Chương 6
Gần chiều, anh đưa cậu về
- Em lên tắm đi, xong anh có chuyện nói với em - Anh nói
- Nhưng việc nhà em còn chưa xong, tắm tưới gì - Khải đáp lại
- Mau - Nguyên trừng mắt
Tuấn Khải vào phòng tắm rồi thay đồ
Khi cậu tắm xong thì cậu xuống nhà
- Chuyện gì vậy nhỉ??? - Khải thay đồ xong, nằm xuống giường và tự hỏi
- Xong chưa, anh vào nha?
- Nae - Cậu nói xong và ngồi dậy
- Bảo bối ngoan - Anh đi lại và đè cậu xuống giường
- Có chuyện gì à??? - Tuấn Khải chợt hỏi
- Hôm nay khỏi làm nữa, mai anh mướn giúp việc - Vương Nguyên nhìn mắt Tuấn Khải nói
- Thế sao lúc đâu anh bắt tôi là osin của anh??? - Khải hỏi
- Anh thử lòng em thôi - Nguyên nói
-Nhưng... có lần anh còn tát tôi nữa mà - Khải trợn tròn mắt
- Em biết chia sẻ, quan tâm. Anh hết thích mà chuyển qua yêu rồi - Anh trả lời
- Còn osin, là sao??? - Khải lại hỏi
- Em vẫn là osin của anh - Anh nhíu mày
- Và... Ummm - Khải định hỏi thêm nhưng bị Nguyên hôn lên môi cho khỏi nói luôn. Anh đưa lưỡi vào rồi quấn lưỡi của cậu mà vui đùa tạo ra tiếng " chụt chụt " rất dễ nghe, đến khi cậu không còn thở được thì anh mới luyến tiếc buông cậu ra
- Nếu như em còn hỏi nữa thì anh sẽ nhai luôn đó - Nguyên bế Khải lại đàng hoàng về anh nằm kế bên cậu
Cậu nằm trong, anh nằm ngoài
- Anh yêu em, Vương Tuấn Khải. Bảo nối của anh - Nguyên nhẹ nhàng nói, vừa nói vừa ôm Khải vào lòng thật chặt
Bây giờ, cậu có thể ngửi được mùi hương thơm từ anh, là mùi hoa oải hương, thật nhẹ nhàng... và cả hơi thở nữa...
- Nó sẽ khác thôi, giờ anh nghĩ như vậy nhưng những ngày sau thì anh dần dần cũng sẽ chán ghét tôi mà thôi, thân phận của tôi chỉ là một đứa thấp hèn, nghèo nàn, xấu xí. Tôi sẽ không bao giờ tôi xứng với anh được đâu. Tôi theo anh chỉ vì giúp bố tôi làm việc ổn thỏa mà thôi - Khải cười
- Em là người mà tôi thấy ấn tượng đấy, khi Tuấn An mất... - Nguyên lại im lặng, nhẹ nhàng nói, hơi ấm phả lên mái tóc mềm mượt của cậu
- Anh nhớ không, anh sai bảo tôi như là một con thú vậy, lúc ấy tôi thật sự rất mệt, rất chán ghét anh. Nhưng tôi suy nghĩ, dù gì cũng là anh cứu ba mẹ tôi, người đã nuôi nấng tôi từ lúc nhỏ, mồ côi nên tôi mới nghe lời anh - Tuấn Khải nhắm mắt nói, rất tình cảm xen lẫn đó là bi thương
- Có anh mà anh thề anh sẽ bảo vệ em, em thay thế Vương Tuấn An được chứ???
- Sao mà được, ai ai chơi xong rồi cũng sẽ chán, nhất là đại thiếu gia như anh, giàu rồi cái gì chán cũng sẽ vứt đi, thay thế làm gì chứ
- Ngốc thật, vậy chúng ta cá cược đi, đợi đến khi em yêu anh mà anh vẫn chưa chán em thì đến lúc đó hai chúng ta kết hôn, được chứ??? - Nguyên kiên định nói
- Tùy anh thôi - Khải cười, cậu cười không phải là vì hạnh phúc mà chỉ đơn giản cậu thấy nực cười thôi
Lát sau, Tuấn Khải thấy gì đó nhột nhột, thì ra là Vương Nguyên đang sờ soạng khắp người cậu
- Ngu..Ngu...Nguyên à - Tuấn Khải cố né và nói tiếp:" Anh làm gì vậy? "
- Em rất mịn đó - Nguyên dâm tà nói
- Aisss, đáng ghét - Khải quơ quơ tay, nhìn rất dễ thương
- Em làm cho nó kích thích đấy - Vương Nguyên nắm được tay Tuấn Khải, nhìn xuống phía dưới bụng của mình
- Anh thật biến thái mà - Khải trề môi
Cứ tưởng anh sẽ buông cô ra, nhưng không phải, anh càng ôm chặt cậu hơn. Mặt cậu dán chặt vào body rắn chắc của anh, mà cũng có thể nghe được nhịp tim của anh nữa
- Lúc đầu, anh xin lỗi em vì anh đã bắt nạt em, bảo bối - Vương Nguyên nói, vừa dứt lời,anh càng ôm chặt cậu hơn, rồi cuối xuống hôn vào trán cậu
- Tại sao anh lại yêu tôi??? - Khải thắc mắc
- Em xinh, lùn ( Meo: Khải oppa cao mà??? ), đáng yêu và hơi giống Tuấn An
- Lùn hồi nào chứ - Khải nói, mặt ra vẻ tội nghiệp
- Em cao có 1m60, còn anh thì cao tới 1m83 lận ( Meo: Ngược lại thì đúng hơn đó Nguyên oppa à
Nguyên: IM ) lùn chứ còn gì nữa - Vương Nguyên trêu chọc
- Đáng ghét - Khải tức giận, choàng qua hông anh và nhéo một cách đau điếng, rồi để tay lên hông anh
- Bảo bối, đau - Nguyên nhăn mặt nói
- Ai bảo anh khoe chi, chạm vào nổi đau của em, em cao 1m60 mắc mới gì tới anh - Khải phụng phịu nói
- Xưng hô tình cảm vậy sao - Anh lóe mắt sáng nói với cậu
- Ơ, không có nha, chỉ tại lỡ miệng, anh lớn của tôi một tuổi thì tôi lộn thôi, đáng lẽ anh phải kêu tôi bằng anh đó - Khải nhắm mắt cố cãi
- Còn nữa, nếu đổi em xưng hô với anh, thì với việc đồng nghĩa là em yêu anh. Thế... - Nguyên cười tà
- Không có mà, tại tôi cứ bị nhầm anh lớn hơn tôi một tuổi mà - Khải vẫn cố cãi tới cùng
- Thôi ngoan đi, anh chỉ giỡn thôi mà, đợi đi, khi em yêu anh, hai chúng ta sẽ kết hôn - Amh ôm cậu ôn nhu xoa đầu mái tóc cậu
- Ai nói yêu anh là kết hôn hả, ảo tưởng vừa thôi
- Thì đợi em yêu amh rồi chúng ta tiến tới luôn
- Ông đây không thèm yêu ngươi nhá
- Vậy giờ yêu anh đi, mốt thèm yêu anh rồi bỏ lỡ thì sao???
- Hoi, không rãnh đâu ha, để coi ai thắng - Khải cười nửa miệng, giọng con nít
- Ngủ đi nào, ngủ tới bữa tối rồi xuống ăn cơm - Vương Nguyên nói rồi ôm Tuấn Khải ngủ luôn
Cả Tuấn Khải cũng vậy
Buổi chiều hôm đó, có một nam một nữ ôm nhau đang ngủ, nhìn rất giống cặp đôi vợ chồng mới cưới vậy
End chương 6
Trả tem: Baotranarmy
exo_lbts_ilu
NhKarry921
Tem đặc biệt: Khailanhlung1999
Vì Meo đã từng nói là nếu ai trả lời đúng thì Meo sẽ tem cho người đó từ chương đầu tới chương cuối luôn. Vì bạn đó là người trả lời đúng nên Meo sẽ tem bạn đó tới chap cuối luôn nha
Meo sẽ thông báo kết quả vote của lần trước luôn: Người thắng là...bằng nhau với lượt vote là 3:3
=> Ai cmt nhân dân phản diện sớm nhất thì Meo sẽ cho người đó làm nhân vật phản diện luôn ( Lưu ý: Một người cmt đầu tiên nha)
Chương sau Meo sẽ trả ba tem nha
Sắp tới sinh nhật của Khải ca rồi nên tới chương đó Meo sẽ tem với số lượng tùy ý nha 😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip