Chương 31: Xác nhận (H)

"Anh ta là đang hôn hay đang hành hạ môi mình vậy?" – Cái đau rát như đang bị xé toạc cả khuôn miệng làm đầu Jungkook cũng đau theo.

Cố gắng đẩy anh ra nhưng càng đẩy răng Taehyung càng cắn môi cậu mạnh hơn. Jungkook khó chịu, thoáng chốc một ý nghĩ thoát thân hiện ra trong đầu. Cậu khua chân đạp vào khuỷu gối phía sau của anh làm Taehyung cũng bị bất ngờ, không biết trước loạng choạng ngã nhào người vào bồn tắm kéo theo cậu ngã đè xuống người anh.

Không may phần khuỷu tay của anh bị đập mạnh vào thành bồn khiến mặt Taehyung tối sầm, nhăn chặt lại. Jungkook cũng nhận ra điều đó vì tiếng va đập phát ra không hề nhỏ.

"Anh..."

Muốn hỏi anh nhưng tiếng nghẹn ứ trong cổ họng khiến cậu không sao nói nổi.

Cả hai bây giờ đều đã ướt sạch, không những thế anh còn bị đau cũng chỉ do cái suy nghĩ không thấu đáo của cậu. Nhìn anh đau đớn ôm lấy khuỷu tay mà Jungkook cảm thấy khó xử. Nửa muốn xin lỗi đỡ anh dậy, nửa muốn hét lên đó là báo ứng của anh.

Đang phân vân thì tiếng chuông điện thoại của Taehyung ở bên ngoài réo lên như cũng hiểu được sự tình mà cố tình hối thúc hơn. Nhìn lại, Jungkook mới thấy tư thế của hai người hiện tại không bình thường cho lắm. Nhưng có vẻ Taehyung không bận tâm về điều đó, anh cắn chặt môi nén cái đau đớn ở khuỷu tay, ôm lấy Jungkook đứng dậy, nhẹ giọng.

"Em tắm đi!"

Anh rời khỏi phòng tắm mang theo nước chảy từ quần áo xuống sàn nhà. Cậu không thể hiểu nổi đâu mới chính xác là con người thật của Kim Taehyung. Anh giống như chiếc đồng hồ cát vậy. Lật đi lật lại mà không đợi cát phía bên trên chảy hết.

Jungkook mở hé cửa, cố gắng nghe ngóng tiếng của anh.

"Tôi xin lỗi!"

"Hôm nay tôi có thể nghỉ buổi sáng không?"

"Tại có việc đột xuất."

"Cảm ơn ông!"

"Chiều gặp lại!"

Thấy Taehyung nói mấy câu nữa nhưng cậu không nghe được, cúp máy hướng phòng tắm đi thẳng khiến Jungkook tự theo bản năng lùi hẳn sâu về phía bên trong, cả người căng cứng lại.

Mở cửa đi vào, vừa nhìn thấy Jungkook như thế trán anh đã xuất hiện một loạt vết nhăn.

"Em thật sự không coi lời tôi nói ra gì?"

"Sao cơ?" – Jungkook bất giác không hiểu ý của anh.

Sự thất vọng ngập tràn, Taehyung thở dài tiến lại ôm lấy Jungkook. Hành động dịu dàng một cách kì lạ của anh trong thoáng chốc khiến cậu ngỡ ngàng, người như bị hóa đá mà đứng yên đến thở cũng không ra hơi.

Taehyung như dồn nén hết tất cả sự nhớ nhung cậu trong suốt những ngày tháng qua vào cái ôm này. Anh vùi đầu vào cổ cậu, nhắm mắt cảm nhận từng hơi ấm, từng chút mùi hương chỉ duy nhất cậu có. Bàn tay phía sau cũng nhẹ nhàng vỗ về.

Hành động của anh đang sưởi ấm trái tim của cậu, Jungkook có thể cảm nhận được tim hai người bây giờ đang cùng đập chung một nhịp.

Hay là một lần này thôi, cậu có thể nhắm mắt quên đi những lời tồi tệ kia mà ôm lại anh hay không? Cậu có thể nghe theo con tim thay vì lí trí mà nói rằng cậu rất nhớ anh hay không? Có thể nói rằng cậu tin anh, anh quay lại đi có được không?

Tay Jungkook đưa lên, trong mấy giây lưỡng lự rồi cũng ôm lấy anh. Có hơi bất ngờ vì không ngờ cậu lại ôm mình, Taehyung cứng người, bất giác không biết nói gì thì Jungkook lên tiếng trước.

"Anh có dám chắc là anh không yêu tôi?"

Taehyung đơ người rồi sau đó anh rời khỏi vòng tay của Jungkook. Cậu thả anh ra không phải vì không còn muốn ôm anh nữa mà ngay bây giờ cậu muốn thấy gương mặt anh, muốn thấy tâm trạng của anh và hơn thế nữa cậu muốn đọc được tâm sự trong đáy mắt ấy.

Taehyung trở nên trầm mặc. Anh không hề lảng tránh ánh mắt dò xét ấy mà ngược lại anh cũng nhìn sâu vào đôi mắt to, trong veo của cậu, nhưng Jungkook lại chẳng thể nào đoán ra anh bây giờ là đang thất vọng hay tức giận. Cậu chỉ thấy ánh mắt đó chất chứa điều gì đó nhưng đã bị một chiếc hộp đen khóa lại và chìa khóa thì bị nhấn chìm xuống vực sâu của biển cả. Và hiện tại cậu không có đủ can đảm để lặn xuống tìm kiếm nó.

"Tôi đã tự hứa với bản thân rằng lần đầu tiên của tôi cũng sẽ chính là người mà tôi yêu đến suốt một đời này. Và rồi buổi tối hôm đó anh có biết là tôi đã hạnh phúc đến mức nào không? Tôi đã nghĩ rằng người đó chính là anh."

Taehyung mở to mắt. Anh không nghĩ là anh hiểu sai câu nói của cậu. Không thể nào! Với tất cả những đồn thổi về cậu anh có thể tin câu nói đó được không?

Nhìn biểu cảm của anh, Jungkook biết những gì mà anh đang nghĩ. Cậu cười khổ.

"Không tin sao? Tùy anh thôi! Nhưng tôi muốn cơ thể anh xác nhận thay vì là lời nói."

Vừa dứt câu, Jungkook đẩy Taehyung xoay người anh áp vào tường, không để anh kịp định hình cậu đã chiếm chọn môi anh mà ngấu nghiến nó. Taehyung có bị bất ngờ nhưng anh không phản kháng mà trực tiếp ôm lấy lưng cậu ép chặt vào người mình. Cả hai cùng nghiêng đầu, phối hợp đầy hoàn hảo theo đó nụ hôn mỗi lúc càng sâu, càng mãnh liệt.

Tự tay Jungkook cởi áo của mình vứt bộp xuống đất, sau đó cậu cũng chẳng chần chừ mà giải phóng nơi ấy ngay trong tích tắc. Tiếng sột soạt của chiếc áo bị ướt của Taehyung cứ cọ vào từng nơi trên da thịt cậu vừa cảm thấy ngứa, lại vừa đem lại cảm giác đê mê khó tả.

Tay Jungkook đi đến phía trước cúc áo Taehyung, dứt môi anh ra thở hổn hển.

"Sao nào? Anh có dám xác nhận điều đó cùng tôi không?"

***************

Trong căn phòng ấy, dần bị lấp đầy bởi những tiếng thở, tiếng da thịt va đập vào nhau, không gian tràn ngập sự áp muội khó tả. Nước trong buồn tắm không ngừng hạ xuống rồi lại trào ra, theo đó là cả những bong bóng xà phòng nhỏ xíu cứ thế vỡ ra theo từng đợt luân động của nước.

Jungkook vòng tay ôm chặt lấy cổ Taehyung. Sự mơ màng trong ánh mắt ấy càng làm dục vọng trong anh được đẩy lên. Cậu nói đúng! Cơ thể anh thành thật hơn anh rất nhiều. Ngay lúc này đây anh muốn cùng cậu triền miên mãi, muốn chính mình mãi ở trong nơi ấm áp đầy dịu dàng của cậu.

Jungkook có thể cảm nhận được sự ham muốn mãnh liệt nhưng lại trong cậu đầy nâng niu của anh. Chắc chắn có lí do. Cậu không tin những gì anh nói trong buổi hôm đó là thật lòng. Vì sao? Vì sao chứ? Sao lại phải nhục mạ để đẩy cậu ra xa anh trong khi anh cũng yêu cậu?

Sự mất tập trung của Jungkook bị đập tan khi nhận ra Taehyung đang đưa tay luồn xuống dưới để đỡ lấy tấm lưng trần ướt dính bọt xà phòng của cậu nhẹ nhàng nâng lên.

Cậu cần gạt bỏ những suy nghĩ không hay đó ra khỏi đầu để trong giây phút này đây có thể cùng anh hòa vào làm một. Jungkook ngửa cổ, dùng lực tự đẩy hông mình lên giúp thứ đang căng phồng của anh tiến vào sâu hơn, vừa khít chạm vào đúng ngưỡng cửa sâu nhất của cậu. Khóe miệng Taehyung nhếch lên một đường hoàn hảo khi nhìn người trong lòng mình đã hoàn toàn bị dục vọng của anh làm cho ngây ngất.

Taehyung ôm Jungkook đứng dậy, với tay xả nước ở vòi hoa sen điều chỉnh độ ấm rồi cứ thể để làn nước ấy thoải mái đùa giỡn trên làn da của cả hai. Anh tiếp tục tìm đến môi Jungkook để hôn, để áp chặt vào nó. Sự ướt át từ nước ấm hòa quyện với thứ dịch vị của cả hai làm cho nó càng trở nên kích thích hơn. Vị ngọt từ đầu lưỡi của anh cứ không ngừng tìm kiếm mọi nơi trong căn phòng của Jungkook. Ngất ngây đến tê dại!

Cứ tưởng rằng anh sẽ dừng lại, nhưng Jungkook không ngờ Taehyung lại cầm lấy chân cậu đưa lên, chẳng chút báo trước đâm thẳng đứa nhỏ vẫn còn đang ngóc đầu của anh vào nơi sâu nhất của cậu. Không có sự phòng bị, Jungkook đau quá mà cắn mạnh lên bả vai anh, rồi dùng chân quặp chặt phần hông rắn chắc của anh, vai cậu chuyển động nhấp nhô theo từng nhịp anh dẫn.

Hai người cứ thế triền miên đến tận trưa mới mệt nhừ mà ôm nhau trên giường ngủ. 

Jungkook bị đánh thức bởi sự cựa mình của Taehyung. Anh ôm lấy cậu chặt hơn, còn cọ cọ phần chóp mũi của mình vào cổ cậu.

Jungkook mở mắt. Vì anh vùi đầu vào hõm cổ cậu nên Jungkook chỉ thấy được chỏm đầu của anh, mùi hương bạc hà tỏa ra từ mái tóc ấy làm cậu phải hít sâu hơn để cảm nhận. Jungkook đưa tay lên ôm lấy đầu anh ép sát hơn nữa vào cổ mình. Hơi thở của anh nhè nhẹ nhưng nóng ran cứ thế nhảy nhót nơi phần da nhạy cảm của Jungkook.

"Rõ ràng là anh cũng yêu em. Vậy tại sao lại phải làm vậy? Hay ai đó đang đe dọa anh. Nếu như có ai đó dám làm thế thì hãy cứ nói với em. Jeon Jungkook này sẽ bảo vệ anh!"

Taehyung trong vòng tay Jungkook bỗng mở mắt. Anh xác nhận rồi: Anh yêu em, Jeon Jungkook!

***#***#***

***

He lu mọi người! Lại là triệu năm mới ra chương :)))

Cũng cảm thấy có lỗi vô cùng nhưng tôi bận quá không có thời gian up. Mọi người thông cảm nhé!

Xin vote với cmt làm động lực tiếp nào!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip