Chap 18

- Tại sao tôi phải gíup em? Sami à, chuyện tình cảm vẫn nên tự mình phát triển sẽ bền lâu hơn. Vậy đi, anh đi trước_ Luhan xoay người đi về lớp.

- Luhan, chẳng lẽ anh không muốn em gái mình được hạnh phúc sao? _ Sami hét lớn, nhưng cô vẫn không quay đầu lại nhìn Luhan, lưng đối lưng với cậu.

- Vậy từ trước tới nay, em đã bao gìơ nghĩ cho cảm xúc của thằng anh này? Từ lúc còn rất nhỏ lại bị cho ra ở riêng chỉ vì cái ngọai hình xấu xí, ngày ba bữa cơm đều cô đơn một mình. Người không biết nhìn vào đều sẽ tưởng anh không phải con ruột của mẹ mới có thể bị bà đối xử như vậy cũng nên! _ Luhan điềm đạm nói, như kể truyện của người khác chứ không phải của mình, nhưng trong tim cậu đau như bị dao cứa.

Sami nghĩ lại có chút chột dạ, quả thật từ trước tới gìơ cô không quan tâm anh mình. Còn có chút ganh ghét vì anh được ba yêu thương nhất nhà! Nhưng như thế thì sao? Chẳng phải hiện tại bù đắp là được rồi a?

Thấy cô nàng không nói tiếp được gì, Luhan gượng cười, dù sao cô bé còn nhỏ, có lẽ sẽ không mấy quan tâm tới chuyện này. Cũng tốt, để ý làm gì cơ chứ?

- Anh sẽ gíup em, còn chuyện có thành được hay không, không liên quan tới anh_ Nói rồi Luhan lập tức bỏ đi, đến khi cô nàng định nói cảm ơn thì Luhan đã đi xa rồi.

Luhan ôm một bụng đói meo hưng phấn đến phòng ăn, chưa kịp vui vẻ được bao lâu thì đã thất vọng. Chính là vì chưa kịp ăn gì, chuông đã reo vào lớp rồi a( TДT)

Thất vọng chạy về lớp, chẳng thấy Sehun nhưng cái chính không phải là hắn đi đâu mất, mà là... hộp sữa dâu để sẳn trên bàn cậu, liền cảm thán nghỉ tới Jeamin đã để lại hộp sữa cho mình, nhưng Luhan đâu biết rằng hiệu hộp sữa này khác với hộp sữa Jeamin hay mua cho cậu..

Không nghĩ nhiều liền lấy ra uống, cũng chẳng để ý xem người bên cạnh đã trở lại từ lúc nào.

- Ngon không? _ Sehun nhìn dáng vẻ hơi uống hết hộp sữa kia không khỏi buồn cười.

- Ngon, không biết anh Jeamin đưa tới từ lúc nào, đúng là suất quỷ nhập thần mà._ Luhan chép chép miệng, ưm, còn múôn uống nữa a~~ (ˉ﹃ˉ)

- Cậu nghĩ là Jeamin mang cho cậu hả?_ Sehun hai mắt liền biến đổi , lạnh lùng nói, thế nhưng mà ai kia lại vẫn ngây thơ không để ý.

- Ừm, chứ sao... lại càng không thể là cậu được a_ Luhan đáng yêu cười.

- Ừ phải rồi, đâu phải tôi. Uổng công tôi nghĩ cậu uống không đủ lại chạy đi mua!_ Sehun ném đống sữa lên bàn, rồi lại đứng lên định bỏ đi.

Thấy thế Luhan liền kéo Sehun ngồi xuống lại, bất ngờ nói_ Sehun thật sự là cậu sao? Sữa này rất ngon a, cám ơn cậu.

Sehun nghe thế cũng dịu bớt mùi chua trong lòng. _ ngon hơn Jeamin không?

- Đương nhiên ngon hơn a_ trước mặt Sehun dĩ nhiên là phải nói vậy, nhưng phải công nhận sữa dâu này rất ngon, uống rồi lại muốn uống nữa.
- Sữa của tôi đương nhiên là ngon rồi, sau này đừng uống sữa của Jeamin nữa, muốn uống cứ nói tôi_ Sehun cười đến là xán lạng, nhấn mạnh từng chữ 'sữa' rồi lại xoa xoa đầu Luhan.

Ngẫm nghĩ lại câu này, Luhan liền đỏ mặt. Cái gì mà uống 'sữa' của cậu, tôi đây mới không thèm! Dựa theo nguyên tắc người đã cho thì ta đành nhận, nhưng không phải cái gì cậu cũng nhận a!

Luhan thắc mắc, tại sao từ nãy đến gìơ cô vẫn chưa vào lớp a, nghĩ thế liền hỏi_ Sehun, sao từ nãy tới gìơ cô chưa tới a?

sehun nghe thế buồn cười, uống nhiều sữa quá nên quên hết rồi sao? _ Đây là gìơ tự học, đồ ngốc.

Luhan cứng đờ, gìơ tự học a? Làm hắn cứ tưởng, biết vậy mua nhiều đồ ăn ăn vụng rồi (╥_╥)

~~~~~~~

*RENGGGG*

Chuông báo tan học cũng tới, Luhan đứng lên thu dọn sách vở định về thì Sehun lại nói.

- Luhan, đến chỗ này với tôi đi.

- Không được a, bữa nay về tôi phải làm thêm rồi_ Luhan từ chối, cậu biết những nơi Sehun muốn đến nhất định chẳng tốt đẹp gì, dù sao hắn cũng từng là đại ca một thời ở Busan a.

- Luhan, cậu làm thêm sao? Nhưng dù sao hôm nay cậu không đi là không được đâu a_ Sehun giựt lấy cuốn sách Luhan cầm, múôn cậu phải chú ý tới mình._ Tôi múôn gioi thiệu cậu với bạn tôi.

Luhan cố lấy cuốn sách, nhưng càng lấy Sehun lại càng giơ cao hơn, cậu lại phải nhướn người lên cố lấy. Vô tình môi đụng phải má Sehun. Vừa hay lúc này trong lớp chỉ còn mỗi bọn họ.

Sehun gian tà cười, ôm lấy eo Luhan_ Cậu dám lấy nụ hôn má đầu tiên của tôi, đền đi.

Luhan giật giật khóe miệng, còn có nụ hôn đầu ở má nữa hả ⊙_⊙

- Đền như thế nào_ hỏi cho có chứ cậu cũng chẳng thèm quan tâm tên này, Luhan để ý càng lúc ở gần Sehun cậu càng thêm bạo gan trước mặt hắn rồi a.

- Ừm... Đi đến chỗ đó với tôi, bằng không thì phải để tôi hôn mỗi lúc tôi muốn a.

Luhan khinh bỉ nhìn người trước mắt, chẳng có tí tẹo công bằng nào... Nhưng dù sao thì chấp nhất với tên này, người bị thiệt cũng vẫn là cậu.

- Đi thì đi, nhưng chỉ một chút.. _ chưa kịp nói hết, đã bị người kia mạnh mẽ kéo đi, cũng chẳng biết có nghe được vế sau không nữa...

Bất đắc dĩ bị Sehun kéo lên moto, Luhan lại tiếp tục bị hắn đưa tới một shop thời trang hàng hiệu.

- Tới đây làm gì? _ Luhan cố kéo tay Sehun ra, sao tên này cứ cầm tay hắn rồi kéo đi mãi thế nhỉ, tay hắn có vấn đề gì với Sehun sao?

- Tới shop thời trang, không mua đồ thì làm gì? _ Sehun buồn cười, dứt lời liền tiến tới gần Luhan, phả hơi thở nóng ẩm lên tai cậu_ Tôi thấy trên phim cũng có mấy cảnh hôn trong phòng thay đồ, hay là cậu muốn thử a?

Luhan đỏ mặt đẩy hắn ra, sao tên này lúc nào cũng nghĩ tới việc xấu xa này ấy nhỉ? Cứ như là... rất thích trêu trọc cậu vậy. Luhan nghĩ nghĩ, có lẽ cậu trong bộ dạng nào cũng bị y bắt nạt hết a, chỉ là hình thức có hơi khác một chút, nhưng mà, Luhan cũng không ghét vịêc này cho lắm. Nghĩ đến đây, Luhan lại càng nóng rụôt hơn, bước nhanh về phía cửa hàng giả bộ đang lựa đồ.

Vồ tình, cậu nhìn thấy giá tiền trên một chiếc áo. Ăn cướp a, có một cái áo sơ mi đơn giản mà cũng tới mấy triệu... đang sững sờ, một giọng nói bên cạnh liền thu hút sự chú ý của cậu.

- Lựa thoải mái đi, đây là một trong các cửa hàng chi nhánh của mẹ tôi.

Nghe thấy thế Luhan liền mỉm cười, nhìn về phía chị nhân viên đứng bên cạnh, hít sâu một hơi, rồi nhẹ nhàng nâng tay lên_ Em lấy cái này, cái này cái này nữa, cái kia nữa ạ.

Liên tục chỉ một dàn, lại qua bên quần tây, Luhan thầm nghĩ, Oh Sehun, hôm nay ông đây sẽ trịnh trọng vắt kiệt túi tiền của anh!

------------------

Sắp có H :)))))

Lịch ra chap cụ thể:

Thứ 4, 6, Chủ Nhật lúc 9 gìơ tối.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip