Chương 5: Chạy Khỏi Bóng Tối
____________________________________________________________
"Bệnh nhân có thể khỏi bệnh, nhưng bóng tối trong lòng họ vẫn luôn đeo bám. Chỉ có thể hy vọng rằng nó sẽ không bao giờ quay lại, hoặc nếu có, sẽ không còn đủ sức mạnh để phá hủy họ nữa."
— Ghi chú từ ___, bác sĩ điều trị bệnh nhân Blade.
____________________________________________________________
Bệnh viện tâm thần, tháng thứ ba
Kể từ khi Blade được chuyển sang điều trị bởi bác sĩ khác, tình trạng của hắn dường như có những dấu hiệu bất ngờ. Bác sĩ Tomoe, người thay thế tôi trong vai trò bác sĩ điều trị của hắn, báo cáo rằng hắn ít nói hơn, không còn tỏ ra hung hăng hay có những hành động đáng sợ như trước. Dường như cái bóng tối trong tâm trí hắn đã được kiểm soát, hoặc ít nhất là một phần.
Tôi không thể không cảm thấy một chút lo lắng khi nhận được thông báo về sự thay đổi này. Thực ra, Blade vốn rất khó đoán. Những dấu hiệu cải thiện có thể là thật, nhưng cũng có thể là một phần của trò chơi mà hắn đang chơi để thoát khỏi nơi này.
______
Bác sĩ Tomoe và sự thận trọng
Bác sĩ Tomoe luôn tin rằng một phần sự thay đổi của Blade là nhờ vào liệu pháp điều trị tâm lý mạnh mẽ mà cô đã áp dụng. Cô ấy không nhìn nhận Blade là một kẻ nguy hiểm nữa, mà coi hắn như một bệnh nhân cần sự quan tâm đặc biệt. Cô luôn phấn khích vì những tiến triển trong tình trạng của Blade, nhưng tôi... tôi không thể buông bỏ cảm giác hoài nghi về sự thật đằng sau những sự thay đổi đó.
"Anh ấy có vẻ đã ổn định hơn rất nhiều." – Bác sĩ Tomoe đã nói với tôi qua điện thoại.
"Anh ấy có những cuộc trò chuyện bình thường, và tôi nhận thấy hắn đã bớt dần sự thù địch. Chúng tôi sẽ tiếp tục giám sát, nhưng tôi tin rằng hắn đang có tiến triển tốt."
Những lời của bác sĩ Tomoe như những chiếc gai đâm vào trái tim tôi. Tôi không thể không nghĩ về việc hắn có thể đang đóng kịch. Blade có thể giả vờ như đang cải thiện, nhưng bản chất của hắn không thể thay đổi trong một sớm một chiều.
______
Sự thật tàn nhẫn
Mọi thứ thật sự thay đổi khi tôi nhận được một cuộc gọi vào một buổi sáng. Một cuộc gọi mà tôi không bao giờ mong muốn.
"Chào bác sĩ, tôi rất tiếc phải thông báo với cô rằng..." – Giọng của một nhân viên pháp lý vang lên qua điện thoại.
"Blade đã được thả tự do. Không có đủ bằng chứng để kết tội hắn."
"Theo kết quả điều tra, hắn không phải là kẻ giết người trong vụ án mà chúng tôi đã nghi ngờ."
"Kẻ giết người thực sự là một người khác."
Những lời này như một cú sét đánh vào đầu tôi. Blade – kẻ mà tôi đã theo dõi, nghiên cứu, và gần như dành toàn bộ sự nghiệp của mình để đối phó – lại không phải là kẻ phạm tội. Tất cả những gì tôi đã làm cho hắn, những cuộc trò chuyện đêm khuya, những lần tôi đã gạt bỏ cảm xúc cá nhân để đối diện với hắn, bỗng chốc trở nên vô nghĩa.
________
Chứng minh sự vô tội
Mọi thứ diễn ra nhanh chóng. Các cơ quan chức năng đã tìm ra bằng chứng về một kẻ giết người khác, một tên tội phạm đã bị bắt và nhận tội về cái chết của người mà Blade bị nghi ngờ giết. Cả hệ thống công lý đã đảo ngược hoàn toàn, và Blade – người vẫn phải chịu sự giám sát tâm lý trong suốt thời gian qua – bỗng nhiên được tuyên bố là vô tội.
Mặc dù tôi đã cố gắng chống lại sự hoang mang trong lòng, nhưng tôi không thể ngừng cảm thấy bất lực. Tôi đã tin vào những lời nói của Blade, tin vào cảm giác của mình khi tiếp xúc với hắn, tin rằng hắn chính là người đã thực hiện hành động đó. Thế nhưng, sự thật lại không như tôi nghĩ.
_______
Sự đối diện và cái nhìn cuối cùng
Ngày Blade được thả, tôi đứng ở hành lang bệnh viện, nhìn hắn bước ra. Hắn không nhìn về phía tôi, nhưng tôi biết hắn nhận ra sự hiện diện của tôi. Tôi không thể không cảm thấy một nỗi đau đớn thầm lặng, một cảm giác trống rỗng và thất vọng. Hắn bước đi mà không một lời chia tay, nhưng tôi lại cảm nhận được sự tự do của hắn.
Cảm giác này thật kỳ lạ. Mọi thứ không phải như tôi đã tưởng. Những gì tôi đã xây dựng trong suốt thời gian qua – những bức tường bảo vệ bản thân tôi trước những cảm xúc mà Blade đem lại – giờ đây chỉ còn lại là một đống đổ nát. Blade không phải là tội phạm, vậy tôi đã làm gì suốt thời gian qua?
Tôi chợt nhận ra, rằng không phải chỉ có Blade mà chính tôi mới là người bị cầm tù trong suốt cuộc chơi này. Tôi đã đầu tư quá nhiều vào mối quan hệ này, đã để bản thân bị cuốn vào trong sự kiểm soát vô hình của hắn.
_______
Mở ra cánh cửa mới
Khi Blade rời khỏi bệnh viện, tôi không thể biết hắn sẽ làm gì tiếp theo. Có lẽ hắn sẽ sống một cuộc đời tự do, như hắn luôn mong muốn. Nhưng tôi, tôi không thể thoát khỏi cái cảm giác đau đớn này, khi nhận ra rằng tôi đã để một kẻ mà tôi không hề hiểu rõ điều khiển tâm trí mình suốt thời gian qua.
Và dường như, tôi đã bắt đầu tự hỏi liệu mình có thể thoát khỏi chính mình, thoát khỏi sự ràng buộc mà hắn đã để lại trong trái tim tôi.
________
Ghi chú không gửi đi – Mật
Tình trạng của bệnh nhân Blade đã có một sự thay đổi đáng kể. Dù được thả tự do vì thiếu bằng chứng và sự xuất hiện của một kẻ giết người khác, nhưng tôi không thể ngừng cảm thấy rằng tôi đã quá sai lầm trong việc đánh giá hắn. Cảm giác trống rỗng trong lòng tôi khi nhìn Blade rời đi không thể diễn tả hết được. Liệu tôi có thể tiếp tục công việc này mà không bị ám ảnh bởi quá khứ của tôi và hắn? Hắn đã được thả, nhưng liệu tôi có thể thoát khỏi chính sự thao túng mà tôi đã tự tạo ra cho bản thân?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip