***
Hiện tại vẫn là mùa hè, Jungkook vẫn chưa phải đi học. Hôm nay Taehyung bảo nó ở nhà học bài, chiều về anh sẽ kiểm tra, không có nói nếu không thuộc sẽ lãnh hậu quả thế nào. Cứ vậy, anh để nó ở nhà một mình còn bản thân thì đi có việc một chút.
———————————
Bốp... Bốp... Bốp...
- Đứng thẳng lên.
- Hức đau, huhu Jungkook không dám nữa...
Jungkook quỳ trên giường, chân run rẩy muốn ngồi hẳn xuống lại bị Taehyung cầm tay nó kéo nó quỳ thẳng. Không thể quỳ không phải do mông đau mà do nó đã sợ tới muốn bĩng ra quần rồi...
Taehyung một tay giữ nó, tay kia không ngừng vung lên đánh xuống mông nhỏ.
- Đọc lại.
- Hức... Đầu lòng hai ả.... ["Đầu lòng hai ả tố nga" _ Chị em Thuý Kiều - Nguyễn Du (Ngữ văn 9)]
- Ả?
- Hức hức...
Bốp... Bốp... Bốp...
- Cả ngày ở nhà làm gì? Jeon Jungkook?
- Hức, em chơi điện thoại, hức, anh đừng đánh nữa mà...
Bốp... Bốp... Bốp... Bốp... Bốp...
- Huhu rát...
Jungkook xoa mông, Taehyung cũng không nói gì, thả ra cho nó xoa mông một lúc, bản thân cũng đi lấy thứ cần lấy. Còn với lại nói với đứa nhỏ.
- Cởi quần ra nằm sấp xuống - Jeon Jungkook không dám ý kiến nữa. Nó sợ rồi, nếu còn cứng đầu thì chắc chắn sẽ bỏ mạng ở nơi chiến trường này mất thôi...
Taehyung đi một lúc, quay lại trên tay có thêm vài thứ.
Bốp... Bốp... Bốp... Bốp... Bốp...
- Aaa, huhu đau...
Thước gỗ giơ lên rồi hạ xuống cánh mông ấy 5 lần. 5 tiếng vỗ chát chút vang lên. 5 cái giật nảy. 5 lần kêu đau. Năm chục hàng nước mắt chảy xuống gối.
Thứ này thực sự rất rát a. Đau hơn tay đánh ban nãy nhiều lắm...
Chát... Chát... Chát... Chát... Chát...
- Hức, đau, huhu rát lắm...
Thứ lần này không những không đỡ hơn mà còn đau hơn rất nhiều a~ vừa rát vừa ngứa, thật sự thốn muốn xỉu. Taehyung là đang cầm thắt lưng đánh mông nó a~
Chát... Chát... Chát... Chát... Chát...
Năm roi này, không phải là thứ ban nãy nữa, nhưng lại đau hơn rất nhiều. Độ phủ không to và rộng như thước gỗ, đánh vào ra thì không kêu to như thắt lưng. Thứ này có độ phủ nhỏ, bé xíu nhưng có thể cảm nhận nó rất mảnh nha, đánh vào không phát ra tiếng động to nhưng lại vun vút tới đáng sợ.
Chính là roi mây. Jeon Jungkook lãnh xong 5 roi đau điếng ấy liền không chịu được mà bật dậy, ôm mông lùi sâu vào góc tường. Thằng nhỏ là bị đau tới phát hoảng, hay bàn tay lúng túng đưa ra đằng sau xoa xoa cánh mông đỏ ửng. Cảm nhận được từng lằn roi đang nổi cộm dần lên liền có chút tò mò muốn ngoái lại nhìn thử nhưng lại không thể.
- Huhu đau, hức hức, thứ đó, hức, đáng sợ...
- Nằm sấp xuống - Có vẻ bé con của hai năm sau so với bé con của bây giờ là trưởng thành hơn rất nhiều rồi a, đánh đau cũng không dám bật dậy như vậy.
- Huhu đau...
- Jeon Jungkook nằm sấp xuống.
Jungkook nằm sấp xuống. Taehyung biết nó rất đau a, lần đầu tiên ăn đòn, lại được hưởng combo ba thứ như vậy đương nhiên là không chịu nổi rồi...
- Cho em chọn 1 trong 3 thứ vừa rồi.
- Hức, không chọn cái nào hết...
- Ý là muốn chịu cả ba thứ?
- Không có, hức, không có...
- Vậy sao?
- Thước, hức, thước gỗ... - Xem ra cũng còn não để nói ra câu này. Nãy giờ cứ tưởng em khóc tới đầu óc quay cuồng rồi chứ...
- Là lần đầu, nên anh đánh 15 thước. Đánh xong liền nằm đây học thuộc bài thơ cho anh. Rõ chưa?
- Dạ rõ.
Chát... Chát...
- Huhu đau... - Thước gỗ có bề mặt không lớn, nhưng cũng đủ để mỗi thước đánh xuống đều ôm trọn lấy 5 con lươn đỏ au xếp song song từ ban nãy.
Chát... Chát... Chát... Chát... Chát...
Chát... Chát... Chát...
- Lần sau anh bảo học liền học. Không được như hôm nay, rõ chưa?
- Rõ, hức...
Chát... Chát... Chát... Chát... Chát...
Tổng cộn 30 roi từ nãy đến giờ. Lần đầu ăn đòn như vậy là đủ rồi a~
- Kéo quần lên, rồi nằm đây học thuộc, cho em 90 phút. Sau 90 phút anh lên kiểm tra, không thuộc bài liền thêm 15 roi nữa - Taehyung nói xong liền xoa đầu bạn nhỏ rồi ra khỏi phòng.
Jungkook lần đầu tiên phải chịu thứ đau đớn đáng sợ như vậy liền có chút không quen. Mải nằm xoa xoa cánh mông ấy, cuối cùng cũng hết 90 phút anh giao. Đồng hồ điện tử reo, Taehyung vào phòng.
- Thuộc chưa nhóc?
- ... - Jungkook không trả lời, là không dám trả lời a. Mắt lại dâng lên một tầng nước, cứ vậy đáng thương nhìn anh.
- Chưa thuộc?
- Hức, mông đau lắm, em mải xoa, mới thuộc được một nửa, hức... - Chả nhẽ... ăn đòn tiếp sao...?
- Được rồi, không khóc nữa, không làm khó em - Taehyung xoa đầu nhỏ rồi kéo quần xuống xem vết thương. Cái mông lần đầu bị đau lại cùng với lớp da mỏng như vậy, lực đánh của Taehyung cũng không tồi, đánh xong hơn 1 tiếng vẫn chưa được bôi thuốc. Ây da, là sưng to hơn cái đầu ngốc của nó rồi...
- Đau... - Jungkook nhăn mặt. Taehyung nói anh là đang bôi thuốc, bôi thứ này vào sẽ hết nhanh hơn, nhưng mà chạm vào vết thương đã đủ xỉu vì đau rồi...
- Ngoan, xong rồi.
——————————————
Jungkook ở với anh chưa đến một tuần, nên để nó ngủ phòng riêng. Nhưng đêm nay có chút khó khăn nếu nó ngủ một mình ở đấy...
01h36
Taehyung làm việc xong lại không ngủ luôn, anh qua phòng đứa nhỏ một chút. Không im lặng như anh nghĩ, trong cục chăn tròn ấy là đang phát ra tiếng thút thít nức nở tới đáng thương. Taehyung tò mò vén chăn ra xem thử, tiểu tử ngốc này là đang khóc nhè nha.
Mắt cậu vẫn nhắm chặt nhưng nước mắt không chảy ra, tay nhỏ bấu chặt gối ôm đang trong lòng, mồ hôi nhễ nhại tới ướt cả gối. Taehyung đặt tay lên trán bé con. Sốt rồi.
- Dậy, dậy nào, ướt hết áo rồi - Có chút đau lòng mà lay lay cậu học sinh này dậy. Nhưng Kookie chính là sốt tới miên man, không thể dậy được nữa, chỉ có thế nhăn mặt nằm đó đau đớn chịu đựng.
Không biết làm gì, Kim Taehyung còn chưa một mảnh tình vắt vai, chăm sóc người khác thế nào đều không một chút kinh nghiệm. Anh đỡ đứa nhỏ ngồi dậy, lau qua mồ hôi cho nó rồi thay cho nó cái áo khác. Ga giường là đã ướt hết cả rồi, bây giờ đi thay ga khác sẽ tốn rất nhiều thời gian, đành phải đem nó về phòng mình vậy...
- Ưm đau... - Jungkook mơ hồ nửa tỉnh nửa mơ, cái tay theo phản xạ mà đưa xuống xoa xoa cánh mông vẫn còn bỏng rát.
- Ngoan, anh xoa cho, ngủ đi - Taehyung xoa mông giúp đứa nhỏ, tay kia vỗ vỗ đầu nó. Thằng nhóc thật sự yếu vậy sao?
Cả đêm hôm đấy là anh nằm cạnh dỗ nó ngủ. Jungkook động đậy một chút liền đau nhói, lại rên rỉ ư ử như con cún con bị lạnh, lại bấu chặt áo Taehyung, làm anh tỉnh giấc, mỗi lúc như vậy lại nằm dỗ bé con một lúc. Lỗi cũng là tại anh đi, lần đâu bị phạt mà lại đánh nó bằng roi mây có hơi quá? Đã vậy lực đánh còn mạnh như vậy. Ông trời là đang "trừng phạt" anh a :<
Thực chất đến cả Kim Taehyung này cũng chưa bao giờ được nếm trải mùi vị của roi mây, chỉ có thước gỗ và tay thôi, nhưng đã là từ rất rất lâu rồi, từ khi Kim Taehyung còn chưa đầy 15 tuổi.
Nằm ôm bảo bối này trong lòng, vuốt vuốt lưng lại xoa xoa mông tròn nhỏ, nghe nhịp thở đều đều phả ra trên người thằng bé. Cái cảm giác này là gì đây?
Tim anh...
Không phải vừa đập sai một nhịp sao?
———————————————
Chap sau là lại quay về cuộc sống bình thường a~
65 votes + 15 cmts từ 15 người khác nhau (và phải dài ít nhất hơn 1 dòng và có nội dung)
Thì tui ra chap siêu đoản văn của Vkook ở đời sống sau này a~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip