LÂM NHI sinh non

- sao rồi hết cay chưa, ai biểu không biết ăn cay còn bày đặt làm chi

hắn vừa nói vừa vuốt vuốt lưng cho tôi. Đặt ly nước xuống bàn,tôi phùng má làm nũng:

- hứ tại nhà ngươi đó nếu như ngươi không chọc ta thì ta đâu bị như vầy, còn dám nói

- nương tử bớt giận vi phu biết lỗi rồi không tái phạm nữa đâu

cả đám được một trận cười vang, tên Phong Khang thấy thế làm tới:

- đại tỉ từ hồi tỷ đi tới giờ tụi em ai ai cũng đã sắp làm cha làm mẹ chỉ có tỉ là...

Tú Mỹ hùa theo :

- đúng đó, đúng đó anh tư nói đúng, em đây nhỏ nhất mà cũng đã được 3 tháng ai như đại tỷ suốt ngày quậy phá lung tung làm hoàng thượng đây phải khổ sở đi tìm

- các ngươi được lắm dám về phe hắn ức hiếp ta, ta không chơi với các ngươi nữa

không khí đang hết sức vui vẻ thì tự nhiên ...

- A bụng ta, bụng ta đâu quá

tất cả ánh mắt dồn về phía Lâm Nhi. Lâm Nhi khuỵnh xuống ôm bụng khóc lóc thảm thiết.Ai cũng lo lắng, lo lắng nhất lúc này chắc hẳn là Hưng tướng quân, hắn bối rối không biết nên làm gì. Tôi đỡ Lâm Nhi nằm xuống rồi chạy vội đến cạnh tủ thuốc. Xong lại chạy vội lại chỗ Lâm Nhi. 

- Để ta đi tìm bà đỡ

Cả đám loi nhoi như con giòi, tôi nói lớn

- không kịp rồi, Lâm Nhi vỡ ói rồi các ngươi lui ra đi để ta với Tú Mỹ và Hưng tướng quân ở lại.

- vậy có ổn không

ca ca hỏi đại tỷ. Tôi nhìn hắn gật đầu. sau đó thì đương nhiên tất cả ra ngoài. Tôi nói:

- Lâm Nhi em nằm yêm đó, Hưng tướng quân ngài ráng chịu đâu cho Lâm Nhi làm điểm tựa . Tú Mỹ em đi lấy nước ấm, đi hun con dao cho nóng vào, lấy một cái khăn sach chị để trong hộp thuốc mau lên. 

Tú Mỹ gật đàu rồi chạy đi lấy, còn ba người ở lại trong phồng tôi hét lên :

- Lâm Nhi chị biết em làm được , lấy hơi thật sâu, rặng mạnh vào, đúng rồi mạnh nữa mạnh nữa, sắp được rồi cố lên, hít vào thở ra điều đặn, đúng rồi đúng rồi

Lâm Nhi theo sự hướng dẫn của tôi nên làm rất tốt. Tú Mỹ đã chuẩn bị đầy đủ vật dụng tôi cần, và sau một hồi cũng khá lâu thì đứa bé cuối cùng cũng chịu chui ra ngoài.

Tôi dùng dao đã sát trùng cắt dây rốn của đứa bé, rồi dùng ít lực đánh cho nó khóc, sau một hồi tác động thì:

- hoe, hoe,hoe...

- may quá thành công rồi

tôi thở phào nhẹ nhõm cũng may lúc trước ở hiện đại có lần chứng kiến bác sĩ đỡ đẻ cho bà cô ven đường nên cũng học lõm được không ít nếu không thì...Tôi vệ sinh cho đứa bé, quấn khăn bông lại rồi đưa đến bên cạnh Lâm Nhi, tôi cười nói:

- Nhìn xem đứa bé thật dễ thương, nó là con trai đấy, chúc mừng hai người nhứ, hai người định đặt tên cho đứa bé là gì ?

Lâm Nhi và Hưng tướng quân nhìn con mình sau đó Hưng tướng quân quỳ xuống trước mặt tôi:

- hạ thần cám ơn hoàng hậu đã giúp đỡ nếu không thì, con chúng thần không biết phải làm sao nữa, chúng thần không biết phải đền đáp người thế nào cho phải đáng nữa

tôi bối rối đỡ Hưng tướng quân đứng dậy. Ghét ghê người xưa thật phiền phức, hở tí là quỳ, hở tí là lại, có ngày ta giảm tuổi thọ mất thôi. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cũng phải nói :

- haha chuyện nhỏ mà, không có gì to tác đâu. Lâm Nhi là muội muội tốt của ta đương nhiên ta phải giúp muội ấy rồi. Ngài không cần trả ơn ta đâu, nếu muốn trả ơn thì nhận ta làm mẹ nuôi của đứa trẻ là được

- thần xin cảm tạ hoàng hậu nếu được vậy thì còn gì bằng.

ta tiến lại gần đứa trẻ xoa đầu nó rồi bảo với Lâm Nhi:

- Lâm Nhi em nên cho con mình bú đi, còn ngài Hưng tướng quân, ngài nên đi ra ngoài cùng mấy người kia nghĩ tên cho con ngài thì hơn , ngài cứ yên tâm để hai mẹ con họ ở đây để đám phụ nữ chúng tôi chăm sóc cho.

Hưng tướng quân vui vẻ cuối đầu chào rồi ra ngoài. Tôi đưa miếng bvs và bộ đồ mới cho Lâm Nhi rồi quay sang Tú Mỹ nói:

- nhà vệ sinh ở đằng kia muội dìu Lâm Nhi đi thay đồ đi để lâu máu chảy nhiều không tốt đâu, để đứa bé  ta lo cho

Lâm Nhi nghe theo đứng dậy , Tú Mỹ dìu Lâm Nhi đi thay đồ, còn mình tôi với đứa bé đang ngủ say, tôi nựng nhẹ vào mặt bé rồi nói nhảm

- wow đáng yêu ghê, mai mốt ta mà có con ngươi nhớ phải bên cạnh giúp đỡ con ta đó nha, ngươi phải đối xử tốt với nó nghe chưa.

Ta cứ thế nựng má đứa nhỏ cho đến khi: 

- khụ khụ

tôi quay đầu lại ra sao, đm là hắn hắn đến lúc nào thế sao ta không biết, ta ngơ người hỏi :

- nè nè ngươi vào khi nào thế tên phu quân đáng ghét vô tích sự kia

hắn xụ mặt:

- mới vào

- Vào đây làm gì ?

hắn đưa cho tôi một phong thư nói :

- người Bạch Huyết mới tới, nói ta đưa thứ này cho nàng

tôi cầm lấy lá thư trên tay hắn mở ra đọc , nội dung thư như sau:

- đại tỷ không xong rồi nhị tỷ làm loạn. Nàng ta muốn làm chủ Bạch huyết, toàn bộ anh em đề hướng về phía nàng ta, muốn tạo phảng. Hình như họ đề bị cô ta bỏ bùa, đại tỷ người mau về, chúng đệ lực lượng ít e là chống cự không thể lâu dài được

càng đọc càng phẫn nộ. Hừ Trang Linh ngươi muốn tạo phản, xem ta xử lý ngươi thế nào. Tôi đứng dậy triệu hồi Huyết Lam kiếm xong định dùng kinh công bay đi xử lý thì một bàn tay kéo tôi lại nói :

- nàng muốn đi đâu

đang vội còn bị kéo lại,tôi bực mình hất tay hắn ra định bay đi thì hắn kéo lại, tôi trừng mắt nói :

- chàng buông tay mau, ta đang vội đừng để ta bực mình

hắn khó chịu khi bị tôi vô cớ giận hắn, hắn ôm tôi hôn tới tấp làm tôi không thể hít thở không khí, càng vùng vẫy hắn càng cuồng nhiệt, sức hắn quá mạnh nên đành phải hòa huyệ theo hắn. Khi cả hai dường như không thở được hắn mới chịu buông tha, nhưng vẫn còn lưu luyến không rời.Cuối cùng cũng chấm dứt tôi bị hắn làm cho cạn kiệt sinh lực, tôi ngã xuống nên đành bám đại vào một điểm tựa không ngờ điểm tựa chính là eo hắn. Cho tới lúc ý thức đã quay về, nhận thức được hành động xấu hổ của bản thân tôi vội vụt tay lay lại. Tôi lắp bắp biện minh :

- Bách Huyệt có người làm phản ta..ta phải đi giải quyết..ngươi đừng cản ta nữa

nói rồi tôi đứng dậy dùng khinh công bay đi mà không biết rằng phía sau còn một người cực kỳ nguy hiểm  đang âm thầm bay theo.


                                                                               ĐÔI LỜI XÀM

- mấy nay mình bận học nên không viết cho các bạn được nay nghỉ lễ nên mới viết. Lịch ra có thể sẽ hơi lâu so với trước kia rất nhiều nên mong các bạn thông cảm. Nhân ngày 2/9 mình chúc các bạn vui vẻ nha. 

                                                                                                        caladymaro





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip