#8.2: Giáng sinh

"Con bé làm sao vậy bác sĩ?"

Vị bác sĩ già mặc áo blouse trắng, một tay nâng kính nheo mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, tay khác cầm lấy hồ sơ bệnh án mà y tá vừa đưa cho

"Nhịp tim cô bé không đều, huyết áp thường xuyên giảm, ... tuy chúng tôi đã cấp cứu kịp thời." Ông thở dài, vết nhăn nheo trên mặt co lại "Tới giờ bé vẫn còn rơi vào trạng thái hôn mê sâu, chúng tôi cho rằng nguyên nhân có thể là do uống quá liều thuốc ngủ, gây ra phản ứng sốc thuốc"

"Vậy mà vẫn không chết"

Cả ba người cùng quay về hướng phát ra âm thanh, phát hiện một thiếu niên tay cầm ngang điện thoại ba mắt điên cuồng bấm lấy, miệng thì lầm bầm chửi rủa. Người phụ nữ trừng mắt, bày ra điệu bộ mặt nặng mày nhẹ:

"Tuấn Anh! Dẹp ba cái trò điện tử vớ vẩn ấy ngay cho mẹ!"

Ông bác sĩ trông bộ dáng lấc cấc của thanh niên, chỉ lắc đầu ngao ngán

---

Tôi tỉnh dậy trong Bệnh thất, nửa tỉnh nửa mơ cứ tưởng nghe thấy văng vẳng tiếng máy đo nhịp tim và truyền dịch nước biển bên tai. May thay, tôi vẫn còn đang ở Hogwarts, liền vui vẻ hít hà mùi dược thuốc vào trong cánh mũi, nhảy xuống khỏi giường bệnh.

Trời mùa đông tối nhanh hơn tôi tưởng tượng. Chạm tay nắm cửa định bước ra ngoài, thì cánh cửa Bệnh thất đã tự động bật mở ra.

"Ôi con gái, sao con lại ở đây giờ này? Hôm nay là đêm Giáng sinh đó!" Bà Pomfrey mở to mắt nhìn con nhóc tóc bết - chính là tôi, ngạc nhiên xen lẫn dịu dàng hỏi

Nghỉ lễ lâu ngày có lẽ đã làm não bộ tôi đình trệ trong việc xác định ngày tháng rồi, chỉ đành nhoẻn miệng cười trừ với vị nữ y sĩ:

"A con quên mất!" Tôi làm bộ gãi đầu "Con chán quá nên vào Bệnh thất nằm chút... có thất lễ quá không ạ...?"

"Không sao, không sao" Lại là cái chất giọng ngọt ngào như dỗ trẻ em đó "Bệnh thất luôn chào đón các học sinh mà... con không cần phải ngại đâu, bé ngoan"

"Ô, có lẽ giờ mọi người đã tập trung đông đủ ở Đại sảnh rồi, chúng ta cũng nhanh chân lên thôi"

Tôi đang đứng ngáp ngắn ngáp dài vì chưa tỉnh hẳn từ giấc ngủ ngắn thì cánh cửa Bệnh thất phía sau đã bị bà đóng lại, còn hối thúc tôi tới Đại sảnh dùng bữa tối. Nhún vai lấy lệ, ngóng thấy Poppy đi được một quãng khá xa rồi tôi mới ba chân bốn cẳng chuồn về hầm Slytherin

Thực tế thì, vừa mới nửa đường là tôi đã quẹo sang một hướng khác để đến thư viện rồi. Nhưng nghĩ bụng thời tiết lạnh thế này mà có một ly trà mật ong ấm nóng để vừa nhâm nhi vừa đọc sách, đúng là không còn gì bằng. Tôi liền quay đầu chạy đến Nhà bếp

Nghỉ đông ở tại trường trong 1 tuần hơn, không có lớp học và đủ thời gian rảnh rỗi để tôi tập làm quen với các ngã rẽ cung đường trong lâu đài Hogwarts. Bởi thế, dễ dàng và nhanh chóng bưng ly trà nóng, tiện thể lấy thêm một ít bánh trái (mà giờ chúng đang được đựng trong rổ bay theo sau tôi).

Vì đêm nay có một buổi tiệc nhỏ ở Đại Sảnh đường mà khi tôi đem đống lỉnh khỉnh vào thư viện đã thấy bà Pince đi mất rồi. Tốt, cuối cùng cũng có một khoảng thời gian riêng tư thoải mái. Mặc dù tôi có thể về thẳng phòng ký túc xá rồi nằm ườn ra đến sáng mai, nhưng hôm nay là Giáng sinh, và tôi muốn làm cái gì đó khác biệt.

Ý tưởng về việc dành trọn đêm Noel ở thư viện không hề tồi chút nào. Tôi có thể vừa mân mê gáy sách, miệng nhấm nháp thức ăn vặt và đưa suy nghĩ đi chơi xa. Không gian yên tĩnh trong đây không gì sánh được, đặc biệt là khi mà mấy con ma cũng đang tụ tập ăn mừng Giáng sinh, đồng nghĩa với việc con quỷ Peeves không ở đây và tôi đã bớt đi được một mối phiền phức. 

Tôi khẽ rùng mình vì làn gió lạnh thổi qua đôi chân. Dù chịu lạnh khá tốt nhưng tôi vẫn đổi váy đồng phục thường ngày thành quần dài trong mấy ngày nghỉ lễ gần đây. Mà em trai tôi thì, không giỏi chịu lạnh lắm. Nghĩ đến mới thấy buồn cười, y luôn nổi trội trong mọi lĩnh vực so với tôi, nhưng mấy hoạt động thể chất lại chịu trận. 

Không biết kỳ nghỉ lễ ở Đường Bàn Xoay của Sev có ổn không nhỉ? Trong ấn tượng của tôi, cha mẹ không có ngày nào là ngừng cãi vả và Severus luôn luôn cuộn tròn vào một góc đọc sách trên gác. Nếu y cứ nhốt mình trong căn gác xếp chật ních và lạnh lẽo ấy đến hết kỳ nghỉ thì vô cùng bất bình thường là đằng khác.

Ước gì thế giới phù thủy có điện thoại thông minh. Merlin ơi, dạo gần đây tôi đã chán đến cực điểm luôn rồi. Nhiều khi tôi rất muốn gửi thư để hỏi thăm tình hình ở nhà, nhưng mấy con cú ở trường đều bận rộn công chuyện vận chuyển quà tặng mất rồi, và tiếc là tôi lại chẳng có cú cưng.

Thế đó, đêm Giáng sinh của tôi khép lại với việc nép mình vào một góc của thư viện trường trống trải. Hôm ấy tôi đã ở lại khá lâu, đến gần nửa đêm mới chuồn về ký túc xá trước khi bà Pince quay lại từ bữa tiệc ở Đại Sảnh đường.

---

Ngâm mình trong đống sách ở thư viện trường đến tận nửa đêm cũng có lý do của nó. Chả là, tôi đã trưng dụng chậu bông Echanted Lily làm đèn ngủ, còn tờ giấy đính kèm theo thì được tôi giữ lại cất trong ngăn tủ (tôi mong nó đừng là một lá bùa hay lời nguyền nào đó). Và vấn đề phát sinh khi tôi không tài nào tắt đi tiếng nhạc từ bông hoa được

Nghe vài lần thì có vẻ bắt tai, nhưng những khi cần sự tập trung thì lại vô cùng phiền nhiễu. Vì thế nên tôi đành phải thân chinh vác chính mình đi tìm các đầu sách về thảo dược ở thư viện, cốt để tìm ra hướng giải quyết vấn đề cũng như làm sao để chăm sóc loài này. Dù cây cối ở thế giới phù thủy sống lâu, nhưng không chăm sóc cẩn thận thì chúng sẽ dễ dàng tèo ngay.

Theo những gì tôi đọc được thì bộ môn này khá là phức tạp. Tuy không cần tưới nhiều nước cho hoa (trung bình 1 lần/ ngày) nhưng phân bón thì cần phải xử lý qua một bước bằng cách trộn lẫn với độc dược có cái tên rất kêu: Demeter. Tôi cũng khá ngạc nhiên khi thấy cái tên này, vì theo thần thoại Hy Lạp của Muggle thì đây là danh xưng một vị thần mùa màng và nông nghiệp.

Tôi có hơi lo ngại khi nghĩ đây có thể là một loại thuốc tăng trưởng tác dụng mạnh vì cái tên vĩ đại của nó, nhưng bảng vật liệu nấu thuốc đã ghi chép lại rồi nên tôi sẽ hỏi ý Severus sau vậy. Dù gì chính y sẽ là người chế tạo thuốc mà.

Đến đây tôi mới chợt nhảy dựng lên vì nhớ tới đống bài tập môn Độc dược trong kỳ nghỉ đông còn chưa kịp làm xong. Vì thế tôi bỗng không còn tâm trạng gì để mở quà giáng sinh nữa, nghĩ là làm liền nhảy lên giường trùm kín chăn ngáy o o.

Mong là Lily sẽ không thất vọng khi đến tận sáng ngày 25 tôi mới mở hộp quà của cô ra. Hóa ra đằng sau lớp giấy kính rực rỡ sáng bóng là một chiếc bút lông vũ, kèm theo bình mực đen hiệu Everlasting. Thoạt nhìn trông nó rất ư bình thường. Đầu bút là một ngòi lông ngỗng trắng muốt, mềm mại và nhẹ nhàng. Khi ánh sáng chiếu vào, ngòi lông phản chiếu ánh bạc lấp lánh, như thể được phủ một lớp ánh sáng huyền diệu. Trên cán bút có hình hoa văn là mấy con nhện đen đang nối đuôi nhau bò lúc nhúc.

Tôi không suy nghĩ nhiều nhanh chóng đem nó với bình mực cùng mấy tấm da dê ra thư viện để làm bài luận cho kịp với deadline. Đang suy ngẫm vì sao các giáo sư cứ thích cho học sinh một lô một lốc bài tập vào dịp lễ lộc thì lông tơ trên má phải tôi dựng ngược lên. Sờ má mình một cái, tôi quay sang thì phát hiện cây bút lông đang phe phẩy tinh nghịch bay lên không trung. Do trước đó tôi đã cắm nó vào bình mực nên bây giờ trên bàn thư viện loang lổ vết mực đen từ ngòi bút chảy xuống

"Oái!"

Tôi la toáng lên một tiếng, thành công thu hút sự chú ý của bà Pince đang phe phẩy đũa phân loại sách gần đó. Nhận thức được ánh nhìn cú vọ của vị nữ thủ thư, tôi nhanh chóng đứng lên xếp vội sách thành một chồng rồi để sang chỗ khác tránh xa cây bút lông đang lơ lửng kia. Trong quá trình gây ra không ít tiếng động

Sau khi đậy nắp bình mực, tôi chộp lấy nó. Nó ngọ nguậy vài cái trong tay tôi rồi cũng ngoan ngoãn nằm im. Đúng lúc tôi thở ra một cái nhẹ nhõm thì bà Pince, với một nụ cười nhẹ nhàng đầy ẩn ý trên môi, bước tới:

"Trò không gặp vấn đề gì chứ?"

"Dạ, không vấn đề gì ạ" Tôi giả nai cười cười, quay lưng lại che đi đống hỗn tạp trên bàn, giấu luôn cả cây bút lông đang được nắm trên tay ra sau lớp áo chùng "Chỉ là thấy đầu sách này khá thú vị nên con đã... có một chút phấn khích"

"Tốt" Bà quay đi, phẩy nhẹ vạt áo chùng đen tuyền. Giờ mới là lúc tôi thực sự buông lỏng, tụt xuống ghế ngồi vươn vai mấy cái. Sau đó ngồi ngẫm lại mấy loại bùa tẩy sạch rồi phẩy đũa mấy vòng. Thật may khi chúng thật sự có hiệu quả ngay tức thì.

Được rồi, tôi nghĩ đây có lẽ là một thử nghiệm nào đó với bùa chú của Lily. Tôi chợt nhận ra đây là lý do vì sao trước dịp lễ cô bạn lại ngâm mình trong thư viện mấy ngày liền.

Hình như Lily cũng từng nói với tôi về quà tặng cho Petunia và ba mẹ, ừ thì, họ là gia đình của cô mà. Thêm nữa, kể từ khi nhập học thì cứ cách nửa tháng cô nàng sẽ lại viết thư gửi về nhà. Qua những bức thư hồi đáp, tôi biết được người chị lớn nhà Evans đã chuyển sang một trường nội trú nào đó ở gần nhà, dẫu sao thì ông bà Evans đều là cặp cha mẹ hết mực thương yêu con.

Bởi thế nên họ luôn bày tỏ sự nhớ nhung Lily tha thiết vì nàng đã học nội trú tại Hogwarts, lại còn xa nhà. Ngoài ra, thi thoảng vợ chồng Evans cũng không quên hỏi thăm tình hình bạn thân của con gái họ - không ai khoác ngoài tôi và Severus. Mẹ Lily hóm hỉnh bảo đợt tuyết năm nay chẳng còn ai dọn giúp, thật hoài niệm về lúc mấy đứa trẻ chúng tôi còn ở Đường Bàn Xoay vào mùa đông năm ngoái.

Nhớ lúc Severus nghe cô bạn thân kể về mấy lời trong thư xong, tôi liền thoáng thấy chân mày y giật giật mấy cái. Ầy, tôi biết chẳng qua mùa đông năm trước do mình giãy nãy kéo em trai sang nhà Evans cho bằng được nên y mới ngậm ngùi đi theo cùng, chứ con dơi nhỏ này cũng không thiết tha mấy việc lao động tay chân là bao.

Mà, ca cao mẹ Lily pha ngon cực, vì vậy khác với Sev, tôi cho rằng đó là một trải nghiệm đáng nhớ.

---

Sorry mn vì cập nhật trễ so với tiến độ mà tui đã ấn định TT Do cạn ý tưởng nên chỉ nghĩ ra được vài dòng để lấp hố, mn cứ xem như 1 ngoại truyện cx đc. Btw chương sau có lẽ tui sẽ tăng tốc nhanh hơn á vì theo tui thấy thì năm 1 của tụi nhỏ khá là chán rồi đi

Còn chi tiết nào mà mn thắc mắc thì cmt cho tui bt vs he, vt xàm nên quê quá bonus vài quả art của Austerus nè *wink wink*

(C) tui đặt của Mộng Viễn trên fibi. Hmmmm theo như hc của t thì sev giống mẹ còn tè giống ba ở phần tròng mắt á

Cx là cn jolipee dưới tay cùng 1 artist lun nè=))))

Còn này là tui vẽ, năm 4 trở đi nhỏ sẽ thay đổi nên tạm thời chỉ có nhiu đây art coi như là kỷ niệm thời trẻ trâu của nó th (thra trog mắt t cn jolipee = auto trẻ trâu)



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip