Chương 55: HOÀN
"A~... aa...ha..a... chồng ơi, nhanh quá a...ư...ư"
Trần Trừng đang quỳ bò, thắt lưng hạ xuống, m/ô/n/g vểnh lên, nhận cú va chạm từ phía sau của Giản Mục Xuyên, toàn thân đong đưa do va chạm, cặp v.u" cũng đung đưa không ngừng.
Giản Mục Xuyên đã bắn vài lần trước đó, lần này anh không vội, còn cố ý kéo dài rất lâu, mặc kệ Trần Trừng xin tha thế nào, anh vẫn giữ nguyên tốc độ, đ.u. cô vừa nhanh vừa mạnh.
Lúc này, chỗ đó dâm của Trần Trừng hơi sưng đỏ vì bị đ.u. dã man, nhưng dù vẫn vẫn không ngăn được sự thèm khát nhục dục của nó.
chỗ đó non bị đ.u. sướng đến phun nước, lại không ngừng nuốt dươn//g vật vừa thô vừa cứng của người đàn ông vào. Lồn dâm nhớp nháp háo hức nuốt g//ậ/y t/h/ị/t vào nơi sâu nhất trong cơ thể.
Ngay khi hai người đang si mê trong t/ì/n/h dục, điện thoại Giản Mục Xuyên vang lên.
Ngay từ đầu, Giản Mục Xuyên không m/u//ốn để ý đến, nhưng tiếng chuông vẫn liên tục reo lên không ngừng, anh không thể không tạm dừng quá trình ra vào, đưa tay cầm điện thoại lên, thấy là mẹ Giản gọi tới.
Anh lưỡng lự hai giây, sau đó nhấn nghe.
Qua cuộc gọi, mẹ Giản hỏi có phải bạn gái của anh biểu diễn xong và về nước rồi đúng không, bảo anh mau dẫn người về nhà gặp mặt, ăn với nhau một bữa cơm.
Cơ thể Giản Mục Xuyên lúc này vẫn còn đang thèm, nào có thể buông tha cho Trần Trừng để xuống giường chứ, vì thế nói cho có lệ: "Để hôm khác đi."
Mẹ Giản nghe xong thì không vui, nói: "Hôm khác là hôm nào, ngay hôm nay!"
"Cô ấy bị lệch múi giờ, ít nhất phải hai ngày nữa." Giản Mục Xuyên mặc cả.
Nói thêm vài câu qua loa nữa thì anh cúp máy.
Trần Trừng đang mê mang trong cơn n/ứ/n/g t/ì/n/h, kỳ quái hỏi: "Ai gọi vậy, có chuyện gì à?"
Giản Mục Xuyên đỡ eo cô, đâm cô một lúc nữa mới nói: "Mẹ anh, bảo anh dẫn em về nhà ăn cơm."
"À." Trần Trừng mơ mơ màng màng gật đầu, qua vài giây, cô đột nhiên tỉnh táo lại, hét lớn: "Hả???"
Sau khi biết mình sắp phải đi gặp mặt người lớn trong nhà, Trần Trừng lúc nào cũng thấy bồn chồn, lo lắng đến mức khi làm t/ì/n/h với Giản Mục Xuyên cũng có vẻ lơ đãng.
Giản Mục Xuyên vùi đầu chăm chỉ đ.u. không ngừng nghỉ, phát hiện cô đang mất tập trung, khó chịu cúi đầu cắn núm v.u" của cô.
Trần Trừng bị đau, "A" lên một tiếng, tỉnh táo lại hỏi: "Sao lại cắn v.u" em?"
"Nghĩ gì đấy hả, nghiêm túc chút đi." Giản Mục Xuyên nói với cô.
Trần Trừng thở dài, hỏi Giản Mục Xuyên: "Anh nhắc đến em với mẹ anh thế nào vậy?"
g//ậ/y t/h/ị/t thô cứng của Giản Mục Xuyên nằm trong cơ thể cô, được chỗ đó dâm ấm áp của cô bao bọc chặt chẽ, khoái cảm ập đến liên tục, đang lúc n/ứ/n/g thì nghe cô m/u//ốn tám chuyện, chỉ cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, nói: "Em có chắc là m/u//ốn thảo luận chuyện này với anh ngay lúc này không hả?"
Trần Trừng không để ý tới anh, ôm cô anh làm nũng: " Anh mau nói đi mà, em gấp m/u//ốn chết đây này!"
Giản Mục Xuyên thở dài bất đắc dĩ, thỏa hiệp: "Anh nói em rất xinh đẹp, biết nhảy múa, tính cách rất tốt, mẹ anh rất thích."
Nghe được lời anh, Trần Trừng vẫn không yên tâm, cho rằng anh nói điêu: "Anh lừa em đúng không, anh vừa ly hôn đã tìm được người mới, mẹ anh thích mới là lạ."
"Đừng nghi ngờ, đây là người đầu tiên mà anh thích, mẹ anh sẽ không phản đối đâu."
Nói xong, anh ôm Trần Trừng chặt hơn, đ.u. dươn//g vật vào trong sâu hơn, nói: "Em xinh đẹp thế này, người gặp người thích, phải tin tưởng bản thân chứ."
Trần Trừng thở ra một hơi, không bối rối vấn đề này nữa, nhưng lại nhanh chóng nghĩ đến một vấn đề khác, hỏi: "Vậy mẹ anh thích cái gì, em phải đi chuẩn bị trước đã..."
Giản Mục Xuyên cảm giác mình sắp chết tới nơi rồi khi trò chuyện kiểu này với cô rồi đấy!
"Ngày mai nói tiếp được không? Giờ làm việc quan trọng trước đã!"
Sau đó, anh đỡ eo Trần Trừng, vặn hông, giã cô thật mạnh, thấy cô lại mở miệng định nói, anh dứt khoát cúi đầu hôn thật mạnh vào môi cô, ngăn cản những lời nói định nói ra của cô.
Trần Trừng vốn còn định hỏi thêm gì đó nữa, nhưng miệng trên lại bị người đàn ông hôn, miệng dưới thì bị cu của anh đ.u. mạnh mấy lần, lý trí của cô đã vỗ cánh say bye với cô luôn, khoái cảm hưng phấn bao trùm cô, cô nhanh chóng rơi vào vòng xoáy của dục vọng xác thịt.
"A~... a...aaa....ha.... sâu quá, chồng ơi...nát lồn em rồi"
Cô rê//n /r.ỉ dâm đãng vô cùng, cảm giác cu thịt của Giản Mục Xuyên đã cắm vào tận tử cung của cô, cựa quậy đẩy vào bên trong làm toàn thân cô tê dại, hoàn toàn mất tỉnh táo.
Ngày hôm sau khi thức dậy, không đợi Trần Trừng hỏi sở thích của cha mẹ Trần Trừng, Giản Mục Xuyên đã chủ động lấy hai phần quà ra, cả hai đều được đựng trong hộp trang sức tinh xảo, vừa nhìn là biết rất đắt tiền, trong hai hộp đặt chiếc vòng cổ ngọc trai và một chiếc kẹp cà vạt.
"Cha mẹ anh thích mấy thứ này, tặng cái này là được." Giản Mục Xuyên nói với cô.
Trần Trừng rất cảm động trước sự chu đáo của mình, không nhịn được hôn lên miệng anh, nói: "Cảm ơn anh."
Nụ hôn hời hợt như vậy làm sao thỏa mãn Giản Mục Xuyên được, anh nắm cằm cô, hôn một nụ hôn sâu ướt át.
....
...
..
.
.
Ngày hôm sau khi tới nhà họ Giản, Trần Trừng m/u//a thêm một bó hoa bách hợp tặng cho mẹ Giản. Nói là đến chơi, nhưng mà sau khi Giản Mục Xuyên kết hôn với chị của cô, cô là em vợ cũng chưa từng gặp mặt mẹ Giản, may mà chưa từng gặp mặt, hiện tại mới không quá xấu hổ.
Trên đường đi, Trần Trừng rất căng thẳng, không biết lát nữa tới sẽ gặp phải chuyện gì, nếu mẹ Giản biết cô là em gái của Trần Thấm, là em vợ cũ của Giản Mục Xuyên, không biết bà sẽ nghĩ như thế nào đây.
May mắn là mọi chuyện tiến triển suôn sẻ hơn cô tưởng tượng rất nhiều.
Mẹ Giản mặc dù rất cao quý nhưng không phải người khó thân thiện, cha Giản thì lại càng hòa ái hơn, có điều chắc là ông cũng là một người bị vợ quản nghiêm, bầu không khí trong nhà không tệ, không quá cứng nhắc và nặng nề, Trần Trừng không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy được sự lo lắng của cô, Giản Mục Xuyên vẫn luôn ở bên cạnh cô, thỉnh thoảng còn xoa tay cô, có lúc xoa eo cô, yên lặng ủng hộ cô.
Bốn người vừa uống trà vừa trò chuyện, bầu không khí đang vui vẻ thì cha Giản đột nhiên nói: "Vừa rồi bác cảm thấy Trần Trừng trông rất quen, hình như có vẻ hơi giống Trần Thấm."
Ông vừa dứt lời, cả phòng khách yên lặng như tờ.
Mẹ Giản lúc nhìn thấy Trần Trừng cũng thấy ngờ ngợ về việc này, nhưng bà biết đúng mực, không nhắc tới vợ cũ của con trai trước mặt Trần Trừng, hiện tại nghĩ lại, hai cái tên Trần Trừng và Trần Thấm cũng rất giống nhau.
Không khí ngưng đọng vài giây, Trần Trừng mới căng da đầu nói: "Trần Thấm là chị của cháu."
Mẹ Giản, cha Giản: "????"
Trần Trừng lại bổ sung thêm một câu: "Là chị ruột ạ"
Mẹ Giản, cha Giản: "!!!!"
Mẹ Giản ngước mặt nhìn con trai mình, nghĩ thầm tin tức quan trọng thế này, thế mà tên nghịch tử này lại không nhắc đến một chữ, không cho bọn họ thời gian chuẩn bị tâm lý, đúng là tức đến nực cười.
Giản Mục Xuyên thấy mẹ lườm mình, không chút hoang mang nói: "Như vậy không phải rất tốt à? Trước kia là người một nhà, sau này cũng vẫn là người một nhà thôi."
Mẹ Giản, cha Giản, Trần Trừng: "..."
Ngang ngược như vậy mà tên này cũng nói được hả?!?!?!
Mặc dù lần đầu tiên gặp mặt cha mẹ rất xấu hổ, nhưng cuối cùng hai ông bà cũng vui vẻ chấp nhận thân phận của Trần Trừng, không chấp nhận thì cũng không thể làm gì khác được, thái độ của Giản Mục Xuyên kiên quyết như vậy, hoàn toàn không chấp nhận sự phản đối của cha mẹ.
Ba tháng sau, nhà họ Giản tổ chức một đám cưới hoành tráng, lúc đó bạn bè họ hàng mới biết được, Giản Mục Xuyên đã ly hôn rồi lại kết hôn!
Hơn nữa đám cưới lần hai còn tổ chức hoành tráng hơn lần một gấp trăm lần.
Sau này người ta mới biết, đối tượng kết hôn lần hai của anh lại là em vợ cũ của anh, mà vợ cũ của anh cũng tham gia hôn lễ của họ.
Mọi người không khỏi tấm tắc: Cái vòng quan hệ này....cũng rắc rối quá đó!!!
🐱 Donate tạo động lực cho mình up thêm mấy bộ nữa đi cả nhà iuuu❤
Cái này tùy tâm hoan hỷ thuii
Stk: 108876624190
NH: Vietinbank
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip