đoạn trích 4.2


Ai mà ngờ tới, cuối cùng cậu hỏi vẫn sai ba chỗ! Không thể nào có thể tức hơn.

- Hoàng An! Em giỡn mặt với anh?

- Em không có...

- Xòe tay!

Không muốn tranh luận nhiều, đúng giao hẹn. Sai một chỗ mười thước, như vậy ba mươi thước.

- Anh hai... Đừng có đánh.

- Bây giờ có nghe lời không? Không nghe thì anh hai bỏ, không có quan tâm nữa.

- Có mà...

Nhóc con ngoan ngoãn đem hai bàn tay be bé trăng trắng vươn ra, để thẳng trước mặt. Cậu cầm lấy cây thước dẻo trên bàn, ước lượng một xíu liền đánh xuống.

Chát... Chát... Chát...

- Anh hai nói, em không biết anh hai dạy. Em không hiểu, anh có thể giảng lại cho em nhiều lần. Nhưng không có cái chuyện không tập chung.

Chát... Chát... Chát...

- Em biết... Hức... Xin lỗi anh hai...

Chát... Chát... Chát...

- Đây không phải là lần đầu anh nhắc em về thái độ học tập. Đừng chọc anh tức điên lên.

Chát... Chát... Chát...

- Em xin lỗi... Oa... Anh nhẹ tay...

Chát... Chát... Chát...

- Nếu còn có lần sau, anh chắc chắn sẽ không quan tâm tới em nữa. Em điểm thấp, liền tự để cha dạy em. Nghe không?

Chát... Chát... Chát...

- Em nghe... Em nghe rồi... Hức...

Một loạt thước tuy không nặng nhưng đủ làm tay nhóc con khó chịu, nóng bừng lên. Huhu anh hai dữ... Thước cuối cùng anh hai đánh rõ đau, một cái chát vang dội luôn. Đau lắm đó...

- Cầm tờ giấy này, đi vô góc tường học thuộc hết công thức cho anh. Không học xong khỏi ăn cơm tối.

- Anh hai ăn hiếp An.

Nhóc con cầm lấy tờ giấy lủi thủi bước vào góc tường chưa gì đã thân. Đứng học bài, tay đau muốn chết, anh hai còn muốn người ta cầm. Cậu cười, vẫn là một đứa nhóc a. Lại nhìn đồng hồ một chút, gần sáu giờ, hầy nhóc con kia là không kịp ăn tối rồi. Để phần riêng cho nó vậy.

Để lại nhóc con đang " tủi thân " trong góc phòng, cậu đi xuống phòng ăn. Ba đang bưng đồ ăn đến, cha hình như là đi tắm rồi...

- Để con bưng...

- An đâu con?

- À... Con chừa lại phần ăn cho nó. Xíu nữa để em ăn sau ạ.

Anh không nói gì, chỉ cười. Hiểu, hiểu hết.

- Cha, ăn cơm. Ba, ăn cơm.

Gia đình nhỏ ba người, vừa ăn vừa nói chuyện thật sự là không kém phần vui vẻ đâu. Chỉ tội nhóc con, vẫn đang chiến đấu với công thức.

- Không cần phụ, để cha con mang vào được rồi. Mang cơm lên cho em đi.

Anh nói, còn bưng một mâm cơm đưa cho cậu. Nhìn đồng hồ một chút, sáu rưỡi hơn. Có mấy công thức ngắn ngủi chắc thuộc rồi.

- Vậy con xin phép.

- Sau này đừng có phạt kiểu này nữa, đau bao tử.

- Dạ cha.

Gì chứ, ăn muộn nửa tiếng mà đau bao tử, chắc cậu chết sớm rồi. Mở cửa ra, nhóc con kia không biết làm sao mặt mũi tèm lem nước mắt, một tay dụi dụi một tay cầm tờ giấy, miệng vẫn còn lẩm bẩm gì đó. Đáng yêu quá mà.

- Học xong chưa?

- Anh hai, An học xong rồi. Hức.. An đói bụng.

- Lại đây.

Nhóc con cúi đầu dịch bước chân. Đứng trước mặt cậu còn thút thít dụi dụi, sợ cậu chưa đủ xót hay gì?

- Không dụi nữa, đau mắt. Nói, thật sự thuộc hết chưa?

- An thuộc hết rồi mà, nè, anh hai dò dò đi.

Cậu thở dài, cưng hết biết hà. Cầm lấy tờ giấy nhóc con chìa ra trước mặt đặt xuống một bên bàn. Cậu ôm nhóc con vô lòng,  tay nhẹ nhẹ xoa hai lòng bàn tay vẫn còn đỏ rực kia. Xót a!

- Không khóc nữa, anh hai mang đồ ăn lên cho An rồi nè. Có sữa đào An thích nữa đó.

- Nhưng mà tay đau...

- Tui khổ quá cơ, ngồi xuống tui đút cho nè ông tướng.

Nhóc con cười hì hì, nhảy cái tọt lên giường. Hai tay ôm gấu bông chân còn đung đưa, ủa là 1,4 tuổi hay là 14 tuổi?

- Anh hai có cho An lên giường ăn không?

- Nhưng mà anh hai đút, An không có cầm bát. Ngồi trên giường không có sao. Mở nhạc nha anh hai...

Cậu đây vô cùng chịu khó, mang điện thoại lại cho " đại hoàng tử " mở nhạc còn phải bưng cơm đút tận miệng cơ. Nhóc con của anh vẫn là chưa có lớn đâu.

- Há miệng.

Nhóc con tay vẫn tìm nhạc, bên dưới tay gác gấu bông, miệng liền mở to ăn hết một muỗng cơm. Dễ cưng chưa.

- Lần sau không có như vậy nữa nghe chưa? Một lần nữa là lột quần đánh đấy.

- An nghe rồi á, anh hai đút bắp cải đi.

Rồi còn há miệng đợi sẵn nữa chứ. Chắc anh đây là ôsin cho nhóc rồi đấy, nghĩ vậy chứ vẫn rất là cưng chiều, gấp một miếng lớn bắp cải xào đút nhóc con.

- Ngày mai làm hết bài tập mới cho chơi điện thoại.

- An biết rồi á.

- Ăn xong phải đi đánh răng sạch sẽ nghe chưa.

- An biết rồi á.

- Tối nay đưa điện thoại anh giữ.

- An biết rồi á.

Ơ... Hình như có gì đó sai sai rồi, mà thôi kệ đi. Nhạc hay nhạc hay.

- Nè, sữa đào. Tự cầm uống đi.

- Anh hai lấy ống hút... Cầm cho An.

Ủa rồi cái gì đây? Phạt cho đã xong giờ bắt tui phục vụ cho anh à? Nhưng mà vẫn có người làm theo đấy chứ. Còn một tay cầm một tay xoa đầu nhóc con, nghiện em trai quá, mất hình tượng!!

- Nè, đưa tay anh xoa cho. Cầm điện thoại không thấy đau à? Vậy lên làm bài tiếp nhé.

- Không có, An đau chết được á, anh hai xoa xoa.

Nói xong liền ném điện thoại qua một bên đưa tay cho cậu. Đỏ hết luôn rồi nè, xót chết luôn...

- Mốt anh hai cũng xoa như vậy cho An suốt đời nha.

- Vậy là muốn bị đánh suốt đời hả?

- Không có, ý An không phải vậy.

- Nhóc con, ngủ đi.

- Anh hai ngủ ngon, ôm ôm An.

- Ừ ngủ ngon.

Vòng tay ôm lấy thân ảnh bé tí kia vào lòng, khẽ cười. Em trai của cậu là đáng yêu nhất đấy nha.

----------

#1100 từ

Hết hồn chơi ngu :>>> may mà chưa có bị xóa. Hú là lá la la ~ mấy bạn ơi Dzâu xinh đẹp đáng iu đến từ group chat của bà Kam để tìm các bạn đáng iu đây. Group chat nói về các vấn đề như truyện nè, huấn nè, spank nè, học hành cũng có với lại tâm sự nhảm thì có thừa nha. Nếu bạn đang tìm kiếm một cô bé có thể lắng nghe bạn và tâm sự chung sở thích thì ở đây tới gần mười cô bé đang lắng nghe bạn ó. Tham gia cùng tụi mình ha, đặc quyền là mấy bạn có thể năng nỉ mình ra chap nhanh được và biết được là mấy bạn trong group ai sắp ra truyện mới được sì poi trước ó nhen :))) liên hệ KAMHAH hoặc -abcdxyz- để đăng kí hen

[ 07/ 06 / 2019]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip