Chapter 11:Tai nạn hi hữu
Sampo hoảng hốt giơ tay đầu hàng theo bản năng:'Đừng,đừng chém. Tôi biết lỗi rồi.'
March 7th:'Được rồi Kenshin à,đừng trêu nữa.'
Kenshin thu kiếm về:'Hên cho anh đó'
Tưởng thế nào,ai dè trước katana,chúng sinh bình đẳng hết,cỏ lúa bằng nhau.
Sampo hạ tay xuốn,cười cười:'Hahaha,anh bạn đây trêu vui thật đó! Nhưng cũng nhờ việc này mà làm quen được với những người bạn tốt,phải không?'
'À mà...cho hỏi đội trưởng Gepard đến chưa? Tôi khá thân thiết với anh ta đó.'
March 7th:Đội trưởng Gepard? Ai thế?'
Nghe vậy,Sampo mới nhìn lại đám người trước mặt mình:'Ủa...mấy người không phải Thiết Vệ Bờm Bạc à? Trời sao không nói sớm,người mình tự đánh người mình không phải thừa thãi quá sao?'
'Xin được giới thiệu,tôi là Sampo Koski. Rất hân hạnh được làm quen.'
Mặc cho tuyết cứ rơi và những làn gió lạnh buối cứ thế thổi qua,thằng cha này vẫn niềm nở giới thiệu bản thân mình cho cả nhóm biết.
Caelus:'Chào,tôi là Caelus.'
Kenshin cũng cạn lời,hồi nãy đòi chém bỏ người ta xong giờ lại nhiệt tình thế. Mà chịu thôi,tâm hồn 1 tuổi thì trách sao được giờ.
Caelus:'Có chuyện gì sao Delta?'
Delta:'Không,không có gì đâu.'
Caelus:'?'
Sampo vui vẻ nói:'Haha,Caelus sao. Tôi nhớ rồi,nói thật là tôi cũng không ngờ là ở nơi băng tuyết lạnh giá như này vẫn có thể gặp được bạn đồng hành đó.'
'Dạo này làm ăn khó khăn,nhưng mọi người cứ yên tâm. Sampo này từ xưa đến này không bao giờ ăn mảnh,khối kho báu ngoài kia lớn lắm nên chúng ta cứ cùng nhau kiếm chác.'
'Hay là chúng ta lập nhóm nhỉ? Tôi có tình báo rất đáng tin cậy,quân chủ lực của Thiết Vệ Bờm Bạc đều bị điều ra tiền tuyến rồi,đây sẽ là cơ hội ngàn năm khó gặp của chúng ta đó.'
Trước lời ngon ý ngọt của Sampo,Caelus có 1 chút dao đông. Và để tránh thằng cu đi vào con đường tà đạo thì cậu táng vào đầu Caelus.
Caelus đau đớn ôm đầu:'Tại sao vậy?'
Kenshin:'Đề phòng thôi.'
March 7th hỏi Sampo:'Thiết vệ...bờm bạc?'
Sampo đau lòng,giọng nghe như sắp khóc đến nơi vậy:'Mọi người hơi quá đáng rồi đấy,không tin tưởng tôi cũng không sao. Nhưng cũng không cần giả vờ ngốc nghếch đến mức này chứ.'
Cậu ôm mặt,dù đã chơi qua đoạn này nhưng lâu lâu không chơi làm làm cậu cũng quên mất. Giờ tai nghe lại,mắt thấy lại thì nghe thằng này nói cứ khắm khắm kiểu gì ý.
Sampo:'Ok,tôi hiêu quy tắc mà...là người trong nghề cả. Ai cũng phải dè chừng nên tôi hiểu. Chỉ trách Sampo tôi bẩm sinh đã quá nhiệt tình,quá thành thât.'
Kenshin:"Ờ,mày cũng chuẩn bị trách bản thân quá xui rồi đấy."
Sampo:'Gặp nhau 1 lần cũng là duyên phận,mọi người muốn biết cái gì thì cứ hỏi tôi. Tôi biết thì tôi sẽ trả lời mà không giấu diếm gì. Nhưng ngắn gọc súc tích vì Thiết Vệ Bờm Bạc có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.'
Caelus hỏi thẳng luôn:'Vậy...khu dân cư ở đâu?'
Sampo vuốt cằm:'Văn vở vậy cơ à...tức là nơi nào có người sống chứ còn gì nữa? Đi tiếp ra ngoài chắc chắn là không được rồi. Trên thế giới này,nơi vẫn còn con người định cư thì có Belobog yêu quý của chúng ta thôi.'
'Thành phố bảo hộ,thành trì sừng sững...nghe hơi đáng sợ nhưng từng câu từng chứ là thật. Chỉ khi ở trong những bức tường sắt này thì loài người mới có thể sống sót.'
Caelus:'Còn anh...sao lại chui xuống tuyết.'
Sampo định trả lời thì Kenshin trả lời thay luôn:'Là do chúng tôi,phải không?'
'Anh đang kiếm chác 1 chút di vật xem có bán được cái nào không. Đang 'thực hiện hành vi' dở thì thấy chúng tôi lại gần. Tưởng chúng tôi là thiết vệ bờm bạc,sợ bị phát hiện nên anh chui xuống đó luôn. Đúng không,Sampo?'
Sampo:'Đúng rồi đó. Xem như là tôi xin mọi người,lần sau nhẹ nhàng một chút. Thiết Vệ Bờm Bạc mà bắt gặp mọi người là cho mọi người ăn cơm tù thật đó.'
Caelus:'Nhưng chúng tôi thực sự không biết Thiết Vệ Bờm Bạc là gì cả.'
Sampo:'Mọi người không biết thật à? Anh trai kia thì sao?'
Kenshin:'Tôi có biết.'
Caelus:'Thật hả?'
Kenshin:'Ừ,nói cho dễ hiểu thì đấy là tên của lực lượng an ninh chính trên cái hành tinh này.'
Sampo:'Đúng vậy. Thiết Vệ Bờm Bạc là quân đội,là người chấp pháp và là cảnh sát Belobog...bọn họ chẳng thiết tha gì về chuyện xử lý linh hoạt mà cứ thích nhắm vào những người làm nghề này như chúng ta.'
March 7th nhún vai,lắc đầu:'Chúng tôi không biết.'
Sampo:'Ôi trời,mọi người đúng là tấm chiếu mới rồi...non quá,tôi cũng không nỡ bỏ mặc. Thôi thì như này đi,nói sao thì tôi cũng là tiền bối của mọi người,tôi sẽ hướng dẫn miến phí.'
Kenshin:'Rồi rồi anh bạn,anh làm ơn đưa chúng tôi vào thành được không?'
March 7th:'Ừm,chúng tôi không thành thạo được đi lắm.'
Sampo:'Hả...vậy là về hả? Tôi con chưa mở hàng đó.'
Vừa mới dứt câu thì Kenshin rút katana ra khỏi vỏ và chém bớt vài cọng tác của Sampo rồi kề vào cổ gã.
Kenshin:'Nghe này anh bạn,tôi đang không nhờ mà là yêu cầu anh đưa chúng tôi đi. Nếu anh không làm thì tôi đảm bảo là thứ tiếp theo bị chém không còn chỉ là mấy cọng tóc thôi đâu.'
'Lúc đó xuống mà bán hàng với diêm vương.'
Thấy vậy,Sampo ho nhẹ hai tiếng:'Tôi rất sẵn lòng giúp đỡ người khác. Haha,dù gì tốt bụng là biệt danh khác của tôi đó.'
'Đi theo tôi,nhưng hãy nhỏ tiếng tôi,đừng để bị thiết vệ phát hiện ra.'
...
Sau 1 hồi lải nhải thì cuối cũng mọi thứ đã đi theo đúng hướng cốt truyện rồi. Tên Sampo chạy đi ở trước để dẫn đường còn các thành viên đội tàu thì đi sát theo sau không rời nửa bước.
Nói thật,cậu cũng chả mong đời nhiều. Thằng này tý nữa gặp thiết vệ lại sủi ngay ấy mà. Tiếng bước chân của cả 5 người hòa cùng với tiếng gió tạo nên âm thanh khá là...loạn.
March 7th:'Mà...vì sao anh phải trốn Thiết Vệ Bờm Bạc vậy?'
Kenshin:'Nghe là đủ đoán được mà,nãy cô quên anh ta nói Thiết Vệ là cảnh sát sao. Có nghĩa anh ta đang bị cảnh sát truy nã đó.'
March 7th:'Vậy...vậy có nghĩa là...'
Kenshin quyết định trêu cô nàng 1 chút:'Nghĩa là...nếu không cẩn thận thì hắn sẽ đem 1 thiếu nữ ngây thơ như cô đi bán kiếm lời đó.'
March mặt đã tái mét,biểu cảm rất đặc sắc. Đúng là...trêu cô nàng này không bao giờ chán.
Sampo dẫn đường nghe thế liền phản bác lại:'Này,tôi không phải loại người như thế đâu quý cô. Đùng có mà nghe những lời bậy bạ như thế.'
'Mặc dù...cái bị Thiết vệ truy nã là đúng nhưng tôi không phải người xấu đâu.'
Kenshin:"Người xấu luôn nói vậy đó bro."
Sampo:'Mà sao có thể trách tôi được,có trách thì hãy trách bọn thực thi công vụ kia vì đầu óc quá cứng nhắc bảo thủ.'
Dan Heng:'Nói tóm lại là cô bị cậu ta trêu đó March.'
March nghe xong như được giác ngộ,cô tức giận đỏ cả mặt:'Kenshin,anh-anh dám trêu tôi.'
Kenshin:'Tại cô tin người quá thôi,đấy là tôi đang dạy cô triết lí sống đó.'
'Đó là đừng quá tin người.'
March 7th:'Tôi tin anh nữa mới lạ đó,tên khốn.'
Vừa dứt câu thì March đã không kìm được mà lao lên nắm cổ áo cậu xách liên tục. Kenshin không kịp đề phòng nên bị lắc,không phản kháng nổi.
Kenshin:'Đừng-đừng lắc nữa-tôi xin lỗi. Từ từ-đừng lắc n-'
Chưa kịp nói hết câu thì cậu vấp té ra sau,March cũng vì thế mà vô tình ngã vào người cậu. Ôi cái đệt. Nhận ra tình hình,March đỏ mặt đạp cậu 1 cái rõ xa.
Được rồi,luật 1 trong thế giới này. Đừng chọc phụ nữ,rước họa như chơi đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip