Chương 609-619
Chương 609: Đã lâu không thấy người em yêu (19)
Im Yoona vừa hỏi xong câu này, dường như anh cảm thấy mình đã xen vào việc của người khác, cũng không chờ Jessica mở miệng trả lời, liền thẳng thừng nói: "Nơi này không cần cô, đi đi."
Anh nói như vậy, là trực tiếp đả thương người, khiến cho sắc mặt Jessica tái nhợt hẳn đi.
Bảo mẫu vội vàng giải vây cho Jessica: "Anh Im, Cô Jung tới đây để thăm bà, đêm giao thừa bà tìm anh, đi lạc mất, may mắn Cô Jung đã tìm được bà......"
Dường như Im Yoona không có hứng thú đối với những lời bảo mẫu nói, không chờ cô nói xong, anh thẳng thừng mở miệng, đánh gãy lời bảo mẫu, mang theo vài phần chân thật nói: "Tiễn khách đi."
Im Yoona có ý tiễn khách rõ ràng như vậy, Jessica sững sờ vài giây, khó có thể tiếp nhận nổi chuyện này, Jessica có chút xấu hổ rũ đầu xuống, ngón tay luống cuống bấu vào làn váy.
"Anh Im......" Dường như Bảo mẫu còn muốn nói giúp Jessica chuyện gì đó, nhưng Im Yoona chẳng muốn nghe, anh bước chân vào phòng ngủ.
Lúc đi qua người Jessica, cô hô ra tiếng, là tên của anh: "Im Yoona."
Bước chân Im Yoona hơi chần chờ một chút, nhưng không dừng lại, trực tiếp đi qua cô, vào phòng ngủ, sau đó liếc ra bên ngoài cửa, nhìn bảo mẫu, lại cất tiếng, nói: "Đứng ở nơi đó phát ngốc cái gì? Còn không mau tiễn cô Jung đi."
Cô Jung...... lần đầu tiên Jessica cảm thấy hai chữ này chói tai như vậy, làm cho cả người cô run rẩy theo. Cô quay đầu theo bản năng, liếc mắt nhìn bóng lưng Im Yoona, nhưng anh lại trực tiếp đóng cửa.
Bầu không khí, trở nên có chút xấu hổ.
Đầu tiên bảo mẫu ngượng ngùng cười với Jessica, sau đó như muốn lấy lại thể diện cho cô, bảo mẫu cất tiếng nói: "Cô Jung, cô không cần để trong lòng, tính tình anh Im là như vậy."
Jessica rũ mắt xuống, nhẹ giọng nói: "Mình không sao."
Jessica sợ bảo mẫu khó xử, ngẩng đầu, cười nhẹ với bảo mẫu: "Tôi đi trước."
Bảo mẫu tiễn Jessica ra cửa, dọc đường đi thẹn thùng liên tục nói vài lần: "Rất xin lỗi".
Đợi cho Jessica vào thang máy, bảo mẫu mới đóng cửa, sửa sang lại đồ Im Yoona mua, sau đó rót một ly nước, đi tới phòng ngủ, trước tiên gõ cửa, rồi mới đẩy cửa ra.
Bà lão đã chìm vào giấc ngủ trưa, Im Yoona ngồi yên tĩnh bên giường, đôi mắt lại nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ điều gì. Bảo mẫu đi lên trước, đưa ly nước cho Im Yoona, sợ đánh thức bà lão, cố ý thấp giọng nói: "Anh Im, uống nước đi."
Im Yoona nhận lấy, bình thản nói một câu: "Cám ơn."
Thời điểm Im Yoona cầm ly thủy tinh lên uống nước, bảo mẫu lại nhỏ giọng nói: "Tôi đã tiễn Cô Jung."
Động tác của Im Yoona dừng lại một chút, nhưng vẻ mặt không hề biến hóa, anh chầm chậm uống nước, sau đó cầm ly thủy tinh ra, đưa cho bảo mẫu đang đứng một bên, gật nhẹ đầu, ý đã nghe thấy lời nói của cô.
Bảo mẫu cầm ly thủy tinh, đi ra khỏi phòng ngủ.
Im Yoona ngồi yên trong chốc lát, sau đó đứng lên, bước tới trước cửa sổ sát đất, đi đến ban công, châm một điếu thuốc.
Sương khói lượn lờ sau lưng, ngược lại vẻ mặt anh có chút hoảng hốt.
Chương 610: Đã lâu không gặp, người em yêu (20)
Editor : Meitu
Im Yoona vẫn cùng bà ăn cơm tối xong, xem một bộ vở kịch đã cũ, nói người giúp việc tắm cho bà xong, lên giường ngủ, mới rời đi. Lúc Im Yoona đi ra từ trong thang máy, liếc mắt nhìn thời gian, đã mười giờ tối.
Đi ra khỏi cao ốc, Im Yoona mới phát hiện tuyết rơi, đại khái chỉ một hồi, chung quanh tiểu khu như được bọc trong một tầng tuyết trắng mỏng. Im Yoona đi xuống bậc thang, giẫm trên tuyết trắng, phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt.
Anh đi tới ven đường tiểu khu, lấy chìa khóa xe, ấn mở khóa xe, thấy xe cách đó không xa, trước sau lóe lên một cái đèn, liền cất bước đi tới. Lúc Im Yoona vừa đi tới trước xe của mình, nghe được có người gọi tên của mình: "Im tổng. "
Im Yoona dừng lại một chút, quay đầu, thấy trợ lý của mình đứng ở đường đối diện tiểu khu, giống như đã tới được một lúc, trên đầu bị đè một tầng tuyết như đội mũ.
Im Yoona không lên tiếng, nhưng bước chân dừng tại chỗ.
Trợ lý bước nhanh đạp lên tuyết đi tới trước mặt của anh, ánh mắt của anh ta, rõ ràng mang theo vài phần kích động: "Im tổng, anh trở về lúc nào? Sao không liên lạc tôi?"
"Sao cậu ở đây?" Im Yoona không trả lời câu hỏi của trợ lý, ngược lại nhíu mày hỏi thăm.
"Họ hàng của bà xã tôi đều ở phía sau tiểu khu kia, hôm nay chúng tôi tới chúc tết, chơi mạt chược đến bây giờ chưa về, tôi xuống lầu mua thuốc lá, kết quả đúng lúc gặp anh." Trợ lý nhìn như thành thật đang trả lời câu hỏi của Im Yoona, đáy lòng vẫn đang suy nghĩ, họ hàng của bà xã anh đều ở Tô Châu, cả đêm chạy đến nơi đây, còn không phải là bị cô Jung gọi một cú điện thoại sao?
Trợ lý biết Im Yoona nhiều năm như vậy, chưa bao giờ lừa gạt anh, đây là lần đầu tiên, mặc dù nói không có sơ hở, nhưng đáy lòng vẫn hơi chột dạ, sợ bị Im Yoona nhìn ra điều gì không ổn, rất nhanh liền đổi đề tài: "Im tổng, lát nữa anh có việc gì không? Nếu không thì đi uống một ly được không?"
Im Yoona không từ chối đề nghị của trợ lý, gật đầu, liền chỉ xe mình, sau đó đi tới chỗ ghế lái ngồi.
Làm trợ lý của Im Yoona nhiều năm, lúc này đã hơn bốn tháng không gặp, nhưng thủy chung không từ bỏ thói quen, trợ lý vừa nhìn thấy Im Cẩn
Niên đồng ý, liền giành trước đi tới trước mặt anh, thay anh kéo ra cửa sau xe: "Im tổng, mời."
Im Yoona vừa mới chuẩn bị mở cửa xe ghế lái thì dừng lại, cuối cùng buông tay, khom người, chui vào trong xe.
Trợ lý lên ghế lái, khởi động xe, hỏi: "Im tổng, chúng ta đi đâu?" "Tùy cậu."
Trợ lý suy nghĩ một chút, đề nghị: "Kim Bích Huy Hoàng?" Im Yoona nhẹ "Ừ" một tiếng, đồng ý.
Trong 4 tháng này, "Kim Bích Huy Hoàng" sửa chữa một lần, so với lúc trước càng thêm phần rực rỡ.
Trong bao sương, trợ lý rất nhanh gọi rượu, đợi đến khi phục vụ viên rời đi, mới quay đầu nhìn về phía Im Yoona, phát hiện vẻ mặt anh rất nhạt tựa vào trên ghế sa lon, chẳng biết từ lúc nào đã đốt một điếu thuốc, đã hút hơn nửa đoạn.
Trợ lý rót hai ly rượu, đẩy một ly tới trước mặt Im Yoona: "Im tổng, lần này anh trở về còn đi không?"
Im Yoona nghe tiếng trợ lý, thu tầm mắt nhìn lên lee nhà, ngồi thẳng người, bưng ly rượu lên, một hơi uống cạn, sau đó gật đầu một cái: "Đi."
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.
Chương 611: Im Yoona, em có thai rồi (1)
Editor : Meitu
"Công ty kia làm sao bây giờ?"
"Không phải công ty đó vẫn làm rất tốt?"
Im Yoona hỏi ngược lại, khiến cho trợ lý không biết nói gì, dừng một lát, trợ lý nghĩ đến Jessica gọi điện thoại cho mình, lặp đi lặp lại nội dung dặn mình, vì vậy liền hỏi: "Im tổng, khi nào thì anh chuẩn bị đi?"
Im Yoona chần chờ một chút, mới trả lời: "Còn chưa rõ. " "Im tổng, việc anh dặn tôi làm vì cô Jung, tôi cũng làm được..."
Im Yoona nghe thấy hai chữ "cô Jung", không nói gì, tay nắm ly rượu tăng thêm sức lực.
Trợ lý nghĩ đến Im Yoona dặn dò mình không cần nói cho Jessica chuyện này, nhưng anh lại vi phạm toàn bộ, vì vậy cũng có chút chột dạ trực tiếp tránh đi đề tài này, hỏi tiếp: "Im tổng, ban đầu vì cô Jung nên anh mới không nói tiếng nào rời đi sao?"
Trong nháy mắt vẻ mặt Im Yoona trở nên có chút cứng ngắc, anh mím chặt môi, đáy mắt có tâm tình hoang mang gì đó, một lát sau, rồi uống ly rượu, sau đó gương mặt khôi phục vẻ nhàn nhạt và bình tĩnh, mở miệng nói: "Chuyện đã qua, cũng không cần nhắc lại."
"Nhưng cô Jung tìm..."
Trợ lý muốn nói "Cô Jung tìm anh cũng gần bốn tháng", nhưng mà anh chỉ vừa nói "cô Jung", ngay cả chữ tìm tiếp theo chưa kịp nói ra, Im Yoona lại đột nhiên hung hăng đặt ly rượu trên bàn, giọng nói lạnh lùng: "Về chuyện của cô ấy, tôi đã nói, không muốn nghe nữa!"
Trong nháy mắt trợ lý dừng lại lời nói. Trong bao sương yên lặng một hồi.
Sau đó, trợ lý mở miệng hỏi thăm Im Yoona, anh chưa kịp mở miệng nói câu nào, chẳng qua là gương mặt u ám, vẫn không ngừng hút thuốc.
Hút xong, cũng không biết anh nhớ ra chuyện gì, lại đột nhiên dụi đầu thuốc vào trong gạt tàn thuốc, đứng lên: "Thời gian không còn sớm, tôi về khách sạn trước."
Trợ lý nghe được câu này, người liền trở nên có chút sốt ruột.
Lúc ban đầu anh nói cho cô Jung biết chuyện, chẳng qua là vì bất bình thay Im tổng, sau đó anh mới biết, thì ra là cô Jung cũng yêu Im tổng, trong 4 tháng này, mỗi ngày sẽ gọi anh một cú điện thoại hỏi thăm Im tổng có liên lạc với anh không, khiến cho anh cũng cảm thấy tội lỗi.
Tối nay anh được cô Jung gọi một cú, chính là vì giúp cô hóa giải quan hệ với Im tổng, nhưng mà ai ngờ, chẳng qua anh mới vừa nói ra chữ "cô Jung", Im tổng lại đột nhiên trở mặt, dọa cho anh sợ không dám nói tiếp.
Sau khi hỏi Im tổng bốn tháng này rời đi ở chỗ này, sau này còn có thể trở về Bắc Kinh không, kết quả ai ngờ hỏi hồi lâu, cũng không hỏi ra kết quả, ngược lại Im tổng nói muốn đi?
Dù thế nào đi nữa, cũng phải giúp cô Jung hỏi ra manh mối...
Nghĩ tới đây, trợ lý liền vội vàng mở miệng hỏi: "Im tổng, anh ở khách sạn nào?"
Im Yoona nghiêng đầu, nhìn về trợ lý: "Có chuyện gì không?"
Trợ lý bị ánh mắt của Im Yoona có chút chột dạ, chỉ cảm thấy giống như bị Im Yoona nhìn ra tâm tư của mình, vì vậy vội vàng nói: "Tôi chỉ muốn đưa Im tổng về, hơn nữa tôi cũng không lái xe."
Im Yoona nghe xong lời của trợ lý, theo dõi anh hai giây, đang lúc trợ lý nghĩ thầm mình xong đời rồi, Im Yoona đột nhiên lên tiếng nói: "Khách sạn bốn mùa."
Chương 612: Im Yoona, em có thai (2)
Editor : Meitu
Sau đó cũng không chờ trợ lý phản ứng, liền kéo cửa bao sương ra, đi ra ngoài trước.
Trợ l ý hơ i sửn g sốt , mớ i phục hồi tin h thầ n lại,vội vàn g lấy điện thoại di động ra , nhắn cho Jessica một tin nhắn: "cô jung. Im tổng đang ở sạn Bốn Mùa, tôi hiểu rõ Im tổng nhiều năm, số phòng của anh nhất định là 1001, cô báo số chứng minh cho phục vụ viên mở cửa giúp cô, số của Im tổng là ..."
sau đó trợ lí liền gửi kèm chuổi số trên thẻ căn cước cho Jessica, gửi song anh nhớ ra điều gì đó, tiếp tục soạn moottj tinh nhắn gửi qua cô Jung, Im tổng nói anh còn phải đi, cô còn có thể đưa số chứng minh hỏi chuyến bay của anh ấy, như vậy có thể biết anh ấy sẽ đi nơi nào, tôi chỉ có thể giúp cô tới đây, tiếp theo cô tự nghĩ cách đi
Trợ lý gửi xong những tin nhắn này, mới vội vàng kéo cửa bao sương, đuổi kịp Im Yoona.
Có thể là vì lại phản bội Im Yoona lần nữa, trợ lý cũng không dám đưa mắt nhìn Im Yoona.
Như vậy Im tổng yêu cô Jung, không thể nào không thương cô Jung, anh càng tránh như vậy, càng nói rõ đáy lòng của anh hết sức để ý... Mặc dù không biết rốt cuộc đã từng xảy ra chuyện gì, khiến Im tổng muốn từ bỏ cô Jung.
Nhưng mà, cởi chuông phải do người buộc chuông, trên thế giới này người có thể khiến Im tổng khổ sở chính là cô Jung, cũng như người có thể khiến Im tổng vui vẻ còn là cô Jung.
Cho nên chuyện này cũng không tính là anh phản bội Im tổng, đúng không? Thật ra thì anh đang giúp Im tổng... Giúp anh tìm về hạnh phúc đã mất nhiều năm.
Ừ, đúng rồi, chính là như vậy, anh đang giúp anh ấy tìm lại hạnh phúc! Đợi đến lúc anh và cô Jung lại bên nhau, nếu anh ấy phát hiện những chuyện phản bội kia, anh cũng có thể đi tìm cô Jung giúp một tay.
Trợ lý nghĩ đến mình có tấm bùa hộ mạng là Jessica, rốt cuộc miễn cưỡng ổn định tinh thần, nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn Im Yoona đang ngồi phía sau xe.
Trợ lý không đưa Im Yoona lên lầu, mà trực tiếp đưa anh đến cửa khách sạn, liền lái ô-tô rời đi.
Lễ mừng năm mới, khách sạn vốn ít người, hơn nữa lúc này đêm khuya, trừ một người ở quầy tiếp tân và hai người bảo vệ thì không còn ai khác.
Thang máy dừng ở tầng cuối cùng, Im Yoona nhấn chốt, đợi ước chừng hai phút, mới có một tiếng 'đinh' vang lên, trước mặt anh cửa thang máy chậm rãi mở ra, Im Yoona bước vào, nhấn số tầng.
Thang máy đến tầng cuối, Im Yoona ra ngoài, dọc theo hành lang dài yên tĩnh, đi thẳng đến phòng "1001", lấy ra thẻ mở cửa phòng trong túi, tra vào mở ra cửa phòng.
Gian phòng được anh mở ra, một mảnh đen nhánh.
Im Yoona mượn ánh đèn bên ngoài, cắm thẻ mở cửa phòng vào nguồn điện, đèn trong phòng sáng lên.
Anh đóng cửa lại, bước vào phòng khách, thuận tay cởi bỏ áo khoác, mở cà vạt trong áo sơ mi, sau đó đi về phía phòng ngủ.
Một tay Im Yoona đẩy ra cửa phòng ngủ, mở cà vạt, thuận tay ném vào một bên giường, giơ tay lên, vừa mở nút cài, vừa thuận tay đóng cửa phía sau, vừa mới chuẩn bị tiến vào phòng tắm đi tắm, khóe mắt lại quét một nơi, sau đó động tác toàn thân liền dừng lại, qua ước chừng ba giây đồng hồ, mới quay đầu, thấy Jessica đang cắn môi dưới, ngồi ở trên ghế salon sát cửa sổ.
Chương 613: Im Yoona, em có thai (3)
Editor : Meitu
Im Yoona không hề chuẩn bị tâm lý chút nào, hoàn toàn không lường trước việc Jessica sẽ ở trong phòng của mình, tay anh đang mở cài nút, chợt ngừng lại, cả người dường như bị đóng băng vậy, đông cứng tại chỗ.
Đây là lần đầu tiên Jessica đánh bạo lẻn vào phòng của người khác, đáy lòng của cô có chút thấp thỏm khẩn trương, mở đôi mắt to như thạch đen, nhìn Im Yoona một lát, sau đó liền đứng lên, đi tới phía Im Yoona: "Im Yoona, thật xin lỗi, quấy rầy anh."
Im Yoona không lên tiếng, một đôi mắt nhìn Jessica đang chậm rãi lại gần mình, sinh lòng hoảng hốt, có chút cảm giác mình đang gặp ảo giác.
Jessica đứng cách Im Yoona tầm nửa mét thì dừng lại, cô ngẩng đầu nhìn anh còn chưa mở miệng đã phát hiện tốc độ tim mình đập nhanh đến mức có thể văng ra ngoài: "Im Yoona, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?"
Jessica nói những lời này, giống như chủy thủy bén nhọn nhất thế gian, dùng sức đâm vào trong tim Im Yoona, khiến sắc mặt anh trở nên trắng bệch. Chẳng bao lâu sau, anh gửi tin nhắn cho cô, cũng đã nói giống nhau: " tối nay ăn cơm chúng ta nói chuyện một chút"
Nhưng mà đêm đó, anh đợi suốt đêm, hạ thấp bản thân, bỏ tôn nghiêm, cũng không thấy cô đến. Nói một chút... Ngay cả cơ hội nói cô cũng không cho anh, liền trực tiếp xử tử hình.
Tay Im Yoona nắm nút cài run rẩy bởi vì sức hơi mạnh, cho nên cứng rắn lôi đứt mấy cái, rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy, khiến cho Im Yoona bình tĩnh, trong nháy mắt tầm mắt anh nhìn cô, lạnh như băng thấu xương, khiến Jessica cũng cảm thấy một tia lạnh lẻo trong phòng ấm áp, anh nhìn chòng chọc cô hồi lâu, mới mở miệng, trong giọng nói không có chút cảm xúc: "Tôi nghĩ giữa tôi và cô không có gì để nói."
Theo lời của anh, tầm mắt của anh bình tĩnh thu lại trên mặt cô, anh chuyển sang áo sơ mi, cởi nút cài, động tác thong dong kéo ra cửa phòng tắm, đang chuẩn bị đi vào, dường như anh nhớ ra chuyện gì đó, cũng không quay đầu nhìn Jessica, chẳng qua là hơi dừng lại, giọng nói bình thản như nước lặng: "Tôi không cần biết tối nay cô vào phòng tôi bằng cách nào, tôi hy vọng trước khi tôi ra ngoài, cô đã rời đi, không thì tôi sẽ báo cảnh sát."
Vừa nói, Im Yoona liền muốn bước vào phòng tắm.
Jessica dưới tình thế cấp bách, vươn tay kéo tay Im Yoona đang nắm áo sơ mi.
Sống lưng Im Yoona căng thẳng, anh mím chặt môi, cúi đầu nhìn chằm chằm bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại đang nắm lấy tay mình, đáy mắt có các loại tình cảm phập phồng, cuối cùng chỉ hóa thành hai chữ lạnh lùng: "Buông ra!"
Jessica bị giọng nói lạnh lùng của Im Yoona, dọa cho sợ đến đầu ngón tay có chút run run, cô cúi đầu, tay nhỏ bé càng nắm chặt anh, bởi vì bất an, lòng bàn tay trong cũng đổ đầy mồ hôi, "Im Yoona, em biết anh đang tức giận, nhưng có thể cho em xin chút thời gian không? Để cho em nói xong lời muốn nói..."
"Không có hứng thú!" Im Yoona mang theo vài phần không nhịn được cắt đứt lời của Jessica, trực tiếp nâng lên một bàn tay khác, bắt được cổ tay của Jessica, cố gắng kéo tay của cô xuống.
Chương 614: Im Yoona, em có thai (4)
Editor : Meitu
Jessica cảm giác được tay mình nắm tay Im Yoona, đang bị anh tháo ra, đáy lòng cô càng lo lắng, dưới tình thế cấp bách, liền trực tiếp nói ra chuyện tối nay mình muốn nói với Im Yoona, trực tiếp nói ra: "Im Yoona, đêm thất tịch lễ tình nhân kia..."
Câu kế tiếp của Jessica cũng còn chưa nói hết, mấy chữ "Đêm thất tịch lễ tình nhân" này, giống như lời nguyền ma quái, khiến cả người Im Yoona như phát điên, phản ứng cực kỳ mãnh liệt, vốn đang lạnh nhạt, giống như thay đổi thành người khác, chợt đẩy cô vào tường, vươn tay đặt trên cổ cô, bóp chết lời cô sắp nói tiếp.
Jessica cảm giác được hơi thở nam tính lạnh thấu xương chạm vào mặt, sức anh bóp cổ cô khá mạnh, khiến cho cô hô hấp không khoái, sắc mặt cũng đỏ lên.
Anh nhìn cô từ trên xuống, ánh mắt hung ác giống như bất cứ lúc nào cũng xé rách cô, trên mặt trong trẻo lạnh lùng, tàn khốc: "Cô nói tới tìm tôi? Có lẽ đến nhắc tôi tỉnh, lúc trước tôi rất buồn cười?"
Im Yoona im lặng một giây, mở miệng lần nữa, cảm xúc đã hơi ổn định, giọng nói ra bình thản mà cường thế, không cho người ta muốn chất vấn nữa: "Nếu như tối nay cô tìm tôi, là muốn nói với tôi như vậy, tôi
cho cô biết, không cần vì những chuyện đã qua kia, đối với tôi mà nói đã không còn quan trọng."
Nói xong, Im Yoona liền buông lỏng cổ tay Jessica, nắm cổ tay của cô, không cho cô bất kỳ cơ hội phản kháng, trực tiếp kéo cô đi tới cửa khách sạn, kéo cửa ra, dùng sức đẩy cô đi ra ngoài, sau đó đóng cửa lại thật chặt, khóa trái.
Không có sự tồn tại của cô, khiến cả người Im Yoona căng thẳng có chút buông lỏng.
Anh đứng phía sau cửa một lát, mới cất bước, đi về phía phòng ngủ, vốn anh muốn tắm, lại không đi, tìm một hộp thuốc lá, rút một điếu thuốc đốt.
Khi anh hút xong, lại liếc thấy va li trong góc, yên tĩnh đặt điện thoại di động.
Anh nhìn chằm chằm điện thoại di động thật lâu, mới vươn tay, cầm lên, mở máy.
Anh đã vứt sim trong điện thoại, mở lên, biểu hiện lượng pin không đầy, anh nhìn chằm chằm hình Jessica mình dùng làm hình nền đến ngẩn người, mới mở tin nhắn.
Quan trọng nhất, chính là nội dung của anh và cô, thời gian như dừng lại rạng sáng 4 tháng trước. Anh sửng sốt hồi lâu, mới mở ra tin nhắn đọc nội dung.
" anh không cần chờ tôi sẽ không đén đâu"
Trong nỗi nhớ của anh khắc sâu, tin nhắn này, là lúc mình ở ngoài cửa nhà họ Jung, đợi ba ngày ba đêm, cả người mệt mỏi dường như có thể ngất đi bất cứ lúc nào, cô gởi tin.
Đó là sau khi anh thu mua Kim thị, đêm thất tịch lễ tình nhân chờ đợi cô, lần đầu tiên cô trả lời anh. Đến bây giờ, anh cũng còn nhớ rõ, ngay lúc đó rốt cuộc anh đã kích động.
Nhưng mà, đợi đến anh thấy nội dung, anh mới biết, thì ra là, cô biết anh đang đợi cô.. Chẳng qua là tránh mặt không thấy anh mà thôi.
Đáy long của anh hiện lên tuyệt vọng nhưng vẫn như anh vì giữ lại cô, nói :
【 Sica anh yêu em】
【 Yêu em 13 năm . 】
Hai tin nhắn kia của anh, giống như là đá chìm xuống biển vậy, qua tầm 1 tiếng mới thấy câu trả lời.
【anh xứng sao】
【Tôi không chấp nhận anh làm tổn thương anh taeyeon】
Chương 615: Im Yoona, tôi mang thai (5)
Tôi sẽ không để anh Tae yeon nhận lấy thương tổn từ anh.
Thì ra, trong lòng cô, anh không chỉ kém hơn so với Kim tae yeon, nếu làm tổn thương Kim tae yeon, sẽ biến thành một đồng không đáng tồn tại. Anh xứng sao?
Đúng vậy, mình xứng sao?
Lần đầu tiên gặp, cô tùy tiện cầm một cái túi sách mà anh phải vất vả làm việc mới có thể kiếm được.
Vì cô đau sinh lý, ở trong bệnh viện nghỉ ngơi, ba mươi nghìn tiền thuốc men đã chiếm 60% toàn bộ tài sản của anh, mà cô lấy túi Chanel ra, từng xấp tiền thật dày cả đời anh cũng chưa từng thấy qua.
Ở Hàng Châu, cô và Kim tae yeon, Hyoyeon đi dạo phố, đồ đạc gì đó, mí mắt cô cũng không nháy một chút mua hết, mà lúc ấy có phải cô thích anh đâu? Chỉ là cảm thấy hổ thẹn, bởi vì bất kì một món đồ nào từ đông sang tây, chỉ sợ anh cũng không mua được cho cô.
Cho nên, anh xứng sao?
Vì anh biết mình không xứng, mới luôn như vậy, cố gắng như vậy.
Anh nghĩ nếu có tiền, liền có được tư cách, kết quả, đó chỉ là sự tưởng tượng kì lạ của anh. Đêm ngày lễ tình nhân hôm đó, cô lỡ hẹn, anh không sao.
Đợi cô ba ngày, anh vẫn không sao.
Thậm chí khi anh thấy cô bị người ta dụ dỗ, bị gièm pha hít thuốc phiện, dư luận đều chỉ trích cô, mắng chửi cô, anh còn dùng bản thân mình đứng ra che chở cho cô.
Anh biết, một mình lộ ra sơ hở, khẳng định sẽ có người nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng sau lưng anh. Nhưng là, anh chỉ muốn cô được sống tốt.
Theo quyết định sẽ yêu cô, anh đã nghĩ, mình phải bảo vệ cô.
Nhưng khi anh nói "Tôi yêu em", cô lại đáp trả anh "Anh xứng sao".
Đúng vậy, anh không xứng, cho dù cô mất đi cha mẹ, nhưng cô vẫn xuất thân ngăn nắp xinh đẹp như cũ, đường đường chính chính.
Còn anh? Con của kẻ-thứ-ba, con của kỹ-nữ, con riêng...... Hầu như trên cái thế giới này, từ nào dơ bẩn cũng dành để hình dung anh.
Lúc đó, scandal của anh, tràn lan trên Weibo, quá khứ của anh, quá khứ của mẹ anh không biết làm sao đều bị vạch lee từng chuyện một. Anh im lặng trong bóng đêm, ngồi trên xe, nhìn chằm chằm cô thốt ra câu "Anh xứng sao?", cả thế giới như sụp đổ trước mắt.
Anh yêu cô thật lòng, đặt mình vào hoàn cảnh khốn khổ như vậy, nhưng tình yêu làm cho anh mù quáng, ngay lúc đó, là bần tiện như vậy, bần tiện cho cô nói anh không
xứng , anh còn bị coi thường khi nói cho cô: "Sica, tôi trả lại Kim thị cho Kim tae yeon, chúng ta trở lại trước kia, được không?" Đổi lấy kết quả, là anh bị cô liệt vào sổ đen.
Khi đó, lòng anh hoàn toàn chết lặng.
Tình yêu kiên trì dài 13 năm, rốt cuộc anh luôn cố tìm lý do để tiếp tục yêu, ngược lại khắp nơi toàn là lý do để không yêu cô nữa. Nhưng cho dù lúc anh biến mất khỏi thế giới của cô, anh vẫn luôn phản xạ có điều kiện bảo trợ lý để lại chuyện của mình như vậy.
Từng chữ từng chữ đánh vào thư, anh mới biết được, nhiều năm qua như vậy, cô vẫn luôn là toàn bộ thế giới của anh.
Trong lúc bất chợt đầu ngón tay truyền đến cảm giác đau đớn, khiến cho anh đang nhìn chằm chằm màn hình di động nhớ lại chuyện cũ, đột nhiên hoàn hồn, anh mới phát hiện, thì ra là thuốc cháy gần hết, làm mình bị phỏng.
Anh dụi điếu thuốc vào gạt tàn, cất di động, bước vào phòng tắm, để ngón tay bị phỏng dưới vòi nước lạnh
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(chấm)Net.
Chương 616: Im Yoona, tôi mang thai (6)
Đâu có muốn quên, nhưng sao kí ức đã bị chôn vùi từ lâu lại đột nhiên hiện rõ? Chắc là vì cô thường xuyên xuất hiện trước mặt anh.
Thật sự anh rất muốn biết, lúc trước cô đã quyết liệt làm như vậy, vì lí do gì mà bây giờ đến đây tìm anh? Im Yoona nghĩ đến đó, mới lắc đầu thật mạnh, nâng tay tắt vòi nước.
Thật sự là không xong rồi, dùng thời gian lâu như vậy, anh cố gắng quên đi cô, một lần lại một lần thuyết phục mình nhận kết quả từ nay về sau không có quan hệ với cô nữa, nhưng cô chỉ mới xuất hiện ba lần, anh đã bắt đầu dao động.
Suy nghĩ như vậy, khẳng định anh muốn giẫm lên vết xe đổ ...... Nhưng một lần đau xót và tuyệt vọng, anh cũng không muốn trải qua lần thứ hai.
Im Yoona bấu chặt vào áo, cúi đầu, trầm mặc một hồi, như đã hạ quyết tâm điều gì, rút khăn bông, lau khô tay mình, bước ra phòng tắm, cởi ra bộ đồ trên người đã muốn rớt cúc áo quần áo, thay một bộ quần áo mới, sau đó xếp lại quần áo không nhiều lắm của mình vào vali, cầm điện thoại lên: "Giúp tôi đặt vé máy bay sớm nhất đến Mỹ, thêm cả khách sạn."
Cắt đứt điện thoại, Im Yoona nhìn quanh phòng, xác nhận không để quên đồ gì, kéo vali, đi ra khỏi phòng.
Ngày đó Jessica gặp được Im Yoona, liền lập một nhóm chat QQ, trong nhóm chỉ có cô, Kim ji won, còn có trợ lý của Im Yoona.
Cô bị Im Yoona vứt ra khỏi phòng, lên nhóm chat QQ làm một icon khóc.
Kim ji won nhảy ra đầu tiên: "Sica, thế nào? Im ảnh đế với cậu hòa thuận không?"
Jessica ngẩng đầu liếc mắt nhìn cửa phòng đóng chặt trước mắt, rầu rĩ không vui trả lời một câu: "Không"
"Hả?" Trợ lý đánh một icon kinh ngạc, theo sau đó là một câu nói thật dài: "Cô Jung, chẳng lẽ cô chưa nói chuyện thật tốt với anh Im sao?"
Jessica: "Tôi nói muốn trò chuyện với anh ấy, nhưng chỉ vừa mới nói ra chuyện ngày lễ tình nhân, anh ấy đã ngay lập tức nổi giận, bóp cổ không cho tôi nói, sau đó ném tôi ra khỏi phòng."
Một Kim ji won thích xem tiểu thuyết ngôn tình nhìn đến đoạn đối thoại này, thế nhưng lại quên mất mục đích mình gia nhập nhóm, ngược lại làm ra một icon mê trai: "Oa, Im ảnh đế cực giỏi, chảy nước miếng."
Trợ lý coi như còn bình thường: "Là như vậy, ở Kim Bích Huy Hoàng, tôi nhắc tới cô Jung với anh Im, anh ấy lập tức nổi giận! Tôi sợ tới mức không dám nói thêm điều gì."
Trợ lý rất nhanh gửi đi một tin nhắn: "Cô Jung, anh Im tiên sinh có mâu thuẫn với cô." Jessica: "Tôi đứng ở cửa, chờ anh ta đi ra, rồi giải thích một hơi cho anh ta nghe."
Trợ lý: "Nhưng với nhiều năm hiểu biết của tôi với anh Im, anh ấy mà đi ra ngoài gặp cô, có khả năng sẽ không cho cô cơ hội mở miệng nói chuyện." Jessica: "Cậu đến giúp tôi sao?"
Trợ lý: "Tôi, tôi chỉ nói sự thật thôi mà."
Kim ji won mê gái trong lúc bất chợt làm ra một icon khinh bỉ: "Hai đồ ngu ngốc! Im ảnh đế không muốn nhớ lại chuyện quá khứ, vậy không cần phải nói ra! Càng đề cập, anh ta càng trốn tránh Sica, lỡ đâu không tìm thấy người thì làm sao bây giờ? Đối phó với người như Im ảnh đế, mình nói cho
cậu biết, Sica biện pháp đơn giản nhất chính là ngủ với anh ta!"
Chương 617: Im Yoona, tôi mang thai (7)
Jessica: "....." Trợ lý: "......"
Kim ji won: "Hai người có ý tứ gì, là khinh bỉ ý tưởng của tôi sao? Nói hai người ngốc, hai người thật đúng là ngốc! Hai người ngẫm lại xem, nếu thật là bởi vì Sica lỡ hẹn không đi tham gia lễ tình nhân, vậy sau này anh ta làm gì còn muốn chờ Sica ở Jung gia?"
Kim ji won: "Lúc trước Im ảnh đế đợi Sica nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng buông tay, sau đó không nói một tiếng rời đi, khẳng định anh ta đã chờ đến tuyệt vọng, đối với anh ta mà nói, nghĩ đến Sica là ngược đãi mình, cho nên hiện tại anh ta để ý cũng là Sica thích hay không thích mình, căn bản không phải lí do lúc trước Sica không quan tâm anh ta!"
Trợ lý: "Có vẻ rất có đạo lý!"
Kim ji won: "Có vẻ em gái nhà anh, vốn chính là đạo lý!"
Kim ji won lại hỏi: "Sica, mình hỏi cậu, lần này cậu gặp Im ảnh đế, mục đích cuối cùng có phải là để ở cùng một chỗ với anh ta hay không?" Jessica: "Đúng vậy."
Kim ji won: "Vậy đúng rồi! Vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa giải, tuy rằng hai người không phải vợ chồng, nhưng thân thiết với nhau, cho nên đạo lý này cũng áp dụng được. Nghe hai người miêu tả, hiện tại khẳng định lòng Im ảnh đế như núi lửa, một lòng không hề muốn xuất hiện trước mặt Sica, cho nên dù Sica nói, mình thích anh ta, cũng chưa chắc anh ta sẽ tin, cho nên nói nhiều như vậy rất vô nghĩa, biện pháp thô bạo mà đơn giản là ngủ với anh ta, ngủ rồi, đến lúc đó nhất định anh ta sẽ loạn lên, tôi cũng không tin Im ảnh đế còn có thái độ cứng rắn giống như vậy!"
Kim ji won đánh ra chiếm gần hết khung chat, sau khi đánh xong, dường như cảm thấy chưa đủ, lại nói với Jessica: "Sica, nhớ kỹ ngủ với anh ta phải làm nhiều lần, lỡ đâu anh ta quá yếu, cậu còn có khả năng mang thai, ha ha...... Đến lúc đó chúng ta lấy đứa nhỏ uy hiếp anh ta!"
Bị Kim ji won nói như vậy, trợ lý cũng diễn sâu: "Cô Jung, đến lúc đó có con, nhớ cho tôi làm cha đỡ đầu, tôi muốn khoe với Im Yoona, làm cho anh ta chỉ có thể nhìn không thể sờ."
Kim ji won và trợ lý hai người mà bắt đầu nhất ngôn nhất ngữ ảo tưởng Jessica có con, giúp đỡ cô trở mặt Im Yoona như thế nào.
Jessica nghe nội dung đoạn đối thoại của hai người, có chút không biết nói gì, hỏi một vấn đề trọng điểm: "Vấn đề là, anh ấy cũng không để ý tôi, làm thế nào tôi mới ngủ được với anh ấy?"
Jessica còn chưa kịp thấy tin nhắn của Kim ji won và trợ lý, cửa phòng đóng chặt trước mặt chợt mở ra. Cô nhìn Im Yoona quần áo chỉnh tề kéo vali, từ bên trong đi ra.
Jessica kinh ngạc một giây, mới kích động đứng thẳng: "Im Yoona, anh muốn đi đâu?"
Dường như Im Yoona không để ý đến sự tồn tại của cô, trực tiếp kéo vali, bước nhanh về phía thang máy.
Jessica vội vàng đuổi theo, lại không đuổi kịp Im Yoona, đợi đến khi cô bước vào thang máy, Im Yoona đã muốn đi xuống lầu.
Jessica vội vàng ấn vào thang máy, sau đó lấy di động ra, tiếp tục phát ra tin nhắn cho Kim ji won và trợ lý: "Làm sao bây giờ? Im Yoona kéo vali, đi mất?"
Trợ lý đi theo Im Yoona xử lý qua nhiều chuyện buôn bán sóng to gió lớn, vào giờ phút này biểu hiện ra thái độ bình tĩnh, tuyệt đối không kích động phát ra tin nhắn: "Cô Jung, cô đừng vội, trước tiên để tôi thăm dò chuyến bay của anh Im."
Chương 618: Im Yoona, em có thai (9)
Kim ji won: Sica, chúc cậu thành công! Trợ lý: Cô Jung, nhất định phải cố lên đó!
Kim ji won: Sica, tớ thật sự hi vọng, lúc cậu trở về, sẽ cùng về với Im ảnh đế. Trợ lý: +1
Jessica nhìn thấy hai người trong chốc lát gửi một chuỗi tin nhắn, trong lòng bỗng trở nên cảm động, cô trả lời một câu "Cảm ơn", sau đó tắt điện thoại.
Jessica dựa vào lưng ghế phía sau, cô nhắm mắt lại, theo bản năng đưa tay lên, sờ vào hộp thuốc trong túi mình, đáy lòng nổi lên một trận tức giận, sau đó âm thầm thề với bản thân, lần này về nước, nhất định đi cùng Im Yoona.
Chuyến bay dài đến mười lăm tiếng, rốt cuộc cũng hạ xuống ở Los Angeles nước Mĩ.
Jessica ngoại trừ di động, ví tiền cùng hộ chiếu, thì không còn vật gì khác, cho nên lúc cabin vừa mở cửa, căn bản không cần sửa sang lại hành lý, nhanh chóng đi dọc theo đường đi của cabin, chạy tới chỗ cửa của khoang máy bay.
Lúc trợ lý đặt vé, đã không còn khoang hạng nhất, Jessica đành phải ngồi ở khoang bình thường, cho nên khi đi đến chỗ phân cách khoang hạng nhất cùng khoang hạng thường, bị tiếp viên hàng không ngăn lại: "Thực xin lỗi thưa quý khách, mời cô chờ, để người phía trước đi xuống báy may."
Giọng nói tiếp viên hàng không rất lễ phép nhỏ nhẹ, nhưng truyền vào tai Im Yoona đang thu dọn đồ đạc ở khoang hạng nhất, anh hơi nghiêng đầu nhìn về phía bên này một chút, lúc nhìn thấy Jessica, cũng không phản ứng quá nhiều, giống như việc không liên quan đến mình, nên chỉ kéo hành lý của bản thân, đi xuống máy bay.
Đợi cho người bên khoang hạng nhất đi xuống, tiếp viên hàng không mới cười với Jessica, tay bày rat ư thế mời chào: "Thưa cô, cô có thể đi rồi."
Jessica căn bản không để ý đến tiếp viên hàng không, trực tiếp chạy ra ngoài, lúc bước tới sân bay, cô nhìn xung quanh một còng, nhìn thấy cuối con đường, Im Yoona đang kéo hành lý chuẩn bị rẽ hướng khác, vì thế liền vội vàng chạy theo.
Không biết là trùng hợp, hay có nguyên do khác, mỗi lần Jessica muốn nhanh chóng chấm hết với Im Yoona, thế nào cũng nhìn thấy anh ở nơi nào đó, mà ngay cả lúc chặn xe taxi lại, dường như cũng là lúc Im Yoona lên xe.
Jessica cũng không biết mình muốn đi đâu, cho nên nói người lái xe đuổi theo chiếc xe của Im Yoona.
Lúc này là sáng sớm của Los Angeles, người đi đường cũng không nhiều, nên hai xe taxi một trước một sau đến trước cửa khách sạn.
Lúc Jessica xuống xe, Im Yoona cũng vừa lấy hành lý từ taxi xuống, trực tiếp kéo vào khách sạn, Jessica thanh toán tiền xe, cũng đi theo.
Im Yoona đứng trước phòng dành cho Tổng thống, Jessica cũng cầm chứng minh thư nói với bồi bàn yêu cầu món ăn cho Tổng thống.
Hai người đồng thời cầm lấy sổ được đưa cho, lúc ký tên, Jessica và Im Yoona cùng lấy bút ký tên, tay hai người không cẩn thận laiaj nằm cùng một chiếc bút, Jessica mở to mắt, quay đầu, chớp mắt nhìn Im Yoona, mà anh lại không liếc cô lấy một cái, hờ hững buông tay ra, nói tiếng anh một cách trôi chảy với nhân viên, muốn đổi bút, rồi ký tên, sau đó lấy thẻ phòng, trực tiếp kéo hành lý đi về phía thang máy.
Jessica nhanh chóng ký tên mình, đưa cho người nhân viên, sau khi lấy thẻ phòng, cũng chạy về phía thang máy
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip