Chương 4
Lệ Sa trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ bên dưới của Thái Anh. Thái Anh kích động lạ thường, dịch nhờn càng vui vẻ tiết ra. Lệ Sa nhịn không được há miệng hút lấy, hàm răng chen vào ghiền nát hạt châu hồng hào nõn nà của nàng. Thái Anh cuối cùng cũng không thể nhịn nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sảng khoái kêu to:
"A... Thoải mái quá... A a... Sảng khoái! Cực kỳ sướиɠ!"
Cứ như thế nàng bị Lệ Sa mυ"ŧ đến mức đạt đến cao trào một lần.
Sau cơn cực khoái, toàn thân Thái Anh xụi lơ nằm trên sofa hưởng thụ dư vị còn sót lại của đợt cao trào. Lệ Sa nhìn ánh mắt mê ly của Thái Anh, cảm thấy nàng cực kỳ đáng yêu. Thái Anh lúc này mới để ý thấy học tỷ của mình vẫn còn ăn mặc chỉnh tề, nàng bất mãn, muốn nhổm dậy nhưng toàn thân mền nhũn, chỉ có thể nằm liệt như thế trên sofa.
Lệ Sa nhìn ra ý đồ của Thái Anh, lại cố ý xấu bụng không cởϊ áσ, chỉ rút dây nịt ra, kéo thắt lưng xuống, rồi ôm Thái Anh vào lòng, để Thái Anh dang hai chân ra ngồi trên người mình.
Thái Anh ngồi trong lòng Lệ Sa, cảm thấy dưới mông mình nóng nóng, nàng hơi khó chịu vặn vẹo cái mông, lại cảm giác được cách lớp vải, côn ŧᏂịŧ có thể cho nàng kɧoáı ©ảʍ cực hạn càng dán chặt vào bên dưới nàng. Nhìn Lệ Sa mặc áo ngay ngắn ngồi trên sofa, không hề có ý ra tay giúp nàng, nàng chỉ còn cách đỏ mặt, tự mình lôi côn ŧᏂịŧ của Lệ Sa ra.
Bàn tay mềm mại của Thái Anh sờ soạng gậy thịt của cô, khiến cô không nhịn được thở ra một hơi thoải Thái Anh thấy vẻ mặt kích động của cô, biết là cô thích nên chủ động vươn tay thông thạo khuấy động côn ŧᏂịŧ của Lệ Sa. Lệ Sa hưởng thụ sự phục vụ của Thái Anh, toàn thân thoải mái, nhưng lòng lại không vui. Thái Anh thông thạo như vậy, khiến cô hoài nghi không biết trước kia nàng đã từng có người nào khác chưa. Nghĩ vậy, du͙© vọиɠ của cô trong phút chốc bị hòa tan rất nhiều. Thái Anh đang khuấy động côn ŧᏂịŧ, muốn sau khi phục vụ Lệ Sa xong, sẽ cầm côn ŧᏂịŧ bỏ vào trong tiểu huyệt của mình. Đột nhiên cảm thấy nó có xu hướng ‘cúi đầu’, nàng lại càng thêm nóng nảy, cố gắng lấy lòng nó. Thậm chí còn cúi người xuống, dùng đầu lưỡi liếʍ láp đầu nó, sau đó ma sát hoa huyệt của mình vào vật cứng của cô.
Lệ Sa làm sao có thể chịu được mê hoặc như vậy, trong nháy mắt du͙© vọиɠ đã lên đến cực hạn. Rốt cuộc Lệ Sa không chịu nổi nữa, trực tiếp đâm thẳng côn ŧᏂịŧ của cô vào tiểu huyệt dâʍ đãиɠ đầy dịch nhờn kia.
"A... Thô quá... Căng quá!!! Rất thoải mái...!" Thái Anh không kiềm chế được hô lên.
Lệ Sa nghe thấy Thái Anh rêи ɾỉ phóng đãng, mạnh mẽ thúc qυყ đầυ của mình vào sâu trong hoa tâm của Thái Anh. Bên trong hoa huyệt vừa ấm lại vừa mềm, vách tường thịt non nớt dùng sức bao bọc lấy côn ŧᏂịŧ thật chặt, khiến cô vô cùng sảng khoái. Lệ Sa không ngừng tăng tốc độ lên xuống, rút ra đâm vào, quất thẳng tới tiểu huyệt.
Mông Thái Anh hướng xuống để nghênh hợp với động tác của cô, dâʍ ɖị©ɧ cứ như nước sông thiếu đê, không ngừng từ trong hoa huyệt chảy ra, chảy xuống ướt cả sofa.
"Sảng... sảng khoái... ư… Sâu quá... A a..."
Thái Anh vặn vẹo trên dưới, xoay cặp nhũ đầy đặn của nàng lui tới trước mặt Lệ Sa, cô nhìn chúng chết mê chết mệt, vươn tay ra ôm lấy, ra sức xoa nắn. Nhất thời cô đã quên mất ý định hỏi xem người đầu tiên của nàng là ai, chỉ không ngừng yêu lấy cô gái nhỏ trong lòng mình.
Hoa huyệt của Thái Anh liên tục co thắt, gắt gao siết lấy côn ŧᏂịŧ thô to của Lệ Sa, suýt chút nữa khiến cho cô sảng khoái đến thả khí giới đầu hàng.
"Thái Anh... Anh Anh... em là tiểu yêu tinh đáng chết!"
Lệ Sa lại ra sức cắm vào tiểu huyệt của nàng hơn trăm cái, rồi mới lưu luyến không rời mà phun tinh hoa vào trong nơi sâu hút của nàng.
🌟
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip