Chương 10

Mỗi lần nhìn vào mắt An, Quang Hùng lại cảm thấy một thứ gì đó cuốn hút lạ thường. Đặc biệt là khi hắn bắt đầu nhận ra rằng tình cảm dành cho cậu không chỉ là những trò đùa, mà là một điều gì đó nghiêm túc. Hôm nay là ngày sinh nhật của An, và Quang Hùng quyết định rằng đây sẽ là thời điểm thích hợp để bày tỏ tình cảm mà hắn đã giấu kín suốt bấy lâu. Hắn không muốn có thêm bất kỳ sự trì hoãn nào nữa, chỉ cần An biết hắn yêu cậu đến mức nào. Và đêm nay, dưới ánh nến lung linh, tất cả sẽ thay đổi.

Cánh cửa nhà Quang Hùng mở ra, một không gian lãng mạn hiện ra trước mắt Thành An. Đêm nay không giống bất kỳ đêm nào khác. Ánh nến lung linh được thắp lên khắp phòng, chiếu sáng khuôn mặt của Hùng với một vẻ dịu dàng mà trước giờ An chưa từng thấy. Hàng trăm bông hoa hồng đỏ tươi được trang trí xung quanh, tỏa hương ngọt ngào, khiến bầu không khí trở nên lãng mạn và say đắm. Dưới ánh sáng mềm mại, mọi thứ trong căn phòng như lắng đọng, chỉ còn lại sự hiện diện của hai người.

An bước vào, trái tim cậu bỗng dưng đập nhanh hơn khi nhìn thấy không gian đầy lãng mạn này. Cậu chưa từng nghĩ rằng Quang Hùng lại chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật như thế. “Anh… làm gì vậy?” – An hỏi, ánh mắt lướt qua các ngọn nến và những món ăn bày biện đẹp mắt trên bàn.

Hùng đứng im lặng một chút, nhìn vào mắt An. Đôi mắt hắn sáng lên, tràn đầy sự chân thành. “Chỉ là một cách để chúc mừng sinh nhật em, bé yêu. Mọi thứ hôm nay chỉ có chúng ta thôi, không có gì phải vội vã cả.”

An hơi bất ngờ, nhưng lại không thể giấu được sự cảm động. Cậu không biết phải phản ứng thế nào, nhưng ánh mắt của Hùng khiến cậu không thể từ chối. Cảm giác này, bầu không khí này, quá đặc biệt, và có chút gì đó khiến trái tim cậu thổn thức.

Hùng bước lại gần, nhẹ nhàng nắm tay An, kéo cậu về phía bàn ăn. “Bé yêu, em có thích không?” – Hắn hỏi, giọng điệu vừa tự nhiên vừa mang theo một sự dịu dàng lạ lùng.

An chỉ nhìn hắn, không nói gì, nhưng cảm giác ấm áp bao quanh khiến cậu không thể từ chối. Hùng đặt tay vào lưng An, dẫn cậu vào một chiếc ghế đối diện bàn. Khi An ngồi xuống, Hùng nhẹ nhàng cầm ly rượu lên và đưa cho cậu.

“Chúc mừng sinh nhật em,” – Hùng nói, nở một nụ cười dịu dàng nhưng không giấu được sự kiên định trong mắt.

An cầm ly rượu lên, đôi mắt cậu nhìn vào ly rượu, nhưng trong đầu lại quay cuồng với vô vàn câu hỏi. Cậu không thể giải thích nổi cảm giác kỳ lạ đang dâng lên trong lòng mình. Đúng lúc đó, Quang Hùng đặt tay lên tay An, khiến cậu ngẩng đầu lên.

“Bé yêu, anh không chỉ muốn chúc mừng sinh nhật em. Anh còn muốn em biết rằng… anh yêu em. Anh yêu em từ những ngày đầu tiên, dù em không nhận ra. Anh không thể tiếp tục giả vờ nữa.” – Hùng nói, giọng hắn trầm và sâu, đầy sự chân thành.

An ngạc nhiên, không tin vào tai mình. Mọi thứ như dừng lại, chỉ còn lại sự im lặng dày đặc. Nhưng sự thật là, ánh mắt của Hùng không hề đùa. Nó tràn đầy sự chân thành. An cảm nhận được điều đó, nhưng trái tim cậu lại đập nhanh đến mức không thể kìm nén.

Hùng tiến lại gần, tay hắn nhẹ nhàng nâng cằm An lên, bắt cậu phải nhìn vào mắt hắn. “Anh biết em có thể không tin vào tình cảm này, nhưng anh không thể tiếp tục giả vờ. Anh yêu em, bé yêu.”

Cả không gian như lắng lại, và rồi, không một lời nói thêm, đôi môi của Hùng chạm nhẹ vào môi An. Lúc đầu chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng khi cậu không lùi bước, Hùng bắt đầu mạnh bạo hơn. Hắn kéo An vào lòng mình, một tay ôm lấy eo cậu, tay còn lại đặt lên má cậu, vuốt ve nhẹ nhàng. An không hề chống cự, ngược lại, cậu cảm thấy sự ấm áp từ Hùng lan tỏa, khiến cậu không thể rời khỏi vòng tay của hắn.

Nụ hôn của Hùng dần trở nên sâu sắc hơn, cuồng nhiệt hơn. Cảm giác đôi môi hắn chạm vào làn môi mềm mại của An khiến trái tim cậu đập loạn nhịp. Hơi thở của cậu trở nên gấp gáp, đôi tay run rẩy nắm chặt lấy cổ áo Hùng. Cảm giác tê dại xâm chiếm từng ngóc ngách cơ thể cậu, khiến cậu không thể kiểm soát nổi chính mình.

Quang Hùng không chịu dừng lại, hắn càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Một tay kéo An sát vào người mình, tay kia vén nhẹ lớp tóc của cậu, rồi cúi xuống, hôn sâu hơn, khiến cậu gần như choáng váng vì xúc cảm. Cánh tay của Hùng khéo léo đi xuống dưới lưng An, rồi từ từ vòng ra phía trước, kéo cậu vào một ôm siết chặt. Cảm giác cơ thể của hai người gần như hòa vào nhau khiến cả hai không thể nghĩ đến chuyện gì khác ngoài việc chìm đắm trong nhau.

“Bé yêu… anh muốn em biết rằng anh yêu em rất nhiều,” – Hùng thì thầm, giọng hắn khàn đi, đôi môi hắn lại tìm đến làn môi An, hôn sâu hơn, mạnh mẽ hơn. Đôi tay hắn không ngừng di chuyển, từng chút từng chút một chạm đến làn da mềm mại của An, khiến cậu run rẩy trong tay hắn.

An nhắm mắt lại, cảm nhận từng hơi thở của Hùng phả vào tai mình, rồi đến cái cảm giác môi hắn lướt qua da thịt, nơi tai, cổ, rồi lại trở lại môi cậu, một nụ hôn vừa nhẹ nhàng vừa mạnh mẽ. An không thể nào phản kháng lại được, cậu chỉ biết để cho cảm xúc dẫn dắt mình.

Hùng dường như không muốn dừng lại, hắn nhẹ nhàng đẩy An xuống ghế, tiếp tục hôn, không hề vội vã nhưng cũng không hề chậm rãi. Mỗi nụ hôn như xé toạc không gian, tạo nên những cảm giác mãnh liệt. Tay Hùng nhẹ nhàng lướt xuống, vuốt ve cơ thể An, làm cho cậu không thể không cảm nhận được sự mạnh mẽ của hắn.

An hơi nghẹt thở, nhưng cậu không muốn dừng lại. Cảm giác của Hùng quá cuốn hút, và sự ấm áp từ vòng tay hắn khiến cậu không muốn rời. Cuối cùng, cậu cũng không thể kiềm chế được nữa, và đôi môi cậu tìm đến môi Hùng, đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt ấy. Sự tương tác của cả hai là một sự hòa quyện giữa cảm xúc và đam mê, như thể thời gian và không gian đã không còn tồn tại.

Đến khi cả hai ngừng lại, hơi thở đều đặn, nhưng lòng lại đầy ngập tràn cảm xúc. Hùng cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán An, rồi thì thầm: “Anh yêu em, bé yêu.”

An nhìn vào mắt hắn, cuối cùng cũng mỉm cười. “Em yêu anh, Hùng.”

Ánh sáng của những ngọn nến phản chiếu trong đôi mắt của hai người, một khoảnh khắc ngọt ngào và vĩnh cửu trong đêm ấy.
____________________
Nhân dịp con dân HùngAn nổ hũ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip