PHẦN 2 - CHƯƠNG 6: DỊCH VỤ BẾP LỬA ĐẦU TIÊN

Khi khu nội trú bắt đầu đông bệnh nhân, một vấn đề khác nảy sinh: thức ăn.

Sneeze phát hiện nhiều người nằm viện vẫn ăn thức ăn lạnh, khô cứng như lúc còn ở nhà – thịt muối để 3 ngày, bánh mì cháy, nước lã.

"Một cơ thể đang cố phục hồi mà không được nuôi dưỡng thì khác gì chiến binh bị thương nhưng bị bỏ đói," anh nhăn mặt.

Ngay lập tức, Sneeze lệnh dựng một bếp lớn công cộng ngay giữa bệnh viện và khu nội trú. Bếp có 2 nồi đá khổng lồ, 4 chảo sắt rộng và một giàn treo khô cho rau, thịt, hạt.

Tên của nó được sơn lên tấm gỗ cháy cạnh:
"BẾP LỬA KHÔNG NGỦ"

Anh chia bệnh nhân làm 3 nhóm:

Sốt – Nhiễm trùng nhẹ: Cháo loãng, nêm cỏ xạ và gừng, thêm trứng

Gãy xương – phục hồi cơ: Súp đặc từ xương ống, bí đỏ, đậu rừng

Suy nhược – bệnh mạn tính: Cháo gạo nếp ninh với hạt sen, táo khô

Những bà nội trợ lớn tuổi, những bà mẹ từng nuôi 5-6 con, nay được mời về làm đầu bếp y tế bán chuyên. Họ được dạy về kết hợp món, thời gian nấu, các vị thuốc bổ có thể hòa vào thực phẩm mà không làm mất vị.

"Đừng nghĩ đây là nấu ăn," Sneeze nói với họ. "Đây là cứu người qua đường dạ dày."

Mistwing giúp làm mát nguyên liệu. Sparkscale đốt bếp đều tay. Mossmuzzle không được nấu, nhưng rất thích... liếm đĩa sau khi trẻ con ăn xong, khiến bọn nhỏ phá lên cười.

Và lần đầu tiên trong lịch sử Berk, trẻ em bệnh tật có thể ăn cháo nóng giữa đêm lạnh, mà không cần mẹ đi hái củi lúc 2 giờ sáng.

Sneeze thiết lập thêm một sổ nhật ký mang tên "Sổ Ăn" – ghi lại:

Mỗi bệnh nhân ăn gì mỗi ngày

Ai ăn hết, ai bỏ bữa

Mức tiến triển: tăng cân, giảm sốt, ngủ tốt hơn

Từ đó, liệu trình dinh dưỡng cá nhân hóa đầu tiên của Berk ra đời – dù chỉ là từ muỗng cháo và nồi súp.

Một hôm, Stoick đích thân mang đến một tảng thịt tuần lộc to, nói: "Thằng bé ở giường số 4 từng cứu con trai ta – cho nó ăn bằng phần thịt tốt nhất."

Sneeze lặng người. Với một Viking, thịt tươi là thứ để dành cho chiến thắng. Vậy mà hôm nay, nó là phần thưởng cho sự hồi phục.

Tối đó, khi bệnh nhân ngủ yên, khói bếp thơm lừng hòa trong mùi cỏ dại. Những bà mẹ ngồi gọt bí, rồng phả hơi ấm, và Sneeze ngồi bên lò, viết:

"Thức ăn – nếu có tâm – là một phần của thuốc.
Mà có khi còn chữa lành được cả thứ thuốc không chạm tới:
sự cô đơn, sự sợ hãi, sự mất hy vọng."

Trong bóng đêm, "Bếp Lửa Không Ngủ" cháy đỏ như tim của cả Berk – nhịp đập yên lành giữa thời chiến loạn. Và từ đó, căn bếp cũng là bệnh viện.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip