32. επιθυμία
επιθυμία - epithymía - wish
Thứ mà thần địa ngục mong muốn nhất là gì ?
______________
Đã tròn hai tuần rồi nhưng một chút thông tin của Naib Eros cũng không lọt khỏi cánh cửa son sơn thếp vàng to lớn kia. Người hầu đi qua đi lại cũng chẳng có được tí tin tức gì cả. Họ chỉ có thể lướt nhanh qua và cảm nhận sự yên ắng như bao ngày từ trong căn phòng. Rồi đến bọn linh hồn, chúng dạo này cũng ăn không ngồi rồi. Công việc săn bắt thường ngày của bọn chúng đột ngột bị mất đi làm cho Eli cũng cảm thấy rất đỗi kì lạ. Nhưng, đó không phải điều quan trọng lắm nên cứ coi như là tên Jack Hades đã thỏa mãn rồi.
Từ chuyện nhỏ đó, bọn quần thần dưới địa ngục càng thêm tò mò hơn. Cái chuyện từ hai tuần trước, thứ đã khiến cả đám người bàn qua tán lại, càng thêm nhiều giả thuyết. Nhưng mà đó đâu phải phần quan trọng nhất, thứ quan trọng hơn tất cả ở đây là ông già Jack đã lôi cậu thiên thần kia vào phòng và biệt giam trong đó đã hai tuần. Chết đói thì không đâu, Jack vẫn mang đủ bữa vào cho cậu. Chết khát càng không thể, Jack đã rất chu đáo khi chuẩn bị rất nhiều rượu nho và nước tinh khiết để chu cấp cho cậu.
"Thế thì Naib Eros còn sống nhỉ ?"
Một người hầu lên tiếng. Cô ta tựa lưng vào bức tường. Mái tóc nâu uốn lọn sóng đổ lên vai chen vào lớp áo trắng tinh khôi với những đường nếp chỉnh chu. Đám người đang chuẩn bị đồ ăn giật mình. Họng ai nấy cứng lại, tay bọn họ vờ như đang sửa soạn. Thật là một lũ người không lo làm việc mà. Emma phì một hơi dài, cô gái làm vườn của địa phủ này cảm thấy thật mệt mỏi khi quá nhiều lời đàm tiếu với ông chủ của cô.
"Mấy người thật nhiều chuyện đấy. Cứ như thể miệng mấy người không nói là không chịu được vậy"
Vừa nói, cô vừa cột gọn tóc lại. Tay bê lấy thùng nước đã được chuẩn bị sẵn vào mỗi sáng. Đám người đó vẫn không dừng việc nhìn lén cô.
"Dù sao thì Naib Eros cũng là thần, mấy người không cần quan tâm đâu. Dù nhịn đói, cậu ta cũng chả chết"
Mặc kệ mấy cái miệng còn đang xì xầm, Emma bước hẳn ra khỏi căn bếp bề bộn mà tiến thẳng đến hành lang khúc khuỷu kia. Các tòa tháp chập chùng, xương xẩu. Kẻ qua người lại bàn tán về nhân quả , tử sinh. Quả nhiên đây là địa ngục mà, lời qua tiếng lại chẳng có điều gì tốt đẹp mấy.
Những bước đi cứ thế trải dài khắp các cầu thang và hành lang ngoằn nghèo. Nước trong tay lõng bõng vài âm thanh khẽ. Có chút mệt mỏi trong sự yên ắng này. Emma đưa tay gõ vào cánh cửa son sơn thếp vàng trước mắt. Tiếng gõ thanh thanh nhưng lại vang vọng cả một khoảng rộng.
Bất cứ ai gõ cửa phòng này đều thực sự quan trọng cả.
"Ồ Emma, em tới rồi"
Người con gái mảnh khảnh bước ra từ cánh cửa. Mái tóc nâu vấn gọn, thuận lợi cho những công việc y tế. Ánh mắt xanh hiền từ mang lại cho đối phương cảm giác an tâm. Chính là Emily Dyer , thái y kiêm luôn chức vụ quản các loại bệnh tật mà loài người mắc phải. Một con người uyên bác và đầy kinh nghiệm vẫn luôn chuyên tâm phục vụ cho Jack qua hàng trăm năm qua cùng với người hỗ trợ thảo mộc Emma Woods hay gọi là Lisa.
"Đây là nước của chị"
Emma đưa thau nước ấm về phía Emily và có lẽ thứ làm cô chú ý nãy giờ. Vừa thấy là liền đón ngay, miệng không quên nở một nụ cười cám ơn. Cô bé nhỏ thảo mộc liền đáp lại bằng tiếng cười khúc khích, miệng tính nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Cánh cửa đã đóng lại mất rồi. Thật là đáng thất vọng mà.
"Bỏ đi.."
Hận tên Jack đó chết đi được. Ruốt cuộc hắn và cái tên thiên thần kia làm gì mà cứ suốt ngày ru rú trong phòng. Còn bắt "thiên thần" của cô cứ sáng nào cũng phải dậy sớm chạy sang phòng họ chứ ? Tức đến mức muốn đấm vào tên địa phủ kia một cái thật đau.
Bên trong phòng vẫn thế thôi. Cái im ắng bao trùm, lâu lâu , tiếng nước bì bõm lại vang lên sau đó thì tắt ngúm chẳng còn lại tí nào. Emily tần tảo dùng khăn nhúng nước rồi lại lau đi những vết đỏ ửng trên da cậu. Bên cạnh thau nước còn có cả chục cây thảo dược khác nữa nằm la liệt. Ngập phòng mùi tinh dầu thơm tho dễ chịu.
Naib vặn mình. Mỗi lần như thế thì thứ tinh dịch trắng đặc sệt lại chảy ra từ lỗ hậu. Khắp người là những vết cào cấu xé, những vết răng sắc nhọn không đều màu. Chỗ thì đỏ tươi như máu, chỗ thì ửng hồng như phỏng. Cả người chả khác nào tàn tích của chiến tranh.
"Jack hôm qua làm mấy lần em nhớ chứ ?"
Emily vừa lau lại vừa hỏi. Ánh mắt vẫn đưa theo chỗ tinh dịch đặc quánh với một phần khô nhoe nhoét cả phần mông cậu. Vừa đưa hông lại là lại rên rỉ vì nhức, Naib cố gắng nói thành tiếng dù họng đã đau ran.
"Không rõ nữa.. auch- Có nhiều lắm không chị Emily ?"
"Khá nhiều đấy... tôi chỉ sợ không tẩy hết được"
Cây cụ thọc sâu hơn, Naib cắn môi để bản thân mình không phát ra thứ âm thanh điên loạn nào khác. Emily nhẹ nhàng đưa đẩy cây cụ tẩy rửa bên trong y. Tinh trùng khô bên trên da thịt rất nhiều chứng tỏ rằng thời gian đã rất lâu... nếu thế năm hiệp là ít nhất. Chiếc khăn tẩy dính dơ, Emily lại rút ra làm những thao tác tẩy rửa tiếp. Mắt đăm chiêu nhìn thau nước. Càng nhìn... càng thấy có tâm sự.
"Chị Emily này... chị có tâm sự gì sao ?"
Naib tựa đầu vào gối, nằm xuống chiếc giường êm ấm vẫn còn mùi ngọt từ rượu nho xót đêm qua.
"Không có gì đâu, tôi chỉ đang chút chuyện thôi hoàng hậu à"
"Đừng gọi em như thế chứ... cứ bình thường được rồi"
Cậu cười phì úp mặt vào gối che đi nỗi xấu hổ của bản thân. Emily cũng chỉ lắc đầu buồn cười cách gọi kia.
"Mà chị nghĩ chuyện gì thế Emily ?"
Dù gì, cậu vẫn rất tò mò.
"Chuyện của Hades và ngài thôi"
"Sao thế ? Có gì đáng nghĩ à ?"
"Hừm, có đấy... ngài có bao giờ tự hỏi vì sao Jack lại "biệt giam" cậu thế này và làm tình mãi không ?"
Naib hơi giật mình nhưng rồi lại đáp bằng một cái cười giễu cợt.
"Chắc tại hắn thích làm tình hay quá cô đơn chăng ?"
"Không đâu... ngài Jack không phải loại như thế đâu. Nếu muốn đã có thể bắt ai đó về và làm rồi"
Emily đặt khăn qua một bên. Cô nhìn thẳng vào cậu. Đôi môi mỉm cười hạnh phúc. Dường như, cô đã có câu trả lời cho bản thân rồi nhưng lại muốn cho kẻ khác hiểu nữa. Kẻ khác ở đây chính là cậu.
"Chắc là vì muốn thử cảm giác với tôi chăng ?"
"Không đâu"
Naib bần thần một lúc. Cả hai lại chìm vào khoảng không suy nghĩ.
"Cậu không nhận ra sao ? Ngài Jack muốn có con với ngài đấy, Naib Eros à"
_______________
MC
Thế là mất cả giờ ngủ trưa rồi...
Enjoy and support author by vote and comments
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip