"Cuộc đời này có nỗi đau nào mà tôi chưa từng nếm trải. Nhưng chỉ mỗi em là giới hạn duy nhất khiến tôi phải trở nên cùng cực thế này."Writter: manchi_Tổng tài tôi đây không để em trốn thoát => Ma limiteCongrats 200followersChiếc fic này đánh dấu cột mốc 200fls của tớ và mang tớ đến được như hiện nay.…
Tên Hán Việt: [ Khoái xuyên ] Đương nam phối bài loan nam chủTác giả: Thanh Thủy Nương NươngTình trạng: Hoàn (334 chương - 13 thế giới + 4 phiên ngoại + Lời kết của tác giả)Nội dung: Mau xuyên bách biến thụ vs các loại soái ca công/Tag: Đam mỹ, HE, Mau xuyên, Hệ thống, Nhẹ nhàng, Hài hước.[Đôi lời của tác giả]"... trước giờ mị tìm mãi không thấy văn thuần ái đam mỹ mau xuyên, Nương Nương là hủ nữ, nhưng cũng không phải thuần hủ nữ, trước đây mị toàn xem mau xuyên ngôn tình.Bởi bãn thân từng bị mau xuyên nữ chính Mary Sue gây ghê tởm quá, đã ở bên nam chính còn có nhiều tình tiết thả thính nam phụ. Cho nên Nương Nương quyết định mở một thiên văn nam phụ cùng nam chính, dứt bỏ nữ chính..."~Giới thiệuTrong tiểu thuyết ngôn tình, nữ chính luôn có ít nhất ba bánh xe dự bị, trước khi nữ chính cùng nam chính song túc song phi, nam phụ đều là nhân vật si tình.Nhưng để rồi kết thúc, người bị thương chính là nam phụ.[Ký chủ, nhiệm vụ của ngài là bẻ cong nam chính, vứt bỏ nữ chủ.]"... Nữ chính rốt cuộc có thù oán gì với mi vậy."==ĐỀU LÀ CÔNG SỨC CỦA NHÀ, MONG CÁC BẠN KHÔNG RE-UP VÀ MANG ĐI CHUYỂN VER. CẢM ƠN RẤT NHIỀU !==…
Tác phẩm: Xuyên Qua Chi Chỉ Nhiễm.Tác giả: Ti Mộ.Thể loại: Xuyên việt thời không, Tiền thế kim sinh, Tương ái tương sát.Tình trạng raw: HoànNhân vật mấu chốt: Nhan Y Lam, Khương Ngưng Túy, Trì Úy, Liễu Hoán Tuyết, Nhan Quân Nghiêu.Editor: Cinnie, Ngưng_chưa_18 -------- Văn án. Khương Ngưng Túy vốn tưởng rằng nếu đã lỡ xuyên vào thân thể Thái tử phi, vậy thì ít nhất cũng sẽ không lo chuyện ăn chuyện ở, mọi thứ vô ưu. Thế nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ ra, nàng lại trở thành đối tượng đùa bỡn những lúc nhàm chán của Nhan Y Lam. Hơn nữa, nàng phát hiện chuyện này dường như không chỉ đơn giản như vậy. Vị Thái tử phi luôn luôn theo khuôn phép lệ cũ này, lúc còn sống lại cấu kết cùng Trưởng công chúa. Từ đó về sau, ấn tượng của Khương Ngưng Túy đối với Nhan Y Lam hoàn toàn như một con đường trải vào bóng tối, cũng không thể quay đầu lại được nữa... ---------…
Truyện mình làm phi thương mại, chủ yếu do vui và cuồng 2 ảnh ^ ^ ,cũng do dạo này rảnh rỗi ở nhà sinh nông nổi, chia sẻ thêm cho mấy đứa bạn . Do mình không phải là edit chuyên nghiệp , có nhiều lỗi sai và có thể không được hay, những ai không thích có thể ấn nút Back.Mình xin chân thành cảm ơn !Thân. ♉( ̄▿ ̄)♉…
SAU KHI NGƯỜI CHƠI VÔ HẠN LƯU VỀ HƯU - TANG ỐCTên: Sau khi người chơi vô hạn lưu về hưuTác giả: Tang ỐcThể loại: Hiện đại, vô hạn lưu, ngọt ngào, sảng văn, cường cườngBiên tập: sbt1, MegBìa: Củ Cải Nhỏ XíuGIỚI THIỆULà hung thần lừng lẫy một thời ở thế giới vô hạn lưu, sau khi qua cửa, Diệp Ca cố tình che giấu thực lực, tìm một công việc nhàn tản tại phòng Hậu cần cục quản lí hiện tượng siêu nhiên.Anh cứ tưởng rằng làm vậy là có thể quay lại với cuộc sống ra sao thì ra, sống những ngày thoải mái, thư thả.Nhưng Diệp Ca không ngờ rằng...Một ngày nọ, anh mở tủ lạnh ra thì thấy một cái đầu quỷ dữ tợn ở bên trong: "Đại ca, đại ca, anh có nhớ tui hông..."Diệp Ca: "..."Anh đóng sầm cửa tủ lạnh, sau đó chìm trong im lặng.Thế giới này có gì đó sai sai phải không?Bản tin trong bộ phim truyền hình sau lưng anh đưa tin:Dạo gần đây, những chuyện thần bí thường xuyên xuất hiện, số người mất tích tăng vọt, hiện cảnh sát vẫn đang điều tra...Thế giới trò chơi sinh tồn vô hạn lưu sụp đổ, vô số yêu ma quỷ quái vốn bị nhốt trong đó không còn gì trói buộc, xổng ra hại đời.Chỉ có Diệp Ca đã từng vượt qua trò chơi này mới biết sự thật.Cái đám này... đứa nào cũng là người quen cũ...Diệp Ca: Tôi khổ quá mà!#Tôi_chỉ_muốn_làm_kẻ_làm_công_ăn_lương_bình_thường_thôi#Một ngày kia, anh bắt gặp một tên yêu quái khiến anh phải bất ngờ.Im lặng hai giây, Diệp Ca gượng gạo chào hắn:"...Anh cũng ra rồi à, trùng hợp quá."Người đàn ông mỉm cười, thong thả áp sát từng bước: "Bạn trai bỏ nhà đi mất, tất nhiên tôi ph…