôm hình bóng người kia cứ thức như vậy đấy!
3 giờ sáng, Chaeyoung thức dậy do bụng em cứ nhói lên, mặc dù nhà vệ sinh chỉ cách giường ngủ có vài bước chân nhưng để vào được nhà vệ sinh thì quả thực cũng rất khó khăn. Sau khi kiểm tra thì em mới phát hiện mình đã đến ngày hèn gì mà bụng dưới đau không thể tả, đau đến mức không thể xuống dưới nhà lấy thuốc được. Không biết vì đau bụng hay vì nhớ ai đó mà Chaeyoung rất muốn nhõng nhẻo cùng người ta thế nên trong vô thức em lấy chiếc điện thoại ở đầu giường tìm đến cô mà nhắn tin vì hai người đã trao đổi phương thức liên lạc sau một tháng quen biết nhau.
"Lisa! Em bị đau bụng!"-Nhắn thì nhắn vậy đó chứ em chả mong được nhận tin nhắn hồi đáp vì cũng đã 3 giờ sáng rồi. Đợi thêm 5 phút không thấy câu trả lời, em tắt điện thoại, nằm ôm bụng ngủ lúc nào không hay.
Cho đến khi em mở mắt ra đã thấy sắp trễ giờ học, mặc vội quần áo, cầm tạm lát bánh mỳ rồi chạy vọt ra cửa. "Chắc giờ chị ấy đã đi rồi"-Chaeyoung buồn bã nghĩ.
Nhưng nào ngờ, cô vẫn đứng đó đợi em, đến khi thấy Chaeyoung, Lisa đi lại hỏi han"Sao em ra trễ vậy?"
"Lúc tối em ngủ trễ nên sáng nay thức dậy trễ"
"Ùm! Bụng em còn đau không? Lúc tối, tôi có trả lời lại nhưng chắc em ngủ rồi"
Nghe cô nói vậy, em ngạc nhiên bật điện thoại lên thì thấy đúng là cô có trả lời vào lúc 3 giờ 30 phút, em có hơi cảm động.
"Sao lúc ấy Lisa còn thức?"
"Tôi không ngủ được?"
"Vì sao?"
"Nhớ một người"-Nhớ em đó
Nghe đến đây, lòng Chaeyoung lại nặng trĩu, không lẽ cô lại nhớ đến người cô thương rồi. Một chàng trai? Hay một cô gái? Em không biết, em chỉ biết giờ đây trái tim em rất đau.
Thấy nét mặt Chaeyoung chùng xuống, không trả lời câu hỏi của mình, Lisa cất tiếng hỏi"Bụng em còn đau không?"
"Dạ không"-Chaeyoung trả lời nhỏ
Thấy em như vậy, quả thật cô rất đau lòng"Sao vậy? Không khoẻ à? Hay nghỉ một bữa nhé?"
"Dạ không cần đâu! Em đang rất khoẻ. Lisa không cần quan tâm"-Nói xong em bỏ đi một mạch, để Lisa đứng đó nhìn theo ngu ngơ. Quả thật, lúc này em không muốn đối diện với cô, Chaeyoung giờ đây cảm thấy mình rất yếu đuối, em rất muốn hỏi Lisa về chuyện đó nhưng không dám và không thể.
Ngồi trong lớp học, Lisa cứ ngồi nhìn ra cửa sổ, Lisa không thể ngăn nổi sự nhớ nhung đối với em cứ lo sợ em không học được mà Chaeyoung nào có khá hơn, em nằm xuống giường lo sợ không biết người đang ngự trị trong trái tim và trí nhớ của cô là ai.
"Park Chaeyoung!"
"Sao vậy hả?"
"Cậu làm gì thế? Ra chơi rồi đấy. Chuông reo rồi kìa. Tiền bối U-Jin muốn gặp cậu ở sân trường kìa!"-Hyeri vừa chau mày vừa nói với em
Chaeyoung nghe vậy uể oải gục đầu rồi đi xuống sân trường. Vừa bước xuống cầu thang, em đã thấy hàng đống người bao vây chỗ ấy, không còn chỗ chen vào, thấy em bước xuống mọi người nhìn em cười nói rồi nhường chỗ Chaeyoung.
Khi mọi người dàn ra thì trước mặt Chaeyoung là một chàng trai với gương mặt ưu tú, điển trai cầm bó hoa hồng đỏ đang đứng trong hình trái tim được xếp bằng nến lung linh, với đầy đủ các giỏ hoa nhìn về phía em nở nụ cười toả nắng. Em ngạc nhiên bước tới, trong lòng cũng đã biết chuyện gì sắp xảy ra.
"Chaeyoung! Tuy em vừa học được 2 tháng nhưng quả thật ngay từ ngày đầu tiên nhìn thấy em trên diễn đàn của trường anh đã bị trúng tiếng sét ái tình với cô học sinh lớp 10 nhỏ nhắn đáng yêu này. Hôm nay, U-Jin lớp 12A5 đứng tại đây muốn nói với Chaeyoung rằng: Anh thật sự rất thích em, nhưng có lẽ em chẳng có cảm giác gì với anh đâu. Nhưng anh muốn hỏi liệu em có thể cho anh một cơ hội để được làm người yêu của em, để được ở cạnh bên, chăm sóc, yêu thương em được hay không?"
Mọi người nghe giọng nói cùng với lời lẽ chân thành của U-Jin đều vô cùng cảm động, âm thanh "Đồng ý!" được vang to lên, thấy mọi người hưởng ứng mình như vậy, U-Jin trong long rất vui mừng. Trong khung cảnh lãng mạng ấy, có nến, có hoa, mọi người xung quanh hô hào nhưng cũng chính trong đám đông ấy có một hình dáng cao ráo quay lưng vụt chạy.
Như thường lệ, Lisa vẫn đem đến cho em một hộp sữa xoài nhưng vào lớp không thấy Chaeyoung cũng không thấy ai trong lớp, Lisa rất hoang mang, đi ra thì thấy có một cô gái, Lisa hỏi thì mới biết em đã xuống sân trường.
Xuống dưới sân, khi chứng kiến hang loạt hình ảnh, cùng câu tỏ tình lãng mạng ấy, tim Lisa nhói lên, cô không ngờ rằng ngày này lại đến nhanh như vậy-ngày Chaeyoung hẹn hò. Không muốn nhìn thêm cảnh tượng đau lòng đó, Lisa đã chạy đi, chạy thật nhanh.
Sau khi buổi học kết thúc, ở cổng trường không thấy Lisa đâu, chờ thật lâu cũng không thấy, em không biết Lisa đã về hay chưa nên đã chạy đến lớp học của cô thì thấy Lisa bước ra. Thấy em, cô ngạc nhiên hỏi"Tôi tưởng em về rồi?"
Chaeyoung nghe cô nói vậy thì buồn bực không thôi, hoá ra cô ở trong này lâu vậy là vì muốn em về trước, là vì không muốn đì về cùng em. Chaeyoung quay người bỏ đi, đi được vài bước thì nghe giọng Lisa vang lên
"Chaeyoung! Em hẹn hò rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip