Hoàn

Lời van xin của Lee Heeseung lạc nhịp vì cú thúc của Park Sunghoon, giọng điệu đứt quãng như một chiếc đĩa bị kẹt. Park Sunghoon thì giả vờ như không nghe thấy, hoặc nếu có nghe cũng coi như không hiểu.

Cậu nhìn tóc mái của Lee Heeseung rung lên theo từng nhịp thúc, nhìn khuôn mặt anh thả lỏng trong khoái cảm đến mức lưỡi cũng không thể thụt vào, nước miếng chảy dài xuống ghế sofa, dáng vẻ cực kỳ phóng đãng, Lee Heeseung lên đỉnh liên tục, mắt trắng dã, tần suất co giật của vách thịt bên trong đồng điệu với nhịp thở hổn hển của anh, như thể anh sắp bị phá hủy hoàn toàn.

Park Sunghoon bất ngờ giảm tốc độ, cậu vừa cười vừa kéo Lee Heeseung lúc này đã mềm nhũn lên ngồi vào lòng mình. Trong suốt quá trình đó, Lee Heeseung để mặc cậu thao túng, chẳng còn chút phản kháng, dù anh là người đã nuôi con suốt ba năm qua, nhưng hiện tại trông anh chẳng khác gì một đứa trẻ vụng về.

Park Sunghoon đột nhiên nhớ lại, khi họ còn bên nhau, Lee Heeseung không giỏi làm việc nhà, chứ đừng nói đến việc nấu ăn. Mỗi khi bị Park Sunghoon trêu chọc, anh chỉ đáp lại một cách vô tư: "Em muốn ăn gì thì tự làm đi, anh chỉ biết nấu mì, vì anh chỉ thích ăn mì thôi."

Nhưng nhìn bé Seon trắng trẻo mũm mĩm thế kia thì rõ ràng bé không chỉ lớn lên nhờ mì gói.

"Hyung, Heeseung hyung, lát nữa anh nấu gì đó cho em ăn được không?"
Park Sunghoon đột nhiên nũng nịu ôm Lee Heeseung, hoàn toàn không quan tâm đến việc cậu vẫn còn cương cứng bên trong anh. Lee Heeseung thì đang đắm chìm trong khoái cảm, mặt mũi đỏ bừng rõ ràng đã mất hết ý thức.

Park Sunghoon không mong đợi câu trả lời, nhưng Lee Heeseung lại run rẩy mở miệng: "Hyung sắp bị em đụ chết rồi... làm gì còn sức mà nấu..."

Chưa kịp nói hết câu, Park Sunghoon đã chặn miệng anh lại bằng một nụ hôn, Lee Heeseung cảm thấy dương vật bên trong mình hình như lớn thêm một chút. Anh hối hận vì đã lỡ lời, nhưng lời phản kháng cũng bị chặn lại, mọi sự kháng cự chỉ biến thành dòng nước trôi đi, và với Park Sunghoon, điều đó chỉ như đổ thêm dầu vào lửa mà thôi.

Vị trí ngồi ôm dễ dàng giúp cho cậu đâm vào sâu hơn, Lee Heeseung bị Park Sunghoon hôn đến ngộp thở, nhưng nỗi sợ bị xuyên thủng đã kéo lại cho anh một chút tỉnh táo, đôi tay vốn đang vòng qua cổ Park Sunghoon giờ chuyển xuống đùi cậu, anh cố gắng tự nâng mình lên để không ngồi quá sâu.

Nhưng những động tác nhỏ bé của Lee Heeseung không qua mắt được Park Sunghoon, tuy cậu không trách móc, nhưng hành động lại không cho phép anh lùi bước một chút nào, Park Sunghoon giữ chặt lấy eo của Lee Heeseung và kéo mạnh xuống khiến anh hét lên trong cơn đau xen lẫn khoái cảm. Nhưng động tác ấy rất đáng giá, vì Park Sunghoon cảm nhận được phần thịt mềm bên trong đang dần mở ra.

Lee Heeseung đã liên tục lên đỉnh, anh bị nhấn chìm trong biển khoái cảm. Tay chân anh mềm nhũn, ngón chân co lại, tay chỉ vô thức bấu chặt vào đệm ghế sofa rồi lại buông lỏng. Cú thúc mạnh mẽ vừa rồi khiến anh cảm thấy như bản thân vừa bị đâm xuyên qua, trái tim như muốn nhảy ra ngoài. Sau tiếng hét chói tai là hơi thở gấp gáp và tiếng khóc nghẹn ngào, anh thậm chí không thể cất lời cầu xin được nữa.

Toàn thân Lee Heeseung đổ vòng tay Park Sunghoon, tiếng khóc yếu ớt khơi dậy chút lòng thương của cậu, Park Sunghoon giảm nhẹ lực ở hông rồi cúi đầu xuống dùng môi lưỡi xoa dịu phần gáy trần trụi của Omega đã bị cậu đụ đến mức khóc lên.

Càng tiến gần đến cổ, mùi hương ngọt ngào của omega càng đậm đặc hơn, mạnh mẽ hơn bất kỳ loại thuốc kích dục nào khác, ngay cả khi Park Sunghoon đã quyết định dịu dàng hơn, mùi hương đó vẫn khiến cậu bất giác tăng thêm lực.

Răng nanh cắn nhẹ vào da thịt, lưỡi liếm qua rồi lại buông ra. Lee Heeseung căng thẳng đến mức toàn thân run rẩy, đùi trong co giật không ngừng. Park Sunghoon lo lắng anh sẽ ngất xỉu nên đưa tay định vuốt ve phía trước của Lee Heeseung, nhưng cậu nhận ra rằng thứ đó chưa hề được chăm sóc kể từ lúc bắn ra lần đầu, nó vẫn liên tục rỉ nước, sắp đuổi kịp cái miệng nhỏ ướt đẫm bên dưới.

"Heeseung hyung, hyung làm từ nước à? Sao lại nhiều nước thế này? Cả ghế sofa đều ướt hết rồi, ngày mai bé Seon ngồi vào đây thì phải làm sao?"
Người Lee Heeseung cứng lại rồi anh khóc nức nở: "Sunghoonie... làm ơn, đừng nhắc đến Seon nữa mà..."
Quá xấu hổ rồi, thực sự quá xấu hổ.

Nếu Park Sunghoon không nhắc đến, Lee Heeseung đã gần như quên mất rằng con gái mình đang ngủ trong phòng, còn anh thì không biết liêm sỉ mà ân ái với Park Sunghoon trên ghế sofa. Dù Park Sunghoon là cha của bé, thì việc cả hai không màng đến sự hiện diện của con mà làm tình tại phòng khách thế này vẫn thật sự quá khác người.

Park Sunghoon nhận ra sự ngượng ngùng của Lee Heeseung, cậu khẽ cười. Hơi thở ấm nóng, kèm theo mùi Pheromone Alpha có chút lạnh lẽo phả vào gáy của Lee Heeseung, cảm giác kích thích mâu thuẫn khiến anh rụt cổ lại run rẩy, đúng lúc đó, Park Sunghoon bất ngờ dồn sức mở toang cái miệng nhỏ bên trong kia ra. Khi cậu tiến vào khoang sinh sản, Lee Heeseung lập tức triều xuy, cả phía trước lẫn bên trong đều ướt đẫm, một dòng nước lớn tưới lên dương vật của cậu.

Vốn dĩ dương vật đã bị Lee Heeseung kẹp chặt suốt thời gian qua, Park Sunghoon kiềm chế được đến giờ chỉ nhờ vào ý chí, giờ thì mục tiêu đã đạt được, cùng với dòng nước nóng đổ ào xuống, cậu không thể chịu nổi nữa, Park Sunghoon cắn chặt lấy phần da mềm sau gáy đã đỏ bừng sau những lần cắn trước đó, rồi bắn toàn bộ tinh dịch vào khoang sinh sản của Lee Heeseung.

Lee Heeseung chỉ cảm thấy tuyến trên cổ mình bị nhồi đầy Pheromone, còn bên dưới thì đầy ắp tinh dịch. Cảm giác bị ngập tràn trong khoái cảm khiến anh không thể chịu đựng nổi, toàn bộ cơ thể như muốn bung ra để giải thoát khỏi cảm giác này, ngón chân co quắp lại, chân kéo căng như một vũ công ba lê, cả người rung lên không ngừng trong vòng tay của Park Sunghoon, miệng há to cố gắng thở như thể anh sắp bị chết chìm trong khoái cảm.

Nhưng cơn cực khoái mãnh liệt này không phải là chuyện chỉ xảy ra trong chốc lát. Việc hình thành kết giữa AO khóa chặt anh tại khoảnh khắc này, Lee Heeseung chỉ có thể ôm chặt lấy bả vai Park Sunghoon, nước mắt sinh lý không ngừng chảy ra vì khoái cảm sinh lý mà không thể ngừng lại được, anh không còn đường lui chỉ có thể chờ đợi thời khắc bị khoái cảm tra tấn này nhanh kết thúc.

Park Sunghoon cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, không chỉ vì việc xuất tinh và đánh dấu hoàn toàn Lee Heeseung, mà còn có sự thoải mái đến từ tinh thần, cậu còn dư sức để nhẹ nhàng vỗ về lưng của Lee Heeseung.

Sau khi quá trình này kết thúc, cả hai nằm trên ghế sofa thở hổn hển để bình tĩnh lại. Khó khắn Lee Heeseung lắm mới ngừng khóc, nhưng câu đầu tiên anh nói lại là bảo Park Sunghoon nhanh chóng đứng dậy, cậu có chút không hiểu hỏi: "Heeseung hyung, mọi chuyện đến thế này rồi mà hyung còn muốn đuổi em đi à?"

"Không phải! Em mau dậy đi, hyung phải giặt vỏ sofa ngay, nếu không, ngày mai... ngày mai Seon..."
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Lee Heeseung, Park Sunghoon bật cười, cậu ôm lấy anh rồi cười lộ ra cặp răng nanh trông có vẻ ngoan ngoãn.
"Hyung, mai em mua cái mới cho hyung nhé?"

Tuy nhiên, khi cả hai đã dọn dẹp xong và nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, Lee Heeseung đột nhiên hét lên một tiếng như nhớ ra điều gì.

Lúc này Park Sunghoon đang ngập trong cơn buồn ngủ nhưng lại tỉnh táo hẳn vì tiếng gọi của Lee. Cậu mở mắt ngơ ngác nhìn anh, nhưng Lee Heeseung lại ấp úng ngừng lại, mãi mới nói được:
"Lần trước... chính hyung vì bị đánh dấu hoàn toàn nên mới có Seon, lỡ lần này... lại có nữa thì làm sao...?"

Trông Lee Heeseung vô cùng lo lắng, Park Sunghoon nhìn vẻ mặt nhăn nhó, bặm môi của anh mà không khỏi cảm thấy đáng yêu, cậu chỉ biết dỗ dành: "Ngủ đi, mai rồi tính tiếp được không?"

Sau đó, cậu cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ trách nhiệm, nên còn nói thêm: "Bé yêu, ngày mai chúng ta cùng đi mua thuốc tránh thai, nhưng em hứa chỉ để hyung uống lần này thôi. Nếu hyung không muốn có con nữa... thì mai em sẽ đi đặt lịch thắt ống dẫn tinh được không?"

Park Sunghoon nói với vẻ rất chân thành, nhưng suy nghĩ của Lee Heeseung lại bay xa, anh nghĩ đến việc nuôi chó thì phải thiến, chẳng lẽ cún trắng nhỏ của anh cũng phải thiến sao...?

---
Thiến thiệt thì hong ổn đâu anh ơi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip