2. sự đẹp đẽ vi diệu

felix có thể cảm nhận rõ trống ngực đang đập rộn ràng như có thể cào xé nhảy ra bất cứ lúc nào, chẳng biết do cái nắng đã ngày một nóng nực hay do đôi gò má em bị luộc chín nữa.

nhưng em biết trên đôi gò má lốm đốm sao trời ấy đã tô lên một tầng đỏ hồng, e thẹn đến nhường nào.

chính xác là từ khoảnh khắc bắt gặp hyunjin cười, em bỗng chợt thấy tạo vật trong lòng đã chệch một nhịp rồi.

felix của chúng ta đều bày ra dáng vẻ ngờ nghệch khiến người đời cảm thấy em từ trên mây rơi xuống, mới có thể sinh ra thiên tính dị bẩm rằng 1+1 em cũng có thể đáp bằng 3.

vậy nên mỗi khi bắt trọn mọi khoảnh khắc của hyunjin sâu trong tầm mắt dù cho là vô tình lướt qua em cũng cảm thấy bản thân lửng lơ giữa không trung, tay chân như bủn rủn không biết phải làm gì và chỉ biết cúi gằm mặt cặm cụi ra vẻ chăm chú điều gì đó để phân tâm, điều đó trông em thật ngốc làm sao.

rồi cho đến khi bóng lưng kia đã thu bé lại vừa bằng một viên kẹo khuất nẻo sau phên lá to, em mới có một chút dũng khí mà len lén nhìn người ta.

và rồi thì em chỉ đứng nhìn hắn, ở một nơi mà không ai có thể nhìn thấy.

tuy ngốc là vậy nhưng em cũng có một chút thông minh lấy làm thành tựu, tiếng hàn đối với em là khó, việc hoà nhập với môi trường xa lạ lại càng không phải sở trường của em vậy thì có thể nói soi mói người khác thì em là thiên tài đi.

và chỉ có em mới biết "người khác" ở đây còn ai ngoài chính chú chồn sương kia.

có thể nói rằng felix em tiếp thu thông tin của hyunjin rất nhanh, mọi thứ thuộc về hắn, em đều nhớ rõ từng chi tiết một.

đừng vội thắc mắc vì sao em có chúng, tất cả đều là nhờ phước phần của một cậu bạn học cùng lớp tên han jisung.

cậu ta có một biệt tài là nói vô cùng nhiều, nếu thả cậu ta ở chung một chỗ với người trầm tính như em, thì cậu ta sẽ độc thoại trên trời đưới đất mà không biết chán.

han jisung cũng là người đầu tiên bắt chuyện với felix khi em chỉ mới chập chững nhận lớp, nhận thầy cô bạn bè mới.

cậu ta từ nhỏ đã sinh sống tại malaysia trong vòng 6 năm, ngoài ngoại hình ưa nhìn với tính cách tưng tửng ra, khả năng ngoại ngữ của cậu ta còn rất tốt vậy nên felix cũng chẳng phải nặng đầu lo toan việc giao tiếp.

em còn nhớ rõ khi đó chỉ thuận miệng hỏi về cậu bạn lớp kế với mái tóc dài đặc trưng luôn thu hút mọi cái nhìn của felix, han jisung chính là vô cùng nhiệt tình, "nhiệt tình" theo đúng nghĩa.

felix chỉ đơn thuần hỏi tên nam sinh ấy, jisung cũng chẳng ngại tiếp cậu cả một câu chuyện dài, cậu ta nói đến ù ù cạc cạc một hồi nhưng em chỉ biết gật gù và cười trừ rồi lại âm thầm tiếp thu.

han jisung cũng là một trong 5 người bạn của hyunjin, em cảm thán rằng han jisung thật sự đi đâu cũng có thể quen biết, đặt chân tới đâu đều có người cùng luyên thuyên.

không như em một đứa cô lập ngoài nhàm chán thì cũng chỉ có vô vị.

qua cái miệng lẻo mép của jisung, em biết rằng hyunjin là người gốc hàn nhưng cũng được coi là một du học sinh, hắn lớn lên tại las vegas từ khi còn rất nhỏ, chưa từng đặt chân qua quê hương của bản thân một lần.

lên 16 tuổi ba mẹ hắn gửi gắm cậu quý tử duy nhất của dòng dõi nhà hwang tới ngôi trường quốc tế giữa lòng seoul này để học tập, sở dĩ vậy vì những ngôi trường cũ, hyunjin tính nóng như kem, thường xuyên gây gổ đánh nhau hại đến mẹ hắn cũng bó tay đành chuyển đứa con trai cưng đến đất phương khác để thay đổi bầu không khí.

trong mắt kẻ khác hyunjin ngoài gương mặt điển trai thì là vô cùng nghịch ngợm, sống bệ rạc.

nhưng chẳng hiểu vì sao nghe đến đó em ngoài cười cũng chỉ biết cười, felix còn cảm thấy cậu nam sinh này vô cùng dễ thương nữa kìa, ôi chúa, em chết vì ngốc mất thôi!

nhưng khi đem lòng yêu một người, bạn sẽ yêu luôn tật xấu của người ta từ khi nào không hay.

chỉ cần jisung nói rằng hyunjin hắn ấy mà đội lốt ác quỷ, em sẽ lập tức phẩy phiến và nói rằng không đâu.

em vốn chẳng tin những lời phù phiếm khi mà chưa thật sự tiếp xúc với người kia một lần, ấy vậy hyunjin lại là người mà em vô cùng mến mộ bấy lâu.

han jisung cậu ta cũng chẳng vừa gì cho cam, khỏi nói hội bạn của cậu ta được liệt vào danh sách "ngôi sao" của môi trường bậc nhất thủ đô này rồi.

nổi trội ở đâu? chính là nổi trội về mặt ngoại hình cho đến tiếng tăm, vừa có tiếng lại vừa có miếng.

các cậu ấy luôn chiếm trọn spotlight, là niềm thu hút của mọi cái nhìn bằng chính cái cách nổi loạn, đi ngược với đám đông của họ.

và tất nhiên cái vòng tròn nam châm đó em lại vô tình là mảnh sắt, cứ vậy mà chính mình cuốn vào cái tên hwang hyunjin lúc nào không hay.

thú thật, em đã từng nghe qua rất nhiều lời ra tiếng vào từ bọn họ, cho đến khi jisung tiếp cận em, felix cảm thấy cậu bạn này vô cùng tốt tính lại chẳng tồi làm em khá bất ngờ, điều đó lại càng thúc đẩy em tìm hiểu và sát lại gần hyunjin hơn, chính xác là có niềm vui để tìm tòi.

điều gì làm felix em yêu thích hyunjin đến vậy ư? Lí do đơn giản lắm, đơn giản một cách bất hợp lí.

chính xác là vào khoảng thời gian của 1 năm trước, felix chỉ mới non nớt nhận trường, với một ngôi trường vươn tầm quốc tế nên đường đi vô cùng ngoằn ngoèo trong cái chốn bao la, em lại là con người mù đường.

cố lục tìm tấm vé trúng tuyển và em lại mò mẫm trên cái bản đồ to đùng trước mắt, dáng người em so với tấm bảng là một trời một vực, cộng thêm việc em khi đó chỉ mới chuẩn bị cho bản thân một chút kiến thức về phương ngữ seoul.

em đã mất cả giờ đồng hồ mới có thể tìm ra trên tấm maps lớp 11a5 nằm ở vị trí nào.

đến khi xác định đã đúng, em lại một lần nữa váng vất vì đường đi quá đỗi dài và khó mần.

em đã ngỡ rằng bản thân sẽ mãi chẳng ra khỏi đây được, nơi đất khách quê người chưa từng đặt chân tới, một chút kiến thức và bạn bè cũng không có nấy một mống.

felix bé nhỏ cảm thấy khoé mắt em cay xè, tệ hại thật! ngày đầu tiên nhận lớp em lại suýt khóc nhè vì không xác định nổi phương hướng.

cố ngước đôi mắt đã não nề nhìn đám sinh viên ráo rác lên lớp, em muốn tìm kiếm chút sự giúp đỡ nhưng lại chẳng biết mở lời làm sao, em biết ngôi trường này mọi người giỏi lắm nhưng cái bản tính hay ngại của em lại chẳng cho phép em nhờ vả, vậy nên chỉ biết đứng chết chân tại chỗ.

trong phút chốc, tầm mắt em dừng lại trước cậu nam sinh đối diện đang đứng cách em một khoảng.

nam sinh nọ trong ký ức của em chính là hwang hyunjin, cậu ấy khác xa so với hiện tại.

hyunjin khi đó cao ráo, mặt mũi sáng lạn thư sinh với mái tóc ngắn có thể gây cho người khác một cảm giác bạn trai vô cùng ấm áp.

và điều đáng nói rằng cậu ấy đã cười với em, felix thề rằng cả đời em chưa từng thấy nụ cười nào đẹp tới vậy.

nó theo em đến suốt những năm tháng xuân thì.

giữa muôn ngàn bóng dáng sinh viên lác đác lướt qua trước mắt em, thì hắn là người duy nhất đã đứng lại nhìn em mỉm cười.

chỉ đơn giản là một nụ cười của người lạ ấy vậy lại cho em một cảm giác như có chút hi vọng, bầu trời hôm ấy cũng trong xanh lắm, và em cũng không biết rằng do nụ cười của cậu ấy quá chói chang hay do ánh mặt trời trên kia hoà làm một vào người con trai đó.

rồi cũng chẳng biết ma xui quỷ khiến làm sao bước chân em lại cứ đi theo sau bóng lưng của hyunjin mãi, em cứ bước, bước lại tiếp bước cho đến khi hắn dừng chân.

trước mắt em đã đề tấm bảng lớp 11a5 rồi và hyunjin cứ vậy thản nhiên tiến vào lớp kế bên, trước lúc đi hắn một lần nữa nhìn em, chính là một cái nhìn chắc nịch như thể, hắn đã yên tâm vì em đã tới được lớp vậy.

sau lần đó, mỗi khi hyunjin đi ngang lớp em, felix đều nhìn theo đăm đăm không bỏ lỡ một phút giây nào dù là thoáng qua, em muốn nói lời cảm ơn với hắn, nghe đần độn thật đấy, nhưng rồi em lại nghĩ rằng lỡ như hôm đó, chỉ là em cố ý đi theo người ta chứ chẳng phải hyunjin đã giúp em thì sao?

felix khá cô lập nên giờ giải lao em chỉ lủi thủi một mình trong lớp, tranh thủ đôi ba phút ngủ gục hoặc đọc những cuốn sách mà em cho rằng nó hay khi mượn ở thư viện, hoặc dành dụm những đồng lương thật ít ỏi để có được nó.

nhưng em chợt nhận thấy tần số hyunjin đi ngang lớp em vô cùng nhiều, những lần sau đó em quyết định ra bên ngoài đọc sách thường xuyên, nhưng đó vốn chỉ là cái cớ để em có thể ngắm hyunjin nhiều thêm chút.

may mắn thay vì em đã quen được han jisung nên biết thêm nhiều chút về hyunjin cũng không còn khó khăn với em.

hyunjin qua từng năm tháng lại càng đẹp hơn, gương mặt hài hoà cân đối đi cùng dáng người cao ráo, trông hắn thật giống một vị hoàng tử bước ra từ những mẩu truyện cổ tích, là chàng thơ của xứ sở thần tiên.

và là người cai trị trái tim em.

trong khi em chỉ mãi là lee felix một màu chẳng có chút độc đáo, sức hút cũng không.

nhưng điều đó chẳng bao giờ là cản trở để em tìm hiểu thêm nữa về hắn.

thời gian đầu felix chỉ muốn nói lời cảm ơn chân thành vì đối với em, sự giúp đỡ của một người em đã mang ơn rất nặng, vì chẳng bao giờ em được đối đãi thật công bằng.

rồi sau đó là em mến mộ hyunjin lắm, hắn cứ như thể một ngôi sao sáng và em nguyện ý làm người hâm mộ.

dần dà về sau cảm xúc của em đối với hyunjin ngày một biến chuyển lạ kỳ, em dần thấy nóng ran hai má và tim đập nhanh khi mà hắn vô tình nhìn em, hay hắn cười với em cũng đủ làm em chết đứng, ánh mắt em sẽ hỗn loạn khi nhìn vào đôi đồng tử màu hổ phách ấy, tâm trí của em đang dần bị cái tên hwang hyunjin lấp đầy từng khoảng không trống vắng.

em tuy ngây ngô nhưng không có nghĩa về phương diện này em không hiểu, thậm chí em còn rõ hơn người nào khác.

rằng em thích hyunjin, chính là thích và muốn cùng hắn tiến đến mối quan hệ yêu đương chứ chẳng đơn thuần là mến mộ nữa.

em thật sự rất thích hyunjin, một cơn gió trong lành thổi qua những ngày tháng bình lặng..

nhưng hyunjin là người thế nào chứ, chính là đứng trên vạn người mà nhìn xuống, hắn vô cùng đẹp và thu hút, cuộc sống xa hoa và tiếng tăm của hắn cũng không đếm xuể bao nhiêu cô nàng theo đuổi và mơ ước.

tuy nổi loạn nhưng học thức của hắn lại nổi trội hơn tất cả, luôn là những universe hàng đầu của seoul, gói gọn trong hai chữ "hoàn hảo"

còn em, một cậu bé mờ nhạt trong ti tỉ mỹ lệ của nhân gian, không nổi trội luôn bị cô lập với đốm tàn nhang mà em tự cho rằng là đám bụi bẩn.

hwang hyunjin tựa như một thứ gì đó quá xa để bàn tay nhỏ của em có thể với tới.

nhưng con người ta thật lạ thường, càng khó lại càng muốn đâm lao, như một thử thách biến con tim trở nên thao thức, dằn xé thật nhiều.

cho đến khi tương tư đã ăn nhập vào cốt tủy.

i'm a kid hiding in the world who secretly likes you.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip