02
Một cái hang sao..?
Cậu bước một bước vào hang động thì chợt rút chân lại.
Có người.
-Xin chào...ai đang ở đó thế?
Chờ một lúc mà không có tiếng đáp lại, cậu bắt đầu mất kiên nhẫn, cau mày hỏi lại lần nữa.
-Nếu có nghe thì trả lời đi.
Vẫn không có gì. Cảm thấy như bị xúc phạm, cậu hùng hổ bước vào hang như thể 'ta đây sẽ cho người một bài học', nhưng ba giây sau lại đứng im, người hơi rụt về phía sau nhìn cảnh tượng trước mắt.
Một người trùm miếng vải màu trắng pha xanh fancy từ đầu đến cuối đang nằm sấp ở giữa hang, xung quanh là vài vết máu nhỏ.
Chuyện gì thế?
Sau đó cậu lại nhìn thấy một nhánh hoa Diên Vĩ ở ngoài hang, trùng hợp là nó có trong danh sách nên ra hái rồi bỏ vào giỏ. Sau đó lại gần, dìu người đó lên rồi chuẩn bị đưa về làng cho Earthquake băng bó.
Ít ra thì Quake biết chăm sóc người khác hơn mình.
Bỗng dưng người đó mở toang mắt, vội đẩy cậu ra xa trong sự ngỡ ngàng của cậu.
-Tr-tránh ra!!
Gì vậy trời? Không lẽ gặp trúng thằng điên?
-Bình tĩnh nào, tôi có thể giúp anh.
Thunderstorm ra sức khuyên người đó bình tĩnh lại, dù sao cậu cũng không ác tới nỗi bỏ mặc một tên điên giữa rừng. Lúc này thì cậu mới được nhìn kĩ người đó. Thân hình cao ráo, đôi mắt màu xanh Fancy, và...mái tóc? Khoan, sao tóc tên đó giống tóc mình vậy? Vậy mà cậu tưởng trên đời này chỉ có thể trùng hợp tới mức năm cá thể giống màu tóc thôi, ai dè lòi ra thêm một tên.
Trong khi cậu đang mắt chữ O, miệng chữ A nhìn chăm chú vào mái tóc thì lúc nào anh đã bình tĩnh hơn phần nào, liên tục dùng ánh mắt dò xét toàn bộ cơ thể cậu để coi có an toàn không. Quần được mặc nghiêm chỉnh, áo xộc xệch vì hồi nãy bị đẩy, mắt màu đỏ Ruby, cái giỏ trong có vẻ đáng ngờ, và...mái tóc? Cậu ta cũng vậy sao.
-Này!
-H-Hả!?
Đang đấu tranh tâm lí dữ dội thì bị anh la lên, kéo hồn cậu về.
-Cậu...tên gì?
Ủa tưởng điên chứ, hóa ra vẫn còn chút lí trí à.
-Thunderstorm.
-Ừ, tôi là Ice.
Có ai hỏi đâu?
Cậu tiến đi lên phía trước anh, khum lưng xuống ngỏ ý muốn cõng anh đi.
-Nhanh về làng thôi.
-Cậu nói xem tại sao tôi phải đi với cậu?
Anh khoanh tay, đa nghi nhìn cậu. Cậu thấy vậy liền thẳng lưng lên, thở dài nhìn người đối diện.
-Anh đang bị thương. Vậy nên chúng ta phải về làng để xử lí vết thương đó. Tôi không ác tới mức bỏ mặc một tên điê- ý tôi là một một người lạ đang bị thương giữa rừng đâu.
Làng sao...?
-Tôi không đi tới ngôi làng đó đâu.
-Bị thương mà còn đòi hỏi nữa. Chứ giờ muốn sao?
Anh tiến lại gần, nhìn vào chiếc giỏ sau lưng cậu.
-Chứ cậu không phải là một Dược Sĩ sao? Cái giỏ của cậu ấy.
-Không, cái này tôi hái thuốc dùm bạn thôi.
-Sao không nhờ cậu ta chế thuốc rồi đưa cho tôi?
-Phiền phức thế...còn mấy vết thương kia thì sao?
-hm...cậu có thể về nhà, đem theo hộp sơ cứu hay gì đó tương tự rồi mang tới đây.
-Không được, tôi còn phải đi hái thuốc cho bạn nữa! Đừng có mà đòi hỏi.
Thế là hai người bắt đầu cãi nhau um xùm. Cuối cùng mỗi người mỗi hướng với quyết định là anh sẽ đi lòng vòng hái thuốc dùm cậu, còn cậu thì chạy về lấy hộp sơ cứu.
Trong lúc hành động thì cậu bắt gặp Earthquake. Chưa kịp chào hỏi gì thì Thunder đã lướt qua như một cơn gió, để lại Quake với cái đầu xoay nư chong chóng, bỡ ngỡ nhìn theo.
-Cậu ấy bị ma đuổi hay gì vậy?
---
-Này, anh có cần phải hái ngập giỏ như vậy không?
Thunderstorm cạn lời nhìn người đối diện, bị thương mà sao hăng dữ vậy. Nhìn cứ giống như là thấy cái gì là quăng vô giỏ, không thèm nhìn đống danh sách ý.
-Càng nhiều càng tốt mà nhỉ...
Hái đống này mệt gần chết, biết vậy hồi nãy chọn nằm ngủ cho rồi.
-Được rồi, ngồi xuống đi để tôi giúp...
Thế là hai người ngồi mày mò đến tận chiều. Hai người đang yên bình nhìn mặt trời lặn thì cậu chợt nhớ ra một điều.
Quên m* lời hứa với Blaze rồi.
Điều này làm cậu hấp tấp đứng dậy, đeo giỏ vào rồi chuẩn bị lấy đà chạy tới điểm hẹn từ trước với cậu bạn kia. Bỗng anh giữ tay cậu lại.
-Đi đâu thế?
-Về làng. Có chuyện gì sao?
-À ừ...
Anh buông tay cậu ra, dù gì thì đó cũng là nhà của người ta mà, mày cấm cản gì chứ Ice?
-Ngày mai tôi sẽ tới đưa thuốc, đừng có mà chạy đi đâu đó.
-Ừ.
Anh cười nhẹ, lẳng lặng nhìn bóng cậu xa dần rồi tiến vào trong hang. Tay chạm vào mặt đất khiến vùng xung quanh tạo nên một lớp băng nhỏ.
-Đỡ hơn rồi đấy...
---
-Ôi Thunderstorm, tui còn tưởng ông lạc đường, tính đi tìm đây nè.
-Tôi không phải con nít mà lạc đường!
Thunder cau có nhìn y, cái tên chết tiệt này suốt ngày làm cậu chỉ muốn đấm vào mặt hắn ta.
-Haha, bớt cáu. Hôm nay tui săn được khá nhiều thú hoang nên tâm trạng đang rất tốt.
Nói rồi Blaze giơ cái giỏ của mình ra cho Thunderstorm. Mùi máu bốc ra khiến cậu bất giác lùi lại.
-Tránh xa ra chút đi...
Nói rồi hai người bước về ngôi làng của mình. Một ngày trôi qua kể ra cũng nhanh ấy nhỉ.
---
-Sao, ngươi dám làm mất dấu hắn hả?
-Đi chết đi, đồ vô dụng.
-Bọn phù thủy đó mà chạy được thì sẽ nguyền rủa chúng ta đó!
-Sai lính xuống cái làng Rintis thông báo đi! Bọn ngu!
-Phải giết được chúng! Bằng mọi giá!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip