Chương 897-907

Chương 897: Sau lại [13]

Ở 3 năm trước đã không muốn ...... Không đúng...... Là 4 năm trước đã không muốn ...... Phải biết rằng, bắt đầu từ lúc đó cô đã muốn đàm ra đi với anh rồi!

Kỳ thật này đó anh đều hiểu được, chỉ là hiểu được nhưng lại giả bộ hồ đồ thôi, bởi vì ở cái dạng này, đáy long anh mới dễ chịu hơn một ít. Nhưng mà hiện tại, cô đã lập gia đình ......

"Cục cưng, ba ba không bao giờ nữa có thể lừa mình dối người ......"

"Cục cưng, con đừng trách me của con lúc trước đã vứt bỏ con, không phải là do mẹ của con không thương con, mà là bởi vì ba ba nên mẹ con mới không cần con, cho nên con muốn oán, liền oán ba ba......"

Kim tae yeon rốt cục vẫn là không nhịn được rơi nước mắt xuống, anh vươn tay, vuốt lên mộ bia lạnh như băng, phía sau lưng run run lên . -

Giang Thành nhẹ nhàng đặt Tiểu kimđã ngủ say lên trên giường, Tiffany kéo chăn cẩn thận, tắt xong đèn ở trong phòng, mới cùng Giang Thành một trước một sau nhẹ nhàng đi ra phòng ngủ.

Tiffany đi vào phòng bếp, rót hai nước, đưa một cốc cho Giang Thành, thản nhiên nói một tiếng: "Cám ơn."

Giang Thành tiếp nhận cốc nước, liếc mắt nhìn Tiffany một cái, uống một ngụm, mới mở miệng hỏi: "Em là đang cảm tạ anh đặc biệt đưa thầy của anh từ Mỹ về trị liệu cho ba của em, hay là cảm tạ anh xế chiều hôm nay lúc ở nhà trẻ đã diễn một tuồng kịch với em?"

Tiffany làm sao không biết trọng điểm nửa câu sau của Giang Thành, cô cười khẽ một chút, không nói tiếp, cúi đầu, nuốt một ngụm nước.

Giang Thành lười biếng ngồi ở trên ghế sa lon, vòng cốc nước qua tay: "Kim tae yeon, chủ tịch của tập đoàn Kim thị, ba ruột của tiểu kim...... Em để Tiểu kim dưới danh nghĩa của anh với Sòia, còn cố ý sửa tuổi lớn hơn sáu tháng, vì sợ bị anh ra phát hiện sơ hở gì?"

Tiffany nhắm mắt, bộ dáng thờ ơ.

3 năm trước, cô đến Seattle của Mỹ, cuộc sống không quen, lại mang thai, cho nên liền kếch xù mời một bác sĩ chuyên khoa phụ sản, chính là Giang Thành.

Vợ của Giang Thành cùng họ với cô, kêu Sofia, là người Giang Tô, lúc đó cô ấy cung đang mang thai, hai người cùng sắp trở thành mẹ, cho nên quan hệ rất tốt.

Sofia mang song thai, có bầu sớm hơn cô ba tháng, lúc được tám tháng, đột nhiên sinh non, thai vị bất ổn, khiến khó sinh, mẹ con song vong, sau đó cô sinh hạ tiểu Kim, trực tiếp nhập vào hộ khẩu của Giang Thành.

Như lời nói của Giang Thành, cô sợ một mình mang theo tiểu Đậu Đỏ, sẽ bị thợ săn chụp ảnh, khiến cho Kim tae yeon hoài nghi, rước lấy phiền toái không cần thiết.

Căn cứ vào ba năm quen biết, Giang Thành cũng biết, vẻ mặt Tiffany như vậy, đồng nghĩa với cam chịu, anh buông cốc nước xuống, tiếp tục mở miệng, âm thanh bình tĩnh, có chút bằng phẳng: "Fany, anh có thể nhìn ra, đêm nay em vừa nhìn thấy Kim tiên sinh, thường xuyên thất thần, anh nghĩ trong lòng của em khẳng định vẫn không thể quen......"

"Thành......" Tiffany giống như là biết Giang Thành chuẩn bị nói cái gì, cong môi lên cười cười, phong khinh vân đạm mở miệng đánh gãy lời nói của anh: "Xế chiều hôm nay có một công ty trang sức liên hệ vơi em, nói hy vọng em có thể làm người đại diện cho sản phẩm mới của bọn họ, cái quảng cáo em nghĩ nhận được."

"Fany......"

Tiffany căn bản không cho Giang Thành có cơ hôi tiếp tục mở miệng, tiếp tục mở miệng thản nhiên nói: "Anh cũng biết, lúc trước em vì bồi thường vi phạm hợp đồng, trong tay không còn lại bao nhiêu tiền, ở Mỹ tiêu dùng cũng rất lớn, hiện tại ba em lại giải phẫu mỗi ngày đều cần rất nhiều tiền."

Chương 898: Sau lại [14]

Giang Thành há to miệng, lúc này đây cũng không phát ra âm thanh gì, Tiffany liền rõ ràng lưu loát tiếp tục nói: "Về sau Tiểu kimcòn nhiều chỗ cần dung tiền, đối phương trả phí làm người đại diện thương hiệu, tuy rằng so sánh với trước kia thấp rất nhiều, nhưng mà đối với hiện tại của em mà nói, cũng là kế sách tạm thời, cũng đủ để em và Tiểu kimăn uống tiếc kiệm cả đời, dù sao bệnh của ba em không biết đến khi nào mới có thể tốt lên, cho nên thừa dịp khe hở này, em nghĩ nhận quảng cáo này."

"Tiffany, em biết rõ anh đang muốn đàm chuyện gì?" Liên tục bị ngắt lời Giang Thành không thể nói được một câu hoàn chỉnh, ngữ khí nhịn không được mang theo một tia giận.

"Nếu việc quay chụp quá bận, không chiếu cố được tiểu Đậu Đỏ, liền phiền toái anh giúp em rồi, cám ơn." Tiffany vừa nói, vừa định thần đứng lên, rồi kéo cánh tay của Giang Thành, từ chỗ ngồi đứng lên, mở cửa phòng ra: "Tốt lắm, Thành, thời gian không còn sớm, anh nên đi thôi, em cũng muốn nghỉ ngơi ."

"Tiffany, em......" Giang Thành còn chưa nói xong, Tiffany trực tiếp đẩy anh ra ngoài cửa, sau đó không nói hai lời đóng cửa "Phanh" một tiếng.

Cách cửa, Tiffany nghe thấy tinh tường âm thanh tức giận phun tào của Giang Thành, sau đó chính là âm thanh leng keng của thang máy khi mở ra, sau đó toàn bộ bên trong phòng liền lâm vào một mảnh yên tĩnh không tiếng động.

Tiffany đứng ở gần cửa chính một lát, rồi khinh thủ khinh cước tiêu sái vào phòng ngủ, cô ngắm nhìn Tiểu kimđang ngủ say trên giường một lát, bước đi về phía ban công phòng ngủ.

Mở cửa ban công ra, Tiffany ghé vào trên lan can, nhìn đèn đuốc của vạn nhà dưới lầu, ánh mắt không tự chủ được hiện ra một màn gặp Kim tae yeon vào buổi chiều.

Thoạt nhìn anh so với 3 năm trước muốn thành thục rất nhiều, tóc xén , lộ ra cái trán tuấn lãng, cũng không lại mặc loại trang phục sành điệu mới mẻ đắt tiền, mà là một thân tây trang giày da, làm nổi bật lên dáng người cao ngất cao lớn.

Ánh mắt của anh cũng trở lên thâm trầm rất nhiều so với trước kia, nhất cử nhất động, nội liễm lại không phải ổn trọng.

Thời gian 3 năm ngắn ngủi, anh thế nhưng biến thành một người bình tĩnh không dễ dao động, dường như từ trên người của anh không thể tìm thấy cái loại ánh mặt trời mà lại tản mạn tùy gợi cảm của dĩ vãng.

Tae yeon, Kim tae yeon.

Nghĩ nghĩ, đáy long Tiffany liền nổi lên đau đớn không thể khống chế, giống như bị người cầm đao đâm vào, máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.

-

Làm việc cùng Tiffany trong việc quảng cáo đồ trang sức, hẳn là do La tổng bên kia phụ trách , nhưng mà lúc Kim tae yeon biết Tiffany nhận quảng cáo này, đột nhiên liền lên tiếng yêu cầu, chuyện hợp đồng để anh trực tiếp bàn bạc với Tiffany.

La tổng nghe câu đó, còn thực kinh ngạc, bất quá sau đó lại nghĩ đến Kim tae yeon và Im Yoona là an hem ruột, nghĩ tới Kim tae yeon có thể làm cho phí đại diện thương hiệu đè thấp, cho nên không có ý kiến gì mà đồng ý.

Kim tae yeon cũng không có trực tiếp ra mặt liên hệ Tiffany, mà là giao cho thư ký của mình nói chuyện với Tiffany trước, đợi đến khi hai bên đàm tương đối tốt, điều kiện hợp đồng cũng đã định xong, chỉ còn chờ đến lúc gặp mặt ký tên, Kim tae yeon mới ra mặt.

Thư ký của Kim tae yeon và người đại diện của Tiffany hẹn thời gian gặp mặt vào 3 giờ thứ tư, ngay tại câu lạc bộ kinh thành.

Vốn thư ký nghĩ bản than phải đi cùng Kim tae yeon, lại không nghĩ rằng vừa qua 12 giờ trưa, Kim tae yeon liền trực tiếp nói muốn một văn kiện từ anh ta, rồi một mình từ hầm để xe xuất phát.

Chương 899: Sau lại [15]

Kim tae yeon đến câu lạc bộ kinh thành, bất quá mới một giờ, khoảng cách đến thời gian ước định còn hai tiếng.

Kim tae yeon nói người phục vụ lui xuống, một mình ngồi ở trong phòng, giơ hợp đồng lên trước mặt, nhìn chằm chằm giấy trắng mực đen trước mặt.

Kỳ thật cụ thể một chút điều khoản trong đó viết gì, một chữ anh cũng không đi vào đầu anh, chỉ là máy móc lật đi lật lại, sau đó ở lúc anh lật đi lật lại bản hợp đồng không biết mấy trăm lần, bên ngoài phòng truyền vào âm thanh của giầy cao gót, ngay sau đó cửa bị mở ra, tiếng người phục vụ mềm nhẹ lễ phép vang lên: "Bên trong mời."

Kim tae yeon theo bản năng nâng tầm mắt từ trên hợp đồng lên, nhìn thấy Tiffany giống như trước đây, vẫn giống như nữ vương cao ngạo, dáng người ưu nhã đi đến, chẳng qua cô mới đi được vài bước, liền thấy được anh, sau đó cả người bỗng dưng đứng ở tại chỗ.

Người đại diện đi sau Tiffany cũng theo bản năng dừng lại, lúc nhìn thấy Kim tae yeon, biểu tình sửng sốt một chút, nhưng mà cũng rất nhanh định thần lại, nhìn về phía Kim tae yeon đánh một tiếng tiếp đón: "Kim tổng tốt."

Theo âm thanh của người đại diện, Tiffany cũng hồi lại thần, cô tiếp tục nhịp bước chân như vừa rồi, mạnh mẽ vang dội tiêu sái lại đây, sau đó kéo chiếc ghế đối diện Kim tae yeon ra, thoải mái ngồi xuống.

Người phục vụ đi lên trước, đưa lên menu.

Kim tae yeon không hỏi ý kiến của Tiffany, chỉ là tùy tiện lật hai trang, liền gọi trà Bích Loa Xuân. Người phục vụ rất nhanh liền bưng trà lền.

Kim tae yeon phất phất tay, ý bảo người phục vụ lui ra, sau đó tự mình pha trà, ngã ba chén, thả trước mặt Tiffany và người đại diện mỗi người một chén.

Tiffany không hé răng, người đại diện của cô nhẹ nhàng nói một câu: "Cám ơn." Bên trong phòng tràn ngập mùi hương thoang thoảng của trà Bích Loa Xuân.

Kim tae yeon và Tiffany đều không có ai mở miệng nói chuyện.

Người đại diện của Tiffany nhìn Kim tae yeon, lại nhìn Tiffany, từ chối một thời gian, đành phải kiên trì mở miệng, đánh vỡ trầm mặc: "Kim tổng, cái hợp đồng kia, anh xem qua sao?"

Kim tae yeon gật đầu một cái: "Xem qua ."

Người đại diện của Tiffany tiếp tục hỏi: "Không biết điều kiện mà Fany đưa ra, Kim tổng có ý kiến gì không?" Ngữ khí của Kim tae yeon rất lãnh đạm, gọn gàng dứt khoát mở miệng nói: "Không có."

"Kia về phí đại diện thương hiệu, lúc đầu La tổng nói là năm trăm vạn, tuy rằng Fany nhà chúng tôi đã muốn tránh bóng 3 năm, xác thực danh tiếng không bằng trước đây, nhưng mà hiện tại cô ấy đột nhiên nhận quay quảng cáo, chỉ sợ vẫn là có thể chấn động, cho nên, chúng tôi nghĩ kết quả sau này là, giá ít nhất vì 600 vạn." Vẫn như cũ là người đại diện của Tiffany mở miệng.

"Không thành vấn đề." Kim tae yeon một chút ý tứ mặc cả cũng không có, không hề nghĩ ngợi liền mở miệng đáp ứng.

"Kia, Kim tổng, hiện tại có phải điền giá, rồi ký tên hay không?" Người đại diện vừa hỏi, vừa mở hợp đồng ra.

Kim tae yeon nâng tay lên một chút, nhìn chằm chằm Tiffany ngồi đối diện một lát, mở miệng nói, cũng là nói cho người đại diện của Tiffany nghe: "Cô có thể đi ra ngoài trước một chút sao?"

"Kim tổng, này......" Người đại diện của Tiffany có chút khó xử, chần chờ một chút, quay đầu nhìn về phía Tiffany.

Vẻ mặt Tiffany một mảnh lãnh đạm, qua khoảng nửa phút, cô nhẹ nhàng gật đầu một cái, người đại diện thấy thế mới cũng gật đầu với Kim tae yeon, nói: "Tốt."

Lúc người đại diện rời đi, còn thức thời đóng cửa phòng lại.

Chương 900: Về sau (16)

Kim tae yeon chậm chạp không mở miệng nói chuyện.

Tiffany cũng không vội, bình tĩnh ung dung ngồi ở đó, xem ra có vẻ nhàn nhã hơn cả Kim tae yeon. Trong phòng vô cùng yên tĩnh.

Không biết qua bao lâu, Kim tae yeon mới phát ra một tiếng ngắn ngủi "Ừhm", sau đsó giật giật người, lên tiếng hỏi: "Mấy năm nay, em ở Mỹ có tốt không?"

Chỉ là mấy chữ đơn giản, nhưng lại khiến lòng Tiffany mềm nhũn, cô không dễ dàng gì mới giữ được vẻ lạnh nhạt trước mặt anh, suýt nữa đã bị lộ tẩy.

Cô dùng lực nắm tay thành quả đấm, cố gắng để trên mặt mình không hề có bất kỳ cảm xúc gì, nhưng trong lòng bốn phía đều gợn sóng. Ánh mắt cô lẳng lặng nhìn Kim tae yeon một lúc, sau đó mới quét ra một nụ cười: "Đa tạ anh Kim đã quan tâm, tôi rất tốt."

Tiffany xa cách như vậy khiến trong lòng Kim tae yeon không hề phòng ngự gì trở nên kích động, anh hơi rũ mắt xuống, dừng lại một lát mới mở miệng hỏi: "Nghe nói, em đã kết hôn ở Mỹ?"

Thật ra Tiffany rất muốn nói dối là đúng, nhưng cô lại không thể nói nên lời, sau cùng liền trực tiếp chọn cách im lặng.

Kim tae yeon chờ đợi trong giây lát, không thấy cô nói gì, nâng mí mắt lên, chăm chú nhìn cô một lúc, sau đó lại mở miệng: "Người đàn ông ngày hôm qua... là chồng của em sao?"

Anh tự dưng lại hỏi những chuyện này là có ý gì? Sau khi xa cách muốn ôn chuyện sao?

Ba năm trước, cô dùng hết sức lực của bản thân, mới có thể bức ép chính mình chặt đứt hoàn toàn quan hệ của hai người.

Lúc đầu cô tha hương ở Mỹ, vô số lần trong mơ đều nghĩ về anh đến mất ngủ, mãi đến khi cô sinh ra Tiểu Kim, lực chú ý của cô mới rời đi, cô mới dần dần bớt đi khổ sở.

Không ai biết, vì cô muốn quên anh, muốn buông bỏ anh xuống, tới cùng chưa có một ngày nào cảm giác được mình thực sự đang sống, ba năm trời ròng rã, chịu đựng đến bây giờ đều có cảm giác như sống không bằng chết.

Nếu có thể, cô thật sự không muốn có quá nhiều gặp gỡ với anh, bởi vì cô không muốn trơ mắt để bản thân lại giẫm lên vết xe đổ của ngày xưa.

Tiffany nghĩ đến đây, âm thầm hít một hơi, nhìn chằm chằm Kim tae yeon, ngữ điệu mềm mại mở miệng: "Anh Kim, về chuyện hợp đồng, vừa rồi người đại diện của tôi cũng đã nói rõ ràng, nếu anh không có ý kiến gì, hiện giờ tôi có thể ký tên được chứ?"

Tiffany nói xong, liền vươn tay, cầm hợp đồng trên bàn, lật đến một trang, cô chuẩn bị lấy bút, Kim tae yeon lại vươn tay đè tay của cô lại.

Lòng bàn tay của anh rất nóng, nóng đến nỗi khiến cả người cô run rẩy, sau đó cô liền nghe được trong miệng anh nói ra một câu: "Fany", ngữ điệu vô cùng dịu dàng, giống như khi anh và cô cùng nhau trầm luân, Tiffany giống như chịu đả kích gì đó, mạnh mẽ rút tay lại, sau đó liền xách túi của mình đứng lên, đắn đo, nhưng lại vẫn như cũ nói: "Thật ngại quá, anh Kim, về chuyện hợp đồng, người đại diện của tôi sẽ nói chuyện với anh, tôi đi trước."

Tiffany nói xong, liền xoay người rời đi, chỉ là cô vừa đi chưa được hai bước, cổ tay lại bị anh tóm lấy, cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị anh kéo trở lại ghế một lần nữa.

Chương 901: Về sau (16)

Sau đó, Kim tae yeon đặt hai tay trên ghế vịn, vây cô ở trong lòng, khẽ cúi đầu, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô: "Fany, em có thể đừng như vậy được không, chúng ta nói chuyện một lúc được không?"

Trong quá khứ, anh chưa từng dùng giọng nói như vậy nói với cô?

Trong quá khứ, lúc cô ngang ngạnh, anh chỉ biết trở mặt phẫn nộ.

Nhưng anh của hiện tại, vậy mà dùng loại ngữ khí mềm mại này nói với cô. Rốt cuộc anh có ý gì... chẳng lẽ anh muốn cùng cô...

Tiffany nghĩ đến đây, trong lòng không nhịn được dâng lên châm biếm, cô thế nào mà dạy mãi cũng không sửa được? Lúc trước hết lần này đến lần khác mềm lòng với anh, đổi lại chỉ là anh giải trừ hôn ước rồi lại cùng người khác đính hôn.

Liền là hy vọng xa vợi quá nhiều lần, cho nên đến sau cùng mới có thể tuyệt vọng như thế.

Cho nên, xin nhờ, Tiffany, mày không có tiền đồ sao, lần này về nước, không phải là vì muốn bắt đầu với Kim tae yeon, mà là vì ba của mày, đợi cho ba mày tốt lên, mày liền quay lại Mỹ, cuộc sống bây giờ của mày rất tốt, tuy rằng thi thoảng nghĩ đến anh lại thấy khổ sở, nhưng đã bình tĩnh hơn, không cần để bản thân bị thương hết lần này đến lần khác.

Tiffany dùng lực nắm chặt tay lại, sau đó lại hướng về phía Kim tae yeon cười cười: "Anh Kim, đây là ý gì thế, muốn cùng tôi tro tàn lại cháy sao? Nếu tôi nhớ không nhầm, ba năm trước, là chính mồm anh nói với tôi, giữa tôi và anh không còn quan hệ gì nuwax1"

"Cho nên, anh Kim, tôi nghĩ thật sự giữa chúng ta không còn gì để nói, dù sao, tôi cũng không phải là người nào của anh, anh cũng không phải là người nào của tôi."

Kim tae yeon nắm chặt tay lại, bởi vì dùng lực khiến khớp xương nổi lên rõ ràng.

"A... không đúng." Tiffany như là khoong hề nhìn ra được sự khác thường của anh, lại cười khẽ một tiếng: "Ba năm trước đây, tôi cũng không phải là người nào của anh, anh cũng không phải là gì của tôi, giữa chúng ta, tất cả chỉ là một giao dịch, hai bên thỏa thuận xong, không ai nợ ai."

"Trong lòng em, từ trước đến giờ, chỉ nghĩ như vậy?" Kim tae yeon ngừng thở, gằn từng chữ nói.

"Chẳng thế thì sao?" Tiffany không yên lòng hỏi lại, sau đó ngẩng đầu, nhìn ánh mắt của Kim tae yeon: "Nếu không sao có thể phá đi đứa con của anh..."

Tiffany còn chưa nói xong, Kim tae yeon liền quay đầu, hô hấp của anh trở nên có chút dồn dập, trên mặt đầy tức giận.

Ngay lúc Tiffany cho rằng anh lại trở nên tức giận như ba năm trước, Kim tae yeon lại đột nhiên buông lỏng tay, cả người lui về phía sau một bước, xoay người nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, ngữ điệu cực kỳ nhạt nhẽo nói: "Em đi đi, về chuyện hợp đồng, chỉ cần nói người đại diện của em đến là được."

Sắc mặt Tiffany lạnh lùng ngồi trên ghế, sau đó không nói tiếng nào đứng lên, xách túi của mình, đi ra ngoài cửa.

Kim tae yeon đứng tại chỗ, cũng không thèm nhúc nhích, mãi đến khi tiếng đóng cửa vang lên, anh mới nhẹ nhàng run rẩy một cái. Cửa lại rất nhanh được đẩy ra, truyền đến tiếng của người đại diện: "Kim tổng, hợp đồng..."

"Hợp đồng đợi tôi bố trí xong sẽ cho người đưa đến." Kim tae yeon không đợi người đại diện của Tiffany nói hết lời, đã vứt lại một câu.

"Được." Người đại diện lên tiếng, lại nói một câu: "Kim tổng, hẹn gặp lại."

Chương 902: Về sai (18)

Kim tae yeon khoong nói gì.

Người đại diện của Tiffany dừng một lát, đóng cửa.

Lúc này Kim tae yeon mới lui về sau hai bước, ngồi trên ghế, bên tai lại vang lên những lời lúc nãy của Tiffany.

"Ba năm trước, tôi cũng không phải là gì của anh, anh cũng không phải là gì của tôi, giữa chúng ta, chẳng qua chỉ là một giao dịch, hai bên đã thỏa thuận xong, ai cũng không thiếu nợ ai."

"Nếu không phải vậy, sao tôi có thể phá bỏ đứa con của anh..."

Kim tae yeon nhớ đi nhớ lại, liền khẽ nở nụ cười.

Tôi không phải là gì của anh, anh cũng không phải là gì của tôi... Hóa ta, cho tới giờ, bọn họ đều là như vậy.

Kim tae yeon, xin hỏi mày, hiện tại đã có thể hết hi vọng được chưa? Người phụ nữ kia, cho tới bây giờ đều chưa từng yêu mày.

Người phụ nữ kia, vẫn luôn muốn rời xa mày.

Thật ra những điều này, trong lòng mày đều đã rõ ràng, nhưng là, mày lại cứ chờ mong, kết quả thì sao? Kết quả, thế nhưng tự tôn đã không còn.

-

Tiffany rời khỏi, trực tiếp trở về khu nhà Tô Uyển.

Cô đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn ánh nắng rực rỡ bên ngoài, suy nghĩ hỗn loạn vô cùng.

Cô biết, cô đúng là vẫn còn bị anh làm ảnh hưởng.

Nhưng là, mặc kệ ảnh hưởng như thế nào, trong lòng cô cũng rõ ràng, cả đời này cô và Kim tae yeon là khó có thể.

Cô đã không còn là Tiffany của mười một năm trước kia, thanh xuân vừa mới bắt đầu, có nhiều thời gian để đi yêu một người, chờ đợi một người. Hiện giơ, Tiffany đã ba mươi tuổi, còn có một đứa bé gái hai tuổi rưỡi, sớm đã không còn tự do và dũng khí nữa rồi.

Không ai biết, lúc trước một lần tỉnh lại vào sáng sớm, nghe được anh nói trong điện thoại "Tôi làm sao có thể lấy cô ấy" khi đó, cô mang tâm tình như thế nào.

Cũng không có ai biết, cô nghe được câu nói kia, đến cùng có bao nhiêu thương cảm, lúc đó, cô ở trước mặt anh miễn cưỡng vui vẻ, ôn nhu chăm sóc

anh, sau lưng lại thường ngẩn người rơi lệ.

Tiffany ý thức được mình lại nghĩ ngợi xa xôi, vội vã lắc đầu, kéo lại suy nghĩ, vừa chuẩn bị xoay người quay lại phòng khách, di động trong túi lại vang lên.

Tiffany lấy ra, nhìn thấy một số máy lạ, cô chần chừ một lúc, mới nghe tiếp: "Xin hỏi là cô Tống sao?" Tiffany do dự nói: "Vâng"

"Xin chào, tôi ở bệnh viện thành phố, ở giao lộ Nam Hoàn vừa xảy ra một sự cố giao thông, người đàn ông ngồi trên chiếc xe mang biển số 643XX cùng một cô bé ba tuổi, hiện giờ bọn họ đã được đưa đến bệnh viện, người lớn không có vấn đề gì, chỉ là đang hôn mê, cô bé thì không ổn lắm..."

Tiffany nghe đến đó, di động trong tay liền "Bốp" một cái rơi xuống đất.

Tai nạn xe cộ, cô bé, không ổn... là Tiểu kim có chuyện gì sao?

Tiffany trong nháy mắt cảm thấy như trời đất rung chuyển, thế nhưng rất nhanh liền ổn định lại tâm trạng, vội vàng xách túi chạy ra cửa. -

Kim tae yeon vẫn ngồi ở club đến 4 giờ rưỡi, mới rời đi.

Chạng vạng còn có hội nghị, anh đang định lái xe đến công ty lại lấy điện thoại gọi cho thư ký nói hoãn hội nghị đến hôm sau, sau đó quay đầu xe trở về Cẩm Tú viên.

Xe vừa mới vào Cẩm Tú viên, liền nhìn thấy xe của Im Yoona.

Chương 903: Về sau (19)

Đợi qua 2 phút, Im Yoona dừng xe bên cạnh xe anh, cửa xe mở ra, Jessica từ bên trong đi ra. Kim tae yeon cũng xuống xe, đi qua, ôm lấy Tiểu Yoong: "Nhớ chú không?"

"Nhớ." Tiểu Yoong đáp lại, sau đó cầm một chiếc kẹo mà nhà trẻ phát đưa cho Kim tae yeon: "Cho chú này." Kẹo đã bị lột giấy, Tiểu Yoong không biết đã cầm lấy bao lâu, trên mặt còn dính ít bụi.

Lúc cậu bé đưa cho Kim tae yeon, Kim tae yeon lại không có chút ghét bỏ do dự nào, trực tiếp mở miệng ngậm lấy. "Anh Tae yeon, kẹo bẩn, Tiểu Yoong chơi lâu rồi." Jessica không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.

"Không sao, không chết được." Kim tae yeon không để ý đáp lại một câu, sau đó liền đùa với Tiểu Yoong.

Im Yoona không xuống xe, qua cửa kính xe, nhìn Kim tae yeon, mở miệng nói: "Tae yeon, thứ tư tuần sau Tập đoàn Im thị có dạ tiệc, cậu đến một chuyến đi."

"Có anh là được rồi, em đến làm gì?" Kim tae yeon dồn toàn bộ lực chú ý lên người Tiểu Yoong.

"Dạ tiệc làm rất lớn, rất nhiều thiên kim tiểu thư sẽ đến, nhỡ đâu có người thích hợp." Jessica bổ sung. "A..." Kim tae yeon nhẹ cười một cái: "Anh cũng không đi xem mắt, phí tâm tư của hai người rồi."

"Anh mà tìm được người nào đó, chắc chắn em với anh của anh sẽ không phí tâm tư rồi" Jessica vươn tay, ôm lấy Tiểu Yoong trong lòng: "Anh đã 31 tuổi, lại vẫn một mình, cũng rất kỳ cục, lại nói, nếu anh đã có người trong lòng, trực tiếp cưới là được, chẳng lẽ anh trai anh còn muốn vì Kim thị mà để anh kết hôn sao?"

Người trong lòng... Kim tae yeon ảm đạm, sau đó tiếp tục nở nụ cười, bỏ lại một câu "Đến lúc đó nói sau", mở cửa xe ngồi xuống, hạ cửa kính xe cuống, nói một câu tạm biệt với Tiểu Yoong, liền xoay tay lái, đi về biệt thự của mình.

Kim tae yeon thay giày, trực tiếp đi lên tầng hai, nằm trên giường chưa được hai phút đã nghe thấy tiếng chuông cửa.

Kim tae yeon tưởng rằng là Jessica chạy đến dặn dò mình phải tham gia buổi dạ tiệc kia, cho nên không coi là quan trọng, trực tiếp cầm chăn che lên đầu, tiếp tục nhắm hai mắt lại, kết quả chuông cửa dưới lầu không ngừng vang lên, anh không nhịn được thấy tức giận, liền xoay người xuống giường, đi xuống lầu.

"Jessica, em có yên hay không?" Kim tae yeon vừa hỏi, vừa mở cửa, lại thấy người đứng bên ngoài là Tiffany, vẻ mặt của anh liền ngưng lại, dừng một lát, mới mở miệng, âm thanh cực kỳ nhạt: "Em tới đây làm gì?"

Sắc mặt Tiffany trắng xanh, trong mắt mang theo kích động, như là sợ hãi gì đó, cô giống như nghe không hiểu lời nói của anh, vươn tay tóm lấy tay anh: "Anh Kim, có thể giúp tôi được không?"

Trong trí nhớ của Kim tae yeon, đây là lần đầu tiên trong đời anh nhìn thấy Tiffany hoảng hốt như thế, lông mày của anh nhẹ nhàng nhíu lại, một giây sau lại mở miệng : "Vào trong rồi nói.", sau đó xoay người, đi vào trong.

Tiffany không hề do dự đi theo vào.

Kim tae yeon rót một chén nước, đi đến trước mặt Tiffany, đưa cho cô, sau đó chỉ vào sofa, ý bảo cô ngồi xuống: "Em muốn tôi giúp cái gì?"

"Tôi muốn máu của anh." Tiffany thốt ra.

Chương 904: Sau này (20)

Đi vào phòng khách, Kim tae yeon cũng không liếc mắt nhìn Tiffany ở phía sau, chẳng qua là chỉ một chỗ, ý bảo cô ngồi, rồi đi đến trước bình nước, lấy một ly nước.

Kim tae yeon bưng ly nước xoay người, thấy Tiffany ngẩn người đứng ở giữa phòng khách, anh cau mày, không có gọi cô ngồi, mà là cất bước đi tới trước mặt cô, đưa ly nước tới: "Cô muốn tôi gấp để giúp cô chuyện gì?"

Tiffany không có nhận ly nước trong tay Kim tae yeon, mà là sắc mặt tái nhợt ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm đôi mắt Kim tae yeon, không chút do dự nào liền bật thốt lên: "Tôi muốn máu của anh."

Tay Kim tae yeon bưng ly nước, bởi vì lời nói của cô vô cùng dứt khoát, chợt run rẩy, nước ẩm văng ra ngoài, vào ống tay áo của anh, nhuộm thành một vết ướt.

Chẳng qua chỉ một chút, Kim tae yeon liền ổn định tinh thần, khẽ cau mày: "Muốn máu của tôi?"

"Đúng. " Tiffany nặng nề gật đầu một cái, vẻ mặt trở nên càng hoảng hốt, cô không chờ Kim tae yeon hỏi thăm tại sao, liền tiếp tục mở miệng nói ra mục đích của bản thân: "Nhờ anh đi cùng với tôi đến bệnh viện một chuyến được không? Hôm nay trên đường Hoàn Nam, Giang Ly Thành lái xe xảy ra chuyện..."

"Cho nên, cô tìm tôi là vì cứu chồng cô?" Kim tae yeon bỗng dưng lên tiếng, cắt đứt lời của Tiffany, anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, trở nên có chút sắc bén.

Tiffany sửng sốt một chút, mới phản ứng được mình mới vừa suýt nữa nói cho Kim tae yeon, Tiểu kim và anh cùng nhóm máu, nhờ anh cứu Tiểu kim.

Lúc cô đến bệnh viện, Tiểu kim đang cấp cứu, bác sĩ nói cho cô biết, Tiểu kimmất máu quá nhiều, máu dự trữ trong bệnh viện không đủ dùng, muốn cô cô vội nghĩ biện pháp tìm nhóm máu giống nhau, nếu không sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.

Ngay lúc đó, cô nghe được bốn chữ nguy hiểm tính mạng này, trong nháy mắt trong đầu liền bối rối, trpng suy nghĩchỉ có thể nghĩ đến người có cùng nhóm máu với Tiểu kimlà Kim tae yeon, sau đó cô không hề nghĩ ngợi liền chạy đến.

Nếu không phải Kim tae yeon bất chợt cắt đứt lời của cô, sợ là cô đã bại lộ sơ hở...

Tiffany dừng lại đại khái hơn một phút đồng hồ, mới rũmi mắt, không giải thích gì cả, chẳng qua là nhẹ nhàng nói một câu: "Nhờ anh theo tôi đến bệnh viện một chuyến được không?"

Kim tae yeon nhìn chằm chằm Tiffany, hồi lâu cũng không nói gì.

Anh nghĩ đến mấy giờ trước, ở câu lạc bộ trong thành phố, thái độ cô đối với anh kiêu căng nói những lời đó, tuyệt tình như vậy lạnh như băng, và bây

giờ gấp gáp kinh hoảng rõ ràng là hai người khác nhau.

Thì ra là, cô không phải là vô tâm, chỉ là tâm của cô, không có đặt trên người của anh...

Tay Kim tae yeon nắm ly nước, sức lực lại bắt đầu từng chút từng chút mạnh hơn.

Anh nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, đen nhánh một mảnh, không có bất kỳ tâm tình, khiến Tiffany không rõ lúc này đáy lòng anh đang suy nghĩ điều gì.

Bên trong phòng yên tĩnhhồi lâu, vì thương xót Tiểu Kim mà Tiffany lần nữa không nhịn được lên tiếng: "Tae yeon, đi với tôi một chuyến, được không?"

Vừa nói, Tiffany liền vươn tay, chộp tới cổ tay của Kim tae yeon.

Chỉ là đầu ngón tay của cô còn chưa đụng phải ống tay áo của anh, bất chợt liền lui về sau một bước, quay đầu, nhìn đều không liếc nhìn cô chậm rãi đặt ly nước ở trên khay trà, giọng nói rất nhạt rất bình tĩnh nói: "Xin lỗi, tôi không có hứng thú."

Nói xong, Kim tae yeon còn chỉ cửa, một bộ dạng muốn tiễn khách: "Cô Hwang mời cô đi tìm người khác giúp một tay đi."

Chương 905: Sau này (21)

Dừng lại, Kim tae yeon còn nói: "Phiền toái lúc cô Tống đi, giúp tôi đóng cửa lại." Sau đó Kim tae yeon liền xoay người, hướng về phía đi lên lầu, không có ý thỏa hiệp. Tiffany vội vàng vươn tay, kéo tay Kim tae yeon.

Cảm giác mềm mại quen thuộc, khiến cho toàn thân Kim tae yeon một trận tê dại, chỉ bất quá hai giây, anh liền hấttay của cô.

Lần này Tiffany trực tiếp dùng hai tay nắm chặt tay của anh, không biết là bởi vì sợ hay lo lắng, tay của cô run run: "Tôi không có thời gian đi tìm người khác hỗ trợ, máu dự trữ trong bệnh viện không đủ dùng, bác sĩ nói tình huống rất nguy cấp, tùy thời cũng sẽ có thể nguy hiểm tính mạng, coi như là tôi xin anh, cầu xin anh giúp tôi một lần được không?"

Kim tae yeon giống như nghe được chuyện cười vậy, bất chợt cong môi khẽ nở nụ cười, anh quay đầu, nhìn Tiffany, giọng nói mang theo vài phần giễu cợt: "Cô Hwang, nếu như tôi nhớ không lầm, 3 tiếng trước, cô mới vừa nói với tôi, giữa chúng tôi không có gì đáng nói, nếu giữa chúng ta cũng không có gì đáng nói, cô Tống, xin hỏi tại sao muốn tôi đi cứu một người không có liên hệ gì đến tôi?"

Vì giọng nói của Kim tae yeon quá mức kiên quyết, khiến cho Tiffany thật sự có cảm giác Kim tae yeon không giúp mình, cô gấp đến mức nước mắt cũng rơi xuống, nắm tay Kim tae yeon, ánh mắt hốt hoảng vòng vo, giống như là thật sự không tìm được lý dothuyết phục, cuối cùng lời nói có chút không có mạch lạc nói: "Anh có thể, có thể xem xét lại tôi từng theo anh 8 năm..."

"Tám năm?"

Buổi chiều là anh cùng cô nói về quá khứ, nhưng mà cô một chút cũng không nhớ chuyện cũ, bây giờ cô vì một người đàn ông, tới cùng anh nói chuyện cũ...

Kim tae yeon lại nhẹ cười thành tiếng, nhưng đáy mắt lại tràn đầy lên một tầng bi thương, nhưng mà rất nhanh, mắt của anh lại biến thành người gây sự sắc bén, quay đầu, nhìn chằm chằm Tiffany miệng nói từng chữ từng chữ: "Tám năm kia chẳng qua là một cuộc giao dịch, không phải sao? Hai bên đã thoả thuận xong tiền bạc, không liên quan đến nhau, cho nên cô Tống bây giờ tìm tôi muốn chi phí?"

Giọng nói Kim tae yeon có chút vội, lúc nói tới đây, anh bất chợt nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, tay dùng sức nắm chặt quả đấm.

Qua hai giây, lần nữa mở mắt, nhìn đáy mắt Tiffany, là một mảnh lạnh như băng: "Huống chi, cô Tống, tôi muốn hỏi cô, đối với một người phụ nữ lòng dạ độc ác vì không tiếc rời khỏi tôi cũng lấy đi đứa bé của tôi, tại sao tôi phải giúp cô?"

Nói xong, Kim tae yeon liền hung hăng rút ra tay của mình, giọng nói lạnh lùng cứng rắn nói: "Cô Hwang, không tiễn." Sau đó liền giẫm chận tại chỗ đi về phía thang lầu.

"Kim tae yeon!" Tiffany chợt mở miệng kêu tên của anh, cô xoay người, nhìn chằm chằm bóng lưng Kim tae yeon lên lầu: "Chỉ cần anh đồng ý

đến bệnh viện cho máu tươi, anh muốn tôi làm gì đều đồng ý!" Bước chân Kim tae yeon liền dừng lại ở tại chỗ.

"Tôi không để cho anh miễn phí giúp tôi một tay, tôi với anh làm giao dịch, tôi đồng ý anh một chuyện, dù anh nói ra yêu cầu gì, tôi cũng sẽ gố gắng làm được, như vậy có thể không?"

11 năm trước, là bán mình vì cha.

11 năm sau, giao dịch vì chồng.

Tiffany thật sự đúng là một người trọng tình người, chỉ là chuyện của cô, cho tới bây giờ đều không phải là vì anh.

Kim tae yeon không biết rốt cuộc lửa giận từ đâu đến, anh chợt xoay người, giẫm lên cầu thang quay lại

Chương 906: Sau này (22)

Dừng trước mặt Tiffany, Kim tae yeon chợt vươn tay nắm cái cằm tinh xảo của cô, nâng mặt cô lên thật cao, ánh mắt nhìn cô, hỏi: "Yêu cầu gì đều đồng ý?"

Lúc Kim tae yeon hỏi những lời này, toàn thân đều có một cỗ tàn ác phát ra ngoài.

Đây là Tiffany biết Kim tae yeon từng ấy năm tới nay, lần đầu tiên thấy anh như vậy, cô bị dọa đến đáy lòng run lên, mất rất nhiều sức lực, mới vững vàng tinh thần, hướng về phía Kim tae yeon nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Kim tae yeon nắm chặt cằm của Tiffany gia tăng, Tiffany đau kêu thành tiếng, tầm mắt anh cấp bách nhìn chằm chằm cô: "Nếu như tôi nói cô phải theo tôi ba ngày ba đêm? Cô cũng đồng ý?"

Vẻ mặt Tiffany đông lại, ngay lúc Kim tae yeon cho là cô sẽ từ chối, lại nghe được giọng cô nhàn nhạt truyền đến: "Tôi đồng ý với anh. "

Khó chịu và tức giận cơ hồ muốn bùng nổ tâm tình của Kim tae yeon, tay anh nắm chặt cằm cô, đầu tiên rất mạnh, sau đó chính là buông lỏng, sau đó anh liền hất cả người cô ra, đi qua bên cạnh cô, hướng về phía cửa đi ra ngoài.

Tiffany bị Kim tae yeon bỏ rơi bước chân hơi lảo đảo, mới đứng vững thân thể, vội vàng đuổi theo Kim tae yeon.

Kim tae yeon nhìn cũng không liếc mắt nhìn Tiffany, trực tiếp kéo ra cửa xe của cô ngồi xuống, đợi đến khi cô lên xe, cũng không có thắt dây an toàn, Kim tae yeon liền một cước đạp chân ga, xe chợt nhảy lên đi ra ngoài.

Dọc theo đường đi, hai người không nói một câu nào với nhau.

Kim tae yeon nhìn thẳng con đường phía trước, rất chuyên chú lái xe, nhưng đáy mắt thỉnh thoảng có lửa giận bắn ra.

Xe dừng ở dưới trung tâm cấp cứu của bệnh viện, Kim tae yeon để ý cũng không để ý Tiffany, đi tới chỗ rút máu, cuốn lên ống tay áo, liền ngồi xuống.

Y tá bị một loạt hành động của Kim tae yeon làm cho có chút trố mắt, cũng may Tiffany theo sát phía sau liền đi vào, giải thích hết thảy. "Tình hình người bệnh không được tốt, có thể cần rất nhiều máu, nhưng một người chỉ có thể rút ra 400 ml máu..."

Lời y tá còn chưa nói hết, Kim tae yeon lại đột nhiên mở miệng cắt đứt lời của cô: "Không sao, cô trực tiếp rút ra." Y tá nhìn về Tiffany.

Cánh môi Tiffany giật giật: "Tae yeon..."

"Nếu là giao dịch, vậy thì công việc quan trọng nhất, không phải sao?" Giọng Kim tae yeon đùa cợt trả lời một câu, sau đó liền quay đầu, nhìn hộ sĩ mở miệng, mang theo vài phần ra lệnh: "Rút đi!"

-

Rút máu xong, lúc Kim tae yeon đứng lên, đầu hơi có vẻ choáng váng, anh nhắm mắt lại, ngây người hồi lâu, sau đó liền không nói tiếng nào cất bước, đi ra khỏi trung tâm cấp cứu.

Tiffany một đường chạy chậm theo tới: "Tôi đưa anh về nhà."

"Không cần." Kim tae yeon nhàn nhạt cự tuyệt, đứng ở cửa bệnh viện, vươn tay, cản xe taxi.

"Mặt của anh thoạt nhìn không được tốt, muốn ăn lót dạ để bổ máu lại không, còn có..."

"Cô Hwang, cô không cảm thấy cuộc đối thoại người bán và người mua, có chút quá giới hạn sao?"

Tiffany bị nghẹn họngkhông nói nên lời, cánh môi khẽ mở cuối cùng liền ngậm miệng lại.

Kim tae yeon không nhìn cô, chẳng qua là nhìn chằm chằm chiếc xe trước mặt, rốt cuộc chờ đến khi thấy một chiếc xe taxi, Kim tae yeon cất bước, thân ảnh hơi lảo đảo, Tiffany vội vàng vươn tay, đỡ cánh tay của anh: "Anh có sao không?"

Kim tae yeon không nghe thấy lời của cô, rút ra cánh tay của mình, kéo ra cửa xe taxi.

Chương 907: Sau lại [23]

Trước khi Kim tae yeon lên xe, anh giống như nghĩ tới cái gì, hơi hơi quay đầu, mở miệng nói với Tiffany: "Tôi thay đổi chủ ý, không cần em ở cùng tôi ba ngày ba đêm, tám giờ chủ nhật này, khách sạn Bốn Mùa, tôi chỉ muốn hai giờ của em là đủ rồi."

Nói xong, Kim tae yeon liền khom người ngồi vào xe taxi, không đợi Tiffany phục hồi tinh thần lại, xe cũng đã đi xa. -

Ngày hôm sau, khi hiến máu xong, Kim tae yeon phát sốt cao một hồi, hỗn loạn nằm cả một ngày trên giường, thẳng đến chạng vạng, nhiệt độ mới giảm xuống.

Tùy tiện ăn một ít này nọ, thân thể còn có chút yếu ớt, anh lại không có ý tứ ngủ tiếp, trong biệt thự chỉ có một mình anh, yên tĩnh khiến cho hoảng hốt. Trước kia lúc cô ở Mỹ, anh thường xuyên cảm thấy cô tịch, hiện tại cô đã trở lại, cùng ở trong một thành phố với anh, anh lại càng cảm thấy cô tịch . Kim tae yeon rút hai điếu thuốc, rồi vào thư phòng, một ngày không đến công ty, bưu kiện nhận mười mấy vài cái, anh ngồi ở trước bàn đọc sách, mở

cái xem, đợi đến khi xong hết mọi việc, đã là năm giờ sáng sớm ngày hôm sau, tắm rửa một cái, lái xe ra khỏi nhà, tùy tiện tìm một chút gì đó ăn, rồi phải đến công ty, trên bàn làm việc xếp hai chồng văn kiện lớn, anh giống như không biết mệt mỏi, ngồi xuống bắt đầu phê duyệt, đợi đến khi người trong công ty Im tục đi làm, những văn kiện này đều đã được xử lý tốt, ngay sau đó thư ký thong báo lịch trình làm việc ngày hôm nay, sau đó là họp, bữa ăn...... Nói ngắn lại dường như là công việc ngày hôm nay bận đến độ không có thời gian để thở ra.

Bắt đầu từ ngày hiến máu, Kim tae yeon và Tiffany không còn gặp mặt, ai cũng không chủ động liên hệ với ai.

Hai ngày cuối tuần, Kim tae yeon còn một mình ở công ty làm việc them hai ngày, thẳng đến sáu giờ tối chủ nhật, tiếng chuông nhắc nhở của di động vang lên, anh nhìn trên màn hình viết ba chữ: Tám giờ muộn.

Kim tae yeon nhìn chằm chằm ba chữ kia hồi lâu, cuối cùng đưa điện thoại di động đặt ở mặt bàn, tiếp tục xử lý công việc trên máy tính, mãi cho đến bảy giờ hai mươi phút, anh đóng máy tính, thu thập một chút này nọ, ra cửa.

Đến khách sạn Bốn Mùa, mới bảy giờ bốn mươi phút, Kim tae yeon mở phòng, lại không sốt ruột lên lầu, ở trong đại sảnh chờ khoảng hai mươi phút, lúc tám giờ lẻ sáu phút, rốt cục nhìn thấy xe Tiffany xe ngừng ở cửa khách sạn.

Tiffany bước vào đại sảnh khách sạn, Kim tae yeon đợi đến khi cô nhìn về hướng của bản thân, liền đứng lên, một câu cũng không nói đi hướng thang máy.

Tiffany ở phía sau anh, vẫn duy trì khoảng cách năm thước đi theo.

Cửa thang máy mở ra, Kim tae yeon vẫn không để ý tới Tiffany như cũ, trực tiếp cất bước đi ra, sau đó đi tới trước cửa phòng mình đã đặt, quẹt thẻ, đẩy cửa ra, tiến vào.

Cách khoảng nửa phút, Tiffany tiến vào theo, cô đứng ở cửa một lát, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Kim tae yeon lười biếng ngồi ở trên ghế sa lon, tay tùy tiện mở tivi, một lát sau, anh nhìn thấy Tiffany còn đứng ở gần cửa, sau đó mở nhỏ âm lượng của tivi đi một chút, không quay đầu, rồi đột nhiên hỏi một câu: "Chồng của em có biết hôm nay em cùng người đan ông khác mướn phòng sao?"

Tiffany làm sao nghe không hiểu lời nói châm chọc của Kim gia Mộ, đáy mắt cô luôn luôn kiêu ngạo, hiện lên một chút ảm đạm, đầu cũng hơi hơi thấp xuống.

Kim tae yeon thấy bộ dáng này của cô, tâm tình càng phát ra phiền chán, anh quay đầu, không ngừng mà ấn điều khiển từ xa, đổi kênh, trong đầu lại nhớ tới, rất nhiều năm trước, đêm thứ nhất của anh và cô, cũng cảnh tượng như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #can