Chương 674 -684

Chương 674: Tin nhắn trong điện thoại di động (24)

Editor : Meitu

Ngày hôm sau, Im Yoona bị chuông điện thoại đánh thức, lúc anh mở mắt ra, ngoài cửa sổ trời đã sáng choang.

Anh có chút khó chịu nhíu mày, cầm lên điện thoại di động, thấy đã là mười giờ sáng, kinh ngạc hồi lâu, mới nhận nghe điện thoại. Điện thoại là số bên Mỹ gọi đến, có hội nghị khẩn cấp, cần anh đi một chuyến, đã giúp anh đặt vé máy bay.

Cúp điện thoại, Im Yoona liếc mắt nhìn thời gian, thời gian cất cánh chỉ còn 3 tiếng, anh cũng không có gấp gáp ngồi dậy, ngược lại ôm Jessica, tiếp tục nhắm hai mắt lại.

Trong ngực mềm mại, trên người cô hương vị ngọt ngào cùng anh và cô tối hôm qua kích tình còn vương vấn, tràn ngập trong hơi thở của anh, khiến cho anh trong nháy mắt có cảm giác yên lòng.

Anh thật sự không thể tin được, xa cách 5 tháng, sẽ có 1 ngày anh cảm nhận được ánh bình minh, giống như 5 tháng kia đã biến mất, anh ở Mỹ, suốt một đêm thức trắng, không ngừng hút thuốc, không thể ngủ, cũng không dám ngủ, chẳng qua là một cơn ác mộng.

Không ai biết, trong thời gian anh ở Mỹ..anh phải chịu đựng từng giây từng phút thế nào.

Anh yêu cô, cho dù cô đối xử với anh như vậy, anh vẫn yêu cô. Nhưng anh lại hận cô, hận cô tàn nhẫn khiến anh chờ đợi.

Anh muốn quên cô, rồi lại **** hàng đêm suy nghĩ cô.

Tâm trạng mâu thuẫn như vậy, đơn giản hành hạ anh đến điên.

Nếu như có thể, cả đời này anh không muốn có bất kỳ ai nhắc đến đoạn thời gian trải qua trong bóng tối kia. Nếu như không nhờ Lucy, có lẽ lúc đó anh đã mất mạng ở tha hương.

Im Yoona nghĩ tới đây, chậm rãi mở mắt, dù thế nào anh cũng khó quên được cảm giác mình đã từng trải qua đó.

Một đêm đó, anh chờ ở nhà họ Jung, nhận được tin nhắn của cô, lại một lần nữa xẹt qua trong đầu anh, anh lại phát hiện, mình cũng không còn cảm giác đau đớn và tan vỡ không thể hít thở như trước, thay vào đó là có chút hoảng hốt, giống như thoáng qua..

Thì ra là... Người anh yêu, có sức mạnh đáng sợ như vậy, có thể đẩy anh vào Địa Ngục, cũng có thể dẫn anh trở về nhân gian, có thể một đao khiến anh mất mạng, cũng có thể khiến cho anh cải tử hồi sinh.

Thật ra thì bất kể như thế nào, cô đúng là vẫn còn thích anh, không phải sao?

Nếu như mười ba năm đau đớn để yêu, có thể đổi lấy kiếp này còn thời gian nắm tay nhau đi cùng, cũng hài lòng cũng cảm thấy thỏa mãn.

Cuối cùng ông trời vẫn không bạc đãi anh .

Im Yoona nghĩ tới đây, khóe môi cong lên, anh nghiêng đầu, nhìn Jessica mệt mỏi còn đang ngủ say, không nhịn được vươn tay, say đắm sờ gương mặt cô, sau đó cúi đầu, hôn lên trán cô, không quấy nhiễu cô, mà lặng lẽ vào phòng tắm, thay quần áo, sau đó cầm giấy giờ, đính giấy nhắn lên phòng tắm, đơn giản thu dọn hành lý, rời đi.

Trước khi Im Yoona khởi động xe, giống như nhớ ra việc gì, còn cầm lên điện thoại di động, gọi một cú điện thoại: "Lucy, là tôi... Không có, cô ấy rất tốt... Chẳng qua tôi muốn nhờ cô và ông xã đến nhà tôi làm khách... Ừ, sau đó tôi sẽ nhắn địa chỉ cho cô, tạm thời tôi có chút việc phải về Mỹ... Ừ, cám ơn cô..."

Cúp điện thoại, Im Yoona nhìn qua cửa sổ xe liếc mắt nhìn biệt thự đang tắm dưới ánh mặt trời, mới chậm rãi chuyển xe, quay đầu, rời đi. Mặc dù tối hôm qua cô tin anh, nhưng anh vẫn muốn nhờ Lucy tới đây, giải thích một lần cho cô.

Mặc dù anh rất tham luyến sự bất an của cô, nhưng lại không muốn cô vẫn cứ bất an.

Chương 675: Tin nhắn trong điện thoại di động (25)

Giữa 12 giờ trưa tỉnh lại, sau khi đi toilet xong, lúc trở lại liền thấy tờ giấy anh để lại. Vậy mà đi công tác rồi...

Jessica đánh răng, đi ra ngoài, cầm lấy điện thoại, gọi cho Im Yoona một cú điện thoại.

Im Yoona nhanh chóng nhận điện thoại, qua loa điện thoại, cô nghe thấy âm thanh ở sân bay đang nhắc nhở hành khách làm thủ tục đăng ký. "Dậy rồi?"

"Ừhm." Giọng nói của cô rất mềm mại: "Anh đi công tác vài ngày à?" "Xử lý xong công việc sẽ trở lại, khoảng thứ sáu này."

"A..." Jessica theo bản năng đưa điện thoại đang đặt bên tai xuống, nhìn thoáng qua thời gian, là thứ hai.

Im Yoona ở bên kia điện thoại, nghe được giọng nói của cô, cười nhẹ một tiếng, mở miệng ân cần nhắc cô ăn cơm đúng giờ, buổi tối nhớ đắp kín chăn...

Thật ra những lời này, anh đã viết hết vào tờ giấy nhỏ dán trên toilet rồi.

Đến khi có tiếp viên cuối cùng đến thúc giục anh, hai người mới cúp điện thoại.

Jessica nhìn thoáng qua di động của mình sắp hết pin, liền mang đi sạc, sau đó xuống lầu mở tủ lạnh, chuẩn bị làm đồ ăn, đột nhiên chuông cửa lại vang lên.

Jessica tắt bếp gas, xoay người chạy đến cửa, nhìn thoáng qua camera trên vách tường xem là ai đến, cô lập tức nhận ra người đó là Lộ Tây, bên cạnh cô ấy là một người đàn ông cũng mang màu tóc vàng óng, chưa gặp bao giờ.

Jessica nhíu mày, hơi kinh ngạc kéo cửa ra, nhìn hai người mới đến, sau đó mới dùng tiếng Anh lễ phép nói một câu: "Hai người tìm Im Yoona sao? Anh ấy đi công tác rồi."

"Là sao? Thật đáng tiếc." Người mở miệng là Lộ Tây, nhìn Jessica cười cười, sau đó chỉ vào trong phòng, hỏi: "Chúng tôi có thể đi vào trong ngồi một chút không?"

"Đương nhiên có thể." Jessica vội vàng tránh người ra, cầm dép lê cho hai người.

Jessica mời bọn họ ngồi xuống, chạy vào bếp lấy ra hai tách cà phê rồi mang ra.

"Cảm ơn." Lộ Tây cười cực kỳ thân thiện, không nói một câu, nở một nụ cười tươi tắn: "Cô là vợ củaYoong à?" Jessica gật đầu.

Lộ Tây chỉ vào người đàn ông ngồi bên cạnh mình, giới thiệu với Jessica: "Đây là chồng tôi, tối hôm qua anh ấy cũng ở trong khách sạn."

Jessica lại nghĩ đến tối qua mình đi tìm Lộ Tây, trong lòng đầy căm phẫn nói những lời không hay, sắc mặt hồng lên, cúi đầu, nói một tiếng áy náy với cô ấy: "Tối hôm qua thật sự xin lỗi, là lỗi của tôi."

"Không sao." Lộ Tây cười thoải mái, bưng tách cà phê lên uống một ngụm, khen vài câu, lại hỏi: "Đây là nhà của cô vàYoong sao?"

"Ừhm." Jessica chỉ chỉ lên trên lầu: "Muốn đi tham quan một chút không?" Lộ Tây mừng rỡ: "Có thể không?"

Jessica mạnh mẽ gật đầu, đứng lên, đưa tay ra hiệu xin mời với vợ chồng Lộ Tây.

Phong cách trang trí của Cẩm Tú Viên, mang âm hưởng châu Âu, đặc biệt mời một kiến trúc sư nổi danh của Châu Âu về thiết kế, cực kỳ phù hợp với thẩm mỹ của vợ chồng Lộ Tây, hai người đi xem một vòng, trong miệng tán thưởng không dứt, lúc từ trên lầu đi xuống dưới, Lộ Tây mỉm cười nói một câu với chồng mình: "Em muốn nói chút chuyện với vợ củaYoong, hay là anh về khách sạn trước nhé?"

Chồng của Lộ Tây cực kỳ sảng khoái đồng ý, hôn môi Lộ Tây một cái, rồi hướng về phía Jessica nhiệt tình phất tay tạm biệt, sau đó mới rời đi

Chương 676: Tin nhắn trong điện thoại di động (26)

Editor: Xiu Xiu

Chồng của Lộ Tây rời bước, Jessica và Lộ Tây ngồi xuống ghế sofa.

Cà phê vừa rồi đã nguội, Jessica đi đun lại một bình cà phê khác, bưng ra, rót cho mình và Lộ Tây mỗi người một chén. Lộ Tây nói một câu: "Cám ơn", sau đó móc ra từ túi của mình một tấm danh thiếp, đưa cho Jessica.

Jessica đưa hai tay ra nhận lấy, tuy trên tấm danh thiếp đều là tiếng Anh, nhưng cô có thể hiểu được. Lộ Tây, 31 tuổi, bác sĩ tâm lý.

Jessica cất danh thiếp đi, đơn giản giới thiệu về mình với Lộ Tây, cô còn chưa nói xong, Lộ Tây đã mỉm cười, gật đầu nói: "Mọi chuyện của cô, tôi đều biết."

Dừng một phen, Lộ Tây còn nói: "Niên nói cho tôi biết."

Lộ Tây bưng ly cà phê lên, nhấp một ngụm: "Đối với những hiểu lầm của cô về tôi, tôi cực kỳ xin lỗi, nhưng cô yên tâm,Yoong tới tìm tôi, chỉ đơn thuần vì công việc."

"Ừhm..." Lộ Tây nghiêng đầu một phen: "Đơn giản mà nói,Yoong là bệnh nhân của tôi."

Lộ Tây là bác sĩ tâm lý, Im Yoona là bệnh nhân của cô, chính là nói, tâm lý của anh ấy... Vẻ mặt của Jessica liền ngưng đọng trong nháy mắt, như là không thể tin được nội dung mà mình vừa nghe được.

Lộ Tây giống như hiểu được ngọn nguồn suy nghĩ của Jessica là gì, cong môi cười cười: "Thật ra, tôi đã đồng ý giữ bí mật cho anh ta, nhưng là, Trung Quốc có câu, cái gì gọi là cởi chuông..."

Lộ Tây nói được một nửa, lại không biết nên nói tiếp như thế nào, Jessica dùng tiếng Anh tiếp lời hộ cô: "Cởi chuông phải tìm người buộc chuông đúng không?"

"Đúng!" Lộ Tây gật đầu một cái: "Tôi nghĩ, nếu cô biết điều này, sẽ giúp đỡYoong rất nhiều."

Lần này Jessica không nói chuyện, chỉ nhìn không rời mắt khỏi Lộ Tây.

"Năm tháng trước tôi gặpYoong, lúc đó tôi và chồng lái xe về nhà, phát hiện ra anh ta, anh ta uống rất nhiều rượu, cả người đều mất hết ý thức, anh ta lại là bạn tốt của chồng tôi, sau đó chúng tôi đưa anh ta về nhà."

"Sau khi anh ta tỉnh rượu, liền rời khỏi, chồng tôi liều mạng giữ lại, cuối cùngYoong cũng đồng ý."

"Anh ta cực kỳ anh tuấn, cũng rất tốt, nhưng nói rất ít, nhưng theo tôi thì chồng tôi lại rất thích tính cách của anh ta, Nini nhà tôi cũng thích anh ta, Nini là một chú chó Labrador."

"Sau một lần, tôi phát hiện ra anh ta không bình thường, một đêm sau khi tôi dự dạ hội trở về, lúc về đến nhà đã là 3 giờ sáng, đèn trong phòng anh ta vẫn còn sáng, cửa phòng cũng không đóng, tôi rất buồn bực, liền đẩy cửa ra, nhìn thấy anh ta lại không hề ngủ, trong phòng toàn là khói thuốc."

"Lúc đó, tôi chỉ nghĩ là anh ta nghiện thuốc lá rất nặng, cũng khuyên can anh ta, nhưng đều bị bỏ ngoài tai." Lộ Tây nhún vai, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ: "Tuy ở cùng một chỗ, nhưng cũng rất ít khi nói chuyện với anh ta, chồng tôi nói cho tôi biết, tính cách của anh ta là như vậy, cho nên tôi cũng không nghĩ nhiều."

"Mãi đến có một ngày, tôi tan làm trở về nhà, Nini nhìn thấy tôi, lập tức nhào lên, cắn ống quần của tôi lôi tôi vào trong phòng ngủ của anh ta, còn hướng về phía cửa phòng anh ta kêu lên, tính tính của Nini cực kỳ ngoan ngoãn, rất ít khi nào nó như vậy, lúc ấy tôi liền cảm thấy có gì đó không đúng, gõ gõ cửa, không có tiếng trả lời, Nini lại xô cửa, tôi liền cảm thấy không bình thường, vội vàng đi tìm chìa khóa dự phòng, sau khi mở cửa..."

Lộ Tây nói đến đây dừng một chút, nhìn thoáng qua Jessica, tay làm một động tác, nói: "Tự sát."

Chương 677: Tin nhắn trong điện thoại di động (27)

Editor: Xiu Xiu

Jessica ngây người, nhìn chằm chằm vào đáy mắt của Lộ Tây, ánh sáng dần dần ảm đạm, như là không xác định được mình nghe thấy gì, rất lâu sau mới hỏi lại: "Tự sát?"

Lúc hỏi ra hai chữ này, đáy lòng cô liền có chút kích động, thậm chí cô còn không dám nghe câu trả lời của Lộ Tây. Im Yoona vậy mà tự sát... Vì sao muốn tự sát?

Cô giống như đang cố gắng ổn định cảm xúc của chính mình, dùng lực nắm ly cà phê trong tay, cánh môi đều đã biến sắc.

"Đúng, tự sát." Lộ Tây cười, lúc nói đến đây, giọng điệu cũng có sự thương cảm: "Thế nhưng may mà khi đó phát hiện ra, người mới chỉ bị hôn mê ngắn, đưa đi bệnh viện, cũng không có gì khó khăn, cũng không để lại di chứng."

"Ngày đó, chồng tôi ở đoàn làm phim không thể trở về được, cho nên vẫn luôn là tôi ở bệnh viện chăm sóc anh ta, trong quá trính mê man, anh ta vẫn luôn kêu lên hai chữ..."

Lộ Tây không nói được tiếng Trung, bởi vì đã nghe hai chữ này quá nhiều lần, nhưng phát âm vẫn bất ổn, thế vậy mà có thể để cho Jessica nhận ra rõ ràng là kêu tên của cô: "Sica..."

"Sau khi anh ta thức dậy, càng thêm ít nói, một thời gian dài, khoảng một tuần anh ta đều không mở miệng nói một câu nào, không hiểu sao chỉ nhìn một chỗ chằm chằm rồi ngẩn người, lúc kia anh không ăn cái gì, đều là sống nhờ dịch dinh dưỡng, bởi vì y tá có việc nên rời đi, truyền dịch xong, anh cũng không biết mở miệng kêu người đến, khiến cho máu bị chảy ngược ra."

Lúc Jessica nghe đến đó, không biết vì sao, đột nhiên có chút không dám đối mặt với Lộ Tây, cả người đều buông thõng xuống.

"Lúc đó tôi đã biết được anh ta mắc chứng uất ức cực kỳ nghiêm trọng, chứng uất ức mãnh liệt nhất khi bản thân nhớ nhung, lần đó anh ta cắt cổ tay tự sát, có lẽ là lúc cầm dao cạo râu, đột nhiên mới xuất hiện ý nghĩ đó."

"Đương nhiên, chứng uất ức không hẳn bởi vì một lần đả kích đã hình thành, có thể là cũng do một phần hoàn cảnh sống của anh ta từ lúc nhỏ, nhưng tình hình chung, có thể là do một loại tín niệm nào đó của anh ta bị đổ ngã, sau đó cả người cũng không còn khát vọng sống."

"Tôi đã thử dùng rất nhiều phương thức để trao đổi với anh ta, nhưng cũng chưa thành công, về sau tôi có nghĩ đến tên của cô, lúc đầu khi tôi nhắc đến tên của cô, cả người anh ta đều nổi điên, đều mang hết tất cả mọi thứ trong phòng ra đập."

"Về sau tôi chỉ có thể cưỡng chế sử dụng thuốc, để anh ta bình tĩnh lại, sau đó mỗi ngày đều không ngừng khai thông cho anh ta, lúc ấy chồng tôi cũng đã đình chỉ công tác của đoàn làm phim để trợ giúp tôi, chúng tôi phải hao tổn rất nhiều công sức, cuối cùng anh ta mới có chuyển biến tốt đẹp."

"Mấy ngày đó, đối với tôi mà nói, là một trận chiến, còn đối với anh ta thì chính là một cơn ác mộng."

"Tuy bệnh tình của anh ta chuyển biến tốt, nhưng cũng không có nghĩa là anh ta không có việc gì, ban ngày có vẻ anh ta rất bình thường, nhưng đến buổi tối, thì cả đêm sẽ mất ngủ, chúng tôi đã dẫn anh ta đến rất nhiều bác sĩ, có cả thầy giáo tâm lý của tôi, dùng rất nhiều cách khác nhau, nhưng đều không có tác dụng, cho dù là một giấc ngủ hiếm có ngắn ngủi, cũng phải dựa vào thuốc ngủ."

"Ban đêm mất ngủ nhiều như thế, từ trong miệng anh ta tôi biết được về chuyện của cô/"

"Anh ta đã dùng rất nhiều cố gắng để quên cô, nhưng là vẫn yêu cô như cũ." "Cô đã khiến anh ta biến thành một kẻ điên vì sự tuyệt vọng."

"Tôi buông bỏ tất cả công việc trong phòng làm việc của mình, chăm sóc anh ta về buổi tối trong hai tháng liền, để anh ta tới tận địa ngục tiếp nhận những sự thật đó."

Chương 678: Tin nhắn trong điện thoại di động (28)

Editor: Xiu Xiu

"Tôi cổ vũ anh ta đi làm việc, thông qua chồng tôi, muốn bàn lại chuyện hợp tác với Holywood, thậm chí anh ta còn muốn tự mình đảm nhiệm vai nam chính của bộ phim, anh ta từ từ trở nên không còn thống khổ nữa vì cô, thế nhưng đôi khi tôi sẽ phát hiện anh ta vẫn nhìn chằm chằm ảnh chụp của cô đến ngẩn người, hoặc là một người mờ mịt đúng ở một chỗ không biết nên đi đâu, nhưng là, quên một người dù sao cũng không phải chuyện một sớm một chiều, tuy anh ta rượu chè hút thuốc, anh ta ít nói, tính tình càng thêm quái gở, nhưng tối thiểu thì anh ta đã sống như một người bình thường, thậm chí có đoạn đến một tháng, anh ta đều không tới tìm tôi. Lúc ấy, tôi thật sự rất cao hứng, cho rằng rốt cục anh ta cũng đã thoát ra khỏi bóng đen của sự đả kích, nhưng là, cô lại xuất hiện... Nhưng là anh ra không thể kiềm lòng nổi lại tiếp tục xảy ra chuyện với cô... Nhưng là cuối cùng, anh ta vẫn thỏa hiệp,

để bản thân lại một lần nữa rơi vào tình trạng lo được lo mất, rơi vào hoàn cảnh bất an không yên..."

Có một giọt nước mắt theo khóe mắt của Jessica rơi xuống, nền vào chỗ tay cô đang cầm ly cà phê.

"Thật ra, Jung, tôi không có cách nào lý giải hành vi của cô, lúc trước rõ ràng cô đã thông báo với anh ta, nói anh ta không xứng, tuyệt tình từ chối anh ta như vậy, vì sao về sau còn đến tìm anh ta..."

Jessica kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn Lộ Tây, cánh môi giật giật: "Tôi không hề từ chối anh ấy."

"Làm sao thế được?Yoong sẽ không gạt tôi, nếu không phải vì cô từ chối, làm sao tâm trạng anh ta có thể như đống tro tàn, sống không bằng chết?" Vẻ mặt Lộ Tây giống như đang nhìn Jessica nói dối: "Sự việc cụ thể, có thểYoong không muốn nói đến, nhưng vẫn trình bày cụ thể rõ ràng cho tôi nghe, theo lời nói của anh ta, vẫn có thể biết được, lúc trước anh ta đợi cô rất lâu, đã thổ lộ với cô, nhưng lại bị cô từ chối..."

"Tôi không có..." Jessica lắc đầu, đôi mắt tối tăm có chút đờ đẫn, đột nhiên lại như đoán được chuyện gì, cả người liền mạnh mẽ đứng lên khỏi sofa: "Choi Yoo jin, nhất định là bà ta!"

Jessica bởi vì sốt ruột, nói tiếng Trung, Lộ Tây nghe không hiểu, chỉ có thể nhìn dáng vẻ cực kỳ phẫn nộ của Jessica, mờ mịt hỏi cô: "Jung? Không hiểu?"

Jessica vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình như cũ, miệng lẩm nhẩm cằn nhằn lặp lại gì đó, sau cùng liền âm thầm cắn chặt răng, chắc chắn nói: "Khẳng định là bà ta đã làm gì đó... Tôi sẽ không tha cho bà ta, chắc chắn sẽ không tha cho bà ta!"

"Jung?Jung?" Lộ Tây không nhịn được đứng lên, đẩy đẩy cánh tay của Jessica. Jessica hoàn hồn.

"Jung, cô có khỏe không?"

Lúc này, Jessica mới vội vàng thu lại cảm xúc của mình, miễn cưỡng nở nụ cười với Lộ Tây, sau đó nói tiếng Anh: "Tôi khỏi, cám ơn cô, Lộ Tây." -

Kế tiếp, Lộ Tây lại nói rất nhiều chuyện về Im Yoona ở Mỹ, trong đầu của Jessica đều chỉ nghĩ về lúc trước Choi Yoo jin đã làm những gì, khiến Im Yoona phải đi xa tha hương, thường xuyên mất hồn.

Lúc Lộ Tây rời đi, Jessica đóng cửa lại, liền phẫn nộ xông lên lầu, tìm chìa khóa xe của mình, quần áo ở nhà cũng chưa thay, đã muốn lập tức đi đến Kim gia tìm Choi Yoo jin hỏi xem rốt cuộc bà ta đã làm những gì.

Lúc cô ngồi vào trong xe, chuẩn bị khởi động xe, chợt đột nhiên nghĩ đến đêm mình và Im Yoona lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, Kim tae yeon gọi điện đến nói với cô, ở Bắc Kinh sẽ tổ chức một bữa tiệc tối từ thiện.

Chương 679: Tin nhắn trong điện thoại di động (29)

Editor: Xiu Xiu

Mà buổi tiệc đó, Choi Yoo jin cũng sẽ tham gia...

Jessica cầm điện thoại, nhìn thoáng qua thời gian, là tối ngày mai.

Cô đã từng nói qua, Choi Yoo jin đối xử với cô thế nào, cô sẽ trả lại cho Choi Yoo jin như vậy.

Chính mình kích thích đi tìm Kim gia như vậy, lại một người đơn thân độc mã, gây ra chuyện lớn, không có chứng cớ, không ai sẽ tin lời mình nói, làm

không tốt còn ảnh hưởng đến hai bác, bởi vì quan hệ hai nhà mật thiết, còn có thể trách cô không hiểu hcuyenej. Đối phó với loại phụ nữ đầy tâm tư này, cô không thể lấy cứng đối cứng....

Nếu bà ta muốn, hoặc là không ra tay, hoặc là ra tay liền đánh cho bà ta trở tay không kịp!

Jessica nghĩ đến đây, chậm rãi tắt động cơ, ngồi ở trong xa, vắt hết óc suy nghĩ một lát, sau cùng chợt lóe lên một suy nghĩ, đã nghĩ đến năm tháng trước, chính mình từ trong bệnh viện chạy đi tìm Im Yoona, lại không thể nào tìm được, đụng phải trợ lý của anh, trợ lý nói với cô rất nhiều, giống như có từng nói qua, Im Yoona có một chiếc máy ghi âm, bên trong là chứng cứ chứng minh Choi Yoo jin hại chết con của cô... Hóa ra trong đêm tình nhân, Im Yoona muốn để cho cô nghe, đáng tiếc...

Jessica mạnh mẽ đẩy cửa xe ra, vội vàng bước xuống, lại trở vào trong nhà.

Im Yoona cùng trở về từ Mỹ với cô, chỉ mang theo một chiếc rương, sau khi kéo vào Cẩm Tú Viên, cũng chưa bỏ hết đồ ra, hôm nay anh đi công tác, cho dù thu dọn hành lý, cũng không hẳn sẽ mang thao chiếc máy ghi âm... Cho nên rất có thể máy ghi âm đó vẫn còn ở chỗ nào đó trong biệt thự... Cô muốn mượn chiếc máy ghi âm đó một lần!

Jessica một hơi chạy lên lầu, đi vào phòng ngủ trước, sau đó bắt đầu Im tung đồ đạc lên tìm.

Vốn dĩ phòng ngủ rất sạch sẽ, trong thoáng chốc đã bị cô làm cho biến dạng, nơi nơi đều là đồ đạc lởm chởm, dường như không có cả chỗ để chân.

Jessica lật tung từng ngăn tủ trong phòng ngủ, bỏ chạy qua phòng khác, tìm lần lượt, sau cùng liền đi vào thư phòng của anh.

Trên bàn chất hàng đống văn kiện cao ngất, Jessica Im tung hết lên, nhìn thoáng qua, sau đó liền xếp trở lại bàn, có vài tập văn kiện rơi trên đất, không được đóng lại nên rơi đầy lung tung.

Jessica không có tâm tư để ý đến, ngồi chồm hổm trên mặt đất, bắt đầu nhào đến ngăn kéo ở sau bàn, xem đến bên trong cũng là các loại văn kiện gì đó, không nhịn được hơi nhíu mày, liền di chuyển ghế tựa, dẫm lên trên, lần lượt kiểm tra giá sách.

Jessica tìm ở giá sách từ trên xuống dưới, sau cùng ở góc phải dưới ngăn tủ, thấy được một ngăn kéo bị khóa lại.

Jessica kéo khóa, nghĩ đến lúc mình vừa mới lật tung hết mọi thứ lên, ở trong ngăn kéo của bàn có một chuỗi chìa khóa, vì thế liền vội vàng xoay người cầm lên, lần lượt đưa từng chiếc chìa khóa vào ổ khóa chọc chọc, đến chiếc thứ ba, tiếng "rắc rắc" vang lên, khóa được mở rồi.

Jessica mở ngăn kéo, lại nhìn thấy bên trong toàn bộ đều là thuốc lá.

Lông mày của cô nhíu lại, không hề suy nghĩ ôm toàn bộ vứt vào trong thùng rác, sau đó mới thấy được ở dưới đáy ngăn kéo có một chiếc điện thoại di động, một chiếc máy ghi âm, một tờ giấy chứng nhận kết hôn, còn có một túi văn kiện.

Jessica cầm chiếc bút ghi âm xuống, ấn nút mở, bên trong liền truyền đến tiếng sột soạt

Chương 680: Tin nhắn trong điện thoại di động (30)

Editor : Meitu

"Tại sao cậu lại làm vậy? Cậu..."

Qua tầm mười giây, bên trong truyền đến một giọng nữ, Jessica vừa nghe đã nhận ra được, đó là giọng của Choi Yoo jin, chỉ là lời bà ta còn chưa nói hết, liền bị Im Yoona cắt đứt: "Cậu không nghĩ mình ... khiến Tae yeon người đã cứu mạng cậu thất vọng sao? Những năm gần đây Tae yeon tốt với cậu như vậy, cậu quên rồi sao? Rốt cuộc cậu có lương tâm không! Phu nhân Hàn, kế tiếp bà muốn nói những lời này phải không?"

Trong bút ghi âm dừng lại, giọng Im Yoona vang lên lần nữa: "Tôi có thể nói cho Kim tae yeon, tôi làm những chuyện này không thẹn với lương tâm! Còn bà? Phu nhân Hàn, bà có thể giống như tôi, thản nhiên mở miệng nói với Kim tae yeon người làm mẹ như bà không thẹn với lương tâm sao?"

"Buồn cười, cậu đoạt thứ thuộc về Tae yeon, cậu ở nơi này cùng tôi nói chuyện không thẹn với lương tâm, cậu chớ quên, cậu là người không nên sinh ra trên đời này, mẹ cậu là tiểu tam, tôi là mẹ của Tae yeon sao có thể để con trai mình chịu nhục nhã này?" Cho dù mình khổ công sức kinh doanh 30 năm bị Im Yoona cướp đi, Choi Yoo jin nói chuyện vẫn phấn khích như cũ, trong giọng nói xen lẫn sự khinh miệt Im Yoona và mẹ anh, "Tôi cho cậu biết, coi như công ty Kim thị thuộc về cậu, cậu vẫn mang thân phận con rơi, mẹ cậu cũng không thể thay đổi thân phận làm nhân viên quán bar!"

"Đúng, không sai, mẹ tôi làm nhân viên phục vụ quán bar, mẹ tôi là tiểu tam, sinh ra tôi, nhưng bà ấy đã bị trừng phạt, tôi cũng nhận được sự

trừng phạt, nhưng mà, mẹ tôi trong lòng tôi vẫn là người mẹ tốt, một người vĩ đại, tốt hơn kẻ là hung thủ giết người!"

Choi Yoo jin ở đầu dây bên kia, rõ ràng khí thế yếu ớt một chút: "Cậu có ý gì?"

"Bà nói xem, nếu như Tae yeon biết, mẹ của cậu ta hai tay dính đầy máu tươi, ngay cả thai nhi 2 tháng cũng không buông tha, bà xem cậu ta sẽ dùng ánh mắt gì nhìn bà đây?"

"Thì ra cậu cũng biết."

"Đúng, dĩ nhiên tôi cũng biết, cái thai chết trong bụng Jessica là do bà ban tặng, thuốc ngủ, tổ yến, phu nhân chuẩn bị thật tỉ mỉ, chỉ tiếc, cẩn thận mấy cũng có sai sót, còn lộ ra sơ hở."

"Cậu biết từ lúc nào?"

"Cho nên, tôi đầu tư công trình mười mấy triệu cuối cùng lại bị hẫng, cũng là cậu làm? Thị trường chứng khoán công ty Kim thị rớt giá thê thảm cũng do cậu? Mục đích của cậu chính là vì muốn thâu tóm để tôi và Ông Kimtrắng tay! Có đúng hay không?"

Lúc này giọng của Choi Yoo jin rõ ràng không còn khí thế hùng hồn như lúc đầu, mặc dù tốc độ nói chuyện thong thả, nhưng rõ ràng đã trở nên lo lắng. "Không sai."

"Rốt cuộc làm sao cậu mới bỏ qua? Chuyện do tôi tự làm, sao cậu có thể..."

"Phu nhân, nếu như bà gọi điện thoại cho tôi để cầu xin tôi cho bà 1 con đường sống thì tôi cho bà biết... Đừng mơ tưởng!" Cuối cùng giọng nói kiên quyết của Im Yoona phát ra, âm thanh trong bút ghi âm cũng kết thúc.

Jessica nắm chặt bút ghi âm kia, dùng sức nhấp mím môi, sau đó nhét bút ghi âm vào trong túi xách của mình, cô rũ mi mắt, dừng ở ngăn kéo một lát, mới ngẩng đầu lên, tầm mắt rơi vào điện thoại di động trong tủ. đó là điện thoại mà Im Yoona dùng trước đây... ban đầu cô quay thần kiếm gặp chuyện không may, dùng cũng không bao lâu nhìn không khác gì điện thoại mới, sao anh lại không cần?

Chương 681: Tin nhắn trong điện thoại di động (31)

Editor : Meitu

Hơn nữa, cho dù anh không cần, có thể tùy tiện cất ở đâu, tại sao lại muốn giấu đi?

Mặc dù cô biết không Im Yoona không thích người khác động vào đồ của mình, nhưng cô cũng đã trộm bút ghi âm của anh, thuận tiện lén xem điện thoại di động cũng không có gì nhỉ?

Jessica cắn môi nhìn chằm chằm điện thoại di động một lát, cuối cùng vẫn vươn tay lấy điện thoại di động ra.

Nhấn nút mở nguồn, một lát sau, trên màn ảnh liền xuất hiện hình ảnh, qua tầm 5 phút, vào màn hình chính của điện thoại, còn có 30% pin, nhắc nhở không lắp sim.

Trong điện thoại di động của Im Yoona, trên căn bản đều là ứng dụng tài chính và kinh tế, Jessica nhàm chán nhìn, cuối cùng mở ra tin nhắn, có thể bởi vì đã lâu không sử dụng di động nên đòi mật khẩu.

Jessica có chút tiếc nuối bĩu môi, thoát ra khỏi tin nhắn, lần nữa xem những phần mềm khác, xem ghi chép cuộc gọi, phát hiện cuộc gói cuối là tháng mười năm ngoái, đập vào mắt là một chuỗi lịch sử trò chuyện, trừ gọi cho trợ lý hai cuộc, còn lại đều gọi cho cô.

Ban đầu cô và trợ lý tách ra, ngất xỉu ở trên đường cái, được người đưa đến bệnh viện, khi...tỉnh lại Kim tae yeon ở bên cạnh, còn mang điện thoại di động của cô đến.

Sau khi cô mở máy, không phải là không thấy Im Yoona gọi cho mình, nhưng lại không ngờ anh gọi cô nhiều như vậy.

Ngay lúc đó cô té cầu thang, hôn mê tại chỗ, điện thoại di động là Kim tae yeon mang cho cô, điều này nói rõ trong mấy ngày đó, điện thoại di động của

cô vẫn luôn ở nhà họ Kim.

Bây giờ cô xem lịch sử cuộc gọi của mình, và của Im Yoona, số lượng hoàn toàn không giống, nói cách khác... Có người động tới điện thoại di động của cô, nga, hừm, không, có lẽ là có người lấy sim của cô ra, khiến anh gọi đến không được nên điện thoại cô mới không hiện những thông tin này.

Lúc nãy cô còn đang suy nghĩ, khi nào mình từ chối Im Yoona, bây giờ đáy lòng cô lờ mờ hiểu ra.

Cô phản ứng hết sức nhanh chóng trở về trang chính, mở ra tin nhắn.

So với danh sách dài trong lịch sử cuộc gọi, tin nhắn có vẻ ngắn gọn hơn rất nhiều, chỉ có duy nhất tên cô.

Cô còn chưa bấm tên mình, chỉ nhìn thoáng qua liền thấy một câu " tôi sẽ không chấp nhận người làm tổn thương anh Taeyeon"

Jessica không miêu tả được rốt cuộc mình đang khẩn trương cái gì, nhưng tốc độ tim đập càng tăng nhanh, khiến ngực của cô cũng

phập phồng, đầu ngón tay run rẩy chọn tên mình, thủy chung không có trượt xuống, cuối cùng nhắm mắt lại, hung hăng hít một hơi, giống như là cố lấy dũng khí, rốt cuộc cắn răng mở ra.

Đập vào mắt, thấy cuộc đối thoại đơn giản.

Tin nhắn thứ nhất cô gửi: " anh không cần chờ tôi tôi sẽ không gặp anh đâu"

Anh nhanh chóng trả lời cho cô hai tin nhắn: " Sica anh yêu em". "yêu em mười ba năm"

Ước chừng hai tiếng, là trả lời anh cũng là hai tin nhắn: " anh xứng sao?" " tôi sẽ không chấp nhận người làm tổn thương anh Taeyeon.Jessica vẫn nhìn năm câu kia, như bị sét đánh.

Chương 682: Tin nhắn trong điện thoại di động (32)

Editor : Meitu

Lời này rõ ràng không phải là cô gửi, cô lại kinh ngạc đến mức tim muốn ngừng đập.

Cô ngây người hồi lâu, kinh ngạc lấy lại tinh thần, sau đó tâm trạng của mình phút chốc ào ào vũ bão.

Bên trong nhà hơi ấm từ từ thổi, cô lại cảm thấy toàn thân có chút lạnh như băng, cô giật giật bởi vì giữ vững một tư thế quá lâu, mà có chút cứng ngắc, sau đó cũng cảm giác được buồng tim đau đớn, giống như là con đê chắn sông bị vỡ, ào ào chảy ra không thể ngừng được.

Khó trách, anh và cô từ biệt 4 tháng, lần nữa gặp lại, anh lại đối xử với cô như vậy.

Khó trách, cô nói với anh, cô ở trong bệnh viện, anh không nghĩ là cô đau lòng mà là không có quan hệ gì với anh.

Khó trách, cô hạ thuốc trèo lên giường của anh, cô cho là bọn họ hòa hảo như lúc ban đầu, anh vẫn còn muốn đưa cô đi. Khó trách, trong sân bay, cô ôm anh nói, cô thích anh, anh lại không động lòng.

Khó trách, bọn họ đã kết hôn, cô vẫn cảm thấy giữa bọn họ như có 1 khoảng cách vô hình.

Khó trách... Khó trách có nhiều cái khó trách như vậy... Đáy lòng vẫn cất giấu những nghi ngờ kia, lúc này đã hiểu hết, tất cả đã thông suốt.

Nếu như không phải cô thương anh, nếu như không phải cô không cẩn thận phá vỡ búp bê sứ, nếu như trợ lý không nói cho cô biết, nếu như không nhờ tình cảm 13 năm của anh, cho cô dũng khí và kiên trì, cô nghĩ, lần sau 2 người gặp lại vẫn bỏ lỡ nhau.

Chỉ có yêu người đó, mới hiểu một câu "Anh xứng sao" này có bao nhiêu đả kích người khác. Im Yoona, lúc anh dùng dao cắt cổ tay, có phải trong lòng anh tràn đầy tuyệt vọng không? Là tuyệt vọng nhỉ.

Người anh yêu lại đối xử tàn nhẫn với anh như vậy.

Nhưng mà... Anh có biết biết, đây chẳng qua là một hồi hiểu lầm mới đánh mất.

Bỏ qua, bỏ qua... Người ta nói vụt mất bi thương nhất là hữu duyên vô phận.

Thật ra thì, chưa từng có ai biết được, những chuyện vụt mất này chẳng qua chỉ là 1 hiểu lầm!

Choi Yoo jin, thật bản lãnh!

Có lẽ bà ta đã sớm biết, chỗ trọng yếu của Im Yoona là cô, không từ bỏ cho anh, mà phá hủy cả thế giới của anh! Thì ra là, người đàn ông cô yêu, ban đầu không phải là mang theo tiếc nuối đi, mà là trong lòng như tro tàn.

Thì ra là, lúc cô đang tìm kiếm mải miết trong 4 tháng, anh lại phải sống không bằng chết, chịu đựng nỗi đau đến tê tâm liệt phế. Choi Yoo jin, tôi nhất định không tha cho bà!

Đau lòng, tức giận, thù hận...

Cảm xúc phức tạp đan xen vào trong ngực Jessica, dường như muốn đánh vỡ thân thể mảnh khảnh của cô. Toàn thân cô cũng bắt đầu run lên, nhất thời không cầm chắc điện thoại di động, rơi trên sàn nhà.

Đầu ngón tay cô rung rẩy nhặt lên, sau đó liền thấy khung soạn tin nhắn còn một đoạn chưa gửi đi: " Sica anh trả Kim thị cho Kim Taeyeon chúng ta trở lại như trước có được không?

Bỗng nhiên, Jessica rơi nước mắt như mưa.

Anh nhận được tin nhắn cô viết như vậy, anh vẫn viết lời như vậy.

Im Yoona, anh có biết, anh dễ dàng như vậy khiến cho em cảm thấy rất xấu hổ.

Ngón tay Jessica dọc theo màn hình điện thoại di động, từ từ kéo lên, cô hôn mê trong 4 ngày, anh gửi tin nhắn cho cô, từng tin từng tin đập vào mắt của cô.

Nhiều đến mấy trăm tin nhắn... Khi cô tỉnh lại, cầm điện thoại di động của mình, thấy cũng không quá một phần mười trong đó

Ban đầu Choi Yoo jin cầm điện thoại di động của cô, nhìn Im Yoona thống khổ như vậy mà lại hèn mọn gửi đi những tin nhắn này, đáy lòng không biết có bao nhiêu hả dạ?

Chương 683: Tin nhắn trong điện thoại di động (33)

Editor : Meitu

Trên đời này, không có thứ gì có thể tổn thương anh được. Cô chưa từng nghĩ sẽ tổn thương anh.

Nhưng mà thời gian này, cô lại khiến anh đau khổ nhất.

Jessica cảm thấy trong lồng ngực giống như bị người ta cầm một cây dao đâm vào, đau nhức từng cơn từng cơn, khiến cho cô cuối cùng không nhịn được, liền cầm điện thoại của Im Yoona, ngồi xổm trên mặt đất, khóc huhu.

Qua tầm 15 phút, Jessica mới ngừng tiếng khóc, cô hoảng hốt ngồi dậy, chạy về phòng ngủ, hoảng loạn tìm điện thoại của mình, theo bản năng gọi cho Im Yoona một cú điện thoại, tiếng nhắc nhở máy đã tắt, cô mới chợt nhớ tới, lúc này Im Yoona vẫn còn ở trên máy bay.

Jessica có chút ủ rũ buông thõng cánh tay, cầm điện thoại di động đứng trong phòng ngủ một lát, lại đến phòng sách, lần nữa cô ngồi xổm xuống, nhìn bên trong có một giấy hôn thú và 1 túi văn kiện, chần chừ một chút, cầm túi văn kiện lên, mở ra, phát hiện bên trong là một phần giấy tờ tài sản, người nắm giữ công ty cổ phần Tập đoàn Im thị của anh là cô, mà người nắm giữ công ty Kim thị chính là Kim tae yeon.

Việc chia tài sản này, ký trước giao thừa, luật sư vẫn là luật sư trước đó của anh.

Nói cách khác, trừ lúc giao thừa về nước, trước đó cũng có... Jessica đếm khẽ ngày tháng, đúng lúc ký phần chia tài sản này, chính là trong thời gian cô quay "Thần Kiếm".

Nói như thế, ban đầu trong đoàn phim thần kiếm cô gặp nguy hiểm là anh cứu cô

Anh từng thu mua Kim thị, Kim tae yeon và anh trở mặt, mà cô và anh vì Choi Yoo jin mà bị ngăn cách, mỗi người đi một ngả, nhưng đối với anh mà nói, cô từ bỏ anh.

Anh biết rõ, cô và Kim tae yeon cũng từ bỏ anh, nhưng anh vẫn để lại những gì tốt nhất cho họ. Jessica cầm phần văn kiện chia tài sản, hốc mắt lại đỏ hoe lần nữa.

Thật ra thì trong lòng của Im Yoona, trừ em ra, anh cũng rất quan tâm đến em trai Kim tae yeon, đúng không? Mặc dù vẫn luôn không nói, nhưng thật sự anh rất muốn tình cảm ruột thịt kia, phải không?

Nếu như vậy, bọn em sẽ làm..

Anh vì em làm nhiều chuyện như vậy, bây giờ đến phiên em làm vì anh.

Bởi vì anh, em mới cảm nhận được sự ấm áp và hạnh phúc mà anh im lặng trả giá, như vậy, em cũng muốn để anh một lần hưởng thụ cảm giác này.

Jessica nghĩ tới đây, nhìn chằm chằm giấy tờ chia tài sản kia, đáy mắt bất chợt thoáng hiện một tia kiên quyết. -

Kim tae yeon gọi điện thoại nói Jessica tham gia bữa tiệc, nói là bữa tiệc từ thiện, thật ra thì chính là danh môn vọng tộc tìm một lý do dễ nghe để tổ chức.

Chuyện bữa tiệc này, năm Jessica mười sáu tuổi, đã cùng Hyoyeon tham gia mấy lần với ba Jung và mẹ Jung.

Thật ra thì loại tổ chức này, thoạt nhìn là quyên tiền làm việc thiện, thật ra chính là khoe khoang, đàn ông khoe khoang tài sản, phụ nữ khoe khoang vẻ xinh đẹp.

Năm đó chẳng qua Jessica chỉ tham gia vài bữa tiệc, đã bị mấy vị thiên kim tiểu thư cùng tuổi tranh đoạt với nhau giày vò đến không muốn đi nữa, ngược lại trời sinh Hyoyeon háo thắng không chịu thua, mỗi lần đi tham gia đều ăn mặc trang điểm đẹp đẽ, lần nào cũng trở thành tiêu điểm, thậm chí có năm, Hyoyeon còn được bầu là người ưu tú nhất trong mấy năm.

Bữa tiệc tên 'Bắc Kinh hội' được tổ chức, lúc Jessica đến, ngoài cửa đã có nhiều chiếc xe đậu lại

Chương 684: Tin nhắn trong điện thoại di động (34)

Editor : Meitu

Jessica bước vào, đưa thư mời, lập tức có phục vụ dẫn cô đi về phía đại sảnh được trang hoàng giống như thủy tinh cung, bên trong ánh đèn sáng chói, có tiếng dương cầm êm ái, toàn bộ danh gia vọng tộc ở Bắc Kinh đều có mặt đông đủ, người người quần áo đắt tiền, vây quanh những người mình quen biết chuyện trò vui vẻ.

Jessica mặc một chiếc váy dài hở vai, cô đưa áo khoác cho phục vụ, tay cầm túi, đứng ở cửa nhìn quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt liền rơi vào mấy người phụ nữ đang tụ chung 1 chỗ, mẹ Jung đang bưng ly rượu đỏ vừa nói vừa cười, sau đó liền đi tới.

"Thím."

Mẹ Jung nghe tiếng, lập tức xoay người, thấy Jessica, lập tức thân mật vươn tay nắm tay của cô: "Sica tới rồi?"

"Dạ." Jessica lấy một cái ly trên khay của phục vụ , khéo léo đứng ở bên cạnh mẹ Jung, chờ bà giới thiệu những người trước mặt xong, lập tức giơ ly rượu lên, lần lượt chào hỏi.

Hyoyeon và Choi so young đi Nhật Bản, không thể tới tham gia bữa tiệc tối nay, nhưng mà bởi vì có Jessica, mặc dù không lộng lẫy bằng Jung Hyoyeon, nhưng lại rất dịu dàng, cộng thêm nhận quay hai bộ phim, cũng được khen ngợi rất nhiều, khiến cho mấy vị phu nhân kia cũng không ngừng tán thưởng với mẹ Jung.

Mặc dù Jessica không phải là con ruột của mẹ Jung, nhưng là con nuôi hơn 10 năm, nghe người khác khen như vậy, vui vẻ không ngừng cười.

Trên mặt Jessica mỉm cười ở bên cạnh mẹ Jung, sau đó nhìn quanh một vòng bốn phía, rốt cuộc tìm được Choi Yoo jin đang cụng ly và nói chuyện, sau đó liền tiến tới bên tai mẹ Jung, thấp giọng nói: "Thím, con đi chào bác gái."

Mẹ Jung hiền từ cười gật đầu.

Jessica nhìn những vị phu nhân kia rồi mỉm cười, nói một câu "Xin lỗi không tiếp được", mới xoay người đi về phía Choi Yoo jin đứng đi tới.

Mặc dù cổ đông lớn nhất của công ty Kim thị là Im Yoona, nhưng người phụ trách cũng là Kim tae yeon, trong 5 tháng này, Kim tae yeon đóng góp cho cổ phần Kim thị từng tí một càng ngày càng nhiều, quyền phát biểu cũng càng lúc càng lớn, khiến Choi Yoo jin tụt dốc không phanh rất là trấn an, lúc này hơn 1 tháng không thấy, ngược lại thoạt nhìn

bà ta vui vẻ hơn sinh nhật năm ngoái, có lẽ đêm sinh nhật đó, cô khiến mẹ con Kim tae yeon xảy ra mâu thuẫn, cũng đã bị bà ta ra tay dọn sạch. Thật ra thì cũng bình thường.

Jessica vốn không trông cậy vào chuyện đêm đó, mà có thể khiến cho quan hệ mẹ con bọn họ tan vỡ, dù sao máu mủ tình thâm, cho dù Choi Yoo jin đã làm chuyện có lỗi to hơn, Kim tae yeon vẫn mềm lòng như cũ.

Nhưng mà, mâu thuẫn có thể giải quyết, nhưng mà khoảng cách không thể xóa sạch.

Mà nay cô lại từng bước khiến khoảng cách giữa mẹ con bọn họ càng sâu hơn!

Nghĩ tới đây, đáy mắt Jessica thoáng hiện một tia lạnh, nhưng trong nháy mắt, liền khôi phục vẻ dịu dàng, đi tới trước mặt Choi Yoo jin vài bước, ân cần thân thiết mở miệng gọi một tiếng: "Bác gái."

Choi Yoo jin nghe được giọng của Jessica, rõ ràng đang nói chuyện vui vẻ thì đờ đẫn 1 chút, qua ước chừng mười giây, mới nhìn về phía Jessica, cười ấm áp: "Sica."

Trải qua chuyện sinh nhật năm ngoái, chắc hẳn trong lòng bà ta rất hận cô!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #can