Phiên ngoại: Quà tốt nghiệp của Chu Mục (1-2-3)


Phiên ngoại: Quà tốt nghiệp1

Trong bốn năm học ở trường đại học, Chu Mục vừa đi học vừa đi làm, và hắn có tham gia câu lạc bộ bóng chuyền của trường trong giai đoạn này. Vào ngày tốt nghiệp, các thành viên của câu lạc bộ bóng chuyền quyết định tổ chức một bữa tiệc vào buổi tối, Chu Mục cũng tham dự.

Sau khi kết thúc bữa tiệc, Chu Mục nghe một cuộc điện thoại. Mười phút sau, chiếc xe của Phương Thức Chu xuất hiện gần nơi họ gặp nhau. Anh đậu xe tạm thời ở bên đường, tắt xe và gửi nhắn cho Chu Mục.

Phương Thức Chu mới tăng ca về nên không có thời gian để trở về nhà để thay đồ. Anh thoải mái đặt tay lên vô lăng. Mặt số trên đồng hồ chiếu sáng ánh sáng vàng khúc xạ bởi đèn đường.

*

Một thời gian trước, trường Chu Mục có tổ chức các trận bóng chuyền, và anh cũng được hắn mời.

Đó là một ngày nắng đẹp, trời cao mênh mông xanh trong vắt, chỉ có một đám mây mỏng nhẹ nhàng trôi qua. Nhiều khán giả đang ngồi trên khán đài, Phương Thức Chu cũng ngồi ở đó.

Anh không mặc trang phục trang trọng, mà chỉ mặc một bộ đồ giản dị làm anh mang hơi thở thanh xuân. Phương Thức Chu không có ý thảo luận với các cô gái xung quanh, tất cả sự chú ý của anh đều tập về phía bên dưới, chủ yếu là tìm kiếm một bóng dáng quen thuộc.

Hôm nay Chu Mục mặc một bộ đồ bóng chuyền, hắn hay kéo áo lên lau mồ hôi đầy mặt. Chiếc áo bị kéo lên lộ ra cơ bụng săn chắc rõ ràng làm cho những bạn nữ la hét tiếng thét chói tai.

Trước khi vào đại học, Phương Thức Chu đã sửa nhỏ tuổi của Chu Mục. Trong bốn năm qua, cuộc sống trong khuôn viên trường không thay đổi ngoại hình hắn, nhưng dường như nó đã cố định vào hình dáng của hắn. Tuy nhiên khuôn mặt của Chu Mục lại sinh động, tràn đầy sức sống hơn trước.

Sau khi kết thúc trận đấu, hắn đi xuống với một nam sinh, cánh tay của người nọ rất tự nhiên gác trên vai Chu Mục, điều này chứng minh rằng bọn họ có một mối quan hệ khá tốt. Từ tiếng hò hét liên tục nổi lên xung quanh, ai cũng có thể cảm thấy rằng bọn họ chắc chắn là những người nổi tiếng nhất trong sân vận động.

Phương Thức Chu híp mắt mỉm cười, dùng ngón cái xoa xoa dây đeo trên cổ tay.

Khi anh chuẩn bị đứng dậy rời khỏi ghế thì bị hai cô gái chặn lại, họ hỏi có thể xin tài khoản WeChat của anh không, nhưng anh đã lịch sự từ chối họ.

Chu Mục vốn đang đi tìm bóng dáng Phương Thức Chu thì nhìn thấy anh bị hai cô gái quấn lấy, hắn liền cảm thấy nóng nảy gạt tay Trình Nghiệp, đi thẳng đến bên kia kéo anh ra ngoài.

Hai cô gái không giấu được sự thất vọng. Suy cho cùng, Phương Thức Chu vốn có ngoại hình nổi bật, hầu hết các cô gái mới lớn đều thích một người đàn ông đẹp trai, quyến rũ và trưởng thành như anh.

Lấy chuyện này làm ví dụ, Chu Mục đã ăn dấm rất lâu nên có một khoảng thời gian hắn không chịu cho Phương Thức Chu đến trường.

*

Phương Thức Chu xuống xe, dựa vào cửa sổ hút thuốc. Anh nhìn về phía cánh cửa đang có nhiều người đi ra, lập tức nhìn thấy người đàn ông của mình đang trò chuyện, cười đùa với những người khác.

Ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng, Phương Thức Chu nhìn Chu Mục qua làn khói trắng mờ ảo. Mấy năm nay anh cảm thấy Chu Mục không thay đổi nhiều, nhưng tính tình lại trở nên vui vẻ hơn rất nhiều. Ưu điểm khi ở bên người trẻ là tâm lý không bao giờ già đi. Đây là một chuyện tốt.

Những năm này Phương Thức Chu rất chịu khó đi tập gym. Có lẽ vì anh nhận ra mình đã ba mươi ba tuổi nên thấy việc quản lý cơ thể mình rất quan trọng. Nhưng thực ra bất kể là tuổi tác, vóc dáng hay các khía cạnh khác đều đang ở độ tuổi vừa trưởng thành.

Chu Mục nhìn thấy Phương Thức Chu ở cửa tạm biệt đám bạn, hắn vừa đi vừa nắm lấy cổ áo thun kéo lên ngửi rồi mới sải bước đi về phía ven đường.

Phương Thức Chu đặt tay đang cầm điếu thuốc sang một bên để tránh làm bỏng người đàn ông chạy tới ôm mình.

"Xong rồi à?" Phương Thức Chu hỏi: "Em chơi vui không?"

Chu Mục buông Phương Thức Chu ra, cầm điếu thuốc đang định đưa vào miệng của đối phương, mặc kệ chớp lấy cơ hội hôn anh.

"Hửm?" Phương Thức Chu nhướn mày hỏi.

"Không được phép hút thuốc." Chu Mục nói.

Phương Thức Chu hỏi tại sao, Chu Mục nói khi anh hút thuốc trông rất gợi cảm, cho nên anh không được phép hút thuốc trước mặt người khác.

Phương Thức Chu cảm thấy buồn cười: "Ở đây không có người lạ."

"Trình Nghiệp và những người khác mới nhìn thấy." Chu Mục cau mày.

"Hôm nay đồ em uống không phải là rượu mà là giấm." Phương Thức Chu trêu chọc.

"Có mùi khó chịu à?" Chu Mục cúi đầu ngửi một lần nữa, giải thích: "Là Trình Nghiệp mời rượu."

Phương Thức Chu cười nhìn Chu Mục một lát, trong lòng có chút khó chịu. Một lúc sau, anh mở cửa ghế phụ nói: "Lên xe đi, lát nữa anh có một món quà tốt nghiệp tặng em."

Chiếc xe đang chạy trên đường vào ban đêm, Phương Thức Chu lái xe vào một con đường quanh co, cuối cùng đỗ xe vào một bãi đậu xe trống. Quanh đây không có ai, xung quanh tối đen như mực, ngoại trừ hai ngọn đèn đường trắng phía trước, giống như một đôi mắt trong đêm tối.

"Ông chủ, đây là quà của em à?" Chu Mục nói, một tay ôm lấy mông Phương Thức Chu đang ngồi trên đùi mình.

Phương Thức Chu móc ngón trỏ nới lỏng nút thắt cà vạt, nắm lấy tay Chu Mục nhét vào trong áo vest, nói: "Chính là nó."

Chu Mục bám vào chiếc áo sơ mi cotton mỏng có họa tiết tuyệt vời, cảm giác chạm vào không đều không thuộc về da thịt.

Hầu yết hắn hơi động đậy, ngẩng đầu nhìn một đôi mắt ngược sáng của đối phương, khàn giọng nói: "Anh đang mặc gì vậy?"

Phiên ngoại: Quà tốt nghiệp 2

Trong không gian chật chội của chiếc xe, với hai người đàn ông cao lớn ngồi ở ghế phụ, bất kỳ chuyển động nào cũng có thể chạm vào nóc ô tô và cửa.

"Đoán xem." Phương Thức Chu nói, đưa tay vào trong quần áo Chu Mục, ấn vào cơ ngực, ngón tay lướt qua vết sẹo do tàn thuốc lá năm ấy anh châm vào người hắn.

Chu Mục nắm lấy mông Phương Thức Chu, một tay vòng qua eo kéo ngực anh về phía mình, há miệng cắn vào lớp vải quanh ngực. Chu Mục cởi thắt lưng tiện tay cởi nửa quần, hắn đưa ngón tay lên miệng liếm, tách kẽ mông Phương Thức Chu ra nhét ngón tay vào trong.

"Ừm..." Phương Thức Chu cau mày chịu đựng cảm giác khó chịu ban đầu. Anh nhanh chóng bị ngón tay khéo léo của đối phương làm cho run rẩy. Dương vật của anh cũng cương cứng, đặt trên eo và bụng rắn chắc của Chu Mục.

Chu Mục vén sợi dây dưới mông Phương Thức Chu lên, thở hổn hển: "Quần lót ren à vợ?"

Phương Thức Chu bị danh xưng này làm sướng người, mặt đỏ lên vì xấu hổ. Anh túm tóc Chu Mục mà hôn, bịt cái miệng hư hỏng của hắn.

Trong xe đã bật điều hòa nhưng dường như không thể ngăn được hơi nóng bên trong nữa. Chu Mục nhét cặc của mình vào hậu môn của Phương Thức Chu trong lúc tận hưởng những nụ hôn nồng cháy. Hắn chưa kịp cử động thì đột nhiên Phương Thức Chu rời khỏi môi hắn, sợi dây dính kết thành một sợi chỉ, nhấp nháy ánh sáng nhàn nhạt trong đêm tối.

"Người bạn đó của em khá đẹp trai đấy, cậu ấy có bạn gái chưa?" Phương Thức Chu hỏi. Anh nghiến răng nghiến lợi ngồi xuống, con cặc của Chu Mục đã cắm sâu vào trong thành ruột, khi nó chạm vào tuyến tiền liệt, anh liền phát ra một tiếng rên khe khẽ.

"Ừm..."

Chu Mục liếm cổ anh, dùng răng cắn nút cổ áo, nhét cặc vào cái lỗ mềm mại ẩm ướt dâm đãng đó. Hắn không kìm lại cảm giác phấn khích mà cắn đứt những chiếc cúc nhỏ trên áo sơ mi của anh.

"Người nào?" Chu Mục hỏi, trong giọng nói có chút bất mãn.

"Ưm... Trình Nghiệp." Phương Thức Chu nói xong, anh liền cảm giác được eo thắt lại.

Chu Mục liếm răng trả lời: "Không có."

Phương Thức Chu há miệng thở hổn hển, vòng eo đang chuyển động dừng lại, nước dâm từ sau lỗ đít chảy xuống nhỏ xuống quần áo của nhau.

Dưới ánh đèn ngoài xe, Chu Mộc nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Phương Thức Chu, đôi mắt tràn đầy yêu thương cùng dục vọng nóng bỏng ngập trời.

"Hắn là trai thẳng sao?" Phương Thức Chu hỏi.

"Không biết." Chu Mục đáp.

Vừa dứt lời, Chu Mục liền cảm giác được trong lỗ đít đang ngậm cặc mình siết chặt lại. Hắn không nhịn được mà cau mày. Ôm lấy cặp mông mềm mại của Phương Thức Chu ấn xuống, đẩy cặc mình vào sâu.

Phương Thức Chu nghiến răng nghiến lợi, banh căng cằm, túm tóc sau đầu anh, ép đối phương ngẩng mặt lên, nói: "Đừng cử động."

"Anh muốn tự nhún à?"

Phương Thức Chu quỳ trên ghế phụ, dùng sức nắm lấy cơ ngực của Chu Mục, nuốt chửng dương vật dài và dày của người đàn ông bằng cách ngồi từ trên xuống dưới. Những làn khoái cảm do sóng tình ập đến, khiến anh bị dương vật đẩy lên. Nơi đó của anh mỗi lần bị hắn chạm vào tê dại, không thể chịu nổi. Anh cắn môi dưới, kìm nén tiếng rên rỉ chỉ có tiếng thở khó nghe thoát ra từ cổ họng.

Âm thanh phát ra từ môi anh giống như tiếng mèo con đang cào cấu, khiến Chu Mục cảm thấy ngứa ngáy.

"Ừ..." Chu Mục thở hổn hển, ngẩng đầu cắn vào cái cổ đang rướn lên ​​của Phương Thức Chu. Giọng nói trầm thấp của hắn phủ một tầng ham muốn, tràn đầy chiếm hữu: "Anh... vợ... của em, là của em..."

Từ bên ngoài chiếc xe có thể thấy nó đang rung chuyển. Trong xe tràn ngập hương vị dục vọng ngọt ngào, tiếng nước chảy nhớp nháp xen lẫn tiếng va chạm.

Phương Thức Chu cắn cà vạt, nước bọt do hưng phấn tiết ra từ miệng không ngừng chảy xuống, làm ướt một mảnh nhỏ mà anh cắn. Con cặc anh đang cọ vào cơ bụng gồ ra của Chu Mục khi anh vén quần áo lên, khoái cảm mãnh liệt ập đến khiến Phương Thức Chu mất khống chế, chỉ còn biết miệng rên rỉ gợi cảm để giải tỏa.

"Ừm... chết tiệt——"

Chu Mục nhịn xuống, nhìn anh tự mình nhún lên dương vật hắn, chẳng được bao lâu thì hắn vội vàng túm lấy mông anh, dùng sức ấn xuống, đẩy thắt lưng của anh về phía trước.

Anh nắm chặt chiếc ghế da phía sau cho đến khi các khớp ngón tay dần trở nên trắng bệch, dương vật của người đàn ông của anh dường như muốn xuyên qua bụng anh, chạm đến chỗ nhạy cảm khiến tràn đạo co bóp mạnh.

Phương Thức Chu cảm thấy mình sắp xuất tinh. Anh ôm lấy dương vật của mình và bắt đầu thủ dâm. Anh cắn môi không ngừng rên rỉ.

"Á..." Thân thể anh run lên, tay nắm chặt tóc Chu Mục, ngửa đầu ra sau thở hổn hển.

Với lối sống lành mạnh lâu năm nên anh không thể chịu đựng được sự tấn công từ phía trước lẫn phía sau, khoái cảm như dòng nước ngược, lý trí như con thuyền bị sóng tình đẩy ngày càng xa bờ.

Phương Thức Chu bị chịch đến bắn đầy tinh dịch lên eo Chu Mục.

Anh vẫn không ngừng run khi lên đỉnh, đó là một sự kích thích lớn đối với cả hai vì anh vẫn đang trong thời kỳ sung sức, nhưng Chu Mục cũng xuất tinh vào lỗ đít, có lẽ so với đối phương thì hắn mới chính là người kiềm chế nhất.

Phương Thức Chu thở hổn hển, cụp mắt nhìn hắn. Quả nhiên, trên mặt hắn hiện lên một tia đỏ bừng, hắn đang nghiến răng chịu đựng.

"Về nhà đi..." Chu Mục dừng lại, yết hầu hơi cử động, dỗ dành: "Sau khi về nhà chúng ta làm tiếp nhé?"

Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn thực sự sợ mình mình không kiềm chế được rồi làm chiếc xe này sập mất.

Phương Thức Chu ngồi lên người Chu Mục tạm thời dừng động tác, lỗ đít ngậm chặt con cặc của người đàn ông. Anh với tay lấy hộp thuốc lá ra khỏi bàn điều khiển, châm một điếu thuốc, lỗ đít căng thẳng giữ chặt lấy dương vật khi bị kéo ra, ‌‎tinh dịch‌‎‎‍‍ màu trắng trộn với dâm dịch nhỏ giọt từ chỗ kết hợp giữa hai người, nhiễu xuống ghế ô tô.

Anh thổi một hơi khói về phía Chu Mục, nói: "Về nhà làm tiếp."

Cuối cùng, chiếc cà vạt bị rút ra để nhét vào cái lỗ sưng đỏ kia, Phương Thức Chu ngoan ngoãn chịu đựng, lái xe về nhà.

Trước khi mở cửa, cả hai nôn nóng hôn nhau không ai nhường ai. Chu Mục ấn tay vào cửa, một tay giữ chặt eo anh, lòng bàn tay to xoa bóp mông đối phương.

"Mở cửa đi, Chu ừ..." Phương Thức Chu vừa mới mở miệng, Chu Mục lại tiến tới, tùy tiện đẩy lưỡi vào miệng anh gây hấn.

Từ lối vào phòng ngủ, quần áo, giày da, quần dài và áo phông đen của họ rơi vương vãi khắp sàn.

Phương Thức Chu đứng cạnh giường, cơ thể anh trắng nõn không kém phần cường tráng, trên người anh là một bộ đồ lót ren màu đen, hai chiếc đai kẹp tất được vén lên trên bắp chân thon thả, chiếc quần lót ren màu đen quấn quanh vật nhỏ mới tỉnh giấc, dương vật cương cứng cộm lên một nửa được bọc trong chiếc quần tam giác nhỏ‍‌‎‎‍‌‍‌‌‍. Hai mảnh vải ren mỏng trên ngực chỉ che đi hái cái núm vú màu hồng.

Anh dùng chân giẫm lên háng Chu Mục, chọc ghẹo dương vật hắn qua lớp quần mạnh đến mức làm lộ ra đường cong con cặc trong quần hắn, mặt anh đỏ bừng, mỉm cười dâm đãng liếm môi: "Quà tốt nghiệp của em, đến đây địt tôi đi."

Phiên ngoại: Quà tốt nghiệp 3

Chu Mục ngồi ở mép giường ôm eo Phương Thức Chu, cắn đầu núm vú nhỏ xuyên qua áo ngực ren, cho dù đầu vú đã bị hắn liếm ướt cũng không chịu buông ra.

Phương Thức Chu cau mày nhìn xuống. Chu Mục nắm lấy mông anh nhào nặn, tạo thành dấu tay màu đỏ xuyên qua lớp ren lưới. Giây tiếp theo, hắn dùng ngón tay mở quần lót ra đưa tay sờ vào.

Chiếc cà vạt đã được kéo ra từ lâu, nhàu nát nằm một bên. Tinh dịch màu trắng chảy ra dọc từ lỗ đít Phương Thức Chu xuống, thấm đẫm mảnh vải đen nhỏ, một ít nhỏ giọt dọc theo bắp đùi rơi xuống sàn nhà.

Phương Thức Chu túm lấy mái tóc ngắn cứng ngắc sau gáy Chu Mục, kéo hắn ra xa hơn sốt ruột nói: "Em định liếm bao lâu nữa?"

Chu Mục đưa lưỡi liếm răng nanh, bàn tay ôm mông đột nhiên mở cánh mông anh lộ ra lỗ nhỏ đang rỉ tinh dịch, trực tiếp đưa ngón tay vào.

"Ừm..." ngón tay Phương Thức Chu nắm tóc Chu Mục khẽ run lên, anh khẽ phát ra một tiếng trầm thấp, cắn răng khiến cằm lộ ra chút đường cong.

Trong phút chốc, anh bị Chu Mục đè lên giường, quỳ rạp người nơi đó. Dương vật thô to, dữ tợn cắm thẳng vào trong mà không có bất kỳ hỗ trợ nào. Anh bị ép buộc đến bật khóc, đường cong hiện rõ trên làn da mỏng ở bụng anh như túi da.

"Á... ha..." Một bên Phương Thức Chu mặt áp vào giường, ngón tay nắm chặt ga trải giường bên dưới.

Chết tiệt, em ấy vào sâu quá...

Anh cố gắng tiến về phía trước tự điều chỉnh góc độ, vị trí này quá sâu và chắc chắn anh sẽ xuất tinh nếu anh bị vuốt ve.

Mông anh vừa rời khỏi háng Chu Mục thì lập tức bị kéo lại.

"Buông ra." Phương Thức Chu chật vật nói trong khi cổ tay anh vẫn bị hắn giữ chặt.

Chu Mục giữ chặt cổ tay Phương Thức Chu, duỗi thẳng eo đẩy về phía trước: "Tại sao? Không phải anh nói bản thân là quà của em sao?"

"Hừm..." Chu Mục đụ anh thật nhanh càng lúc càng mãnh liệt, hắn cũng không nhịn được mà liên tục phát ra những tiếng rên ngắn.

"Chu ừm... đổi, đổi tư thế..." Phương Thức Chu liên tục bị dày vò, thân thể không ngừng hướng về phía trước lại thì bị đối phương liên tục kéo về phía sau.

Chu Mục rút dương vật của mình ra, hai bên đổi vị trí hỏi: "Là tư thế này à?"

Tuy rằng tạm thời anh trong thế chủ đạo, nhưng eo lại bị cánh tay Chu Mục cố định, hắn dùng sức nhấp mạnh vào dương vật vào tràng đạo anh.

"Không... quá sâu..." Phương Thức Chu bật khóc khi bị hắn chịch như điên. Dường như con cặc của Chu Mục đã va vào điểm nào đó trong tràng đạo, khiến toàn thân anh run rẩy.

Chu Mục nắm lấy vai Phương Thức Chu, một tay ấn vào mông anh, vùi đầu hôn lên cái cổ đang rướn lên của đối phương, hắn si mê mút hết vết này đến vết khác, không ngừng trêu đùa anh, cái lỗ đã sớm bị chơi nát vẫn đỏ bừng có dấu hiệu sưng tấy, nước chảy ra từ đó làm ướt cả lông mu Chu Mục.

"Ừm... không được nữa, ra ngoài, ra ngoài..." Quá sâu, như muốn đâm thủng bụng anh, trên bụng còn có một vết lồi, đó chính là dục vọng.

"Vợ ơi." Chu Mục cắn vào cổ Phương Thức Chu, dùng lưỡi liếm dấu vết do bị răng cạ, nhỏ giọng nói: "Anh thật sự muốn em lấy ra sao?"

Cơ thể Phương Thức Chu khẽ run lên, dường như kéo lại được phần nào thanh tỉnh, anh dừng lại rũ mắt nhìn Chu Mục một lát, tiếp đó cúi người hôn lên ánh mắt hắn.

Không muốn, tất nhiên là không muốn.

"Chu Mục..." Phương Thức Chu thở hổn hển gọi tên Chu Mục, sau đó bắn đầy tinh dịch vào ngực Chu Mục, kế tiếp đưa tay xoa đều thứ tinh dịch màu trắng ra cơ bụng hắn, nhìn cơ thể đối phương được thoa đều bởi tinh dịch của chính mình. Dễ dàng nhìn thấy anh đang mỉm cười thỏa mãn.

Dù có chịu đựng cảm giác hưng phấn dồn dập đến đâu, Phương Thức Chu vẫn chịu hợp tác với Chu Mục. Trên người anh lúc bấy giờ toàn vết cắn, thân thể trắng nõn bị tàn phá đến mức trông khá thảm hại. Tinh dịch nhầy nhụa có mặt ở khắp nơi, trên ga trải giường, trên người anh và cả trên người Chu Mục.

"Ôi——" Lần xuất tinh trước, Chu Mục không đợi anh bắn mà nắc hai dồn dập lần liên tục với sức trâu khiến anh suýt ngất đi, bất giác bật khóc, Chu Mục ép anh gọi hắn là "Chồng", nhưng anh không chịu. Và hắn cứ mãi địt anh cho đến khi anh không biết gì nữa, anh bật khóc mà gọi một tiếng "Chồng", bụng dưới vừa đau lại sưng lên thấy rõ. Anh không biết là do bị hắn đụ quá mạnh hay vì lý do gì khác.

Cảnh tượng anh rên rỉ khe khẽ và gọi mình là "Chồng" với hàng lông mi ướt đẫm, kích thích đến mức Chu Mục muốn bắn đầy tinh dịch vào lỗ nhỏ của anh lần nữa. Nhưng hắn đã cố gắng nhịn ham muốn xuất tinh mà bắt đầu một vòng chinh phạt mới, hắn lại nhấp eo và tiếng va đập vào mông anh lại vang lên ầm ĩ.

"Không, dừng lại..." Phương Thức Chu cảm thấy bụng dưới đau nhức, nhưng anh không còn sức để ngăn cản hắn, chỉ còn biết khóc lóc và van xin hắn dừng lại.

"Sao anh lại siết chặt như vậy?" Chu Mục tưởng rằng anh sắp xuất tinh nên cầm lấy dương vật nửa mềm nửa cương đang muốn xuất tinh nhưng không bắn ra được thứ gì cả.

"Đừng chạm vào... buông tôi ra..." Gương mặt Phương Thức Chu thất thần, khóe mắt anh đỏ bừng, trên chóp mũi đổ lấm tấm mồ hôi.

"Vậy anh gọi em gì?" Chu Mục dụ anh nói.

"Chồng..."

Chu Mục hô hấp ngưng trệ, hắn nhấc chân lên, gần như trong nháy mắt tăng tốc động tác đâm và đâm.

"Anh muốn em buông ra, ôi, để anh đi..." Phương Thức Chu gục xuống khóc, giờ có gọi hắn là chồng cũng vô dụng, cho đến khi anh không chịu nổi khoái cảm chồng chất lên đến đỉnh điểm mà bắn ra một chút chất lỏng loãng, Chu Mục ôm anh lên, dương vật của hắn vẫn còn nằm trong tràng đạo của đối phương chưa rút ra, hắn nhanh nhẹn lật người anh lại, áp ngực vào lưng anh, đút cặc vào rồi đưa đẩy.

"Hừm..." Chu Mục thở hổn hển lúc bắn tinh, đột nhiên Phương Thức Chu run rẩy như co giật. Móng tay nắm lấy cánh tay của Chu Mục cào ra vết máu rồi lại buông thõng ra. Dương vật mềm nhũn hơi cương lên mà tiểu không kiểm soát. Chiếc giường bừa bộn, Phương Thức Chu khẽ khóc nức nở lên vì cảm giác xấu hổ và tuyệt vọng.

Thân thể Phương Thức Chu khẽ run lên, bả vai cũng run lên bần bật vì sướng. Chu Mục rút dương vật ra, lật người anh lại mới nhận ra mình đã chơi anh quá trớn. Trong lòng tràn ngập cảm giác tội lỗi nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của Phương Thức Chu.

Hắn hoảng sợ lau đi những giọt nước mắt trên mặt anh, lấp bắp: "Em sai rồi, em sai rồi, em xin lỗi, anh đừng khóc..."

"Bẩn quá..." Phương Thức Chu nghẹn ngào nói.

"Không bẩn, không bẩn." Chu Mục hoảng sợ ôm lấy đối phương, nhẹ nhàng vỗ lưng anh dỗ dành.

"Em có thích người kia không..." Phương Thức Chu nói bằng giọng mũi.

Anh nghĩ mình không còn trẻ nữa. Anh suy sụp trong chính suy nghĩ của bản thân, điều này khiến anh cảm thấy hoàn toàn mất kiểm soát.

Chu Mục sửng sốt: "Ý anh là?"

"Em với người kia có mối quan hệ rất tốt." Phương Thức Chu tựa cằm vào Chu Mục trên vai, nhẹ nhàng nói: "Hắn còn rất trẻ."

Chu Mục chợt nhận ra: "Anh ghen à?"

Phương Thức Chu thấp giọng nói: "Tôi ghen."

Chu Mục bất đắc dĩ nói: "Em còn tưởng rằng anh thích hắn, suốt đêm nay anh cứ nhắc đến hắn nhiều lần như vậy."

Chu Mục nói: "Sao em thích người khác được! Em yêu anh, em ừm ——"

Phương Thức Chu lùi lại một bước, vội vàng ôm lấy mặt Chu Mục hôn lên, thấp giọng nói: "Tôi biết."

Chu Mục hài lòng liếc nhìn giường, có chút kiêu ngạo nói: "Đi tắm thôi."

"Hết sức rồi."

"Em bế anh."

Trên thực tế, Trình Nghiệp không biết về mối quan hệ của họ nên hỏi Chu Mục cách liên liên lạc với Phương Thức Chu. Đương nhiên, khó tránh khỏi việc bị hắn từ chối, không những vậy cậu bạn cũng bị Chu Mục cảnh cáo và uy hiếp.

Heana muốn nói:

Lời đầu tiên, xin cảm ơn các reader iu dấu đã dành thời gian ghé qua nhà để đọc truyện của Carpediem Tang Ngư.

Thỉnh thoảng mình lại ngoi lên đọc những comment của các bạn để lấy động lực edit bộ này vì bộ này quá dài (và nhiều cảnh H nổ mắt). Viết đến đây tự nhiên xúc động quá, vì trình độ edit của mình chỉ nằm ở tầm đọc được chứ không dám nhận là hay. Nếu có hay thì chắc chắn là do tác giả viết truyện có chiều sâu và nội dung máu chó quá đúng gu tụi mình. 🤣🤣🤣

Tuy bộ truyện này vẫn còn những tình tiết chưa viết tốt, phi logic. Nhưng nói gì đi nữa, mình cũng rất cảm ơn tình cảm to bự của mọi người dành cho bộ《Đang Thi Công Cấm Vào của Carpediem Tang Ngư》 nhiều lắm.

Heana xin gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn Một đời liêm khiết, Rera. Đặc biệt là proofreader Bánh Ú 💖_ những người bạn tuyệt vời đã hỗ trợ mình trong quá trình mình edit. ❤️‍🔥

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip