Chương 9: To

Jungkook đang đi dạo trong siêu thị, cậu tranh thủ tìm và mua một vài món đồ trông hấp dẫn một chút. Taehyung rất háo hức khi biết Jungkook đã trở lại, cậu ta rất mong được gặp mặt Jungkook. Nhưng không may thay, nhiếp ảnh riêng của Taehyung lại nói rằng phải mất khoảng 45 phút nữa buổi chụp hình mới kết thúc. Vì vậy, họ quyết định sẽ gặp nhau ở khu mua sắm này.

Lúc đang dạo xung quanh thì Jungkook phát hiện có một cửa hàng bày bán vài mẫu của Timberland trông rất đẹp. Jungkook không khỏi bị hấp dẫn và dừng lại để lựa một vài thứ cho bản thân. Trong khi đang bận lựa giày, cậu cảm thấy có một đôi tay nhỏ nhắn đang ôm lấy chân trái của mình. Cậu nhìn xuống và phát hiện đó là một nhóc con khoảng chừng 3-4 tuổi, tóc nâu, đang mỉm cười với cậu.

Jungkook cúi người xuống để nhìn cậu bé rõ hơn. Đôi mắt lưỡi liềm của cậu nhóc khi cười rộ lên rất quen thuộc, làm Jungkook đột nhiên nhớ về một vài chuyện.

"Chào bé, tên của con là gì?"

Cậu nhóc không trả lời, thay vào đó, nhóc nhóc đột nhiên vòng hai tay lên cổ cậu, kéo cậu xuống rồi ôm chặt lấy. Jungkook ngây người một lúc, thật sự thì, cậu không hề trông đợi vào chuyện này. Vốn dĩ cậu không thu hút trẻ con cho lắm. Cậu cũng không hiểu sao bé trai này lại thích mình như vậy. Một cách nào đó, lòng Jungkook trở nên ấm áp dị thường. Cậu cười khúc khích rồi cũng vòng tay ôm lấy nhóc con.

"Kim Minjoon!!"

Jungkook buông tay, đứng dậy và quay đầu về phía giọng nói vừa phát ra.

Giọng nói này đã quá đỗi thân thuộc đối với cậu rồi. Chàng trai ấy chạy đến chỗ cậu, nhìn nhóc con đang đứng trước mặt cậu. Y cau mày rồi cúi xuống ôm nhóc con, bĩu môi.

"Con có biết ba lo lắm không hả? Không được chạy lòng vòng như vậy biết chưa? Ba biết phải làm gì nếu con bị lạc đây?" Y mắng nhóc con vài câu, thế nhưng nhóc con lại cười khúc khích.

"Con xin lỗi ba~"

"Thật ngại quá, tôi rất xin lỗi về việc này. Thằng bé này nhiều lúc ham chơi nên như vậy. Tôi mong là nó không làm phiền tới anh. Tôi cũng bị nó làm hoảng sợ luôn, nó đột nhiên chạy đi lúc tôi không để ý tới. Thật sự lúc đó tôi không biết phải làm gì với nó nữa!" Chàng trai đứng dậy, bế nhóc con lên, miệng vẫn nói chuyện với cậu trong khi ánh mắt thì luôn dán chặt vào nhóc con, làm Jungkook càng chắc chắn rằng đó là con của y.

Jungkook không nghe được những lời chàng trai nói. Mọi thứ như một thước phim quay chậm trước mắt cậu. Jungkook không thể ngăn bản thân luôn nhìn chằm chằm vào y và cười thật tươi.

"Hyung..."

Chàng trai ngừng nói, lúc này mới quay sang nhìn cậu. Y đóng băng một lúc, sau đó mới kéo Jungkook lại ôm cậu thật chặt.

"Trời ơi. Jeon Jungkook!!" Jimin hét lên, thậm chí còn không thèm để ý những người xung quanh họ.

"Em về khi nào vậy? Sao không báo cho anh biết? Coi kìa, giờ trông em khác quá. Anh nhớ em lắm đó!" Jimin buông tay, nhìn chăm chú từng bộ phận trên gương mặt của Jungkook rồi lại ôm cậu một lần nữa.

Minjoon, con trai của Jimin cố vẫy khỏi vòng tay của y, sau đó lại chạy đến ôm một chân của Jungkook. Jungkook bật cười nhìn khuôn mặt đáng yêu của Minjoon, nụ cười của nhóc rất giống Jimin.

"Hyung, anh không nói cho em biết anh đã có con trai rồi. Thằng bé thiệt là dễ thương quá đi!" Jungkook bế Minjoon lên, dùng mũi mình cọ cọ mũi của Minjoon làm thằng bé cười khúc khích.

"Wow. Thằng bé thích em kìa. Nó không dễ đến gần người lạ như vậy đâu, Taehyung vẫn còn đang nhức óc tìm cách để thân với nó nữa đấy. Em cũng biết đó, mấy năm nay anh hơi bận, anh không có thời gian nhiều từ lúc cục nợ này sinh ra." Jimin véo nhẹ má của Minjoon, thằng nhóc trông có vẻ rất thoải mái trong vòng tay của Jungkook.

"Jungkookie à thật sự thì em đã thay đổi nhiều lắm đó! Trông em bây giờ hot quá nè. Anh cá là em đã có --Ôi quên mất, đã mấy giờ rồi?" Jimin nhanh chóng lục túi của mình lôi chiếc điện thoại ra xem thời gian. Vừa nhìn thấy đồng hồ, hai mắt y mở to lên. Jimin gấp gáp ôm lấy Minjoon từ vòng tay của Jungkook.

"Jungkook à anh xin lỗi nha. Bây giờ anh phải đi rồi. Đã đến giờ làm kiểm tra của Minjoon. Anh sẽ liên lạc với em sau, mình sẽ cùng ăn buổi tối vào một ngày nào đó. Vậy nha, bye, gặp em sau !!" Jimin cố gắng ổn định Minjoon ngồi an toàn trong tay mình, Minjoon lại cứng đầu tìm cách thoát từ tay khác. Nhóc mè nheo và kéo lấy tay Jungkook.

" Không mà !! Ba thả con xuống!!" Minjoon la hét nhưng Jimin lựa chọn phớt lờ nó, nhanh chân chạy về phía thang máy.

Jungkook còn chưa kịp nói gì. Cậu chỉ biết rằng Jimin đã chạy đi và rời khỏi tầm mắt của cậu mất rồi. Jungkook lắc đầu cười, Jimin vẫn như vậy, vẫn là chàng trai vụng về mà Jungkook từng biết.

Xem ra, đã có rất nhiều thứ thay đổi. Jimin trông đã trưởng thành hơn và cũng xinh đẹp hơn rất nhiều so với trước đây. Jungkook quay người định rời đi, lúc này cậu mới nhận ra một điều. Cậu thất vọng vỗ mạnh vào trán mình.

Cậu vẫn chưa xin số điện thoại của Jimin cơ mà.

"Jungkook!!"

Taehyung chạy về phía cậu, hai tay dang rộng ra rồi ôm chầm lấy cậu. Jungkook không ngừng vỗ vào lưng cậu bạn thân nhất. Thật là nhớ muốn chết!

"Wow Jungkook cậu nhìn khác quá trời luôn ấy!" Tae nói trước khi ngồi xuống chiếc ghế đối diện Jungkook.

"Mọi người ai cũng nói vậy hết. Mình thật sự khác lắm hả?" Jungkook cười khúc khích rồi gọi đồ uống cho Tae.

"Đúng đó. Mấy múi cơ bắp này nè thể hiện rõ nhất luôn. Với lại cậu trông cũng trưởng thành hơn rất nhiều!"

"4 năm ở LA đã thay đổi mình rất nhiều, mình đoán là vậy."

"Vậy cậu định ở đây bao lâu? Cậu có bạn gái chưa? Hay là còn crush Lee Ji Eun nữa đó?" Taehyung nhếch mép, nhướng mày về phía Jungkook.

"Trời mẹ. Chuyện của 4 năm trước rồi đó cậu đừng có mà lôi ra đùa mình nữa." Jungkook đảo mắt nhìn người bạn thân nhất của mình.

"Vui mà. Nhưng mà cô ấy cũng đã kết hôn rồi."

Jungkook gật đầu, không hứng thú lắm đối với chuyện này. Trong đầu cậu bây giờ đang tự hỏi không biết Jimin và Namjoon sẽ hạnh phúc thế nào với đứa bé đáng yêu đó. Jungkook thật sự rất ủng hộ họ. Nếu không, cậu chẳng cần biết Jimin có đang hạnh phúc với Namjoon hay không. Đúng vậy, cậu rất mừng cho họ.

"Được rồi. Vậy cậu dự tính thế nào?"

" Bố muốn mình tiếp quản công ty. Thế nhưng mình lại muốn bắt đầu từ những gì cơ bản nhất. Mình không muốn mọi người ở sau lưng mình và nói rằng mình ở đây là nhờ bố. Bên cạnh đó thì Junghyun hyung cũng đang làm rất tốt rồi, nên mình cũng không gấp gáp gì."

"Ừa. Mình đồng ý. Vậy cậu đã dự định sẽ làm ở đâu chưa? Công ty nào?"

"Ờm.. Mình đã nhận được một lời đề nghị từ KIM Ent. Mình sẽ thử ở đó trước. Còn cậu thì sao? Cuộc sống thế nào rồi?" Jungkook nhấp một ngụm cà phê.

"Ờ thì, vẫn là cái anh Min Yoongi đó. Cuộc sống tốt, công việc cũng tốt. Mình đang chụp một bộ hình cho bên The New, cậu biết không? Họ còn sắp xếp một nhiếp ảnh gia làm việc vĩnh viễn cho mình đấy!" Taehyung nhếch mép, tay khuấy li cà phê của mình.

"Ồ. Ấn tượng nha. Ý mình là công việc cậu coi như cũng thành công rực rỡ rồi, cậu vẫn ở cùng với cái tên Min Yoongi gắt gỏng đó hả?"

"Nè anh ấy rất tốt tính đó. Mà cậu cũng không cần biết nhiều về ảnh đâu." Taehyung đánh vào tay Jungkook làm cậu bật cười. Đương nhiên Taehyung biết Jungkook chỉ là đang nói đùa về Yoongi mà thôi.

"Chà. Mình cũng sẽ rất vui nếu cậu giới thiệu anh ta cho mình biết đấy."

"Có thể."

Jungkook bật cười trước phản ứng của Taehyung. Cậu ta thật sự đã ghen tuông khi Jungkook nói như vậy. Sau đó họ lại bàn về một vài chuyện khác.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip