Lũ yêu nhao (William/Ganji x Mike)

Luchino thở dài khi kết quả vẫn là không thể kêu Mike lên để học hóa, Jack thì vỗ vai anh nhằm an ủi sự nỗ lực nọ rồi dặn anh cứ để thằng bé như vậy, thi thoảng nhờ bạn chỉ giúp cũng được. Antonio thì khá bất ngờ khi Luchino lại cứng đầu tới như vậy, anh hơi khó chịu khi người kia lần nào cũng cứ đi xuống đây tìm kiếm rồi càu nhàu nên đứng dậy, khoanh tay nhìn Luchino.

"Anh nên về lớp dạy đi chứ? Cứ chạy tới đây rồi lại về tay không mà chả sợ sẽ bị chậm kiến thức à?" - Antonio mắng Luchino, anh ghét việc người nọ cứ vì một người mà ảnh hưởng tới nhiều người.

"Vậy cho anh ở lại đây với em một chút được không?" - Luchino bỗng nhiên thay đổi thái độ làm Mike ngồi ở dưới phải ngơ ra.

"Thế còn trách nhiệm thì sao? Anh tính để lũ học sinh bị yếu môn anh à??" - Antonio cáu gắt hơn.

"Anh luôn dạy sớm hơn giáo viên trong trường mình hai bài mà...nên nay nghỉ một tiết cũng được, bài hôm nay không quan trọng vì không có trong thi cử..." - hai mắt màu xanh lá của Luchino khẽ rưng rưng.

Bị crush hắt hủi như vậy thì làm sao mà không muốn được chứ? Luchino sau đó đi ra ngoài phòng y tế rồi gọi cho Hastur để xin nghỉ một tiết, nghe thấy cái lí do kì cục thôi cũng làm cho đầu dây bên kia phát cáu mắng anh, nhưng dường như ngữ điệu ẩn nhiều hơn và hắn không dám to tiếng vì hắn biết anh đang ở trước phòng y tế. Sau đó thì Luchino nhận một hình phạt là sẽ bị trừ một phần nhỏ lương, nhỏ vì Hastur nể anh là một giáo viên lâu năm có nhiều cống hiến cho trường, Luchino thở dài rồi ngồi kế bên dựa vào người Antonio, người kia dù đang dỗi anh nhưng vẫn mạn phép cho anh dựa vào làm Luchino có phần vui hơn.

Mike không hiểu vì sao thầy Luchino đột nhiên lại xin nghỉ một tiết nhưng dường như là thầy muốn ở lại với thầy dạy nhạc Antonio, hành động thân mật đó làm suy nghĩ của Mike càng chắc chắn hơn rằng ông thầy dạy hóa của mình đang thầm thương trộm nhớ thầy dạy nhạc. William thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào hai thầy giáo liền khẽ lay nhẹ cậu, anh ân cần hỏi.

" có chuyện gì sao, Mike?" - William lo lắng.

"Nhìn em có hơi thất thần, em giận thầy à?" - Ganji góp ý thêm, cậu cũng một phần lo lắng cho đối phương.

"Đ- đâu có đâu mà!! Em đột nhiên có chút tò mò thôi, hai anh ăn bánh ngon chứ?" - Mike quơ tay phủ nhận rồi nhanh chóng đổi chủ đề nói chuyện.

"Bánh ngon lắm! Lát chiều về em có cần anh chở không?" - Ganji ngỏ lời muốn chở cậu về, đôi mắt anh đầy mong chờ.

Mike nghe xong thì cũng có chút lúng túng vì thường mẹ cậu sẽ là người đưa cậu về, hoặc thi thoảng là thầy Jack, chưa ai từng ngỏ ý muốn chở cậu về bao giờ cả. William thấy vẻ ngạc nhiên của Mike thì cũng muốn tranh giành cậu với Ganji.

"Ai biết được, tay lái của ông chưa vững thì né né ra" - William nói, anh vẫn còn nhớ chuyện thằng bạn thân của Ganji kể khi chở cậu ta bẻ lái rất đáng sợ.

" Ông thì biết gì chứ-??" - Ganji gằn giọng.

Thấy cả hai sắp đánh nhau vì mình làm Mike rất khó xử, cậu không muốn họ phải đánh nhau vì chuyện này, hay nói ra là vì cậu. Mới gặp làm quen thôi mà họ đã thân thiết như vậy thì Mike rất vui vì họ thân thiện và nhiệt tình như vậy mà chả hề biết rằng hai người nọ vì yêu cậu nên mới tranh giành của quý. Jack thấy cảnh đó thì phì cười, xem ra y cũng không phải lo việc Mike hay đi xe bus một mình tới trường và về nhà nữa, y góp ý cho cả hai người đang tranh cãi kia.

"Được rồi được rồi, đừng cãi nhau, cuối tuần chúng ta không học nên chia ra đi" - Jack nói ra ý tưởng của mình.

Nghe vậy thì cả hai ngơ ra, rồi cũng bàn luận đòi chia người thì thứ hai, tư, sáu còn kẻ kia là thứ ba và thứ năm, nhưng rồi lại cãi vì không đều.

"Em có đi học câu lạc bộ vào thứ bảy mà, vậy thì công bằng rồi chứ ạ?" - Mike mới nhớ ra hai tiết câu lạc bộ vào thứ bảy.

"Vậy cũng được!!" - cả William và Ganji đồng thanh, vì cũng chỉ còn hai tiết nữa là về rồi.

Sau đó thì cả ba đứa lại chơi cùng nhau nữa, lần này thì chơi cá cược bằng kẹo, người ngoài nếu nhìn vào cũng đều nói rằng trò này có hơi trẻ con, nhưng đối với Mike, William và Ganji thì trò này lại vui vì thứ trao đổi chả liên quan gì tới tiền bạc. Luchino ngồi nhìn mấy đứa nhỏ chơi thân thiết cũng bắt đầu tỏ ý với Antonio rằng anh cũng muốn được cậu đút bánh. Người kia thì đang nói chuyện với Jack nên khi thấy hành động lay nhẹ tay mình của anh thì cũng vớ lấy miếng bánh đút vào miệng anh, Antonio đang khá khó chịu với Luchino vì thái độ vô trách nhiệm ban nãy của anh nên không muốn nói chuyện với Luchino nhiều.

Jack cười trừ vì nhìn Luchino chả khác cách ông hiệu phó nào đó đối xử với mình là bao, chỉ là người kia thì không nũng nịu như vậy, hắn thường sẽ tặng quà hoặc nói thẳng yêu cầu của mình với y. Nghĩ ngợi một lúc, Jack đưa tách trà lên uống một ngụp rồi hỏi thăm Antonio về lịch trình mùa hè sắp tới, y định sẽ rủ mọi người đi tắm biển chung cho vui vì y mới biết một chỗ tắm biển tích hợp nhà hàng, khu mua sắm nên vô cùng đa dạng.

Mike chơi rất nhiều trò với William và Ganji, cậu cảm thấy rất vui khi có thêm hai người làm bạn trong lúc chán thế này. Thường thì cậu sẽ ngồi chơi và thầy Jack sẽ trông, có khi thầy chơi chung với cậu cho Mike bớt cảm thấy cô đơn hơn nhưng thường y phải kiểm tra thuốc và làm các nhiệm vụ hằng ngày của phòng y tế nên không chơi với Mike được nhiều. Giờ thì có hai anh nên cũng vui hơn, mà thường ra chơi họ mới ghé tới đây vì các tiết bình thường họ sẽ học chứ không được đặt cách như cậu, cậu như này cũng một phần do thầy Jack xin ông hiệu phó Hastur kia. Mike cứ cảm giác ổng thích thầy Jack nhưng không phải theo cách thông thường, nó khá kì dị, cậu nghĩ vậy.

" Anh được tin trường sắp tổ chức lễ hộ mùa hè đấy. Em đi cùng anh nhé?" - William cười ngượng mời cậu.

Ganji nghe thấy thế thì cũng mới nhớ ra cái lễ hội đó, Mike phải đi với tôi cơ!!!

"Thôi đừng đi với ổng, đi với anh nè" - Ganji vỗ vỗ ngực mình.

"Mình đi cùng nhau cũng được mà! Mấy anh đừng tranh giành như vậy, em không muốn" - Mike hơi ủ rũ, cậu không thích là tâm điểm của sự cãi vã.

Nghe hai chữ " không muốn" làm cho William và Ganji hơi ngượng, họ nhận ra bản thân đối với cậu có chút thái quá mà chả để ý cảm nhận của cậu gì cả. Sau đó cả hai xin lỗi cậu rồi rủ cậu cùng chơi những trò chơi khác, không ngờ Mike có nhiều trò khác nhau thật, có cả những trò chơi nhiều người được nữa này.

Bỗng nhiên mọi người trong phòng y tế nghe thấy tiếng chân ngoài hành lan, cũng gần tiết hai rồi nên mọi người chẳng cần đoán cũng biết đó là ai đang đi kiểm tra. Lâu lâu sẽ có sao đỏ đi nhưng thường thì tiếng chân sẽ thoăn thoắt hơn. Ngay sau đó, Hastur đi ngang qua cửa sổ phòng y tế rồi đi vào, gương mặt gã hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống cả William và Ganji, Luchino thấy hắn thì không khỏi rén.

"Sao Antonio lại ở đây?" - Hastur cau mày hỏi.

" Thầy ấy bảo rằng tiết của thầy ấy có giáo viên đang mượn để làm bài kiểm tra bù" - Jack vô đứng dậy giải thích cho Antonio.

Hastur thấy vậy thì có hơi khó chịu, không phải vì Jack trả lời thay cho Antonio, mà là vì y đứng ra chắn cho đồng nghiệp làm Hastur có chút ghen, có mấy cái nhỏ nhặt vậy mà gã cũng để ý. Sau đó thì hắn ngồi xuống kế bên Jack, liếc nhìn quanh phòng một lúc rồi lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng trong phòng.

"Gì? Tôi không được tham gia sao?" - Hastur ho khan vài tiếng.

"Được chứ, ngài muốn uống trà không? Là trà hoa hồng tôi mới mua đó" - Jack cởi mở tiếp đó hắn trong khi những người còn lại vẫn chưa quen với sự hiện diện của gã.

"Đợt trước tôi nhớ là hoa Lavender mà em đã uống hết rồi à?" - hắn chống cằm nhìn y đang rót trà cho mình.

"À ừ.. Cái đó tôi hay pha với sữa, Mike thích vị ngọt quá nên uống nhiều, đâm ra chỉ trong vài tuần đã hết rồi" - Jack kể, y đưa tách trà cho Hastur mà chả biết eo từ bao giờ đã bị hắn ôm.

Mike bị nhắc tên thì có chút sợ, thật sự là nó rất ngon đó, vị ngọt đắng hòa quyện làm một người thèm ngọt như cậu rất khó cưỡng lại, đã vậy hôm nào thầy ấy cũng pha nên cậu thích uống trà hơn hẳn. Vì có hơi sợ nên Mike theo bản năng hơi nhích lại gần Ganji, điều này làm Ganji trong lòng muốn ăn mừng tung hoa còn William thì ghen tỵ nhìn. Sau đó thì cả phòng cũng náo nhiệt hơn chút, Jack và Antonio vẫn nói chuyện như bình thường và Hastur thì im im ôm lấy Jack thôi, Antonio thấy vậy thì trong lòng ngao ngán vì thằng bạn chưa gì đã bị bán mất rồi. Luchino thấy tâm trạng có Antonio có chút vấn đề thì liền nhiệt tình đưa bánh cho người nọ, anh sau đó thì vô cùng vui khi nhân được câu cảm ơn từ đối phương rồi liền tránh ánh mắt của Hastur đang như muốn chọc ngoáy gã.

Ngay sau đó thì tiếng trống tiết bốn đã đánh, Hastur vì vậy liền dụi vào hõm cổ Jack rồi đòi cậu hôn vào má một cái, y thì chả hiểu gì nhưng vẫn làm theo vì y nghĩ đó là tình cảm đồng nghiệp thân thiết thôi. Luchino thì liền chào vội rồi liền chạy về lớp đang dạy dở để lấy đồ đi dạy tiếp, Antonio chào Jack rồi anh đi về vì tiết xin mượn cũng là tiết cuối của anh.

" Còn ngồi đực ra đó nữa? Hai anh còn chuyện phải xử lý với tôi đó?"

Hastur rời đi không quên kêu William và Ganji theo, vì vậy mà họ lúng túng ngồi dậy, chào thầy Jack và tiếc nuối tạm biệt cậu học sinh đáng yêu kia. Jack xoa đầu của Mike rồi cười với cậu, đưa cho cậu vài túi kẹo dẻo dâu thơm ngon.

"Phải chăm học đấy, lát nữa có William đón về còn gì" - Jack nói, dường như y mừng cho cậu.

"Vậy thì con cũng đỡ phải lo rùi, con đi học nhaaaa!!"- Mike ôm Jack rồi vẫy tay với y, chạy lên lớp để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip