Chương 27

Trần Trừng mím môi nhịn cười rồi mới cầm đũa lên ăn cơm.

Trong lúc ăn cơm, Triệu Tử Tuấn từng cố bắt chuyện với Trần Trừng nhiều lần nhưng vì ngồi xa nhau, hơn nữa anh rể còn thường xuyên nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng nên cuối cùng anh ta đành thôi, ngoan ngoãn ngồi ăn cơm, chị cô sợ thất lễ với khách nên có trò chuyện với anh ta vài câu.

Trần Trừng phát hiện ra, khi Triệu Tử Tuấn nói chuyện phiếm với chị cô, anh ta đều tỏ ra rất ngoan ngoãn, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy, có vẻ như anh ta rất sợ cô ấy.

Trần Trừng lấy làm lạ, bọn họ mới gặp nhau lần đầu mà tại sao lại có biểu hiện khác lạ như vậy?

Sau khi ăn xong, anh rể lên lầu thay quần áo, chị cô đi cắt hoa quả, chỉ còn Trần Trừng và Triệu Tử Tuấn ngồi ăn, Triệu Tử Tuấn ăn một lát rồi để đũa xuống, Trần Trừng bèn tranh thủ nói: "Anh đã thăm hỏi xong rồi, cơm cũng đã ăn rồi, mau về đi."

Ý tứ xua đuổi đối phương thực sự quá rõ ràng, có ngốc cũng có thể thấy được. Triệu Tử Tuấn cười ngượng ngùng, hỏi Trần Trừng: "Ngày mai anh có thể tới thăm em không?"

"Anh định ở đây bao lâu?" Trần Trừng hỏi.

"Ở vài ngày, thời gian qua anh rất nhớ em."

"Thôi cho xin đi, chúng ta đã chia tay được mấy tháng rồi đấy." Trần Trừng không m/u//ốn nói về chủ đề này nữa.

"Trần Trừng, anh biết em ghét anh nhưng anh hứa với em, nhất định anh sẽ thay đổi mà."

"Không phải là chuyện anh có thay đổi hay không." Trần Trừng nhìn thẳng mắt anh ta, nói: "Mà là tôi không còn yêu anh nữa."

"Được rồi." Chị cô đứng bên nghe từ nãy tới giờ, thấy bầu không khí không ổn, lập tức kịp thời ngắt lời: "Chuyện này chờ vết thương của Trừng Trừng lành đã rồi nói sau, hiện tại em ấy đang dưỡng bệnh, không nên nổi nóng, anh Triệu sống ở đâu? Tôi đưa anh về."

Triệu Tử Tuấn quá sợ hãi vì được ưu ái như vậy, vội vàng xua tay, nói: "Không cần, không cần, tôi đi ra ngoài bắt xe là được."

Chị cô luôn rất cứng rắn, đã bảo đưa là sẽ đưa bằng được: "Lát nữa Trần Trừng còn phải nhờ anh rể mát xa nên chỉ có mình tôi rảnh đưa anh về được thôi, đi nào."

Nói rồi, chị cô đứng dậy đi ra ngoài cửa, quả là tác phong nhanh nhẹn, dứt khoát.

Triệu Tử Tuấn vội đứng dậy đi theo, đi được vài bước lại quay lại, nói với Trần Trừng: "Mai anh sẽ tới thăm em sau."

Trần Trừng cau mày, không hé răng nói nửa lời, gã cậu ấm Thủ đô này nhiều chuyện như vậy từ khi nào vậy?

Anh rể thay đồ xong đi xuống thì chị cô và Triệu Tử Tuấn đã đi ra ngoài, trong phòng khách chỉ còn lại mình Trần Trừng đang gặm từng miếng táo nhỏ, thấy anh xuống, cô dừng động tác ăn lại.

"Người đâu rồi?" Giản Mục Xuyên lại gần, hỏi cô.

"Chị em đưa Triệu Tử Tuấn về khách sạn rồi."

"À."

Giản Mục Xuyên thò đầu lại gần, há miệng cắn nốt miếng táo nhỏ còn lại trên tay cô, sau đó tiện tay bế bổng cô lên, đi về phía phòng ngủ.

Trần Trừng được anh rể bế nhiều lần nên cơ thể hình thành phản xạ có điều kiện vòng tay ôm lấy cổ anh, cô hỏi: "Anh không thấy lạ à? Sao tự nhiên chị em lại nhiệt t/ì/n/h thế nhỉ?"

Giản Mục Xuyên bế cô về phòng ngủ, đặt nằm xuống giường, bắt đầu cởi đồ của cô, vừa cởi vừa nói: "Có phải tên bạn trai cũ này của em có sở thích gì đặc biệt không?"

"Sao anh biết? Anh ta thích liếm chân phụ nữ đó."

Giản Mục Xuyên nhíu mày: "Anh ta hay liếm chân em à?"

"Không, anh ta chê chân em không đẹp, không đúng, đây đâu phải là trọng điểm, trọng điểm là anh ta thích liếm chân."

"Vậy có khi nào anh ta là M ngầm không?"

Trần Trừng ngây người, ngơ ngác phối hợp với anh rể, cởi nốt chiếc quần lót trên người ra, sau đó cô mới kinh ngạc ôm ngực mình, tức m/u//ốn hộc máu hỏi: "Sao anh lại cởi hết đồ của em ra chứ?"

Giản Mục Xuyên cười khẽ, đè cô xuống giường, đáp: "Cởi ra hết để massage cho tiện."

Trần Trừng sốt ruột, nói: "Lát nữa chị em về sẽ phát hiện ra đấy!"

"Em nghĩ tối nay cô ấy còn có thể về sớm à? Có khi giờ cô ấy đã bắt đầu quất bạn trai cũ của em rồi cũng nên."

"Anh không được nói chị em như vậy!"

Cho dù chị cô mê chơi thế nào thì cũng không đến mức chơi cả bạn trai cũ của em gái đâu, Trần Trừng hung dữ liếc anh rể một cái: "Anh không được nói xấu chị em."

"Đánh cược không?" Giản Mục Xuyên lấy điện thoại ra, hỏi cô.

"Cược thế nào?" Trần Trừng không phục.

"Nếu hôm nay chị em về sớm thì coi như anh thua, em có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu nào với anh, nếu chị em về m/u//ộn thì đêm nay chơi thế nào do anh quyết định, thế nào?"

"Được."

Vậy là họ đánh cược với nhau.

Sau khoảng năm phút, điện thoại của Giản Mục Xuyên có âm báo tin nhắn, người bạn ở câu lạc bộ của anh gửi: [Vợ anh dẫn một anh chàng đẹp trai tới câu lạc bộ nè.]

Tin nhắn đính kèm một tấm ảnh chụp trộm, đúng là chị gái cô và Triệu Tử Tuấn.

Trần Trừng: "..."

Anh rể cầm di động, đắc ý nhìn Trần Trừng, nói: "Em thua rồi."

Trần Trừng vừa kinh ngạc vừa thấy buồn cười, không ngờ chị cô lại ưng ý tay bạn trai cũ này của cô, còn bình thường trông Triệu Tử Tuấn rõ ràng là một cậu ấm rất quyền thế, vậy mà đứng trước mặt chị cô lại ngoan ngoãn khác thường, hóa ra là đồng loại nên hút nhau!

Tâm trạng Trần Trừng rất phức tạp, cô hơi giận chị gái, lại cũng thấy hơi thoải mái một chút, trước đây cô cảm thấy mình lén lút yêu đương vụng trộm với anh rể, lừa dối chị mình là sai, giờ xem ra, chị cô không hề coi trọng cuộc hôn nhân này, chơi còn phóng túng hơn cả anh rể.

Trần Trừng ngước nhìn anh rể, mắt sắc như dao: "Có gan đánh cược thì có gan chịu, anh rể m/u//ốn chơi như thế nào?"

Giản Mục Xuyên nhướng mày, đây là lần đầu anh thấy cô em vợ chủ động như vậy, anh đưa ra yêu cầu không chút khách sáo: "Dạng háng ra cho anh xem cái lồn dâm của em nào."

Trần Trừng vốn đang nằm thẳng trên giường, nghe anh rể nói như vậy, mặc dù trong lòng có chút xấu hổ, nhưng vẫn tự nguyện chịu thua, còn ngoan ngoãn mở rộng hai chân, để lộ lỗ nhỏ của mình cho anh rể xem.

l/ô/n/g phía trên dày, bên trong động thịt hồng hào là viên thịt sưng tấy do sáng nay mới bị anh rể vân vê đến sưng lên, lỗ nhỏ ướt đẫm nước dâm, nhìn qua vừa ướt át vừa trơn bóng, cảnh tượng nhớp nháp này như m/u//ốn cám dỗ người khác lại gần và ngậm vào trong miệng.

Quả táo Adam của Giản Mục Xuyên lăn lộn theo bản năng, anh cúi xuống đến gần giữa hai chân của cô em vợ, nhìn vào lỗ nhỏ của cô ở khoảng cách gần, mặc dù nơi đó đã bị anh đ.u. thô bạo vài lần nhưng lỗ nhỏ vẫn chặt chẽ như trước, màu sắc xinh đẹp, khiến người khác không thể rời mắt.

Anh dùng chóp mũi chạm vào viên thịt, ngửi thấy mùi hương dâm đãng chỉ thuộc về một mình cô em vợ, nghĩ đến việc người đàn ông ở bàn ăn vừa rồi chắc cũng từng đ.u. qua, trong lòng chợt dâng lên mùi vị chua chát, vì vậy liền vươn lưỡi ra liếm mạnh lên viên thịt của cô em vợ, hỏi cô: "Có phải người khác cũng từng liếm lồn cho em thế này không?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip