Là người có cuộc sống khá nề nếp, nên dù thức khuya thế nào Up cũng dậy sớm, nếu không có việc gì cần làm thì mới ngủ tiếp sau. Đúng đến giờ, đồng hồ sinh học thôi thúc Up mở mắt. Dụi mắt, rồi ngáp một cái, Up mơ màng nhìn ra cửa sổ, hôm qua quên không đóng cửa sổ lại giờ nắng chiếu vào chói mắt quá.
Mới sáng ra đã ồn ào như vậy, đáng lí ra mình không nên mua nhà ở gần đường như vậy.
Theo thói quen định với lấy điện thoại trên bàn để xem giờ rồi kiểm tra xem có việc gì cần làm ngày hôm nay không, thì Up lại phát hiện mình không tài nào nhúc nhích nổi. Giật mình nhìn cánh tay đang để trên eo mình. Cảm nhận được hơi thở nóng ấm sau lưng mình, Up lập tức nhìn sang. Thấy Kao đang ôm mình ngủ say mới nhớ ra hôm qua mình đã đem con ma men này về nhà.
Kao gần như là dính sát vào người Up đến không còn kẽ hở, ngay cả tư thế ôm Up ngủ cũng mười phần chiếm hữu đem Up ôm chặt trong lòng. Up xoay người nằm đối diện Kao rồi nhìn gương mặt say ngủ của anh, càng nhìn càng cảm thấy Kao đẹp. Sau đó lén lút đưa ngón trỏ của mình ra chạm lên mũi Kao, rồi nở nụ cười, say xỉn rồi đi theo người khác như vậy có ngày sẽ bị đem bán mất cho xem.
Up thử xuống giường mấy lần nhưng không suy nghĩ ta cách nào có thể đi xuống mà không làm Kao thức. Kao thật sự đã đem cậu ôm chặt cứng, ánh mắt của Up hơi thay đổi khi nhìn thấy Kao như vậy. Nghe nói những người ngủ kiểu như vậy thường là người rất cô đơn và thiếu cảm giác an toàn.
Khi Up đang suy nghĩ có nên gọi Kao dậy không thì thấy Kao động đậy, Up vội vàng rụt bàn tay đang nghịch ngợm trên mặt Kao lại rồi làm như không có gì xảy ra. Sau đó trước ánh mắt chột dạ của Up, Kao dụi mắt rồi tỉnh dậy. Hai người liền mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, Up cứng ngắc mở lời trước :
" Chào buổi sáng "
Lại không ngờ bản thân vừa nói xong thì Kao lập tức bật dậy, lùi ra phía sau liên tục. Up vội vàng muốn nhắc nhở nhưng chưa kịp nói thì Kao đã ngã phịch xuống đất. Yên lặng bao trùm căn phòng, không khí có vài phần xấu hổ, Up đột nhiên rất muốn cười nhưng sợ làm Kao ngại nên đành mím môi không phát ra tiếng động nào. Vài giây sau, Kao từ dưới đất ngồi dậy, rồi từ từ gục vào giường, xấu hổ nói :
" Chào....buổi sáng "
Vành tai và cổ của Kao đỏ ửng, cuối cùng cũng làm Up không nhịn được mà cười, nhưng không phải là cười nhạo Kao. Không ngờ Kao lại có phản ứng như vậy, nhìn mái tóc đen của anh, Up đột nhiên rất muốn chạm vào nó. Giống như là mèo con vậy, đáng yêu và nhút nhát còn hơn cả những gì mình đã nghĩ.
" Sàn nhà lạnh lắm đấy "
Nghe Up nói vậy, Kao mới ngại ngùng đứng lên. Trong nhà Up cũng có dư bang chải nên sau khi đánh răng rửa mặt xong xuôi cả hai mới ra khỏi phòng. Dù Up đã thử rủ nhưng Kao chỉ đỏ mặt, kiên quyết đứng chờ cậu ngoài cửa đợi Up vệ sinh cá nhân xong mới vào phòng vệ sinh. Up bật cười, cũng không làm khó Kao mà đi vào trong trước mà không hề biết rằng khi mình vừa quay mặt đi thì Kao đã nhìn mình bằng ánh mắt rất lạ.
Kao đặt tay lên ngực mình, cả người anh đều hơi run lên vì vô cùng phấn khích. Ở cùng với Up và cùng làm những việc hằng ngày với cậu ấy thế này, cứ như Up đã là của mình rồi vậy. Nhìn hai tay của mình rồi nở nụ cười, hơi ấm và cảm xúc khi chạm vào Up vẫn còn nguyên vẹn ở đây. Kao cử động những ngón tay của mình, ước lượng cơ thể của Up. Trông Up có vẻ mảnh mai nhưng thực tế thì lại thiên về rắn chắc và dẻo dai, khi ôm còn sờ thấy cơ bụng nữa. Có điều so với trước đây thì Up gầy đi nhiều, ôm vào lòng gọn hơn những gì Kao đã nghĩ.
Khi Up ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy Kao đang tự nhìn tay của mình, không biết đang suy nghĩ điều gì nên đành mở lời kéo Kao ra khỏi thế giới riêng của anh
" Kao, làm gì đó? Tôi xong rồi này, cậu vào đi "
Bị phát hiện lúc đang làm hành động ấu trĩ, Kao ngại ngùng gãi đầu rồi gật đầu đi vào trong. Up cố gắng lắm mới ngăn được bản thân không bật cười thành tiếng. Kao sửa soạn cũng không lâu lắm, một lúc sau đã đi ra, chân tay lóng ngóng có vẻ không biết nên nói gì. Một lát sau mới ngập ngừng hỏi :
" Hôm qua....tôi làm phiền cậu rồi....xin lỗi, tôi có làm gì kì cục không?
Up mỉm cười
" Không có, cậu chỉ ngủ thôi. Gọi thế nào cũng không chịu tỉnh "
Còn ôm chặt lấy tôi không buông nữa kìa, nhưng thấy Kao đã ngại như vậy nên Up cũng không đem chuyện này nói ra. Cũng chẳng phải chuyện gì to tát, ai cũng có thói quen riêng, mình cũng không bị làm cho khó chịu.
" À phải rồi, hôm nay cậu có lịch trình gì không? Không bị lỡ lịch gì chứ?"
Kao lắc đầu liên tục, đi lại ngồi cạnh Up rồi nói :
" Không có, hai ngày tới tôi khá rảnh, cậu thì sao? "
" Hôm nay thì rảnh "
Nói xong Up rót nước cho Kao, cậu khá ngạc nhiên khi Kao có vẻ nhàn nhã như vậy. Sau khi được chọn đóng chính trong dự án này Up bận lên nhiều. Kao thì đó giờ chỉ nhận một lượng công việc nhất định, khiến công ty còn sốt ruột hết cả lên, khổ nỗi lại không làm gì Kao được. Gần đây sắp hợp tác với Up nên mới bắt đầu hoạt động tích cực và chịu nhận thêm việc.
Kao gõ nhẹ lên đầu mình, vẻ mặt mệt mỏi, hơi cau có nói :
" Thằng Foei, lần nào cũng dụ uống bằng được "
" Haha, nói đến chuyện này tôi không ngờ hai chúng ta lại có duyên như vậy "
Người quen chung nhiều, tính ra thì có lẽ cả mình và Kao đã luôn ở rất gần nhau trong những năm qua nhưng lại không có cơ hội gặp nhau. Cuối cùng lại tình cờ gặp nhau rồi còn đóng chung phim như vậy, kì diệu thật...
Kao nhìn biểu hiện của Up, đoán được đại khái Up đang nghĩ gì, trên gương mặt anh không có biểu hiện khác thường nhưng trong lòng thì đã dao động liên hồi. Up ngồi rất gần, lại còn mặc trang phục thường ngày, mang dép trong nhà nữa. Những đầu ngón chân trắng hồng lấp ló trong đôi dép bông mềm mại. Cảm thấy cổ họng khô nóng và trái tim mình thì bắt đầu đập mất kiểm soát, Kao đành chậm rãi dời ánh mắt sang hướng khác rồi nói :
" Thảo nào hôm qua lúc gọi điện rủ ra quán nghe giọng tụi nó lại đáng nghi như vậy "
Nói xong lại vẫn không nhịn được mà đưa ánh mắt về phía của Up và ngắm nhìn cậu, cố gắng để cho ánh nhìn của mình không quá lộ liễu và bộc lộ những thứ không nên. Bộ dạng này của Up, trước đây mỗi ngày Kao đều lén lút ngắm nhìn, nhưng tận mắt thấy như vậy là lần đầu tiên. Cảm xúc đem lại mạnh hơn phải nhìn qua camera nhiều, lại còn gần như vậy làm Kao vừa vui mừng vừa khó chịu, nhìn thấy được nhưng lại không chạm vào được, hành hạ sức chịu đựng và tâm lí của người khác quá.
Up không để ý thấy Kao khác lạ, vì có chủ đề chung là bạn bè nên nói chuyện càng lúc càng hợp nhau. Khoảng cách được kéo lại gần, Kao không đòi về mà Up thì cũng không nhắc đến vấn đề này nên cứ ở cùng nhau mãi, còn đem mì tôm trong nhà Up ra ăn cùng nhau nữa.
Sau đó không biết là ai mở đầu về bộ phim cả hai sẽ đóng chung và bắt đầu bàn bạc cùng nhau. Up thực sự rất tận tâm với vai diễn của mình, Kao rất thích mỗi khi nhìn thấy Up như vậy. Qua rất lâu sau đó, điện thoại của Kao đổ chuông, Kao nhíu mày nhìn màn hình điện thoại đang sáng lên không ngừng của mình, kiềm chế cơn giận của bản thân rồi bấm nút nhận cuộc gọi. Up không nghe ra được gì khác lạ trong cuộc trò chuyện của Kao, nhưng Wut ở đầu dây bên kia thì hiểu được mình chạm vào ngòi nổ của bom rồi.
____________
" Hoá ra nhà cậu cũng không xa nhà tôi lắm, thuận đường đi quá nè "
Kao vịn vào cửa kính xe ô tô, ngó vào bên trong, tươi cười nói :
" Vậy sau này nếu có gì, có thể đi ké xe cậu về nhà không?"
" Được chứ, tôi sẵn sàng chở N ' Nubsib nha "
Nói xong cả hai cùng cười, Kao có hai căn nhà, thường thì anh sẽ ở căn nhà rất gần nhà Up kia để thuận tiện quan sát cậu. Căn nhà này là anh mua để đề phòng, cũng không cách chỗ Up ở quá xa, nhưng sẽ không làm ai nghi ngờ điều gì cả.
" Cảm ơn vì đã chăm sóc tôi và đã đưa tôi về nhà nhé Up "
Up mỉm cười, sau đó tạm biệt Kao rồi lái xe đi, Kao vẫn nhìn theo tới khi xe Up đi xa hẳn mới thể hiện cảm xúc chân thật nhất của bản thân. Chết tiệt, biết là sớm muộn gì cũng sẽ phải về thôi nhưng nếu không phải tại P' Wut thì mình đã ở cạnh Up thêm được rồi. Cảm thán xong, chợt nhớ ra điều gì đó, Kao nhanh chóng vào trong khu chung cư rồi trở về căn hộ của mình.
Bên này Up chở Kao về xong thì cũng không đi đâu khác mà trở về nhà ngay, nói thật thì cậu cũng khá mệt. Up trở về phòng định ngã vào vòng tay thân yêu của chiếc giường một lần nữa thì điện thoại đổ chuông.
" Sao rồi bạn tôi, đêm hôm qua đôi trẻ hạnh phúc chứ "
Tiếng cười cùng giọng nói cợt nhả của Foei thoát ra từ loa, Up bóp trán, ngày nào đó mình phải thủ tiêu thằng này mới được
" Sao trăng cái gì? Còn không phải do chúng mày gây ra sao?"
" Haha, xin lỗi mà. Kao còn đó không? Chuyển máy đi, tao trêu nó luôn cho đủ đôi "
" Thằng quần, cả ngày chỉ biết thế thôi, tao vừa đưa cậu ấy về rồi "
" Á à, đến tận giờ này mới chịu chia li này. Nhưng tao nói đúng phải không? Kao ngoan mà, không quậy gì hết, chỉ ngủ thôi "
Up tự động bỏ qua câu đùa của Kao, nhớ đến bộ dạng ngủ ngon lành cùng thẹn thùng khi thức dậy của Kao, khẽ cười rồi nói :
" Uhm, ngoan...."
Foei vui vẻ nói không ngừng, Up có vẻ cũng rất có thiện cảm với Kao, như vậy rất tốt. Nếu không có việc đóng phim chung của Kao và Up thì anh vẫn rất muốn hai người bạn thân của mình có thể thân thiết với nhau. Huống chi là còn đóng cặp chung với nhau, có thể thân thiết thực sự thì vẫn tốt hơn.
" Tính Kao hơi trầm một chút, nhưng thật ra dễ gần và biết quan tâm người khác lắm. Đóng boy love ấy, bạn diễn quan cặp với mình quan trọng lắm, sẽ có ảnh hưởng khá lớn đến cả hai lúc hợp tác chung. Nên mày đóng với Kao thì tao cũng yên tâm phần nào "
" Uhm, tao cũng....cảm thấy mừng khi Nubsib là Kao "
Hai người nói chuyện điện thoại với nhau, không hề biết rằng cuộc nói chuyện của mình có một người khác cũng nghe được. Kao gục xuống bàn, vui tới không kiềm chế được cảm xúc, tuy rằng không thể nhìn thấy nhưng có thể nghe được những lời này từ miệng Up là sự khẳng định lớn nhất đối với Kao. Sự cố gắng trong những năm qua không phải là vô ích, Up đã có nhiều thiện cảm với mình.
Chỉ đáng tiếc là, máy chỉ có trong phòng ngủ của Up nên nếu Up nói chuyện ở phòng khác thì sẽ không nghe thấy được. Bình tĩnh, nếu quá vội vàng sẽ bị Up phát hiện mất...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip