Chap 102

Ngày hôm sau sáng sớm Tiểu Dần liền tỉnh, Tiểu Dần năm nay 8 tuổi, đã lên tiểu học, rất hiểu lý lẽ cho nên buổi sáng thức dậy đều không làm ồn vì hôm qua baba về nhà rất khuya. Tiểu Dần cùng em trai ngoan ngoãn chơi ở hoa viên, con trai Phương Xán năm nay 4 tuổi, vô cùng nghịch ngợm hiếu động, cùng Lý Tinh Dần làm một khối quậy vô bờ bến! Hai đứa trẻ ở hoa viên chạy tới chạy lui,sáng sớm liền nháo đến loạn, ai, may mắn không có nháo trong phòng, Phương Xán một bên tưới nước, một bên dặn:"Chạy chậm một chút a. Coi chừng đổ thuốc!!!!!"

Hai tiểu gia hỏa chơi đến cao hứng liền quên lời Hồng Di dặn, chạy từ hoa viên này đến hoa viên kia, đem vườn của Phương Xán nháo loạn!! Phương Xán ở trong sân rít gào:"Vườn của tôi!!!" Tiểu hài tử cười ha ha, trong viện lập tức náo nhiệt. Long Phúc cũng ngủ không được. Cậu kỳ thật buổi tối trở về không muộn, về đến nhà mới 10 giờ rưỡi, tắm rửa leo lên giường cũng mới 11 giờ, chỉ là, Hoàng Huyễn Thần không để cho cậu ngủ, vì cậu ở trên xe đã ngủ một hồi, vì thế Hoàng Huyễn Thần nhất định muốn khi dễ cậu!!! Long Phúc nhắm mắt lại đem Hoàng Huyễn Thần cánh tay gạt đi.

Huyễn Thần thói quen tiếp tục ôm, Long Phúc đem tay gỡ ra, Huyễn Thần lại đật lên, Long Phúc ném xuống, Huyễn Thần cười khẽ, sau đó đè cậu xuống.

Long Phúc dùng hai tay thối hắn:"Rời giường!" Huyễn Thần đem hai tay cậu nâng lên đầu:"Lát nữa rồi ngủ" Long Phúc bị hắn làm cho ngứa, trên người đều áp nhuyễn, thở hổn hển hư hư:" Hoàng Huyễn Thần, đứng lên!" Nam nhân buổi sáng rất dễ dàng tẩu hỏa! Huống chi hai người bọn họ cái gì cũng không mặc, thân thể cọ xát vào nhau.

Huyễn Thần sờ hai tay cậu sau lần mò xung quanh, thủ đoạn quen thuộc khiến Long Phúc chán nản, biết buổi sáng hôm nay không yên.

Huyễn Thần đi vào một chút, Long Phúc khó nhịn được thổi hắn, Huyền Thần buông lỏng cổ tay Long Phúc ra, đem cậu ôm lấy, khiến cậu có muốn lui cũng không thể lui. Huyễn Thần nhìn vẻ mặt của cậu đẩy sâu từng cú vào, Long Phúc mở hờ đôi mắt chỉ biết ỡm ờ, Huyễn Thần ôm eo hoàn toàn ép sâu hết mức, thoải mái thở dài, lông mi cùng ánh mắt của cậu vì khoái cảm mà hoàn toàn khép lại, Huyễn Thần cúi đầu hôn cậu, nhẹ nhàng, đem cậu mềm hóa từ từ hửơng thụ.

Buổi sáng tình ái kịch liệt, Long Phúc ngủ mệt mỏi, khí lực còn chưa khôi phục, thân thể như muốn rã ra, là thời điểm Huyễn Thần thích nhất, hắn ôm cái eo còn đang yếu ớt của cậu, hoành xung xông thẳng, từng cú nhấp dứt khoát hẳn hoi. Long Phúc khí mắng hắn:"Vương bát đản!" Huyễn Thần đáp lại một cách thản nhiên:"Ừ" Ừ cái gì mà ừ? Long Phúc còn chưa kịp hỏi ra đến, Huyễn Thần nâng lên eo ác ý đánh chuyển, Long Phúc cắn chặt môi, rốt cuộc không mắng nữa. Mày khó nhịn xoay đến cùng nhau, ẩn nhẫn tạo nên bộ mặt khả ái vô cùng.

Hai người từ trên giường chuyển tới phòng tắm, tắm rửa được một nửa, Huyễn Thần giúp cậu tắm, tắm rửa một nửa lại tiếp tục, Long Phúc chân đều nhuyễn, đứng không nổi, cánh tay treo trên cổ hắn, chân bị hắn chống đỡ lên cao, thân thể vó chút kỳ quái, Huyễn Thần cúi đầu lưu luyến vòng qua vòng lại hai đầu ngực đỏ sẫm, đầu lưỡi kịch liệt liếm rồi hút, Long Phúc nhẫn không được, toàn thân run rẩy, trong cơ thể co rút nhanh đến lợi hại, Huyễn Thần ôm eo liền kéo về trước đỉnh mấy cái, Huyễn Thần nhất dùng sức ôm lấy cậu, Long Phúc a một thanh, cả người đều bị phá vỡ, Hoàng Huyễn Thần cái tên đáng chết này!

Huyễn Thần ngồi ở trên ghế, nâng hai cái đùi ra một phen, dùng hết sức áp bức cậu. Long Phúc mặt ửng lên mang theo tia nước long lanh trong mất, theo từng cú ra vào của Huyễn Thần khẽ rên rĩ. "A...Ân...". Huyễn Thần nhìn người trước mặt đang chìm vào sung sướng, nhịn không được cúi xuống hôn cậu một cái, cả hai tiếp tục triền miên, yêu thương tràn ngập khắp phòng.

Hắn thật sự rất muốn cậu, thật vất vả mới có một ngày nghỉ ngơi, như thế nào cũng muốn ôn tồn trở về. Long Phúc cuối cùng trong lòng hắn thở hồng hộc. Cực hạn sung sướng đã tiêu hao hết thể lực của cậu, Huyễn Thần lần này thay cậu tắm rửa, lần này ngược lại là thật sự, ngón tay ở bên trong hậu huyệt lấy ra mớ dịch thể, để ở trong không tốt.

Đợi đến khi hai người chuẩn bị xong, hai đứa trẻ cũng đã hoàn thành bữa sáng của mình, Long Phúc lười biếng uống canh, Lý Tinh Dần tại một bên phê bình cậu:"Ba ba, baba uống nhanh lên, baba hứa hôm nay dẫn con cùng Đồng Đồng ra ngoài chơi mà!" Long Phúc nhìn bé con một cái một cái: "Baba biết, nhưng hôm nay baba muốn nghỉ ngơi."

Lý Tinh Dần nhìn bộ dáng này của cậu không quá tin tưởng mấy:"Vậy baba ăn nhiều một chút, coi chừng ngất xỉu đó!" Long Phúc niết thìa trừng bé con, mặt đều đỏ lên!!! Huyễn Thần khụ thanh:"Tiểu Dần, Đồng Đồng, hôm nay buổi sáng chúng ta cùng chơi trò làm chiến địa được không? Ba người chúng ta đi xuống công viên kia tha hồ mà chơi nha?" Lý Tinh Dần cùng Đồng Đồng liếc nhau:"Lại là như vậy!"

Long Phúc náo loạn:"Về sau sẽ dẫn hai đứa đi!" Lý Tinh Dần hừ một tiếng: "Vâng ạ! Đồng Đồng chúng ta đi!" Hai đứa trẻ dung dăng dắt tay nhau đi không thèm quay đầu nhìn lại Long Phúc có chút tức giận, thật là đáng ghét!!!!

Huyễn Thần cười cười:"Nãy em không có ngủ đủ, nghỉ ngơi đi, buổi chiều chúng ta cùng đi chơi" Long Phúc trừng hắn hừ một tiếng. Trách không được Tiểu Dần đều thăm dò rõ ràng, chính là tên hỗn đản này!!!

Huyễn Thần tính tình đang tốt dỗ ngọt: "Tiểu hài tử chơi lúc nào cũng được, nhưng em cần nghỉ ngơi. Ngày nào cũng ngồi miết ở đài truyền hình, mệt chết đi!" Tên hỗn đản này rõ ràng đem cậu ăn không còn một mảnh, Long Phúc không biết mắng hắn như thế nào, cho nên chỉ biết tỏ ra biểu cảm không thèm để ý tới hắn. Sau khi ăn cơm xong cậu quả thực đi nghỉ ngơi, hôm nay thực sự muốn ngủ nướng. Nếu Huyễn Thần dỗ được hai nhóc con kia thì cứ để hắn dỗ đi. Một đứa là hoạt bát khả ái, hai đứa sẽ đại nháo cả thiên cung.

Quả nhiên Long Phúc ngủ đến trưa tỉnh lại liền thấy Huyễn Thần ngồi dưới đất, hai tay ôm đầu, hai đứa nhóc con kia hô to:"Ôm đầu, không được nhúc nhích!" Huyễn Thần thành thành thật thật ôm đầu ngồi, Long Phúc đứng ở thang cầu thang không nói gì, tư thế này là Huyễn Thần thích nhất, so với nâng lưng lên, tư thế ôm đầu này thoải mái hơn.

Thời điểm buổi chiều bọn họ rốt cuộc cũng ra ngoài, Long Phúc cùng Huyễn Thần mặc một bộ đồ thể thao giống nhau, mang theo mũ lưỡi trai, nhìn qua phi thường hưu nhàn, hoàn toàn bất đồng so với hình tượng thường thấy trên TV, cậu cũng đeo kính, cứ tự nhiên như vậy mà vui chơi, cho dù có người nhận ra cũng chỉ cười phủ nhận, cậu không nghĩ khi ra ngoài mình sẽ thành ngôi sao. Cậu không thích nổi tiếng, cậu chỉ thích công tác kia mà thôi.

Cậu cũng chưa bao giờ cho rằng mình là ngôi sao, cũng không có nghĩ mình sẽ thành ngôi sao, vì khi nổi tiếng sẽ ảnh hưởng vô cùng xấu. Cậu không muốn bị mọi người khui ra chuyện riêng của mình.

———————————-

Hôm nay là thứ tư, cậu có một buổi trực tiếp, cho nên Huyễn Thần đúng hạn đi đón, thời điểm dừng xe trời mưa rất to, sắm sét đùng đùng, hắn lại không thể để Long Phúc một mình đi trong mưa được. Huyễn Thần mặc một chiếc áo khoác đen cầm chiếc ô cùng màu, vẫn là ban đêm 10 giờ, tối như mực, hẳn là không có gì. Cho nên Huyễn Thần tại cửa đợi cậu. Long Phúc vừa ra tới, Huyễn Thần liền che dù, ôm cậu đi ra xe. Đi được vài bước thì nhìn thấy tia sáng lóe lên, không biết là do máy ảnh hay sấm sét tạo nên, Huyễn Thần thấy nghi hoặc nhìn nhìn bốn phía, không phát hiện cái gì, Long Phúc không để ý:"Sấm sét thôi, chúng ta đi." Này cũng không có gì a, nếu Huyễn Thần là mỹ nữ thì mới có chuyện xấu để bàn. Cậu không mấy để ý, Huyễn Thần ngược lại là tương đối cảnh giác, ở trên xe cố ý chạy đường vòng, không có gì mới đưa Long Phúc về nhà.

Bọn họ hai người ngày hôm sau mới phát hiện mình được đưa lên báo với tiêu đề vô cùng bắt mắt: Tình nhân thần bí của nam thần chủ bá đã bị phát hiện...... Long Phúc trong lòng này có chút kinh ngạc a, mấy năm nay lên báo toàn là do người khác phê bình, tỷ như phê bình cậu quá trẻ, không thích hợp với đề tài văn hóa này, nói cậu bộ dạng rất lỗ mãng, không thích hợp nghệ thuật giám thưởng linh tinh ...... Long Phúc một câu đều không giải thích, một năm sau cậu liền dùng sự thật đem mấy cái miệng đó ngậm lại hết. Phóng viên chính là chủng sinh vật như vậy, đem khuyết điểm người khác thêm mắm thêm muối, làm trò cho giải trí đại chúng, Long Phúc thực lý giải bọn họ, cho nên mấy năm nay cậu rất bề bộn, từ không có tham gia qua bất cứ tiết mục giải trí nào, người chủ trì càng là không, ngay cả đêm hội xuân mời cậu đều cự tuyệt. Rốt cuộc mọi người buông tha, hôm nay lại khui thêm chuyện khác??

Long Phúc nghi hoặc nhìn hình chụp hai người, nếu không phải do tiêu đề, cậu cũng không nhận ra đây là mình, phóng viên này quả thật thiên tài a, cậu cùng Huyễn Thần che cây dù lớn như vậy, tên đó cũng có thể nhận ra? Còn tình nhân thần bí cái gì? Long Phúc nghi hoặc hỏi:"Chị Hồng, chị có thể nhận ra ai trong tấm hình này không?" Chị Hồng vừa nhìn đã gật đầu:"Có thể a. Vừa nhìn là biết cậu rồi." Long Phúc câm miệng, cậu biết cậu đã hỏi sai người, chỉ cần cậu đánh rắm chị Hồng cũng biết cậu đã ăn gì. Vì thế Đoàn Tình lại hỏi Đồng Đồng: "Đồng Đồng, con biết ai không?" Đồng Đồng nhìn tờ báo nhìn một hồi gật đầu:"Đây là chú cùng chú Huyễn Thần mà." Long Phúc tiếp tục hỏi:"Sao con nhìn ra được?" Đồng Đồng chỉ chỉ cổ tay áo:"Là do cái nút thắt này, nhìn đẹp quá."

Long Phúc ngã ngửa. Tiểu Dần cầm báo xem:"Ba ba, con cũng vậy, vừa nhìn là biết baba" Long Phúc mắt trợn trắng, nói cùng chưa nói giống nhau.

Huyễn Thần xem xong nội dung lúc này mới lên tiếng:"Có lẽ người này rất hiểu rõ về em." Long Phúc nghi hoặc lắc lắc đầu:"Nhưng mà em đâu có quen nhiều người?" Huyễn Thần cười cười:"Có khả năng là fans của em, tin này không có ác ý, chẳng qua là tin bát quái thôi" Không có ác ý là sự thật, nhưng chụp lén bọn họ chính là không đúng, tiêu đề viết quá phận như vậy lại càng không đúng rồi!!! Tuy không có lớn, nhưng ảnh chụp sẽ tạo ra nhiều hậu quả sau này, Huyễn Thần trong lòng vẫn cảnh giác. Ảnh chụp đăng báo, như vậy trên mạng chắc chắn có.

Tiểu Hồng nhìn hai người có chuyện cần nói nên dẫn hai đứa nhóc con ra ngoài chơi.

Huyễn Thần mở máy tính ra nhìn nhìn quả nhiên không sai, tin tức trên mạng càng lợi hại! Long Phúc ngồi bên cạnh nhìn, ảnh chụp đa số là mặt sau, ngay cả cậu cũng không biết mình có nhiều ảnh chụp lén như vậy, mỗi một kì hắn ảnh chụp đều có, Long Phúc lần này chú ý, Đồng Đồng nói quả đúng, cổ tay áo của cậu có cái nút thắt rất đẹp, vì cậu mặc quần áo đặt theo yêu cầu, kiểu này chỉ có mình cậu.

Huyễn Thần nhìn ảnh chụp trong lòng cười lạnh, người này rốt cuộc có rắp tâm gì! Rốt cuộc có bao nhiêu thích "vợ" mình!! Nàng chụp ảnh Long Phúc đầy đủ, không thiếu hôm nào! Bọn họ đi ra ngoài chơi đùa nàng cũng chụp! Đứa con cũng có trên ảnh! Long Phúc mặc che như vậy cũng nhận ra. Long Phúc tại một bên xem liên tục sợ hãi than:"Em không biết mình có nhiều ảnh chụp như vậy." Huyễn Thần sờ sờ đầu của cậu bất đắc dĩ:"Ai bảo em không hay chụp hình. Anh chụp cho em cũng không chịu."

Long Phúc cũng thấy được tấm ảnh chụp bọn họ vui đùa trong công viên, không chỉ là một mà là rất nhiều, có cả tấm cậu ôm Lý Tinh Dần và Đồng Đồng! Cậu nhìn xong chỉ biết cau mày nói:"Hiện tại làm sao được, thật quá đáng. Chụp em không quan trọng, nhưng là chụp Tiểu Dần cùng Đồng Đồng thì rất đáng giận."

Huyễn Thần gật gật đầu:"Ân. Chúng ta có thể ngăn được tòa soạn báo, nhưng trên mạng, càng cấm càng lan truyền." Quả nhiên bọn họ nói chuyện này một hồi, blog người này đã lên 3000 bình luận. Mạng có cái tốt cũng có cái xấu, cái gì cũng đều có hai mặt của nó cả, có người thích thì sẽ nói tốt cho mình, còn nếu ghét, sẽ đem mình dìm đến tơi tả.

Nếu vừa mới bắt đầu cái kia tình nhân thần bí, về sau càng kéo dài, sự việc càng đi xa hơn, đồng tính...... Nam chủ bá Văn hóa nội tình là đồng tính luyến ái......

Có một số bình luận vô cùng quá phận: Ngẫm lại bộ dáng cậu ta trưởng thành không tệ, không được bao dưỡng mới là lạ,.... Vấn đề này được đẩy cao trào lên! Các bình luận sau đó càng lúc càng không chấp nhận được: Nghe nói tình nhân của cậu ta là ông chủ của một trại cải trang ô tô, lương tháng hơn 50 triệu! Huyễn Thần nhìn xong chỉ biết đứng người!

Long Phúc nhìn đống bình luận sinh khí, Huyễn Thần nắm nắm tay cậu: "Không có việc gì, có anh ở đây." Long Phúc phẫn nộ:"Bọn họ sao cũng biết tới anh!" Huyễn Thần hừ một tiếng: "Chắc là người có tâm xấu thôi." Long Phúc thở dài:"Vậy có ảnh hưởng tới anh không? Triễn lãm có bị ảnh hưởng không?" Triển lãm lần thứ tám hội tụ 500 cường xí nghiệp ngành sản xuất ô tô cải tiến gần bắt đầu, Hoàng Huyễn Thần cũng nằm trong đó, Long Phúc lo lắng chính là điều này.

Huyễn Thần vuốt lòng bàn tay của cậu ôn nhu:"Không có việc gì, chúng ta dựa vào là thực lực, chỉ có tiểu nhân mới dùng chiêu này thôi!" Huyễn Thần trong lòng nhanh chóng soát qua một lần, đối thủ của hắn, đồng bọn hợp tác, hắn trong lòng rất rõ ràng, tuy chuyện này không đả kích mấy tới Huyễn Thần, vì xe của hắn đã tham gia vào top 500 đó, đây là thay đổi không được. Thứ duy nhất ảnh hưởng chính là việc hắn cùng DGASZJ hợp tác.

DGASZJ là một xí nghiệp Đức, ô tô công nghiệp Đức khởi bước tương đối sớm, lịch sử cũng phi thường dài lâu, chủng loại phong phú, ngoại hình rất khác biệt, ngành sản xuất ô tô cải trang đã thành một hệ thống mở rộng lớn đến toàn cầu. Hắn chính là nhìn trúng cho nên muốn cùng DGASZJ hợp tác, đối thủ cạnh tranh đương nhiên rất nhiều, Huyễn Thần cười lạnh, có thể là do những đối thủ đó gây ra!

Chỉ là chuyện này vừa ra tới, không biết có thể hay không ảnh hưởng. Người Đức có chút nghiêm cẩn. Huyễn Thần đến nơi này mới nghĩ thông suốt, chuyện xấu này ra thật đúng thời điểm! Cũng may là hắn bảo hộ tốt cho Long Phúc, nhiều năm qua chưa có gì xảy ra, việc hôm nay cũng xem như không nghiêm trọng, hơn nữa có thế lực Lý gia Hoàng gia, sẽ không có ai dám khi dễ Long Phúc. Cho nên, chuyện xấu lần này chĩa về chính mình.

Huyễn Thần sờ tay cậu nở nụ cười thanh:"Yên tâm đi, anh nắm rất rõ sai lầm của mình. Không cần lo lắng. Em thử đi hỏi đài đi, mấy ngày tiếp cứ đi làm bình thường. Không cần trốn, cũng không cần giải thích. Chúng ta không cần."

Long Phúc nhìn hắn tự tin như vậy cũng cười:"Em không lo cho em, nhược điểm của em không dễ gì đánh trúng" Huyễn Thần cười cười:"Cho nên không ai có thể đả kích chúng ta."

Long Phúc cười cười, quả nhiên gọi điện thoại cho đài truyền hình, bên kia thái độ rất tốt, rất cường ngạnh: Tiết mục chúng ta cứ theo lẽ thường, chúng ta diễn của chúng ta, cứ cho bọn họ mắng, chúng ta còn 5000 năm văn minh! Bọn họ không mấy mấy ngàn năm trước Trung Quốc cũng là quốc gia đồng tính luyến ái à!! Bọn họ quên Đại Hán triều đã khai sáng như thế nào hay sao!!! Cứ tìm mắng bọn họ!!! Long Phúc trong lòng vui vẻ, trợ lý của cậu quá mạnh mẽ, hoàn toàn là do di truyền từ Trần Vũ!  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip