chương 2

Sinh ra ở trong một gia đình ở phương bắc, Kao là con trai độc nhất của nhà Dechaphatthanakun. Gia đình cậu nhiều đời kinh doanh, là dòng họ có tiếng ở phía bắc, vậy nên từ nhỏ Kao đã có cuộc sống đầy đủ. Càng lớn Kao càng cảm thấy, những thứ xung quanh mình toàn là những điều giả dối. Những đứa trẻ xung quanh không phải thực sự muốn chơi cùng cậu, Kao ghét bộ mặt giả tạo của những người như vậy. Bố mẹ thì suốt ngày bận rộn, nên dần dần Kao bắt đầu không tiếp xúc với những người xung quanh.

Ban đầu chỉ là không thích, không muốn nói, lâu dần trở thành những cảm xúc cực đoan và tiêu cực. Bình thường cậu đều tự kiếm cái gì đó để ăn sau đó đem lên phòng ăn một mình. Trừ khi là có việc cần thiết nếu không cậu sẽ không rời khỏi phòng của mình. Kao không tin tưởng những người khác nên đồ mà mình muốn mua, cậu đều tự đi mua. Nếu không phải còn có việc này thì chắc cũng chẳng muốn bước ra khỏi phòng mình.

Dạo gần đây Kao cảm thấy rất phiền phức, từ khi phát hiện vấn đề của cậu, bố mẹ cậu bắt đầu tìm cách quan tâm cậu. Nhưng Kao rất bài xích sự quan tâm này, cảm thấy họ làm phiền thế giới của riêng cậu. Hai người lớn cứ cố ép cậu xuống ăn cùng với họ cho bằng được. Kao nhìn phần thức ăn mới được thêm vào đĩa của mình, cậu ngước đầu lên nhìn mẹ của mình, bà đang lo lắng nhìn cậu. Thấy con nhìn mình, mẹ Kao lo lắng thấp thỏm nói :

" Món này mẹ tự nấu đấy, con ăn thử xem "

Kao cau mày nhìn chằm chằm phần thức ăn mới được thêm vào đó, sự chán ghét không thèm dấu diếm hiện lên trong mắt cậu. Mình ghét món này, họ còn không biết mình thích hay ghét cái gì nữa. Quan tâm? Bây giờ quan tâm để làm gì chứ? Kao không nói gì, dùng dĩa đẩy thức ăn vào một góc, sau đó chuyên tâm ăn như thường. Không từ chối nhưng một chút ý định ăn thử món ăn mà mẹ mình đã cất công nấu đó cũng không có.

Nụ cười của mẹ cậu có chút không giữ được khi thấy cảnh đó, bà lúng túng sau đó cố tỏ như không có gì xảy ra. Bố cậu thì tức giận, khi ông định nổi cáu thì bị vợ ngăn lại, bà giữ lấy tay chồng mình rồi khẽ lắc đầu, khiến ông chỉ đành tức giận ngồi xuống. Kao thì không để tâm vẫn chuyên tâm ăn uống, vì không khí khó chịu nên ăn ít hơn hẳn mọi khi rồi đứng lên trở về phòng của mình.

Kao đóng cửa phòng lại, ở trong căn phòng quen thuộc, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Rốt cục cũng thoát, không phải nhìn thấy những người không muốn thấy nữa. Cậu đi về phía máy tính, như thường lệ khởi động máy tính. Khi màn hình sáng lên, nhìn ảnh nền máy tính đã được đổi thành hình của Poompat yêu quý, Kao
cuối cùng cũng nở nụ cười. Đây là cách mà Kao gọi Up, người mà cậu phát hiện trên mạng tuần trước.

" A, cuối cùng cũng dễ chịu hơn hẳn. Cậu đang cười với tôi sao Up?"

Nhìn thiếu niên nở nụ cười tươi tắn trong ảnh, Kao sẽ cười rồi chạm nhẹ lên trên màn hình

" Một ngày nào đó hãy cười với tôi như thế nhé Up "

" Để xem hôm nay cậu làm những gì nào "

Nói rồi Kao bắt đầu tìm các tài khoản mạng xã hội của Up để xem, facebook của Up chỉ vừa mới lập, nên chủ yếu Kao sẽ xem instagram và twitter của Up trước. Up không phải người lúc nào cũng chia sẻ mọi thứ lên mạng xã hội, cậu ấy đăng rất ít, điều này làm Kao rất buồn phiền. Vì để biết Up đã làm những gì Kao phải xem cả các tài khoản của bạn bè Up. Những người đó có người nghiện mạng xã hội nên đăng rất nhiều. Kao sẽ để ý những bài có đăng Up hoặc nhắc đến Up và những thứ liên quan đến cậu ấy.

Đã một tuần trôi qua, thông tin mà Kao tìm được về Up cũng nhiều thêm một chút, album ảnh của Up cũng đã có hai cái. Cả những tấm ảnh mờ mờ, hoặc Up chỉ là vô tình đứng ở đó, Kao cũng lưu lại. Tò mò ghê, tuy rằng có thể biết được trường Up học và một số nơi Up thường hay đến. Nhưng vì không phải người Bangkok nên Kao không thể hình dung và biết rõ ràng những nơi ấy được. Cứ có cảm giác bức bối khó chịu khi chỉ biết được nửa vời như vậy.

Những ngày này hầu hết thời gian để tìm kiếm những thứ có liên quan đến Up. Không có được thêm điều gì khiến Kao bứt rứt không yên, Kao ghét cái cảm giác mọi chuyện nằm ngoài tầm với của mình như vậy, nó tạo cảm giác khó chịu và bất an liên tục

" Tại sao lại ở xa nhau như thế?"

Kao thở dài, hôm nay lại không tìm được thêm gì về Up nữa, một tấm ảnh cũng không có. Up đang làm gì vậy? Có phải đang cười như trong những bức ảnh mình thường thấy không? Quyết định nhấn vào tài khoản instagram của Up một lần nữa để xem, Kao lập tức vui vẻ, cậu ấy có bài đăng mới, đúng là cầu được ước thấy, cậu biết tôi đang mong điều gì sao Up?

" Ơ.."

Sau khi xem xong nội dung bài đăng mới của Up, Kao ngồi thẳng lưng lại, ngón trỏ vẫn bất động để trên con chuột. Bực ảnh mới của Up đăng hình cùng một người đàn ông còn khá trẻ, kèm dòng trạng thái " quản lí của tôi".

" Chuyện gì đây?"

Kao lướt lên xem phần tiểu sử của Up thì thấy cũng đã được cập nhập mới lại.

" Just?"

Tìm hiểu thêm về người đàn ông trong bức ảnh mới biết anh ta là một người chuyên quản lí nghệ sĩ. Kao đan hai tay vào nhau, hai ngón cái chuyển động va chạm vào nhau không ngừng.

" Vậy là cậu ấy gia nhập ngành trí sao?"

" Cũng phải...cậu ấy đẹp như vậy, sớm muộn gì cũng có người chú ý tới thôi"

Ánh mắt Kao toát lên một chút bất an và lo lắng, dù Up không phải là người nổi tiếng cũng đã có cả nghìn lượt follow rồi. Nếu nổi tiếng nữa thì sẽ có thêm rất rất nhiều người biết đến Up, Kao hơi nao núng, cảm giác bồn chồn và khó chịu càng lúc càng rõ ràng

" Phải làm sao đây? Nhất định sẽ có thật nhiều người khác cũng thích cậu ấy"

Kao có thế cảm nhận được tim mình đang đập ngày một nhanh, cậu dừng lại động tác vân vê ngón tay của bản thân lại mà siết chặt nắm tay. Đưa một nắm tay lên gần miệng sau đó cắn  nhẹ một ngón tay của mình, ánh mắt cậu hơi đổi thì thào nói :

" Không, đây là cơ hội của mình"

Tham gia ngành giải trí, bất kể là làm trong lĩnh vực nghệ thuật nào, thì Up cũng sẽ xuất hiện nhiều hơn trên mạng xã hội. Những thông tin mà mình muốn biết cũng có thể tìm thấy dễ dàng hơn. Cả tuần nay Kao đều chỉ lén tìm nick của Up thông qua từ khoá tên của Up, cậu chưa follow Up, Kao nghĩ giờ là lúc thích hợp rồi nhỉ? Cậu nhấn vào tải khoản của Up, mũi tên hiển thị đã hiện ở phần follow nhưng Kao mãi vẫn chưa nhấp vào. Cậu suy nghĩ một hồi sau đó tạo một tài khoản khác, tìm kiếm trên mạng một tấm ảnh chụp bàu trời xanh biếc. Tốt, trông rất tươi sáng, Kao nhập chữ đặt tên nick là " OnlyU".

Đây là cơ hội để mình có thể gần hơn với Up, kể cả khoảng cách địa lí có ngăn cách chúng ta, tôi vẫn muốn được gần cậu hơn. Đợi đến khi cậu có hoạt động đầu tiên, tôi sẽ xuất hiện thật tình cờ, thật tình cờ.....

" Hãy để tôi làm fan đầu tiên của cậu Up"

Để tôi có thể công khai quan tâm cậu, lưu trữ ảnh của cậu và khen cậu tuyệt vời mỗi ngày. Cái gì đầu tiên cũng có ý nghĩa đặc biệt cả, tôi muốn có một vị trí đặc biệt trong lòng cậu. Nếu cậu là một người tuyệt vời như mỗi ngày mà tôi tưởng tượng ra, cậu nhất định cũng sẽ để ý tới tôi, đừng làm tôi thất vọng Up.

Từ ngày Up thông báo sẽ gia nhập ngành giải trí thì Kao đặc biệt để ý đến tình hình của cậu. Ngay cả trên lớp học cũng không rời chiếc điện thoại, chỉ sợ mình  trễ một phút thì sẽ bị mất đi vị trí quan trọng mà mình mong muốn. Giáo viên và bạn học không ai dám có ý kiến gì với hành động này của cậu, Kao thì không thèm quan tâm tới ánh mắt của người khác vẫn luôn chỉ để tâm đến thứ mình muốn.

Up sẽ bắt đầu với công việc đầu tiên của mình đó là làm người mẫu chụp ảnh. Hình như là làm mẫu cho một shop bán quần áo không quá lớn, đây là công việc khởi đầu của nhiều người trong ngành này, Kao cũng không quá ngạc nhiên, chỉ tiếc một điều là đáng ra Poompat của mình phải được chú trọng nhiều hơn thế nữa. Kao cố gắng tìm hiểu bằng được Up sẽ làm mẫu ảnh cho shop nào cho bằng được, sau đó follow và đặt thông báo sẵn cho trang mạng xã hội của shop đó.

Ảnh chụp kiểu này cũng không quá cầu kì nên Kao cũng không phải chờ đợi quá lâu. Lần đầu thấy Up trong bộ dạng này,  thật ra thì điều này cũng không tệ như Kao đã lo lắng, ít nhất cậu có thể thấy Up như thế này thường xuyên hơn. Vậy là Up cũng đã tìm được mục tiêu và việc gì đó có ý nghĩa để làm rồi. Kao bình luận trước ở ảnh Up trên trang facebook của shop, còn đặt mua hai cái áo mà Up mặc. Sau đó Kao vào trang Instagram của Up, thấy đã có bài Up đăng về công việc đầu tiên của mình. Thực ra nó cũng không khác với bài của shop đăng nhưng Kao lại hết sức hồi hộp khi bình luận ở bài đăng của Up. Đây là lần đầu tiên cậu bình luận ở bài đăng của Up, Kao nhìn số lượng tim và bình luận đang tăng lên. Hiện tại chỉ có người thân và bạn bè của Up vào trêu chọc rồi chúc mừng Up, phải nhanh nhanh lên.

Vốn dĩ đã gõ hai chữ đáng yêu, Kao lại suy nghĩ, cậu cắn nhẹ môi sau đó xoá hai chữ đáng yêu đi. Con trai thì sẽ không thích được khen là đáng yêu và xinh đẹp nhỉ? Chưa thân quen, nên tạo ấn tượng tốt với cậu ấy trước đã, nghĩ vậy Kao lại gõ dòng chữ khác

* Đẹp trai *

* Thấy cậu trên facebook rồi qua đây liền, trở thành fan của cậu ngay đó, hi vọng Up sẽ thành công và trở nên thật nổi tiếng nhé*

Nhắn xong Kao thấp thỏm lo lắng đọc lại bình luận của mình tận mấy lần, hi vọng rằng bản thân không viết sai hoặc viết cái gì đó kì cục. Bình luận trên facebook trước, Up chắc sẽ không nghi ngờ gì đâu nhỉ? Trông thế nào cũng giống là tình cờ biết đến cậu ấy đúng không? Kao bấm follow rồi đặt thông báo cho nick của Up, sau đó xem lại mấy tấm ảnh của Up mà mình mới lưu lại kia. Còn cẩn thận đem mấy bức ảnh mà Up chụp cùng người mẫu nữ, cắt lấy một mình Up rồi mới bỏ vào album.

Kao tỉ mỉ cắt tấm ảnh sao cho trông tự nhiên và đẹp nhất, làm việc này khiến cậu bớt lo lắng hơn hẳn. Kao cau có nói :

" Nhỏ này, đứng sát như vậy làm gì?"

Báo hại mình cắt mấy lần rồi mà vẫn không được như ý, cắt thêm thì mất một phần góc vai của Up, mà không cắt thì lại dính một phần của người mẫu nữ vào. Aiz, thật tình cắt ba lần rồi mà vẫn chưa được như ý nữa. Khi Kao quyết định thử sức một lần nữa với tấm hình khó nhằn này thì thông báo hiện lên, Kao nhanh chóng nhấp vào thông báo đó.

Up đã thả tim bình luận của Kao, còn trả lời lại :

* Cảm ơn ❤️*

Kao mở to mắt, cười càng lúc càng tươi, còn bình luận hình trái tim nữa.

" A, cậu ấy trả lời mình. Là lần đầu được nói chuyện với Up "

Kao nhanh chóng chụp lại bình luận này lưu giữ làm kỉ niệm, cậu ấy đúng là tốt đẹp như mình đã nghĩ. Kao cười càng lúc càng tươi, ánh mắt tràn đầy vui sướng, không kiềm chế được sự phấn khích của bản thân.

" Thích cậu, thích cậu chết đi được"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip