chương 5

Cô ta kinh ngạc che miệng, vẻ mặt ngượng ngùng, nhưng trong mắt lại ẩn ẩn cảm giác tủi thân.

Trước khi tôi kịp trả lời, cô ta ngượng ngùng chạy ra ngoài và kể cho cả thế giới biết những gì cô đã thấy.

"Thật xấu hổ! Vừa rồi nhìn thấy Giang Song trò chuyện với một nam sinh, tự xưng là chủ nhân ! Đây là thói quen gì kỳ quái vậy?"

Nghe vậy, Hoắc Cảnh Dực kinh ngạc nhìn tôi. Nó càng khiến tôi xấu hổ hơn.

Vì vậy tôi không khỏi nói với Chu Kiều: “Không nha , tại sao cô không đăng ký tài khoản ở nước ngoài và nói cho cả thế giới biết? Wao, cô nhìn lén cuộc trò chuyện của tôi và nói to là có ý gì? "

Cô ta xấu hổ trốn ở phía sau Cố Ngọc: “Không ngờ cô lại vui vẻ như vậy…”

“Đây gọi là ghê tởm à?” Tôi nhìn vào camera, tự tin nói: “Tôi không nghĩ đó là ghê tởm , tôi thấy nó rất lãng mạn! "

Đạo diễn cũng ngu luôn

Anh ấy nhìn tôi như thể tôi bị điên.

Tôi không để ý đến sự ngạc nhiên của những người có mặt mà nhìn Chu Kiều mỉm cười, đơn giản hỏi: “Nhưng khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi đã dạy tôi không được nhìn trộm chuyện riêng tư của người khác, nếu vô tình nhìn thấy thì đừng "Đừng nói cho ai biết chuyện đó. Còn cô thì sao? "Có phải vì cô không có mẹ dạy  những gì cô làm vừa rồi không?

Cô ta sửng sốt một lúc mới nhận ra là tôi đang mắng mình, vẻ mặt trở nên khó coi, hung tợn trừng mắt nhìn tôi: "cô !..."

Nhưng cô ta nhanh chóng kiềm chế bản thân, giả vờ là nạn nhân và nói: "Tôi thực sự không có ý đó. Tôi xin lỗi, Giang."

Cố Ngọc lập tức nhảy ra làm “người bảo vệ của chị dâu” giận dữ buộc tội tôi: “Giang Song, cô hung hãn vậy sao? Chị họ tôi đã xin lỗi rồi, cô còn muốn gì nữa? Cô ép cô ấy  mỗi lời nói , thật là một người hèn hạ!”

Tôi không nói nên lời, không khỏi nhìn Hoắc Cảnh Dực : “Hoắc gia các ngươi đều có quan điểm sống này sao?”

Hoắc Cảnh Dực lịch sự  cúi đầu xin lỗi tôi: “Xin lỗi cô Giang ở nhà tôi dạy không tốt, khi về tôi sẽ bảo chị gái dạy tốt.”

Những lời này cũng gián tiếp chứng tỏ hắn không đồng tình với lời nói của Cố Ngọc. "Chú ơi! Sao chú lại bênh người ngoài vậy !? Cô ta mới là người sai."

"Cố Ngọc!" Hoắc Cảnh Dực sắc mặt lạnh lùng, chỉ cần liếc nhìn một cái, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy áp lực khó cưỡng.

Cuộc tấn công cũng dừng lại trong giây lát.

[Chết tiệt! Tôi thực sự sợ hãi! Tôi cảm thấy như thể những người lớn tuổi sẽ kéo tôi đến ngôi đền và cho tôi một trận trong giây tiếp theo!]

[Nhưng có một câu hỏi: Tại sao Hoắc Cảnh Dực lại giúp đỡ người ngoài?]

[Nói cách khác! Giang Song rõ ràng là đang hung hãn bắt nạt Chu Kiều của chúng ta!]

[Các bạn là fan của Chu Kiều, xin đừng đi quá xa được không? Bạn nhìn trộm bản ghi trò chuyện của người khác và nói lớn tại sao bạn không nói rằng chính Chu Kiều là người bắt nạt Giang Song? Hay các bạn đều là loại người này? ? 】

[Một người qua đường nói, tôi thực sự thấy Giang Song ở đây ổn, nhưng Chu Kiều lại có chút ngang ngược . 】

[Người đến ủng hộ Giang Song! Tôi chưa bao giờ mắng cô ấy, cầu xin Chúa ban cho tôi một chú chó con càng sớm càng tốt! 】

Vì sự việc này mà Cố Ngọc trông càng không vui với tôi trong buổi ghi hình buổi chiều.

Nhưng tôi không quan tâm.

Tôi thậm chí còn mạnh dạn chia sẻ " chú chó cưng" của mình với cư dân mạng trước ống kính.

"Các chị em, em không ăn một mình đâu, em sẽ cho chị em xem thứ gì ngon!"

Nói xong, tôi mở bức ảnh mà Trần Hỏa gửi cho tôi và đặt nó trước máy ảnh.

Đạn tràn ngập màn hình với những tiếng hú.

[Mẹ kiếp! Cơ bụng tám múi này! Giang Song, em là em gái của chị!!!! 】

[Khi tôi nghĩ đến việc em gái tôi ăn một con chó con ngoan như vậy, răng của tôi sắp gãy mất rồi!]

[Này! Hai người! Hôn tôi đi!]

[Cơ thể mà tôi ghen tị có chút khó chịu nên tôi xuống xe với chị em trước. 】

Đúng lúc này, Hoắc Cảnh Dực đi đến phía sau tôi, nhẹ nhàng hỏi: “Tôi nhìn xem được không?” Anh ta, một người đàn ông trưởng thành, nhìn cái gì vậy?

Trong lòng tôi nghi hoặc nhưng vẫn đặt điện thoại trước mặt anh.

Một giây tiếp theo, nam nhân vốn luôn ôn nhu tao nhã bỗng nhiên bị Thạch Tiên chiếm hữu:

"Nó  thật nghịch ngợm...

"Cô có thể gửi cho tôi bức ảnh được không?"

Tôi sốc đến mức vô thức ôm điện thoại vào ngực, kinh hãi nói: "Anh ơi, bình tĩnh đi! Anh ấy không phải gay!"

Hoắc Cảnh Dực im lặng: “… Tôi rất giống sao?”

Tôi cười ngượng nghịu: “A ha ha, tôi không có ý đó ha ha ha ha.”

May mắn thay, anh ấy không làm khó tôi nữa, mỉm cười rồi rời đi. Tôi tiếp tục chia sẻ “cuộc sống nuôi thú cưng hàng ngày” của mình với cư dân mạng và vô tình thu hút được vô số người hâm mộ.

Chu Kiều không thể chịu đựng được nữa, vội vàng kéo Cố Ngọc hỏi về Hoắc Thần để gây sự chú ý.

Đạo diễn cũng khôn ngoan cắt bỏ máy quay của tôi. Phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập sự bất mãn.

10.

Sau một ngày ghi hình, Chu Kiều gần như đã được Cố Ngọc chăm sóc.

Hoắc Cảnh Dực không bao giờ nói đến.

Thẳng đến buổi tối hắn chuẩn bị rời đi, Cố Ngọc mới đi tới nói:

"Chú có thể nói với anh họ của cháu và xin anh ấy cho cháu đóng vai chính trong bộ phim mới của anh ấy không, vì cháu chăm sóc chị dâu  rất tốt được không?"

Hoắc Cảnh Dục không nói gì.

Cố Ngọc tưởng rằng hắn sẽ không đồng ý, vội vàng kéo Chu Kiều sang một bên: "Chú, người thật bất cẩn!"

Quen nhau một ngày, Chu Kiều đã vô cùng quen thuộc với vai "chị dâu", nhanh nhẹn nắm lấy góc áo của Hoắc Cảnh Dực , làm như rất thân thiết : "Chú, giúp anh ấy đi ~ "

Lúc này tình cờ lại là giờ vàng buổi tối, số người trong phòng phát sóng trực tiếp đạt mức cao kỷ lục.

Vì vậy, mọi người nhìn thấy Hoắc Cảnh Dực vốn hiền lành cả ngày đột nhiên trở nên lạnh lùng, giật  áo trong tay Chu Kiều, cười lạnh nói: "Cô là ai? Tôi thừa nhận cô là bạn gái của Hoắc Thần sao?"

Mọi người trong và ngoài phòng phát sóng trực tiếp đều chết lặng. Cố Ngọc thậm chí còn bùng nổ hơn.

"Chú, chú nói đây là có ý gì?!"

Dung Tần, người luôn có khuôn mặt tê liệt và không có cảm giác tồn tại, cười khúc khích và ra đòn rõ ràng cho mọi người: “Có nghĩa là bạn gái của Giám đốc Hoắc là người khác, và Chu Kiều này đang cố gắng nhận vơ để nổi tiếng.”

Cố Ngọc sững sờ tại chỗ, toàn bộ tâm nhĩ trái và tâm nhĩ phải đều ù ù hoàn toàn.

Hai giây sau, cuối cùng anh ta cũng phản ứng.

"Vậy... những lời tâng bốc mà tôi làm trong thời gian này thực chất đều là vô nghĩa  phải không?"

"Không, Chu Kiều, cô là ai! Cô không phải bạn gái của anh họ tôi, cô đăng weibo làm gì vậy?! Tôi tin chắc! Tôi tưởng cô là chị dâu của anh họ tôi !!! , chính cô cũng là người dụ dỗ tôi tham gia vào chương trình này để làm màu cho cô !!? "

Cố Ngọc dựa vào lời nói nhanh chóng của mình để thoát ra khỏi vòng vây, lúc này cũng không cảm thấy có lỗi, thậm chí còn quay người thu dọn hành lý.

"Thật lãng phí thời gian của tôi, tôi sẽ không ghi hình nữa! Chú đợi cháu và cháu sẽ về nhà với chú! Đạo diễn,  nếu muốn nộp phí vi phạm hợp đồng, xin hãy liên hệ trực tiếp với công ty chúng tôi!"

Sự phát triển đột ngột này khiến mọi người bị sốc. Đạo diễn khẩn trương đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp. Nhưng video đã trở nên phổ biến.

Mục [Chu Kiều bị tát vào mặt] thậm chí còn được yêu thích hơn.

Cư dân mạng ăn dưa rất phấn khích

[Vậy Chu Kiều không phải là bạn gái của Hoắc Thần? Vậy tại sao ngay từ đầu Hoắc Cảnh Dực không nói ra?]

[ Ừm, tôi nghi ngờ Hoắc Cảnh Dực cố ý, dù sao đứng càng cao thì ngã càng đau 】

[ trời ạ, nhà giàu thật tàn nhẫn! Không trực tiếp ngăn cản, còn khen ngợi. 】

[Nếu bạn đặt nó vào góc nhìn của Hoắc Cảnh Dực, tôi không thể tưởng tượng được nó sẽ ngầu đến thế nào. 】

[Được rồi được rồi, bây giờ đến câu hỏi, vậy bạn gái của Hoắc Thần là ai?]

Từng trải qua việc bị tát vào mặt ngay tại chỗ, tôi trở nên tò mò về vấn đề này nên nóng lòng muốn thảo luận và phân tích vấn đề với Trần Hỏa ngay khi về đến nhà.

Nhưng khi tôi mở cửa thì căn phòng vắng tanh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip