8
"Anh Riki dạo này nhìn có vẻ khác khác sao ấy, anh yêu rồi à?"
Lưu Chương uể oải đi cùng với Riki đến sảnh đường chính để ăn sáng. Kì thi giữa kì sắp đến gần, Lưu Chương càng thức thâu đêm nhiều hơn. Mục tiêu của cậu đó là có thể đứng trong top năm toàn trường và sau này được làm việc trong bộ pháp thuật.
Riki đi bên cạnh nghe Lưu Chương nói vậy mà hốt hoảng đến mức xém chút nữa vấp té. Anh tốn vài giây để nhìn nhận lại bản thân rốt cuộc đã thay đổi như thế nào, đến khi không suy nghĩ ra thì mới quay sang hỏi đứa em cùng nhà đang đi bên cạnh.
"Em cũng không rõ... Chỉ là thấy anh hơi lạ, giống như kiểu anh bớt ủ rũ hơn, không còn là Rikimaru lầm lì như trước nữa."
Ravenclaw ngẫm nghĩ một hồi vẫn không hình dung ra được. Anh vẫn luôn là Rikimaru mà thôi, chẳng có gì mới mẻ cả. Anh chỉ ậm ừ vài tiếng cho có lệ, tiếp tục cùng Lưu Chương đi vào sảnh đường chuẩn bị cho buổi sáng.
"Chào anh Riki."
Hai Ravenclaw chuẩn bị ngồi xuống ghế tại khu vực nhà thì nghe tiếng chào từ đằng sau, hóa ra là Santa và Mika cũng vừa mới vào đại sảnh.
"Dạo gần đây thời tiết hơi lạnh, anh nhớ giữ ấm nhé. Hẹn gặp anh vào chiều nay."
Santa cười tươi nói với Riki. Cậu nhóc Santa thấy Riki cười mỉm rồi gật đầu nhẹ vài cái, vui vẻ cùng bạn mình đi đến khu vực bàn của Gryffindor.
"Em biết anh khác gì rồi."
Vừa đặt mông xuống ghế, Lưu Chương đã quay ngoắt qua bên Riki, chống cằm mà nhìn chằm chằm vào anh, không quên một nụ cười nhếch mép đầy mưu mô.
Riki chớp chớp mắt, rồi lại nheo mày nhìn Lưu Chương.
"Anh. Yêu. Rồi."
"Anh đến xem Quidditch là vì Santa phải không? Lúc Santa bị thương anh là người đứng bật dậy nhanh hơn bất cứ ai vì anh lo cho cậu ta đúng không? Ồ và một vài lí do gì đó nữa nên anh có cảm tình với Santa đúng chứ? Em nói có sai không anh Riki? À, em còn nghe Vu Dương nói cái gì mà mèo của Santa cào tay anh, vậy là cái thứ thuốc được bôi lúc trước kia cũng là do Santa làm cho đúng không?"
Lưu Chương nói một lúc lại càng lên giọng, làm cho Riki phải hốt hoảng quơ tay để chặn miệng cậu trai Ravenclaw kiêm luôn chiếc loa phát thanh của trường kia. Nếu như không phải là em trai thân thiết của anh thì Riki đã ném cho cậu Bùa khóa lưỡi rồi.
Trước tình hình của Riki, Lưu Chương nhận ra mình có chút lố. Cậu dùng tay che miệng của mình lại, ngồi sát với Riki hơn, nói nhỏ.
"Anh thích cậu ta thật à?"
Riki ngập ngừng một hồi lâu, cuối cùng cũng gật nhẹ đầu, gấp gáp nói với Lưu Chương.
"AK, em đừng có nói với em ấy đó..."
"Tại sao? Thích người ta thì phải nói đi chứ."
"Lỡ như Santa không thích anh thì sao...? Với lại, ngại lắm."
Lưu Chương thở dài. Nhìn điệu bộ của cậu Santa nhà Gryffindor lúc nãy ai ai cũng nhận ra cậu ta thích anh Riki, chỉ có mỗi người được thích là không biết.
Lưu Chương tự hỏi rằng Santa có nghĩ rằng Riki sẽ không thích cậu giống như anh nghĩ hay không?
Không lẽ ai yêu vào cũng trở nên ngốc như thế này hả?
"Được rồi, em không nói. Nhưng mà anh phải lo tán cậu ấy đi."
Riki cắn má trong, gật gật vài cái rồi bắt đầu ăn sáng.
Cua Santa kiểu gì bây giờ?
"Này, mấy bồ có để ý anh Mika cứ nhìn sang phía mình nãy giờ không?"
Caelan đang ngồi ăn cùng với Kazuma và Châu Kha Vũ, có cảm giác như ai đó cứ lén lút nhìn về phía mình, đến lúc phát hiện ra thì thấy hai con người nhà Gryffindor là Santa cứ lén nhìn về phía khu vực nhà Ravenclaw, còn Mika thì nhìn sang phía nhà Slytherin, chính xác hơn là nhìn về phía ba người họ đang ngồi.
"Không để ý lắm." Người tóc bạch kim trả lời.
Khuya hôm qua cả ba đã tụ tập lại với nhau để lên kế hoạch đổi màu tóc, cuối cùng thì chỉ có Châu Kha Vũ quyết định đổi từ màu vàng sang bạch kim, còn hai người họ vẫn để màu tóc vàng chói như cũ. Thật ra gia đình Châu Kha Vũ không quá khắc khe như những gia đình quý tộc thuần chủng khác, họ ủng hộ ý kiến của con mình và những điều mà cậu con trai độc nhất tin là điều đúng đắn, nên việc đổi màu tóc cũng không có gì đáng nói cả.
"Này bồ nhé, cứ nhìn sang nhà Gryffindor làm gì thế? Đừng có nói là thích ai bên đó nhé?" Caelan bỏ nĩa xuống bàn, dùng giọng điệu trách móc cậu bạn cùng nhà.
Châu Kha Vũ đơ người vài giây, rồi nhanh chóng lên tiếng phủ nhận.
"Bồ mà thích ai ở Gryffindor chắc Damo sẽ giết bồ mất."
Caelan thở dài ngao ngán, nói với Châu Kha Vũ. Cậu sợ vị huynh trưởng cùng nhà kia sẽ làm những chuyện nguy hại đến bạn bè của mình khi họ dính đến Gryffindor. Vụ của anh Santa đã nói rõ điều đó rồi.
Kazuma nãy giờ yên lặng bỗng dưng lên tiếng. Cậu vừa nhìn về phía Mika vừa nói.
"Nếu mình thích một ai đó ở Gryffindor, các bồ có ủng hộ mình không?"
"Thích người nhà Gryffindor thì sao chứ? Bỏ ngoài tai cái lịch sử đấu đá lẫn nhau giữ Slytherin và Gryffindor đi. Đúng là nhảm nhí."Caelan nói. "Miễn là người các bồ yêu thương, mình đều ủng hộ. Ngay cả chuyện bản thân yêu thương ai mà còn để cho người khác quản, thì đúng là nực cười."
Caelan may mắn được sinh ra trong một gia đình có giáo dưỡng rất tốt, nên cậu nhóc mười bảy tuổi này trưởng thành hơn rất nhiều so với các bạn cùng trang lứa.
Kazuma và Châu Kha Vũ nghe Caelan nói như vậy bất giác nở một nụ cười. Người bạn thường ngày hay đùa giỡn, trêu trọc người khác thật ra là một người rất đáng tin cậy và trưởng thành.
"Nhưng mà... Nhớ nói cho mình biết các bồ thích ai nhá, mình sẽ giúp các bồ tán đổ người đó."
Có vẻ như Caelan trẻ con lại xuất hiện rồi.
Santa vội vàng chạy đến thư viện để học kèm cùng với Riki. Hôm nay không hiểu sao giáo sư Snape lại khó ở như thế, bắt cả đám phải hoàn thành bài tập ngay tại lớp học nên thành ra cậu mới đến trễ như thế này.
Santa nhẹ nhàng từng bước đi tìm Riki, phát hiện anh chọn một chiếc bàn trong góc thư viện, bên cạnh còn có một người thuộc nhà Ravenclaw nào đó khác đang nói chuyện với anh, điệu bộ rất thân mật.
Santa không dám lên tiếng, chỉ đứng nhìn hai người nói chuyện với nhau, trong lòng đủ những cảm xúc rắc rối.
Nói chuyện thôi mà gần nhau thế?!
Chạm tay kìa chạm tay rồi!!
Sao anh Riki lại vui vẻ thế? Lại còn cười tươi như vậy nữa?
Santa không chịu được, liền nhảy ra đi đến chỗ của Riki, Dùng gương mặt miễn cưỡng và tông giọng thân thiện nhất để chào hai Ravenclaw phía trước.
"Gặp lại sau Riki." Ravenclaw lạ mặt nhìn thấy Santa đi đến, cười ôn hòa với cậu rồi chào tạm biệt Riki.
"Em xin lỗi vì đến muộn. Anh chờ có lâu không?" Santa ngồi bên cạnh Riki, hỏi han.
"Không sao, anh vừa đến thôi."
Người nhà Ravenclaw cười cười, lôi ra mấy cuốn sách lịch sử phép thuật dày cộm từ trong túi ra. Santa nhìn thấy nó có chút nhăn mặt.
"Anh này, người lúc nãy là..."
"Là Bá Viễn, bạn anh thôi."
Thấy Santa ngập ngừng hỏi như vậy, anh cảm thấy có điều chẳng lành. Sợ rằng sẽ có hiểu lầm gì đó, Riki mới nhanh chóng giải thích.
Bá Viễn là học sinh năm tư nhà Ravenclaw, bạn từ thuở nhỏ cùng Riki. Cứ đến sát ngày thi Bá Viễn hay tìm anh để nhờ giúp đỡ về bộ môn thiên văn học, những ngày còn lại thì thường rủ rê Lưu Chương và Riki vào phòng để nghe về mối quan hệ yêu đương của Bá Viễn.
Bá Viễn đang yêu đương với ai đó ở nhà Gryffindor. Riki không nhớ nổi tên nữa.
Santa nghe chữ "bạn" mà Riki vừa nói ra, tâm trạng lập tức trở nên vui vẻ hơn. Cậu bắt đầu ồn ào như ngày thường, việc học cũng diễn ra rất ổn, hầu như các kiến thức mà Riki truyền đạt, Gryffindor liền nhớ ngay tắp lự.
Nhưng bộ môn này cũng có quá nhiều thứ cần nhớ rồi...
"Khó chết mất, chắc em lại nhận điểm P nữa rồi."
Santa nằm dài trên bàn, nhìn về phía Riki mà than vãn.
Riki trong trường hợp này đang suy nghĩ xem nên tạo động lực gì cho Santa. Mà cậu nhóc này cũng thật là, ngay từ đầu đã nói là Riki không có khiếu dạy học, thế mà vẫn muốn lao đầu vào anh.
Nhưng Santa là một người có trí nhớ rất tốt, chỉ là vốn kiến thức quá dày nên cậu chưa thể chứa hết chúng vào đầu.
"Như này nhé, nếu kì thi giữa kì sắp tới Santa đạt điểm A anh sẽ đưa Santa đến một nơi."
Santa bật dậy, háo hức nhìn người "thầy" của mình.
"Thật ạ!?"
"Ừ. Nên là cố gắng nhé." Riki nhìn Santa, vừa cười vừa nói, làm cho động lực của cậu trở nên mạnh mẽ hơn.
Còn hai tuần nữa sẽ đến kì thi giữa kì chính thức. Cơ hội tốt như thế này cậu không thể bỏ lỡ nó được.
--------------------------------------------
Hai em bé được đi show nhảy rồi và toi vui quáaaaaaaaaaaaaa. Up thêm một chap nữa nè trời ơiiiiiii.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip