Chương 5
Xin chào! Tự giới thiệu tôi là tương tư.
Ừm thì tôi của trước đây là một phiên bản có thể nói là:
+ Quậy phá
+ Sơ hở là không thấy ở nhà
+ Hay chạy đi chơi
+ Gái thẳng, nhưng không thích nam
+ Khá hoạt bát
+ Không biết ngại là gì ( mặt dày)
+ Thành tích học tập cực kỳ dốt thậm tệ
+ Tính cách không dễ ưa
+ Ngoại hình thì khỏi nói không còn ưu điểm
+ Được cái tôi kết bạn chơi được với những đứa bạn xấu. Người giúp tôi biết chép phao, lật tài liệu trong phòng thi không cần học bài.
+ Nói chung là hội tụ hết những thứ cuộc đời không cần điều trên người tôi.
Khi biến cố xảy ra thì tôi biến thành:
+ Trầm tính
+ Trầm cảm
+ Vô cảm
+ Ghét tiếp súc thân mật
+ Ghét tình yêu nam nữ ( cho tới bây giờ)
+ Không tin tưởng bất kỳ bạn nào
+ Luôn lo sợ lòng tốt của mọi người
+ Luôn đề phòng các bạn
+ Vừa tự thu mình, vừa tự cô lập, và bị cô lập
+ Ghét nói nhiều, không thích bàn tán chuyện người khác ( không liên quan gì tới tôi tại sao phải tốn thời gian quan tâm làm gì? )
+ Nhìn đời bằng con mắt viên đạn và đề phòng những thứ có thể đề phòng
+ Tình yêu là thứ rẻ mạc, không có thật
+ Lòng người lạnh hơn Bắc Cực
+ Thành tích cũng không khả quan mà còn tụt
+ Ừm thì được cái hạnh kiểm ổn.
+...
Nhiêu đó thôi thì các bạn cũng thấy tôi chẳng đáng gì rồi. Ngay cả tôi còn không thích mình nữa mà. Nên việc người khác không thích tôi thì dễ hiểu thôi..
Và ừm thì 9 tháng qua tôi lại cảm nhận mình hơi khác nữa rồi :
+ Quan tâm một người rất nhiều
+ Để ý cảm xúc người đó rất nhiều
+ Âm thầm theo dõi sự thay đổi của người đó
+ Đã tin vào tình yêu có thật nhưng.. là tình yêu đồng giới.!
+ Biết đau vì yêu
+ Tự ti hơn nữa
+ Tình cảm hơn xíu
+Tin tưởng bạn bè hơn xíu ( chỉ với một số! )
+ Cố gắng thay đổi tích cực hơn.. ưm nhưng cũng không thay đổi lắm
+ Hơi bị ghét gần, thân thiết nhưng thích gần và thân với người đó.
+ Mong cầu nhiều hơn
+ Mơ mộng nhiều hơn
+ Thất vọng xen lẫn
+ ...
Có lẽ trên con đường hướng đến tương lai bạn hoặc tôi sẽ bị một ai đó thu hút mà ở lại có thể là lời nói, cử chỉ, cách ăn mặc, cách giao tiếp hay chỉ đơn giản là bị một ánh mắt vô tình giữ lại. Vì sao ư? Chỉ là một khoản khắc nào đó một ánh mắt một nụ cười cũng khiến tim ta rung động lỡ nhịp không vì lí do gì cả cũng không vì người đó đẹp chỉ là trong mắt mình không ai có thể là người đó. Mãi mãi cũng chẳng ai sánh được. Chỉ vô tình lướt qua hay bị thu hút ở lại nhưng lại để lại không ích ký ức khó phai.
Có thể bạn sẽ không biết nhưng trong một lúc nào đó vô tình xem lại lịch sử story hoặc một bài đăng của mình thấy có một cái tên tưởng chừng như không quen nhưng động lại khiến ta nhớ đến một phần ký ức.. có thể là không đặc sắc nhưng lại khiến cho tim ta khẽ rung lên .
" Cô có biết luôn có một nữ sinh có thể dành hàng giờ chỉ để xem trang cá nhân của cô, xem từng bài đăng, story hoặc là những tấm ảnh của cô đăng chia sẻ trên mạng xã hội không? Không phải nữ sinh ấy rảnh hay dư thời gian mà là đơn giản nữ sinh đó chỉ muốn hiểu cô hơn muốn biết hôm nay cô thế nào, có gì thay đổi hay không, có ai đến bên cạnh cô hoặc chỉ đơn giản vì nữ sinh đó vô tình bị cô giữ lại, học sinh ấy không phải rảnh thời gian nữ sinh ấy cũng như bao người vẫn có việc cần làm vẫn có cuộc sống riêng vẫn có bao nhiêu mối quan hệ cần phải giữ hoặc bài trừ.. nhưng chỉ đơn giản vì một người mà nữ sinh đó để ý, thì mọi việc khác điều được gác lại.
Nếu lỡ có gặp nhau hay có vô tình thấy được xin hãy đừng vội lãng tránh hãy thử một lần dù một chút thôi cảm nhận con tim của chính mình. "
Cảm xúc là một thứ rất khó để nói, cảm xúc chỉ được thể hiện qua hành động và sự quan tâm.. em không yêu cô nhưng em thương cô ,em không thích cô nhưng em sẽ chẳng thương ai ngoài cô. Em không nghĩ gì hết cũng không muốn cô biết chỉ là em muốn âm thầm lặng lẽ chỉ cần thấy nụ cười ấy. Nụ cười đó đem đến cho em biết bao cảm xúc và sự ấm áp.. cứ như là mặt trời ban tỏa tia nắng cho bông hoa hướng dương được vương mình đón lấy vậy.
Có lẽ dần theo thời gian chúng ta sẽ không còn nhiều cảm xúc đối với nhau nữa nhưng cũng không tránh khỏi trong một khoản khắc nào đó trong một lúc nào đó cái tên của người hình ảnh về người lại khiến em nhớ đến như một thói quen chưa kịp bỏ.. nếu được.. nếu can đảm hơn nếu.. em không là em của hiện tại thì có lẽ mọi thứ sẽ khác.. umm nhưng mà làm gì có từ nếu..
Người ta thường hay nói muốn thì tìm cách không muốn thì tìm lý do có lẽ.. là đúng.. em chỉ biết tìm lý do để tự lừa mình và dối người.. tìm ra lý do cho những cảm xúc em luôn che giấu tìm lý do cho những lần em không cang đảm tìm lý do cho những thứ em không dám đối diện và.. tìm cho mình một lý do hợp lý nhất đó là " vì nghĩ cho cô" nhưng em chưa bao giờ một lần dám hỏi ý kiến của cô.. có thể là cô sẽ từ chối hoặc đồng ý nhưng.. chữ " vì" mà chẳng bao giờ nghĩ đến cảm xúc hay hỏi ý kiến của cô..
Umm.. hihi nếu vô tình sau này vô tình cô đọc được những dòng này mong cô sẽ không nhớ em là ai.. bởi em không đáng để cô phải nhớ đâu.
Cuối cùng trước khi kết thúc mẫu truyện này.. em chỉ muốn nói là: " Dù cho hiện tại hay sau này dù cho cuộc sống có thay đổi chúng ta không có gặp nhau, mỗi người mỗi hướng đi không chung điểm dừng nhưng mà cô sẽ luôn là một phần thanh xuân một phần tình cảm hồi ức mà em sẽ không muốn bỏ lỡ.. cho dù sau này em có một cuộc sống khác hay là có tìm được mảnh ghép còn lại cho mình nhưng tim em .. vẫn sẽ chung thủy với cô người em thầm thương, tình yêu đầu của em .! Em .. Thương.. Cô!"
Và.. T💗∞MTH
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip